Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiền kỳ phân tam đoạn

Tiểu thuyết gốc · 2478 chữ

Chương 515: Tiền kỳ phân tam đoạn

Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân

“Tiểu hữu, lão phu là… , ngươi tên là gì?”

“Ta sao? Ta gọi Nhất Minh, thì ra nơi này cũng có người khác sao, ta cứ tưởng chỉ có một mình ta mới có thể tiến vào nơi này cơ chứ?”

“Ha ha ha ha, cũng không trách tiểu hữu lại có suy nghĩ như vậy, dù sao thì tiểu hữu cũng chỉ mới đến nơi này hai lần mà thôi.” bóng hình mơ hồ cười ha hả nói ra.

“Nơi này được gọi là Đao lộ thông thiên, phàm là sinh linh lĩnh ngộ Đao chi đạo, tất cả đều có thể tự do xuất nhập nơi này, lần trước ta thấy qua tiểu hữu bước lên trăm bậc, quả thật là khiến cho ta mở rộng tầm mắt a!”

“Ngài quá khách khí!” Nhất Minh khoác khoác tay, ánh mắt đảo qua tất cả những người xuất hiện ở trước mắt, toàn là mơ hồ, tất cả phảng phất như là đang mơ vậy.

“Các vị tên gọi là gì? Nếu đã xuất hiện ở nơi này, hẳn là cũng muốn bước lên bậc thang này a?” Nhất Minh hiếu kỳ dò hỏi.

“Ha ha, ta là… , còn người đứng cạnh bên ta chính là…”

“Cái gì? Các ngài đang nói cái gì? Ta nghe không rõ?” Nhất Minh nhíu mày, cố gắng lắng nghe.

Nhưng kỳ lạ là, theo những người này lần lượt truyền ra thanh âm, thế mà hắn không hề nghe được những người kia đang nói cái gì.

Một người hai người thì cũng thôi đi, nhưng toàn bộ những thân ảnh mơ hồ ở trước mắt, đều là một dạng.

Cứ tới thời khắc quan trọng, phảng phất như có một tầng bình chướng phong kín toàn bộ hai tai của hắn, khiến hắn không cách nào nghe ra.

Những bóng hình kia nghe vậy mới chợt nhớ tới cái gì, cười lên ha hả!

“Tiểu hữu chớ trách, tu vi sai lệch quá lớn, cho nên mới không cách nào nghe ra."

"Danh tự đối với chúng ta mà nói, giống như uy áp của Thần Quân đối với phàm nhân vậy, chỉ cần thả ra một chút, phàm nhân liền hôi phi yên diệt.”

“Tiểu hữu không nghe ra được, cũng là một sự bảo hộ.”

Nhất Minh cảm giác có chút bất ngờ, nhưng cũng không có lưu tâm quá nhiều trên vấn đề này.

Lần trước hắn đi đến đây không gặp được bất cứ người nào, bây giờ thấy người, đương nhiên là muốn thỉnh giáo một chút.

“Tiền bối, ta có một chút nghi hoặc trong quá trình tu luyện, muốn thỉnh giáo tiền bối, không biết có được hay không?” Nhất Minh thi lễ một cái, ánh mắt nhìn về những bóng hình mơ hồ trước mắt, cẩn thận dò hỏi.

“Có thể.” bóng hình mơ hồ gật gật đầu, “Tiểu hữu có gì không hiểu cứ hỏi là được, chúng ta có thể gặp nhau ở đây chính là duyên, những lão già như chúng ta sống không biết bao nhiêu năm, rất lâu rồi mới thấy một thanh niên nhỏ tuổi lại có thể bước vào nơi này, chỉ điểm một chút cũng không tính là cái gì.”

Nhìn thấy những người còn lại đều gật đầu phụ họa, Nhất Minh liền vui vẻ trong lòng.

Hắn mặc dù không biết những người này là ai, cũng không cảm nhận được tu vi của những vị này, nhưng có một điều hắn có thể chắc chắn, trên thân của những vị này đều toát ra một loại khí tức, khí tức của cường giả không sai.

