Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin hay không cũng phải dùng.

Tiểu thuyết gốc · 2366 chữ

Thôn Xuân Lê.

Đổng Thành đi đi lại lại trong phòng họp trung tâm, tại sao đội nhóm ra ngoài lại không liên lạc lại.

Đúng lúc này có một tên lâu la chạy vào báo cáo:

- Báo. Có tin tức từ nhị đương gia.

Đổng Thành hai mắt bốc lên tinh quang lập tức hỏi:

- Tin gì?

- Dạ bẩm đại đương gia, Nhị đương gia truyền tin về, phát hiện dấu vết của nhóm người La Sơn. Chẳng qua bọn họ đã chết sạch…

Đổng Thành hai mắt mở to vội hỏi lại:

- Cái gì?!

Hắn nghe tin này mà trong lòng trầm xuống. La Sơn ra ngoài cùng 10 tên đội viên, có súng ống đầy đủ, tại sao có thể chết mà không kịp truyền tin chứ.

Hắn vội vã chạy tới phòng thông tin, nơi này có một thiết bị thu nhận sóng khá lớn. Đại hán trực máy vừa thấy Đổng Thành thì đứng lên nói:

- Đại đương gia, nhóm người nhị đương gia phát hiện một khu vực tụ tập rất đông thây ma…

Đổng Thành nghe vậy vội nói:

- Kết nối lại tín hiệu.

Một lúc sau, Bành Lực bên kia đã kết nối tín hiệu thành công, hắn nhanh chóng thông báo:

- Đại ca, đệ phát hiện một khu vực tập trung rất đông thây ma, chúng nó giống như đang hướng về cái gì đó, tụ tập chen chúc xung quanh một ngọn đồi…

Đổng Thành vừa nghe tới mấy từ như hướng tới, tụ tập, ngọn đồi, trong lòng không khỏi hiện lên một cái danh từ mà hắn đang đau khổ tìm kiếm:

“Thiên tài địa bảo”.

Kia có khả năng rất cao là mấu chốt nhiệm vụ của hắn!

Hắn vội vã hỏi lại:

- Nhị đệ, các ngươi đang ở đâu, ta lập tức dẫn quân tiếp ứng.

Phía bên kia Bành Lực nhanh chóng hồi đáp:

- Đệ đang ở thôn Xuân Đỉnh, cách căn cứ của chúng ta chừng 6km về phía đông…

Đổng Thành haha cười lớn nói:

- Tốt, nhị đệ, đệ lập đại công rồi. Chờ một lát, ta tới ngay…

Hắn nói xong lập tức cúp máy, muốn dùng tốc độ nhanh nhất tập trung quân tiến tới thăm dò “thiên tài địa bảo”.

Phía bên kia, Bành Lực thấy kết nối đã ngắt thì ngẩn người, gã còn chưa kịp báo cáo lại tao trạng của đám người La Sơn.

Bên cạnh gã, 2 chiếc ô tô với hơn chục đại hán mắt mũi miệng phun máu mà chết, tràng cảnh có thể nói là tương đối khủng khiếp.

- Cũng không biết chết thế nào… Thôi vậy, đợi đại ca tới lại nói…

——————

Trấn Hi Vọng.

Sau khi hai bên ngồi xuống, Tường Vi bình tĩnh rót cho Hàn Phong một cốc nước.

Thời gian gấp gáp, Hàn Phong cũng lười lằng nhằng nhiều, hắn tiện tay uống cạn nước rồi từ trong balo lấy ra một bản kỹ năng nhị giai đặt lên bàn.

- Tường Vi tiểu thư, tôi cần sự trợ giúp của cô.

Tường Vi cầm lấy sách kỹ năng nhị giai trên bàn cẩn thận xem xét.

“Đinh! Kỹ năng chủ động nhị giai: Thiết huyết ca. Kỹ năng thuộc tính: Cất tiếng ca thiết huyết tạo thành hiệu quả hồi phục. Mỗi 2 giây hồi phục 1 thể lực và tạm tăng cường 2 sức mạnh cho nhóm mục tiêu (10). Kỹ năng kích hoạt: mỗi giây tiêu hao 1 thể lực, 2 trí lực! Kỹ năng có thể kích hoạt liên tục. Uy lực kỹ năng phụ thuộc vào chỉ số trí lực và cấp độ kỹ năng.”

