Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 2010 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Cô gái đi theo bên cạnh tôi, sợ hãi rụt rè đánh giá xung quanh, nhìn ra được, nàng đặc biệt sợ hãi với nơi này.

Đột nhiên, nàng gọi tôi: “Có thể hỏi chị chuyện này không?”

“Chuyện gì?”

“Em… Em… Có phải đã chết rồi hay không?” Ánh mắt nàng đau thương nhìn tôi.

Có một số người bởi vì lúc sống có chấp niệm quá lớn, sau khi chết thành quỷ, cũng không thể ý thức được mình đã chết, còn tưởng rằng mình là người sống.

Trên người nàng có oán khí rất dày đặc, oán khí còn nặng hơn những cô gái bị xích sắt khóa kia, nghĩ đến cũng đã chết được một thời gian rất lâu rồi.

Nghe thấy nàng hỏi như vậy, tôi do dự gật đầu, sợ nàng khổ sở, đồng thời trấn an nói: “Giải quyết xong việc nơi này, chị đưa em đi siêu độ.”

Nàng cảm kích cười với tôi.

Rất nhanh đã tới nơi nàng nói rồi, so với cửa gỗ nát ở chỗ khác, phòng này lắp một cửa chống trộm mới tinh.

Cửa không khóa, giữ lại một khe hở, tôi đứng ở ngoài cửa, nghe thấy bên trong truyền đến tiếng đối thoại.

“Anh Bưu, lần này tìm mấy đàn bà này đều không tồi!” Một người đàn ông đáng khinh nói, như còn đang lau nước miếng.

Người đàn ông được gọi là anh Bưu hừ một tiếng: “Còn thiếu chín! Còn không biết khi nào có thể tìm đủ! Hôm nay vẫn phải tìm người trong nghề, tổn thất không ít người, thật mẹ nó đen đủi! Phi!”

Một người đàn ông khác lập tức vuốt mông ngựa an ủi: “Anh Bưu đừng tức giận, đàn bà kia hiểu công việc thì thế nào? Còn không phải bị chị Na của chúng ta diệt! chị Na nói, loại đàn bà hiểu công việc này, có thể có giá trị hơn những người không hiểu nhiều! Không phải nói, đàn bà kia có thể chấp bốn năm người thường sao!”

Lúc này anh Bưu mới vừa lòng hai phần: “Người như thế… Chính là hiểu công việc quá sẽ khó đối phó! Nhưng chị Na cũng nói, không đến vạn bất đắc dĩ, vẫn là đừng đi trêu chọc Dưỡng Quỷ Sư khác.”

Lại là Dưỡng Quỷ Sư!

Nghe lời này, hình như còn là nội đấu giữa Dưỡng Quỷ Sư.

Nói như vậy, những lá bùa trên xích sắt đó cũng lý giải được rồi.

Chỉ là, bọn họ muốn những hồn phách của những cô bé đó làm gì?

Tôi còn muốn nghe lén, phía sau truyền đến một tiếng “Leng keng”, cô bé đi theo tôi kia lại dẫm lên một lon nước.

Nơi này rất yên tĩnh, một tiếng vang này lập tức khiến cho hai nam quỷ bên trong chú ý.

Hai luồng âm khí hiện lên, bọn họ đã đứng ở trước mặt tôi.

Tiểu Tiểu trong ngực vận sức chờ phát động, tôi đè nàng lại.

Anh Bưu chính là người đàn ông mặt sẹo kia, mà một người khác đeo một cái mắt kính, đôi mắt nhỏ lanh lợi như chuột trộm.

“Sao có đàn bà chạy ra!” Mặt sẹo giận dữ hỏi.

Mắt kính nam vội nhận sai: “Nhất định là có ai đó đang lười biếng! Tôi lập tức nhốt cô ta lại!”

Hắn duỗi tay muốn bắt tôi, tôi chém xuống một kiếm, cũng chém đứt cái tay kia của hắn.

Máu nóng bắn sang một bên, tôi nhìn theo máu chảy xuống trường kiếm, sửng sốt.

Trên người mang theo âm khí nặng như vậy, hắn lại không phải là quỷ!!!

Mắt kính nam hét lên một tiếng, che tay sắc mặt lại tái nhợt ngã xuống kêu rên.

Mặt sẹo mắng câu thô tục, không biết khi nào trên tay có thêm một bộ xích sắt khắc đầy chú văn, múa may muốn trói tôi vào.

