Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô độc vĩnh viễn

Phiên bản Dịch · 477 chữ

Cô gái này quá yêu Hoắc Thiên Trạm, yêu đến mức nguyện ý chắp tay dâng lên hạnh phúc của mình.

Vệ Lai phải để cô ấy biết một đạo lý, “Yến Yến, ngươi cho rằng dùng cách này để đổi lấy sự vui vẻ của hắn chẳng phải tăng thêm đau khổ cho ngươi sao? Ngươi đã sai lầm rồi! Đó là cả đời, cô độc vĩnh viễn không kết thúc!”

Có thể cô nói rất nghiêm túc, có lẽ câu này ngẫm kỹ lại thật sự khiến người ta có chút sợ hãi.

Thuần Vu Yến liên tục lùi lại mấy bước, lông mày nhíu chặt, giống như đang cân nhắc hoặc đang sợ.

“Yến Yến!” Vệ Lai không buông tha, tiếp tục nói. “Đàn ông có thể yêu, có thể kính, cũng có thể dựa vào. Nhưng ngàn vạn lần không được đem tất cả sự mong đợi đặt hết lên người họ! Bất kể người ngươi yêu là Hoàng đế hay là người bình thường, cũng không thể coi họ là toàn bộ mạng sống. Hôm nay là ta không muốn ở lại, nếu như có một ngày đổi thành một cô gái khác muốn ở lại, rốt cuộc ngươi sẽ hiểu được cái gì là dẫn sói vào nhà.”

...

Khi Thuần Vu Yến rời đi, trong lòng Vệ Lai thật sự cầu nguyện một phen.

Cô không muốn nói chuyện kiểu này thêm một lần nữa, hi vọng Thuần Vu Yến có thể hiểu lập trường của cô.

Vệ Lai nàng không thể nào ở lại trong hoàng cung hầu chung một chồng cùng rất nhiều nữ tử, đừng nói vốn không yêu, dùcó yêu nhưng tự tôn của cô tuyệt đối không cho phép cô làm như vậy!

...

Trong thời gian chờ thái tử nước Liêu Hán tới, Vệ Lai biểu hiện rất rất ngoan ngoãn, tích cực nhiệt tình phối hợp với thái y chữa trị thương tích của cô, sau đó không nhúc nhích bắt đầu tĩnh dưỡng.

Hoắc Thiên Trạm mỗi ngày đều sẽ đến lãnh cung thăm cô một lần, lúc mới bắt đầu còn có thể nói đùa rằng nàng trở nên yên tĩnh. Dần dần cũng hiểu ra, cô muốn vết thương của mình nhanh nhanh hồi phục, sau đó để hắn thực hiện lời hứa.

Muốn cười cũng không cười nổi.

Nhưng hắn sẽ thả nàng đi!

Không nói đến quân vô hí ngôn, dù hắn muốn đổi ý, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt Vệ Lai, lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào.

Cuối cùng hắn vẫn chỉ hi vọng nàng hạnh phúc.

Nửa tháng sau, thái tử Liêu Hán vào thành Sở Đô.

Nước Thiên Sở tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh đoàn người Liêu Hán.

Hoắc Thiên Trạm tự mình ra cửa cung nghênh đón, lấy đại lễ đối đãi.

Bạn đang đọc Ái Phi Trẫm Là Đặc Công của Dương Giai Ny
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.