Thế là Nhất Minh trầm ngâm chốc lát liền mang nghi hoặc trong lòng hỏi ra: “Xin hỏi tiền bối, làm như thế nào mới có thể cùng với Thần cảnh giao phong?”

Đổi lại là bình thường, Nhất Minh sẽ không hỏi ra câu này, nhưng bởi vì con đường tu luyện của hắn hoàn toàn khác biệt, cho nên cũng không cách nào xác định.

Nghe được câu hỏi này, bóng hình mơ hồ tựa như lão giả quan sát hắn một chút về sau, liền nghi hoặc: “Tiểu hữu hẳn là còn không có kết thành chân nguyên a?”

“Tiền bối mắt sáng như đuốc!” Nhất Minh gật gật đầu, “Tiểu tử vốn dĩ tu luyện khí huyết, ta nghe một vị tiền bối tại giới vực của ta nói, giới vực này từ khi phân tách đi ra đã không còn truyền thừa về đạo này, với thực lực của ta bây giờ, kết hợp với đao hồn nhất đoạn chỉ có thể cùng với Bán Thần vật tay một kích mà thôi.”

“Thì ra là như vậy!” bóng hình lão giả khẽ vuốt cằm, “Ta không hỏi vì sao tiểu hữu lại không kết thành chân nguyên, nhưng nếu tiểu hữu lựa chọn con đường này, lại muốn cùng với Thần cảnh giao phong, thậm chí là những cường giả có tạo nghệ sâu sắc về Thần Hồn, vậy cũng chỉ có thể tận khả năng mang Đao chi đạo lĩnh ngộ tới một cái mức độ sâu hơn đối phương mà thôi.”

“Tăng lên Đao chi đạo, cũng có thể cùng với Thần cảnh cường giả giao phong sao?” Nhất Minh âm thầm vui mừng.

Trước đó hắn từng có suy nghĩ qua vấn đề này, nhưng cuối cùng cũng không thể chắc chắn, dù sao thì hắn cũng không có ai để mà lĩnh giáo.

“Đương nhiên!” bóng hình lão giả gật gật đầu, “Đối với võ giả mới bước vào con đường tu luyện mà nói, mỗi loại pháp môn, đều là khác biệt.”

“Nhưng khi đạt tới một cái độ cao nhất định, tiểu hữu có thể nhìn ra được, thật ra những loại pháp môn kia chẳng qua là từng con sông, hàng trăm con sông đang cùng chảy về một biển, gọi là Đạo.”

“Tiểu hữu có thể hình dung, Đao chi đạo giống như một cái biển lớn, dung nạp hàng vạn con sông, mỗi một người bước vào nơi này đều có lĩnh ngộ không hề giống nhau, có người sát lục đạp vào bạch cốt tiến lên, có người uyển chuyển như nước, có người nhanh chóng như phong,...”

“Dù là lĩnh ngộ như thế nào, nhưng tất cả đều quy tụ tại cùng một chỗ, thực lực của võ giả mạnh hay yếu, cuối cùng sẽ phụ thuộc vào việc tiểu hữu đối với Đạo hiểu sâu bao nhiêu.”

“Đao hồn tiền kỳ phân tam đoạn, còn phía sau đó là cái gì, sau này tiểu hữu có bước ra ngoài tinh không, hẳn là sẽ biết.”

“Tiểu hữu bây giờ bằng vào nhục thân và đao hồn nhất đoạn đã có thể cùng với Bán Thần vật tay, cho thấy tạo nghệ của tiểu hữu tại cảnh giới này đã đạt tới cực hạn, nếu như có thể bước lên hai trăm bậc, vượt qua tâm ma chiếm hữu, thực lực liền sẽ phát sinh thuế biến.”

“Đến khi đó, cho dù không thể chiến thắng Thần cảnh, hẳn là cũng có thể cùng với bọn hắn chiến một trận thống khoái, dù sao thì nhục thân tu luyện không dễ, nhưng nếu tiểu hữu có thể mang nhục thân cùng đao hồn kết hợp, chiến lực càng sẽ tăng thêm một mảng lớn, chiến thắng Thần cảnh, hẳn là không thành vấn đề.”