Đây là kỹ năng buff quần thể duy nhất mà Hàn Phong sở hữu. Hắn đã đánh rơi mấy chục bản kỹ năng nhị giai, nhưng vẫn không đánh rơi ra thêm một bản tương tự nào khác.

Hắn trước nay vẫn luôn đắn đo tìm người sử dụng kỹ năng này, bởi nó hoàn toàn là hại mình, lợi người. Hiện tại chiến cuộc khó khăn, hắn không còn cách nào khác ngoài tìm tới Tường Vi.

Nàng ta không phải người hắn muốn đặt niềm tin, nhưng là người phù hợp nhất trên lý thuyết.

Bởi vì nàng ta là tiến hoá giả.

Tường Vi trầm ngâm năm giây rồi mỉm cười nói:

- Có thể, bất quá, tôi cần vài điều kiện.

Hàn Phong nhanh chóng đáp lại:

- Mời nói.

Tường Vi thản nhiên vuốt tóc rồi nói:

- Thứ nhất phải đảm bảo an toàn cho tôi, tôi không muốn bản thân bị đặt vào nguy hiểm. Thứ hai, phải cung cấp tinh thạch exp cho tôi, trợ giúp tôi lên cấp. Cuối cùng, tương lai anh phải trợ giúp tôi một yêu cầu bất kỳ.

Hàn Phong đảo mắt, đang định lên tiếng đồng ý, thế nhưng sau khi suy nghĩ một hồi hắn mới làm bộ khó khăn nói:

- Cái yêu cầu thứ nhất là tất nhiên, tôi luôn hết sức đảm bảo an toàn cho tất cả mọi người…

Tường Vi nghe vậy thì nhanh chóng cắt lời:

- Tôi muốn an toàn hơn người khác. Trong tình huống nguy hiểm, anh phải ưu tiên bảo vệ tôi.

Hàn Phong nhún vai nói:

- Được, tôi đồng ý.

Hắn đồng thời còn bổ sung trong lòng:

“Đúng là đồ nhát chết.”

Hắn tiếp tục nói:

- Điều kiện thứ hai, tôi sẽ trợ giúp cô lên cấp, bất quá phải tuỳ tình hình mà làm. Tinh thạch exp là của chung, phân phối dựa theo cống hiến, cùng lắm tôi sẽ bỏ thêm tiền túi ra nuôi cô là được.

Tường Vi đối với việc này không có phản bác.

- Về chuyện cuối. Tôi là người có ân tất báo, nếu hôm nay cô giúp tôi, tương lai đương nhiên tôi sẽ giúp lại cô. Nhưng yêu cầu kia không được vượt quá khả năng của tôi.

Tường Vi nheo mắt chăm chú nhìn Hàn Phong, mà tiểu gió thoảng, tiểu lạnh lẽo cũng rất thản nhiên nhìn lại đối phương.

Một lúc sau, Tường Vi chậm rãi gật đầu:

- Anh trước đây đã biểu hiện ra đủ tín nhiệm, mong rằng sau này cũng vậy.

Hàn Phong nhún vai nói:

- Tất cả mọi người đều đang nhìn vào, tôi cũng không muốn trở thành kẻ thất tín.

Tường Vi cắn môi, nàng ta đem kỹ năng Thiết Huyết Ca học tập rồi lạnh nhạt nói:

- Ở đây chẳng có mọi người nào khác cả, chỉ có tôi và anh, đừng cố đánh tráo khái niệm.

Hàn Phong có chút mất tự nhiên, ả này lại nhạy bén thế.

Hắn không có thời gian tranh luận với đối phương, tuỳ tiện thò tay gãi gãi cằm rồi nói:

- Được rồi, cô cũng học tập kỹ năng thì coi như đã tin tôi, tôi sẽ không giải thích nhiều nữa. Tường Vi, hồi tức cho tôi.

