Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẫu thuẫn với mẹ chồng

Phiên bản Dịch · 1144 chữ

Vợ chồng chúng tôi vội vàng chạy tới bệnh viện, Gia Kỳ đứng trong phòng cấp cứu, vẻ mặt lo sợ, nhìn thấy Gia Tuấn, mất bình tĩnh ôm chặt lấy anh.

“Anh ơi.”

Gia Tuấn cúi đầu nhìn mẹ, hơi thở của mẹ ổn định, yên ổn nằm ở trên giường mà ngủ, máy đo điện tâm đồ ở bên cạnh đang hiện ra tần số.

Tôi cũng có chút không yên tâm, tôi hỏi Gia Kỳ: “Gia Kỳ, mẹ bị làm sao vậy?”

“Làm sao vậy?” Gia Kỳ nhìn tôi, lạnh lùng đặt câu hỏi với tôi: “Tôi rất muốn hỏi chị, chị đã cho mẹ tôi uống thuốc gì?”

Tôi có chút bối rối, “Thuốc, thuốc này là thuốc bạn chị mang từ nước ngoài về, mẹ của bạn chị dùng thấy rất tốt.”

“Tốt?” Gia Kỳ chua ngoa mắng tôi: “Chị không hề xem hướng dẫn sử dụng?”

Tôi nghẹn lời, trên hướng dẫn sử dụng đó toàn là tiếng Anh, chút kiến thức của tôi xem không hiểu, khi đến trường, học được gì thì tốt nghiệp đã trả lại toàn bộ cho nhà trường, mấy chữ tiếng Anh kia, nó biết tôi, nhưng tôi không biết nó.

Gia Kỳ hừ một tiếng, nói: “Mẹ có tiềm ẩn bệnh tim, chị không biết sao? Đúng rồi, chị đương nhiên không biết, bình thường chị về nhà được mấy lần hả? Một bà cô ngồi ở nhà chờ người hầu hạ, chị còn có thể quan tâm tới người mẹ chồng bị bệnh tim sao? Trên tờ hướng dẫn sử dụng, có ghi rõ ràng, thận trọng khi dùng cho người bị bệnh tim, nhưng chị lại đưa cho mẹ uống loại thuốc này, lại không có hướng dẫn sự dụng bằng tiếng Trung? Chị đây là có ý đồ gì? Không phải là chị ghét mẹ tôi sống thoải mái quá chứ?”

Tôi nhất thời vừa đau vừa tức hệt như bị con bò cạp chích, “Gia Kỳ, tại sao em lại nói chị như vậy? Chẳng lẽ chị không muốn cho mẹ khỏi bệnh hay sao?”

Hai cánh môi Gia Kỳ lẩm nhẩm, bắn ra một đống nước bọt li ti, nó hung tợn trừng mắt với tôi, “Ai biết được chị đang rắp tâm làm cái gì? Trên lầu có một phụ nữ muốn mẹ chồng của cô ta chết sớm, mỗi ngày đều bỏ thuốc ngủ vào trong cơm của mẹ chồng kìa!”

Lập tức trước mắt tôi đều biến thành màu đen, nước mắt thoáng cái trào ra.

Lúc này Gia Tuấn mới lên tiếng, “Gia Kỳ”, anh mắng em gái: “Tại sao em lại nói như vậy? Chẳng lẽ chị dâu của em không có ý tốt sao?”

Lúc này Gia Kỳ mới im miệng, hung hăng liếc tôi một cái, quay đầu lại nhìn mẹ chồng.

Tôi uất ức đứng một bên, nước mắt chảy xuống không ngừng.

Bác sĩ giải thích với chúng tôi: “Tuy rằng loại thuốc này là nước ngoài sản xuất, nhưng hiện nay ở trong nước chưa tiêu thụ, về phần công hiệu của thuốc, bởi vì trong nước chưa sử dụng, cho nên tôi cũng không thể hiểu cụ thể tác dụng của nó, nhưng có thể khẳng định, người có tiềm ẩn bệnh tim là không thể dùng được, nó sẽ làm tăng gánh nặng cho tim của người bệnh…”

Những câu sau đó của bác sĩ tôi không nghe rõ nữa, tôi đau đầu quá, tại sao hết chuyện này đến chuyện kia xảy ra liên tục như thế?

