Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhìn chằm chằm

Tiểu thuyết gốc · 1443 chữ

"Trương Kim Ngưu có ở đây không?"

"Không có!"

Mộc Kỳ Sư Tử thay ra đồng phục của lớp, vừa mới đi vào đến cửa đã bị Hồ Thiên Tiễn túm vai giữ lại.

"Tôi không tin lời cậu."

Hồ Thiên Tiễn muốn kéo người Sư Tử tránh qua một bên để cậu có thể đi vào trong phòng học. Cậu biết Mộc Kỳ Sư Tử là một trong mấy người trong đám bạn của Trương Kim Ngưu, chắc chắn cũng như Vũ Đại Song Tử và Tống Bạch Dương không cho cậu gặp Kim Ngưu.

"Này nhé, đây không phải là lớp của cậu!"

Mộc Kỳ Sư Tử hất tay của Hồ Thiên Tiễn đang bám ở trên vai mình ra, giọng mở lớn gây cho bạn học bên trong chú ý. Sư Tử ngày càng đối với Hồ Thiên Tiễn tỏ rõ thái độ. Tại sao trên thế giới lại có những con người mặt dày tới như vậy? Trương Kim Ngưu và Tống Bạch Dương rõ ràng đã ở trước mặt câu ta tuyên bố quan hệ, Hồ Thiên Tiễn lại vẫn có thể đeo bám Trương Kim Ngưu tới như vậy.

"Hôm nay chẳng phải ngày hội sao, mọi người đều có thể ra vào."

Hồ Thiên Tiễn nhất định không từ bỏ ý định, muốn đi vào cho bằng được.

"Cậu không thấy chúng tôi đang tổ chức quán cà phê sao? Muốn vào thì chờ đến giờ, cũng phải trả tiền. Muốn trả tiền thì cũng phải đợi đến lúc mở cửa."

Vũ Đại Song Tử trong lúc chưa cần tới chỗ của Hồ Thiên Bình, cậu tranh thủ trở về lớp để giúp đồng học chuẩn bị. Ai ngờ lên tới nơi lại thấy cảnh Hồ Thiên Tiễn cùng Mộc Kỳ Sư Tử ở ngay cửa lớp lớn tiếng cãi nhau. Song Tử biết Hồ Thiên Tiễn muốn làm gì, cũng không có ý định cho cậu toại nguyện.

"Nếu cậu không rời đi, tôi cũng đành phải báo với phía Hội học sinh một tiếng rằng cậu gây rối chúng tôi chuẩn bị."

Hồ Thiên Tiễn bị hai người cùng lúc ngăn cản thì khó chịu ra mặt, vừa muốn xông vào lại chả thể làm gì. Cậu cũng hết cách, chỉ có thể khi nào đợi Trương Kim Ngưu ra mặt mới có thể trực tiếp bắt gặp. Trước mắt cậu vẫn là phải rời đi.

Hồ Thiên Tiễn đã đi khỏi, Mộc Kỳ Sư Tử mới trợn mắt lườm nguýt với bóng lưng cậu ta.

"Sư Tử, đứng đây làm gì vậy, vừa có ai à."

Trương Kim Ngưu bây giờ mới thay xong đồng phục thì mới đi vào lại thấy Vũ Đại Song Tử cùng Mộc Kỳ Sư Tử đang đứng ở trước cửa. Mà Sư Tử mặt mũi lại chả dễ nhìn một chút nào.

"Không có gì. Có kẻ nào đó cứ nghĩ mình quan trọng khiến người ta phát cáu thôi. Chúng ta mau vào."

Trương Kim Ngưu vẫn còn ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì, cũng không có cơ hội hỏi thêm lại bị Sư Tử ôm tay kéo vào trong phòng học.

Vũ Đại Song Tử vẫn im lặng đứng đó, từ đầu vẫn luôn quan sát Mộc Kỳ Sư Tử. Đầu năm học, Mộc Kỳ Sư Tử được phân bố vào lớp cậu, không những vậy còn có quan hệ quen biết với Tống Bạch Dương, thành ra quan hệ giữa bọn họ được đặt cách nâng lên một bậc. Nhưng Mộc Kỳ Sư Tử lúc đấy cũng chỉ là biết tới hình ảnh hòa nhã sán lạn của cậu trên tạp chí. Lần đó học Thể Dục, tốc độ chạy của Sư Tử rất chậm, thành ra kéo lê thành tích của cả nhóm mình. Vũ Đại Song Tử ở nhóm đối diện, lúc trước còn nghe Sư Tử cao ngạo sẽ giành chiến thắng cho đội mình, cuối cùng lại thua thảm hại. Vũ Đại Song Tử cũng chỉ là tính cách ngày thường thoải mái, buột miệng nói ra vài lời châm chích. Lại chẳng ngờ rằng, Mộc Kỳ Sư Tử vì mấy lời đó chính thức nhìn nhận về con người của cậu khác, không hề giống như cô vẫn tưởng tượng, không ngần ngại mà mỉa mai nói lại. Qua lại mấy câu, bọn họ cãi nhau lớn. Ở giữa sân trường lớn tiếng, sau đó cả hai người đều được lên diễn đàn trường, trở thành vấn đề bàn tán. Vũ Đại Song Tử ban đầu rất ghét tính cách này của Sư Tử, nhưng giờ cậu cảm thấy, Sư Tử có một mặt này cũng rất thú vị.