2 phút sau, Hàn Phong rời khỏi phòng Tường Vi, thanh thể lực đã được hồi đầy cây.

Nhìn bóng lưng Hàn Phong, Tường Vi nheo mắt lẩm bẩm:

- Anh thật sự đáng tin sao?

Hàn Phong vừa bước tới khu quân y vừa cười lạnh:

- Thật sự đủ ngây thơ. Chờ cô hết giá trị lợi dụng, tôi sẽ đuổi cô về bên huyện Tam Giang, tới lúc đó khỏi có hứa hẹn gì nữa.

Trước mặt Tường Vi, hắn luôn áp chế suy nghĩ lừa dối trong lòng, cố gắng để bản thân suy nghĩ tích cực, thể hiện ra vẻ vô hại kèm đáng tin của mình.

Đối phó với kẻ đọc tâm thuật, chỉ có lừa cả bản thân mới có thể an ổn.

Sau khi bước vào khu quân y, Hàn Phong đã nghe thấy rất nhiều âm thanh rên rỉ đau đớn.

Tại nơi này ngoài các y bác sĩ có chuyên môn thì còn có vài đội viên vừa được cung cấp kỹ năng trị liệu nhất giai để học tập. Những người này đều đến từ các tiểu đội của Châu Lam, Chu Vấn, Lục Đại Nguyên, Đào Đại Tư, Kiều Ti Vân… Mấy phần tử đã xác định rõ ràng độ trung thành.

Liễu Huyên cũng đang ở đây, nàng ta đang tích cực hồi tức, phục hồi thể lực tiêu hao cho nhóm đội viên.

Hàn Phong đi thẳng tới bên cạnh, đưa cho nàng ta hai bản kỹ năng nhị giai cấp cứu, kỹ năng nhị giai chuyển dời thương tổn rồi nói:

- Cho cô.

Liễu Huyên tiếp nhận hai sách kỹ năng, cũng có chút bất ngờ nho nhỏ, sau đó đem cả hai hoá thành quang mang tiến hành học tập.

Nàng ta lập tức tiến hành cấp cứu cho một người đang nằm trên cáng.

Đội viên này bị thể sức mạnh đập trúng bụng, phần bụng đã thâm tím dập nát, lúc này đang rên rỉ trong đau đớn, khoé miệng cũng chảy ra máu đọng. Kỹ năng cấp cứu vừa được thi triển, hắn ta liền ói ra một cục máu đỏ thẫm, sau đó ho sù sụ một hồi rồi bình tĩnh lại.

Ngay cả hơi thở yếu ớt cùng âm thanh rên rỉ đau đớn cũng bắt đầu bình tĩnh hơn, đội viên này lập tức thều thào nói:

- Cảm… Cảm ơn cô…

Tiếp theo đó Liễu Huyên lại bước tới bên cạnh một nữ đội viên với phần ngực lõm xuống, người này cũng bị một thể sức mạnh đấm trúng, bây giờ đang hôn mê bất tỉnh, sống chết khó nói.

Liễu Huyên đưa tay ra chạm vào vết thương, sau đó ngón tay kéo vết lõm trước ngực ra vai, qua cánh tay, cuối cùng dừng lại ở cẳng tay.

Cẳng tay chợt xuất hiện vết tím đen gãy vỡ, còn lồng ngực đã không có bất kỳ dấu vết gì.

- Khụ khụ khụ…

Đội viên kia vừa được chuyển dời tổn thương ra chỗ khác thì chợt ho lên liên hồi, sau đó hai mắt từ từ mở ra. Nàng ta nhìn quanh một lát rồi mấp máy môi nói:

- Tôi… Tôi chưa chết sao… Cảm ơn cô…

Một y tá đứng bên cạnh nhìn cảnh này không khỏi kinh ngạc tới ngây người. Lại có thể làm điều phi lý như thế, đúng là kỹ năng từ hệ thống, quá thần kỳ rồi.

