Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dậy Dỗ Chó Ngao

Tiểu thuyết gốc · 1671 chữ

Hai giá đỡ bằng thịt này chính là Thiên Lăng và Thanh Băng tiên tử, khuôn mặt bọn họ đỏ ửng lên, hơi thở nặng nhọc như đang động tình.

Trước người Hoàng Kiên giờ đây đang bày một bàn ăn, bàn ăn này hiển nhiên cũng không ngoại lệ.

Cơ thể trắng nõn đầy căng mọng của Tuyết Mai tiên tử đang được trưng bày cùng các loại cao lương mỹ vị.

Lỗ l-n của nàng được che đi bởi những miếng thịt được cắt tinh tế trang trí thành một bông hoa, bên cạnh bông hoa cũng không thiếu được những chiếc lá xanh đầy tinh tế, không biết là ảo giác hay không nhưng thi thoảng ta lại thấy được khói trắng thoát ra từ bên dưới món ăn trông thật bí hiểm.

Những món ăn trên bụng của nàng cũng được trang trí thành một bông hóa tuyết xinh đẹp được đỡ bởi một chiếc lá xanh nằm trên rốn nàng.

Đôi bầu vú tròn trịa của nàng cũng trở thành một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp.

Khi hai núm vú của nàng bị đâm bởi hai cây kim mỏng manh dựng thẳng lên chống đỡ cho một cái đĩa thủy tinh đang đựng một con cá.

Phía bên dưới những cọng râu được sắp xếp xung quanh hai cây kim che đi bầu vú mà phần lớn cây kim, khiến chúng nhìn như đang cố vươn lên đỉnh cao vậy.

Một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp đã xuất hiện trên thế gian.

Đáng tiếc rằng chỉ Hắn mới có thể chiêm ngưỡng tác phẩm này.

Không chỉ vậy bên dưới cái bàn khuôn mặt đầy si mê của Diễm Kiếm tiên tử lộ ra bởi ánh đèn le lói.

Miệng nàng giờ đây đang bị lấp đầy bởi con c-c 30cm của Hoàng Kiên.

Hiển nhiên là Diễm Kiếm không thể nuốt trọn con c-c này, nhưng nàng vẫn cố gắng đưa nó vào sâu trong cổ họng của mình, phần còn lại của nó cùng hai quả trứng dái được đôi bàn tay của nàng nhẹ nhàng chăm sóc như sợ hãi bảo bối bị tổn thương.

Phía sau Hắn như thường lệ không thể thiếu người, lần này là Nhược Tuyết dùng chính bầu vú của mình mát xa đầu cho hắn, nàng thậm chí đã đưa hai núm vú vào lỗ tai để mát xa.

Nhưng lần này không chỉ có vậy, bên tay trái Long vẫn còn một nữ tử khác.

Chân nàng bị trói chặt ép lại với cơ thể, đôi tay cũng bị trói lại treo trên trần nhà nhưng bầu vú của nàng lại bị điều chỉnh sao cho gần tới miệng của Hoàng Kiên nhất.

Miệng nàng bị chặn bởi cầu chặn miệng, đôi mắt cũng bị đã bị che đi.

Trên cổ nàng lúc này cũng đeo một lệnh bài ghi “bò sữa Phượng Vũ”, nàng chính là người còn lại trong ngũ đại trưởng lão Ngọc Kiếm các Phượng Vũ tiên tử.

Đáng tiếc nàng từ một con phượng hoàng bay trên thiên không giờ đây lại trở thành một con bò sữa.

Sở dĩ Phượng Vũ không xuất hiện trong lần thâu hoan lúc chiều vì nàng cần quản lý Ngọc Kiếm các.

Ngọc Kiếm các là môn phái lớn nhất võ lâm, nếu các trưởng lão và các chủ chạy đi làm chó mẹ hết thì ai sẽ quản lý tông môn.

Hắn không chỉ muốn Ngọc Kiếm các tiếp tục vận hành mà còn muốn tông môn này lớn mạnh hơn nữa.

Hoàng Kiên muốn những súc sinh của hắn vẫn là những tiên tử được người người ngưỡng mộ, đây không chỉ để thỏa mãn tâm lý của hắn mà còn phục vụ cho việc tu luyện của hắn.

Âm Công Thuần Nữ mà Hắn tu luyện không phải là một công pháp võ lâm.

Nó được tạo ra từ Ngự Nữ thần công và Thuần Thú thần công hai môn công pháp tối thượng.

Nó không chỉ là một công pháp song tu bình thường, nó còn hấp thu một sức mạnh gọi là tín ngưỡng lực và dục vọng lực.

Khi một nữ nhân trở nên cao quý họ sẽ được nhiều người hâm mộ và sùng bái từ đó sẽ sinh ra tín ngưỡng lực bám trên người họ.

Nhưng như vậy các nàng cũng sẽ thu hút dục vọng muốn chinh phục hoặc đè họ dưới thân của những người khác đặc biệt là các cường giả.

Cường giả càng mạnh dục vọng lực sinh ra càng lớn.

Khi Hắn biến những nữ nhân này thành súc sinh của hắn sẽ hấp thu hai loại lực lượng này cho mình tu luyện.

Đó chính là lý do Hoàng Kiên thích những nữ nhân cao quý và hắn sẽ làm mọi cách để họ càng trở nên cao quý hơn, chỉ như vậy mới thỏa mãn với dục vọng của hắn.

“Việc ta giao thế nào rồi?”

Hoàng Kiên vừa thưởng thức tác phẩm nghệ thuật của mình vừa hỏi.