Tôi vung trường kiếm lên, hắn lại không sợ kiếm phong của tôi chút nào, nắm trường kiếm muốn đến bắt tôi.

Rốt cuộc Tiểu Tiểu không nhịn được nữa, từ trong ngực tôi vụt ra, lại phun lửa lần nữa.

Trên người mặt sẹo bốc cháy lửa mạnh, ngã trên mặt đất thống khổ kêu rên, rất nhanh đã bị thiêu thành tro tàn.

Mắt kính nam thấy chuyện không thích hợp, che miệng vết thương lại xoay người muốn chạy trốn, Tiểu Tiểu vẫy cánh bay đến trước mặt hắn ngăn cản hắn.

Mắt kính nam lập tức xoay người quỳ xuống cầu xin tôi: “Đại sư tha mạng! Đại sư tha mạng! Tôi cũng là bị ép bất đắc dĩ! Đại sư cầu xin cô tha cho tôi!”

Lúc vừa mới nhắc tới những cô bé đó, vẻ mặt nước miếng kia của anh ta cũng không phải là bị ép bất đắc dĩ!

Nếu không phải còn có việc muốn hỏi hắn, tôi đều muốn để cho Tiểu Tiểu trực tiếp hủy diệt chủ nghĩa nhân đạo của hắn.

Tôi để trường kiếm ở trên cổ hắn, hỏi: “Nói! Nơi này đến tột cùng là chuyện như thế nào!”

“Nơi này… Này… Tôi thật sự không biết… Tôi chính là một kế toán, tôi —— đau! Đau đau! Đại sư tha mạng!”

“Nói thật!”

Mắt nhỏ của mắt kính nam xoay tròn như trộm, thường liếc qua phía sau tôi.

Sợ phía sau có cái gì đó tính kế tôi, tôi đón Tiểu Tiểu trở lại bên người, nhẹ giọng để nàng chú ý phía sau tôi, gà con vỗ ngực bảo đảm không thành vấn đề.

Mắt kính nam còn không muốn nói, tôi đâm trường kiếm thủng cổ hắn: “Trước khi nói xong, nếu kiếm này đâm thủng động mạch chủ gì đó của anh, cũng đừng trách tôi!”

Mắt kính nam đánh cái rùng mình, run rẩy nói: “Là thế này… Nơi này… Anh Bưu nói muốn một đám đàn bà có âm khí nặng, không đúng! Là cô gái! Âm khí trong cô gái! Tới luyện cái gì mà Cửu Âm Bạch Cốt Trảo!”

Anh mẹ nó cho rằng đang diễn phim Anh Hùng Xạ Điêu sao!

Tôi đâm một kiếm trúng vai của hắn, chỉ nơi mặt sẹo đứng phía trước: “Lại cho anh một cơ hội, bằng không, đó chính là kết cục của anh!”

Mắt kính nam run rẩy, đôi mắt hắn lại không tự giác liếc về phía sau tôi lần nữa, tôi quay đầu lại, nhận thấy được phía sau có âm khí rất cường liệt dao động.

Đồng thời, tôi phát hiện nữ quỷ đi theo bên người tôi đã không thấy đâu!

“Tiểu Tiểu, nàng đâu rồi?” Tôi hỏi.

Gà con lắc đầu.

Nơi này tất cả đều là nữ quỷ, tôi có thể bình yên dẫn ra ngoài, chỉ sợ cũng chỉ có một mình nàng.

Nếu đồng ý dẫn nàng ra ngoài, tôi cũng không muốn nuốt lời, huống chi, lòng tôi còn có một nghi ngờ khác.

Người nam nhân trước mắt này tôi còn trấn được, nói với Tiểu Tiểu: “Em đi tìm nàng một chút, dẫn nàng lại đây.”

Tiểu Tiểu không thế nào vui, tôi dụ hoặc giải quyết việc này sẽ phát cho nàng nhiều thêm một linh quả, gà con tham ăn tung tăng bay đi.

Ai ngờ Tiểu Tiểu vừa đi, mắt kính nam kia cũng xoay người muốn chạy, tôi vội vàng đuổi theo, hắn rất quen thuộc với địa hình nơi này, tôi đi theo hắn chín rẽ mười tám cong vòng vòng ở chỗ này, đột nhiên nhìn thấy hắn tiến vào một căn phòng.

Vì bảo mật, tất cả phòng nơi này đều chỉ có một cửa ra, hơn nữa đều không có cửa sổ, hắn muốn trốn đi, vì sao phải vào một ngõ cụt như vậy?