"Hây, nhìn cái gì vậy?"

Tống Bạch Dương tay bê một đống đồ, lại thấy Vũ Đại Song Tử đứng yên tại cửa lớp nhìn chằm chằm vào phía bên trong, gọi.

"Không có gì."

Vũ Đại Song Tử không có tính giật mình, bị Tống Bạch Dương nói trúng vẫn có thể điềm tĩnh đáp lại.

Chằng nói chẳng rằng, Vũ Đại Song Tử quay mình đi qua Tống Bạch Dương, rời khỏi tầng học. Tống Bạch Dương khó hiểu nhìn Vũ Đại Song Tử, quay đầu nhìn lại vào trong lớp hướng phía tầm mắt ban nãy của Song Tử nhìn tới lại phát hiện ra Mộc Kỳ Sư Tử đang ngồi vẽ trang trí lên phiếu thực đơn tự làm của lớp bọn họ. Chẳng lẽ Song Tử là đang nhìn Sư Tử?


"Thiên Yết, Song Ngư, hai cậu đi phát tờ rơi quảng cáo này đi."

"Hương thu Mộc Mộc" đã chính thức bắt đầu. Rất nhanh sau khi từ lúc cao trung Mộc Mộc chính thức mở cửa, học sinh bên ngoài trường đến rất đông, không chỉ có học sinh mà còn có những bậc phụ huynh, người lạ và những nhà đầu tư cho ngày hội này của Mộc Mộc. Dưới khoảng sân trường rộng, thành viên của các câu lạc bộ không ngừng quảng bá cho câu lạc bộ của mình. Không ít học sinh đang ở sơ trung quan tâm tới Mộc Mộc vì ngày lễ này mà tới tham quan đều bị làm cho choáng ngợp.

Vương Thiên Nhị Song Ngư cùng Thạch Hải Thiên Yết nhận lấy xấp giấy quảng cáo, sau đó liền bị tống khứ ra khỏi lớp. Lớp bọn họ thực hiện làm quán ăn phong cách cao cấp, do đó không được nhiều người tới lắm. Chẳng qua bọn họ nhìn hình thức sang trọng bên ngoài sẽ nghĩ tới giá cả đắt, lại không ngờ đến rằng bọn họ bán cực kỳ rẻ.

"Tại sao tôi phải đi phát?"

Thạch Hải Thiên Yết bày ra bộ mặt khó chịu, không hề có ý định đi phát cho từng người từng người một số tờ rơi này.

"Đúng vậy đó. Tớ có thể ở đây phụ giúp các cậu mà."

Vương Thiên Nhị Song Ngư không muốn đi lang thang dưới sân trường, tìm cớ để có thể ở lại lớp cùng với mọi người.

"Hừ, hai người đẹp mã như vậy, ai có thể hút khách hơn? Mau đi đi!"

Lớp trưởng có ý định mặc kệ bọn họ, nói ra vài câu đã bỏ vào bên trong lớp.

Vương Thiên Nhị Song Ngư bối rối, lại không dám đi một mình dưới sân trường nên đành lẽo đẽo đi theo Thạch Hải Thiên Yết, gặp ai tiện là đưa cho người đó tờ rơi. Rất hay, hào quang của Thạch Hải Thiên Yết thật sự rất lớn, rất nhiều nữ sinh cùng cô gái trẻ chủ động đi tới chỗ bọn họ dò hỏi. Do đó mà chẳng cần đi nhiều cũng phát được rất nhiều tờ rơi.

Thạch Hải Thiên Yết không chịu nói chuyện với Song Ngư, khiến cô cảm thấy có hơi buồn chán. Đi thêm được một lúc, tờ rơi cũng đã được phát hết, Thạch Hải Thiên Yết cũng bỏ đi trước. Vương Thiên Nhị ở một góc sân trường thuận lợi nhìn ra được phía cổng trường có Vũ Đại Song Tử đang đón chào đoàn đại biểu cùng một số giáo viên khác trong trường. Vũ Đại Song Tử như thường lệ nở nụ cười thương hiệu của mình, chiếm được sự ưng ý của phía đoàn đại biểu. Thật ra tiếp xúc gần gũi một thời gian, Song Ngư nhận ra Song Tử cũng không quá khó tính, chỉ là có chút kén chọn, nhưng nếu tìm ra được điểm chung với cậu, Song Tử lại là một người hết sức thân thiện cởi mở.

Bạn đang đọc (12 chòm sao) Đường Ngọt Cao Trung sáng tác bởi ThamNhaNguyet38
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThamNhaNguyet38
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.