“Đương nhiên, đó là dưới trường hợp tâm thần của tiểu hữu có đầy đủ hồn hải, một khi hồn hải cạn kiệt, tâm thần liền sẽ rơi vào hôn mê, đến khi đó xảy ra chuyện gì thì cũng không cần ta nói a.”

Nghe được bóng hình lão giả cẩn thận giảng giải, Nhất Minh cảm giác dường như chính mình đang lâm vào một cái trạng thái kỳ diệu nào đó.

Rất nhiều cảm ngộ liên tiếp nổi lên tại trong tâm thần của hắn, khiến hai mắt của hắn bỗng dưng vô hồn, hoàn toàn trống rỗng.

Nơi này, không có khái niệm thời gian, hắn cũng không biết chính mình đã lâm vào cảm ngộ bao lâu rồi.

Sau khi lấy lại tinh thần về sau, Nhất Minh mới hít sâu một hơi, khom người thi lễ: “Đa tạ tiền bối chỉ điểm!”

Vị này chỉ là nói đôi câu mà thôi, thế mà hắn tại trong loại cảm giác kỳ diệu kia lĩnh ngộ ra không ít đồ tốt.

Nhất Minh ẩn ẩn cảm thấy, đao hồn của bản thân dường như đã đạt tới một cái cực hạn, nếu như bây giờ để cho hắn cùng với tên Linh tộc Bán Thần kia tranh phong, hẳn là không có bị đánh bay nhanh như vậy.

Đã thật lâu không có ai giải đáp nghi hoặc cho hắn, con đường của bản thân đều là tự hành mày mò tiến lên, cho dù có bảng trợ giúp, hắn cũng không quá minh bạch con đường đang đi.

Bây giờ được vị này chỉ điểm, bản thân đã có nhận thức sâu sắc hơn về các loại pháp môn trên thế giới, hay nói cách khác là tầm nhìn đã cao hơn rất nhiều, muốn lĩnh ngộ những công pháp kia, cũng dễ dàng hơn không ít.

“Không có việc gì.” bóng hình lão giả khoác khoác tay, “Đao hồn nhất đoạn và nhị đoạn mặc dù chỉ cách nhau một bậc, nhưng khoảng cách đó lại giống như lạch trời, rất nhiều võ giả bỏ ra cả đời cũng không cách nào đột phá, khốn đốn tại nhất đoạn mà uất ức vẫn lạc.”

“Trong quá trình này, tiểu hữu cần phải tự mình vượt qua tâm ma quấy phá, loại thể nghiệm kia không phải người nào cũng có thể vượt qua cho được.”

“Một khi không cách nào thoát ra, chờ đợi bản thân chính là hạ tràng vẫn lạc, người ngoài không có khả năng can thiệp đi vào, tiểu hữu cần phải cân nhắc cẩn thận một chút.”

Nhìn thấy Nhất Minh có vẻ chuẩn bị bước lên đao lộ, bóng hình lão giả trầm ngâm chốc lát liền khuyên bảo thêm vài câu.

“Đa tạ tiền bối nhắc nhở, tiểu tử nhất định sẽ cẩn thận.” Nhất Minh lần nữa khom người thi lễ, “Hôm nay được các vị tiền bối chiếu cố, tiểu tử không có cái gì để báo đáp, ngày sau nếu như có cơ hội gặp lại, tiểu tử nhất định sẽ không quên ân tình ngày hôm nay.”

Nói xong, Nhất Minh chậm rãi quay người rời đi, hướng về đao lộ thông thiên bước lên.

Bây giờ nếu đã minh bạch cần làm những gì, vậy thì cũng không cần lãng phí thời gian, nhưng ngay lúc hắn chuẩn bị bước lên bậc thang, một thanh âm mơ hồ đột ngột vang lên.