Hàn Phong cung cấp hai kỹ năng nhị giai cho Liễu Huyên là có ý đồ cả. Khi có được kỹ năng này, nàng ta sẽ có thêm công cụ để thu phục lòng người. Một người được cứu mạng đúng lúc là một người sẽ mang ơn huệ.

Liễu Huyên này coi như đủ tin tưởng, Hàn Phong quyết định “dùng” nàng ta mà không suy nghĩ nữa.

Nhất là trong hoàn cảnh hiện tại, hắn chưa tìm được người tin tưởng hơn so với Liễu Huyên.

Tường Vi và Liễu Huyên, một người không đáng tin, một người tương đối đáng tin.

Nhưng chiến cuộc cam go, cả hai người này hắn tin cũng phải dùng, mà nghi cũng phải dùng.

Sau khi động viên mấy thương binh, trao tặng phiếu lương thực cho họ, Hàn Phong rời đi phòng y tế rồi tới trước một căn nhà được canh giữ cẩn thận bên cạnh kho vật tư.

Đây là nơi trồng ớt biến dị.

Thấy Hàn Phong bước tới, mấy đội viên vội vã cúi chào:

- Thủ lĩnh.

- Thủ lĩnh.

Hàn Phong qua loa đáp lại rồi đi thẳng vào trong.

Bên trong nhà, một bồn chứa cực lớn được chế lại từ thùng container, bên trong thùng là vô số xác chết chồng chất của thây ma trên level 10.

So với núi thi thể ở siêu thị Thanh Hà, số lượng xác chết thây ma tại nơi này đã nhiều hơn gấp đôi.

Giữa bồn chứa, một cây ớt cao gần 40cm đang toả ra quang mang nhu hoà. Cây ớt này càng thêm cao hơn, to hơn trước, bộ rễ cũng cường tráng hơn, nó còn mọc ra nhiều lá hơn trước đây.

Xác thây ma dưới gốc cây đã có điểm khô kiệt, thậm chí quang mang đỏ rực từ cây ớt khiến cho căn phòng đầy xác chết cũng không có mùi hôi.

Trên 9 cành của cây ớt, 6 cành đang mọc ra những đoá hoa li ti màu trắng sữa, còn 3 cành đang treo lơ lửng 3 trái ớt to bằng ngón tay màu đỏ rực.

Bất quá có lẽ cần một thời gian nữa ớt mới có thể chín.

Bên cạnh thùng chứa, Phương Tường đang chỉ đạo đội viên tích cực thu nạp vài chiếc lá lớn nhất của ớt biến dị xuống.

- Cẩn thận một chút, đúng, chiếc lá đó…

Thấy Hàn Phong đi tới, Phương Tường tiến lại gần đưa một tờ giấy A4 rồi nói:

- Hàn Phong, đây là báo cáo.

Hàn Phong đưa tay tiếp nhận tờ A4. Đây là kết quả thử nghiệm của Âu Dương Tà bên kia. Người ăn lá ớt sẽ không gặp nguy hiểm gì cả, trái lại trong thời gian ngắn được tăng cường 2 chỉ số nào đó của cơ thể, trong đó chắc chắn có chỉ số phục hồi.

Lá ớt càng lớn, chỉ số càng được tăng nhiều, thử nghiệm với lá lớn nhất có thể gia tăng tới 3 phục hồi, 3 sức mạnh trong vòng 10 phút.

Thử nghiệm này đến đây coi như hoàn thành rồi.

Hàn Phong gật đầu nói:

- Thu hoạch được bao nhiêu lá rồi?

Phương Tường nhanh chóng hồi đáp:

- 42 lá tất cả, đều là lá lớn. Nếu cố gắng, có thể thu các lá nhỏ hơn…

Hàn Phong vô cùng hài lòng, hắn chậm rãi nói:

- Đưa vài lá tới phòng y tế, để cho những người bị thương nặng nhất ăn. Số còn lại chuyển tới cho Ngô Soái phân phối.

Phương Tường có chút do dự nói:

- Mấy tên bác sĩ bên kia liệu có đồng ý cho bệnh nhân ăn linh tinh không…

Hàn Phong khẳng định đáp lại:

- Chắc chắn đồng ý.

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 194

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.