Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1136 chữ

Thấy mẹ của Ohm đi đến, Fluke và Ohm liền đi chuyển cách nhau ra cho có khoảng cách. Dù gì họ vẫn chưa công khai với ai về mối quan hệ của mình nên trước hết là cứ như vậy.

Fluke thì vô cùng ngạc nhiên khi thấy mẹ Ohm đến vào lúc này, nhưng vẫn phải bình tĩnh cùng chắp hai tay chạm đến chám và cúi mặt cẩn kính nói rằng "Chào bác ạ!"

"Chào con!" - Mẹ Ohm cũng đáp lại lời chào của Fluke theo cách của những người lớn đối với người nhỏ tuổi hơn mình.

"Chắc mẹ cũng biết đây là Fluke! Anh ấy là bạn diễn của con ạ!" - Ohm chắp hai tay cúi chào mẹ rồi chỉ sang Fluke giới thiệu với bà.

Khi nghe Ohm gọi mình bằng anh, Fluke cảm thấy hơi không quen cho lắm nhưng đang ở trước mặt người lớn nên phải xưng hô theo tuổi tác đàng hoàng để tránh những lời không hay. Fluke cũng gật gật đầu khi nghe Ohm giới thiệu mình trước mặt mẹ anh.

"Ừm! Mẹ biết chứ! Nhưng mà hai đứa..." - Người mẹ trước mặt tỏ ra nghi vấn.

"Hmm... Con rủ anh ấy đến đây giúp làm bánh đấy ạ! Con định đem đến cho mẹ, nhưng không ngờ mẹ lại đến đây" - Ohm vờ vực trả lời.

"À!" Bà ậm ừ như không có suy nghĩ gì nhiều. Lúc trước biết con mình đóng dòng phim đam mỹ này, bà đã không cấm cản. Vì đó là sự nghiệp của con, là  tương lai của nó, nó có quyền lựa chọn. Khi thấy con trai mình ôm hôn một người con trai khác trên màn ảnh, bà khá là e ngại về điều này, nhưng bà vẫn luôn tin tưởng rằng đó chỉ là diễn, con trai với con trai không phải dễ dàng gì mà xảy ra những chuyện không đúng đắn. Hơn nữa bà nghĩ rằng những cử chỉ thân mật ngoài đời kia chắc chỉ là giả vờ để chiều lòng fan nên bà không để ý gì lắm. Hầu hết những diễn viên khác đều như thế thôi mà. Nhưng chuyện bà để ý bây giờ là...

Hai người con trai ở cùng nhau thì bà cũng không nghĩ gì nhiều đâu, nhưng có điều đây là Fluke. Nếu bà nhớ không lầm thì Ohm lúc nãy khi trò chuyện chuyện qua điện thoại có nói với ai đó rằng "Thôi để anh làm cho!" Bà nghĩ đó là bạn gái Ohm cơ chứ, không ngờ lại là một người con trai, lại còn là Fluke. Lồng ghép lại mọi chi tiết từ nãy đến giờ thì bà bắt đầu cảm thấy có gì đó không bình thường ở hai đứa này và nhất là Ohm.

"Xin phép bác và Ohm con về trước ạ! Tại vì con sắp có việc bận!" - Fluke lại chào hai người một lần nữa.

"Ừm! Con về cẩn thận!" Bà hơi mỉm cười đáp lại.

Sau đó Fluke lái xe ra về, bà có để ý ánh mắt Ohm có dõi nhìn theo chiếc xe lái ra khỏi cổng biệt thự. Một ánh mắt chứa đầy sự tiếc nuối, bà nhìn thoáng qua cũng thấy rồi.

Những thứ quá đỗi quen thuộc làm con người ta không muốn buông bỏ trong dứt khoát...

Ohm lấy một chiếc hộp bánh đem đến cho mẹ mình khi hai người vào trong nhà. Lịch sự bên ngoài, gọn gàng bên trong là những từ mà bà có thể dùng để miêu tả hộp bánh đó. Không những thế những chiếc bánh trông có vẻ rất ngon. Phải nói rằng khi bà nhìn vào cách trang trí và xắp xếp bánh là cảm thấy yêu đời hơn hẳn.

Ohm đưa cho bà một cốc nước rồi ngồi xuống ghế, hít một hơi thật sâu và hỏi mẹ mình rằng:

- Sao mẹ đến mà không báo trước cho con thế ạ?

- Mẹ nghe là con đang tiếp bạn, định đến thăm với xem rằng người bạn của con là ai thôi. Cứ tưởng là bạn gái nên mới là lạ thế chứ. Hóa ra chỉ là "bạn bình thường"?

Bà đã nhấn mạnh ngữ điệu rất rõ ràng trong từ "bạn bình thường" khiến cho Ohm cảm thấy giật mình. Anh cố lảng tránh ánh mắt của bà dành cho mình vì nó như một sự chất vấn răng đe.

Anh cảm thấy có chút khô rát nơi cổ họng.

"Bánh ngon đó Ohm! Hai đứa cùng làm thật à?" Mẹ Ohm thưởng thức bánh và tỏ vẻ hài lòng về mùi vị của nó. Không thể phủ nhận là chất lượng không hề thua kém những chiếc bánh đắt tiền.

"Vâng! Anh Fluke đã làm riêng dành cho mẹ đấy ạ!"

Bà gật đầu rồi thưởng thức nốt chiếc bánh. Sau một hồi im lặng, tựa lưng vào ghế, bà hỏi:

- Phim cũng kết thúc được một thời gian rồi, con có định hướng gì tiếp không?

- Hmm... cũng chưa có ạ, chắc là con sẽ tham gia một dự án phim ngắn.

- Ừm! Tùy con thôi! Nhưng Ohm...con nghe mẹ bảo này!

- Vâng?

- Con còn trẻ, tương lai vẫn còn rất nhiều trở ngại và khó khăn. Mẹ mong rằng cho dù có chuyện gì thì còn cũng nên suy nghĩ thật kỹ, thật chính chắn để sau này khỏi phải hối hận. Hãy nhớ, bây giờ con đang là người của công chúng. Không phải cứ muốn làm gì thì làm được đâu con!

- Dạ! Con biết rồi ạ! - Mặc dù không cố ý nhưng khi đáp lại giọng anh vẫn hơi khàn khàn.

Cảm thấy đầu óc thật chơi vơi, mặc dù biết mẹ đang muốn tốt cho mình nhưng mà những lời dặn dò đó như đang thắt chặt lý trí của anh. Từng câu từng chữ ràng buộc lấy bản thân mình.

Phải cân nhắc...

Cân nhắc và kỹ càng.

Bất chợt anh lại thấy những định hướng của bản thân mình trở nên mơ hồ. Đắn đo, liệu anh đã chọn đúng hay  chọn sai. Rồi sau này anh sẽ đối mặt với xã hội như thế nào?

Họ có còn coi trọng anh nữa không?

Anh cần thời gian để suy nghĩ lại mọi chuyện.

Suy nghĩ cho bản thân và cho cả đối phương thật nhiều.

Nếu tình yêu và hạnh phúc khó đồng hành với nhau như thế, chi bằng được quay trở lại  quá khứ một lần nữa.

Dẫn dắt cảm xúc và không để chúng đi quá xa...


Huhu, dạo này mình bị bài vở chồng chất và sắp đi học lại nữa nên ra chap chậm trễ. Mong mọi người thông cảm cho mình nha.

Bạn đang đọc Actor's Love [Ohm×Fluke] sáng tác bởi Karen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Karen
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.