Nhất Minh đưa mắt nhìn qua, một bóng hình uyển chuyển từ sau lưng bóng hình lão giả tiến về phía trước, thanh âm phiêu đãng tại giữa không gian nhẹ nhàng quanh quẩn.

“Tiểu hữu chờ một chút!”

“Tiền bối còn có chuyện gì sao?”

Bóng hình nữ tử kia trầm mặc chốc lát liền quyết định mở miệng dò hỏi: “Tiểu hữu, ta cảm giác được trên thân của tiểu hữu có khí tức của ta lưu lại cho con ta, không biết bây giờ, nó… như thế nào rồi?”

Hỏi ra lời này, bóng hình nữ nhân kia hoàn toàn không hề có một chút ba động nào, nhưng tất cả cường giả khi nhìn qua nàng, đều nhìn thấy được thần sắc của nàng biến ảo không ngừng.

Vừa kinh hỷ, lại vừa thấp thỏm bất an.

“Khí tức của tiền bối?” Nhất Minh lộ vẻ kinh ngạc.

Bóng hình nữ tử gật gật đầu: “Lúc đó ta gặp phải địch nhân cường đại truy sát, tưởng chừng như đã không cách nào chạy thoát, cho nên ta đã an trí con của ta tại một chỗ cấm khu, còn lưu lại khí tức của bản thân bảo hộ cho nó, nếu như còn có sự lựa chọn khác, ta cũng sẽ không an trí nó tại một nơi nguy hiểm như vậy.”

Nói tới đây, bóng hình nữ tử dường như có chút thất lạc, nhưng rất nhanh liền truyền ra thoại ngữ:

“Sau khi ta thoát khỏi nguy hiểm trở lại lần nữa, thì đã không biết trải qua bao nhiêu năm, ngay cả con của ta cũng không còn ở vị trí cũ, ta dùng mọi cách đều không cách nào tiến vào chỗ sâu của cấm khu, cho nên cũng vô pháp tìm đến.”

“Bây giờ, ta lại nhận ra được trên thân của tiểu hữu có khí tức của ta để lại, nhưng lại không cảm thấy được khí tức của con ta, cho nên ta không biết là, nó bây giờ như thế nào rồi?”

Trong ý nghĩ của nàng, đã nhiều năm trôi qua lại không cảm giác được con của mình thức tỉnh, kết quả như thế nào, nàng quả thật là không dám nghĩ tới.

Hiện giờ hỏi ra, cũng chỉ là mang một chút thương nhớ mà thôi.

Nhất Minh nghe vậy cũng cực kỳ mộng bức, trên người của ta có khí tức của vị tiền bối này, ta làm sao không biết?

Nhìn thấy biểu hiện trên mặt của Nhất Minh, với một cường giả như nàng, đương nhiên là nhận ra được thanh niên này hoàn toàn không biết gì cả, có lẽ chỉ là một sự trùng hợp mà thôi.

“Nếu tiểu hữu đã không biết vậy ta cũng không có cưỡng cầu, tiểu hữu cứ xem như ta không có hỏi gì là được.” bóng hình nữ tử nói xong, liền bỗng dưng tan biến tại chỗ.

Hắn mặc dù không nhìn thấy được thân ảnh của vị tiền bối này, nhưng dựa vào từng câu nói cũng có thể nghe ra được, vị tiền bối này rất là thương tâm a!

Nhất Minh lắc lắc đầu, âm thầm mang chuyện này ghi vào trong lòng, đã vị tiền bối này cho rằng chính mình từng tiếp xúc qua, vậy chắc hẳn là gặp tại Thiên Long giới.

Có thể là vô tình, cũng có thể là một người nào đó mà mình quen biết cũng không chừng.

Trầm ngâm chốc lát về sau, thế là Nhất Minh cũng không có lãng phí thời gian, thân hình nhất chuyển hướng về bậc thang tiếp tục bước lên.

Một trăm lẻ một bậc, một trăm mười bậc, một trăm hai mươi bậc,...

Bạn đang đọc Nhục Thân Thành Thánh sáng tác bởi phanthehuy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phanthehuy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.