“Gâu…gâu…bẩm chủ nhân chó mẹ đã sắp…ư…xếp xong.”

Thiên Băng tiên lên tiếng cho dù nàng đang làm giá nến, lúc nàng đang nói thì một giọt nến giọt lên lớp thịt non của nàng, cảm giác bỏng rát khiến nàng không nhịn được mà rên lên một tiếng.

“gâu…gâu…chủ…chủ nhân ngài thật sự muốn đi sao.”

Thanh Lăng đương nhiên biết chuyện hắn giao cho Thiên Băng làm là gì, nàng có vẻ buồn bã hỏi.

“Hắc hắc, ta làm sao nỡ bỏ rơi lũ súc sinh các ngươi. Mỗi tháng hai người trong số các ngươi sẽ thay phiên tới kinh thành phục vụ ta.”

Vừa dứt lời Hoàng Kiên cảm thấy Diễm Kiếm dưới thân hắn càng ra sức.

Hắn hài lòng sở đầu cổ vũ Diễm Kiếm, hắn nói tiếp.

Hơn nữa chủ nhân cũng chuẩn bị cho các ngươi một món quà.

Nói xong Hắn ra lệnh trong đầu, từ bên ngoài một con chó ngao màu đen đi vào đi vào.

Con chó ngao này hình thể rất lớn đầy cơ bắp, nó chạy tới đứng bên cạnh hắn.

Nhìn con chó ngao bên cạnh Nhược Tuyết không nhịn được hỏi.

“Gâu…gâu…chủ nhân con chó này là?”

“ha ha không phải các ngươi là chó mẹ sao? Chủ nhân chuẩn bị cho các ngươi một con chó đực không phải rất vẹn toàn.”

Lời nói của Hoàng Kiên khiến cơ thể các vị tiên tử run lên.

“Gâu…gâu chủ…chủ nhân chúng ta…chúng ta.”

Nhược Tuyết lên tiếng, bên trong lời nói run rẩy của nàng có vẻ sợ hãi hoặc có một chút chờ mong.

Hắn hiểu được đám súc sinh của mình nghĩ gì, hắn lên tiếng trấn an.

“Không cần phải lo lắng, bản chủ nhân cũng không muốn để mấy cái lỗ trên người các ngươi bị làm bẩn bởi tinh dịch của kẻ khác cho dù là một con chó.”

Cơ thể các tiên tử thả lỏng hơn sau khi nghe Hắn nói, nhưng đâu đó trong họ mang theo một vẻ thất lạc.

Hoàng Kiên thấy vậy mỉm cười nói tiếp.

“Nhưng mà con chó này cũng không phải là nam nhân khác, nó là một phân thân của ta.”

Hắn tiếp tục giải thích.

Thì ra Âm Công Thuần Nữ vốn dĩ có một điệm yếu, càng tu luyện lên cảnh giới càng cao thì dục vọng của người tu luyện sẽ ngày càng tăng, nếu không đ-t nữ nhân thì khó mà tiếp tục tu luyện.

Người tạo ra công pháp này nhận ra điều đó, hắn tính toán rằng khi đạt tới cảnh giới thứ mười hai hắn sẽ phải đ-t nữ nhân 24/24.

Hiển nhiên việc này là không thể được với một người tu luyện, ban đầu hắn định tìm cách loại bỏ dục vọng của công pháp đi nhưng đã từ bỏ.

Bản chất của Âm Công Thuần Nữ chính là sinh ra từ dục vọng, nếu mất đi dục vọng thì môn công pháp này sẽ mất đi tinh túy của nó.

Vì thế người này đã tạo ra một phương pháp khắc phục khác.

Hắn sáng tạo ra một phương pháp phân tách linh hồn của mình đưa vào các sinh vật sống, cải tạo chúng trở thành một bản sao của hắn thay hắn đ-t nữ nhân.

Nhưng phương pháp này lại có một điểm yếu, linh hồn không thể bị chia tách quá lớn nếu không sẽ gây ảnh hưởng tới thần trí.

Nhưng chỉ một phần linh hồn nhỏ thì không thể kiểm soát cơ thể của con người hay những sinh vật có tư duy bởi vì linh hồn của họ bình thường đã rất mạnh.

Vì thế người này quyết định đưa linh hồn vào những sinh vật không có tư duy như chó khiến hắn có thể dễ dàng kiểm soát và cải tạo.

Giống như con chó ngao này, ngoại trừ bề ngoài là một con chó thì mọi thứ trên người nó như con c-c 30cm, tinh dịch đậm đặc, hay thậm chí là nước tiểu và c*t đều từ Hắn mà ra.

Thậm chí con chó này cũng có thể chia sẻ góc nhìn với hắn.

Vì thế Hắn có thể ở xa nhưng vẫn đ-t được đám súc sinh của hắn.

“Sao ngươi không thử một chút xem.”

Hoàng Kiên đưa ra để nghị với Nhược Tuyết.

Nàng nhìn Hắn do dự một lúc nhưng vẫn nghe lời bò tới đưa mông về phía mặt con chó.

Nàng đưa hai tay tách ra bờ mông của mình khiến hai lỗ thịt đỏ mọng lộ ra.

Nhìn vậy Hắn đưa ra mệnh lệnh con chó tiến lên liếm lấy liếm để lỗ l-n nàng.

Một cảm giác mềm mại cùng hương vị dậm thủy kích thích đầu lưỡi Hắn cho dù hắn chỉ ngồi ở đấy.

Cảm Ơn !

Bạn đang đọc Âm Công Thuần Nữ sáng tác bởi TuLaĐịaNgục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TuLaĐịaNgục
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 794

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.