Quan hệ giữa tôi và mẹ chồng vốn không tốt lắm, thực ra tôi rất muốn cố gắng làm một nàng dâu tốt, nhưng chuyện giữa mẹ chồng và nàng dâu là vấn đề nan giải từ ngàn xưa, còn nhớ khi mới quen Gia Tuấn, khi được Gia Tuấn đưa về nhà ra mắt, tôi vừa nhìn thấy ánh mắt vô cùng nghiêm khắc của mẹ chồng, trong lòng liền bị dọa sợ, mất 2 giây để trấn tĩnh lại, mới vội vàng hấp tấp nói “chào bác”.

Mẹ chồng cũng chỉ thờ ơ nói lại một câu, “Ừ, chào cháu.”

Lần đầu tiên gặp mặt, lúc ăn cơm, mẹ cũng không làm nhiều thức ăn đặc biệt gì cả, chỉ có hai món, thậm chí là chính Gia Tuấn đích thân xuống bếp nấu nướng, làm thức ăn xong, ở nhà bếp Gia Tuấn bốc lên một miếng cho tôi ăn thử, tôi nhai ở trong miệng và tươi cười, ở phía sau có một tiếng “Hừm” thật mạnh để nhắc nhở, lập tức chúng tôi sợ hãi thu lại ánh mắt đang nhìn đối phương.

Lúc đó, tôi liền cảm thấy được người mẹ chồng này không dễ sống chung.

Kết quả mới vừa ăn cơm xong, có một người hàng sớm đến nhà tìm mẹ chồng có việc, hai người ngồi trên sô pha tán gẫu thật lâu, tôi ngây ngô cảm thấy vô vị liền cẩn thẩn nói Gia Tuấn phải về, khi mẹ miễn cưỡng tiễn ra cửa tôi khách sáo nói tạm biệt với mẹ chồng: “Chào bác, lần sau cháu lại đến thăm bác.”

Kết quả, mọi người đoán xem, tôi được người mẹ chồng tôn quý này nói lại câu gì?

Mẹ chồng lại nói: “Không cần đến nhà thường xuyên như vậy, hơn nữa, không biết sau này cháu và Gia Tuấn có thành hay không nữa!”

Tôi nhất thời ngây người! Mẹ đây là có ý gì chứ? Mẹ không biết rằng con trai của mẹ đã chiếm hữu tôi rồi sao, con người tôi vừa ngớ ngẩn vừa bảo thủ, tất cả đều cho Gia Tuấn, không đi theo anh thì tôi đi theo ai?

Gia Tuấn cũng nhìn ra sự hoảng hốt của tôi, anh cười kéo tay tôi đi ngay. Trên đường, tôi uất ức khóc, anh thì liên tục an ủi tôi, “Đừng khóc, đến đây, ôm một cái nào.”

Còn bây giờ.

Tôi nhìn mẹ chồng còn đang mê man.

Tuy rằng, mẹ và tôi không có quan hệ huyết thống trực tiếp, nhưng giữa chúng tôi cùng yêu một người đàn ông, Gia Tuấn, tôi yêu anh, mẹ cũng yêu anh, vì vậy cùng yêu một người đàn ông, hai người phụ nữ chúng tôi cũng từ người xa lạ trở thành người một nhà. Mặc dù, trong lòng tôi không thể đối đãi mẹ chồng như mẹ ruột, tôi không có cách nào ôm chặt mẹ chồng thật lâu như ôm mẹ tôi, nhưng, tôi cũng không hy vọng mẹ sẽ tệ hơn, tôi không khốn nạn như vậy.

Gia Kỳ phải đi, sáng sớm mai nó có chuyện gấp, không thể không trở về, chị dâu và em chồng gặp nhau tại hành lang, lại lúng túng.

Bạn đang đọc 36 Chiêu Ly Hôn của Thuỷ Tụ Nhân Gia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.