Sợ có bẫy, tôi tinh tế cảm ứng mặc ngọc trên cổ, Mặc Hàn vẫn ở bên trong bế quan, tôi thấy được tình hình bên trong, chứng minh tôi còn có thể trốn vào mặc ngọc, nên yên tâm rất nhiều, đuổi theo nam quỷ thật cẩn thận tiến vào căn phòng kia.

Ngoài dự đoán, căn phòng kia đặc biệt lớn, như là một kho hàng cỡ trung.

Trong phòng có mùi máu tươi rất nồng đậm, chỗ góc còn có nữ quỷ chỉ có nửa cơ thể, lại nhìn không ra bất kì cái gì đi vào.

Mắt kính nam đứng ở tận cùng bên trong phòng, đang khiêu khích nhìn tôi: “Bí mật nơi này, chờ mày thành quỷ, mày sẽ biết!”

Người đàn ông đáng khinh này nói làm trong lòng tôi đầy tức giận, nhấc chân tiến lên, mới đi đến giữa phòng, sau khi chân chạm xuống đất đã phát hiện không nâng dậy nổi.

Mắt kính nam chú ý tới tôi khác thường, phá lên cười: “Tao biết mày không phá được Giam Cầm Trận nơi này!”

Dưới chân nhấp nhoáng một ánh sáng nhàn nhạt, một trận pháp thoáng hiện ở dưới chân tôi, tôi vừa vặn đứng ở trung tâm pháp trận.

Linh lực trong cơ thể vận chuyển rất bình thường, tình huống mặc ngọc tôi cũng nhìn đến rõ ràng, nói cách khác, tôi cố gắng một chút là có thể tránh thoát trận pháp này.

Tôi nháy mắt bình tĩnh.

Căn cứ vào kinh nghiệm tranh đấu lúc trước của tôi, kẻ địch đang cho rằng tôi không có nửa điểm sức phản kháng, mà chính lúc hắn thắng, lời nói đặc biệt nhiều.

Hiện tại, là một lúc nói lời khách sáo!

“Sao nơi này lại có trận pháp!” Tôi làm bộ rất nôn nóng hỏi, đồng thời, phát hiện miệng vết thương của mắt kính nam khép lại.

Tuy tay không dài ra một lần nữa, miệng vết thương vẫn là huyết nhục mơ hồ, cũng đã không còn máu đỏ.

Chỗ đứt là có động mạch chủ, không có khả năng khép lại ở thời gian nhanh như vậy, trừ phi là máu chảy làm!

Chẳng lẽ nói, bí mật của địa phương quỷ quái này, chính là có quan hệ với năng lực lành lại của hắn?

Mắt kính nam không cô phụ kỳ vọng của tôi, lải nhải nói: “Trận pháp này đương nhiên là vì vây khốn loại Dưỡng Quỷ Sư chúng mày! Thế nào, có phải rất khó chịu hay không?”

Tôi giả bộ vẻ mặt khó chịu tới: “Các anh bắt những đứa bé đó, là muốn làm cái gì?”

Hắn nâng bàn tay bị tôi chém đứt lên: “Thấy không? Miệng vết thương của tao lành rồi! Tao và Dưỡng Quỷ Sư chúng mày không giống nhau, chúng tao có năng lực lành lại cường đại! Chờ chuyện này thành, đừng nói tay của tao có thể khôi phục, dù là mày băm tao thành thịt vụn, tao cũng đều có thể khôi phục!”

Tôi sẽ chào hỏi Bạch Vô Thường để cho bọn họ chăm sóc anh như vậy!

Đã từng nghe Lam Cảnh Nhuận nói qua, âm linh có thể thông qua hấp thu âm linh khác tới chữa thương và gia tăng pháp lực của mình, tục xưng quỷ ăn quỷ, bọn họ, chẳng lẽ là muốn người ăn quỷ?

Mắt kính nam như cảm thấy tôi chết chắc rồi, mình lại nghẹn đến mức rất lâu, tìm không thấy người khoe khoang, vui rạo rực lộ ra năng lực của hắn với tôi.

“Đây cũng là phiền chị Na! Những đàn bà đó thật là thứ tốt! Đầu tiên là khi còn sống bán các nàng có thể kiếm không ít tiền! Chờ thời gian đủ rồi, oán khí đủ, anh Bưu và tao lại chậm rãi tra tấn…”

Hắn lưu

Bạn đang đọc Âm Hôn Lúc Nửa Đêm của Mộ Hi Ngôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.