Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 465 : Cố gắng liều lĩnh. (4)

Phiên bản Dịch · 1739 chữ

Lý Tín Nghĩa nói : "Tôi làm gì có bản lĩnh như vậy, lổ thủng này là do thiên nhiên hình thành, từ khi tôi đến Tử Hà quan, thì đã có lổ thủng này rồi, sự tồn tại của nó cũng có diệu dụng, ánh mặt trời có thể từ đó mà chiếu vào, lúc trời mưa, nước mưa cũng có thể từ đó mà chảy xuốn" Lý Tín Nghĩa chỉ vào một khe đá dưới chân, nói : "Cái khe đá này cũng là do nước mưa rơi xuống lâu ngày mà thành"

Trương Dương đến nơi này không phải để thưởng thức cảnh trí, hắn mỉm cười nói : "Tôi giúp tiểu yêu đả thông kinh mạch, làm phiền đạo trưởng đứng bên ngoài hộ pháp cho chúng tôi"

Lý Tín Nghĩa gật đầu, ông ta nhìn thoáng qua An Ngữ Thần bằng cặp mắt thân thiết, sau đó mới lui ra ngoài.

An Ngữ Thần đương nhiên nhớ kỹ mỗi lần Trương Dương dùng nội lực để chữa thương cho mình, mỗi lần chữa thương thì Trương Dương lại hao tổn rất lớn chân nguyên, giống như là bị bệnh nặng một trận vậy, An Ngữ Thần thật sự không đành lòng để hắn mạo hiểm vì mình, nhẹ giọng nói : "Thật ra tôi cũng thấy đủ rồi, vô luận là lúc nào rời đi, cũng không có bất kỳ tiếc nuối nào hết"

Trương Dương cười nói : "Cô thật là ích kỷ, cô không tiếc nuối, nhưng tôi có tiếc nuối với cô, cô đi đâu cũng nói là đồ đệ của tôi, nhưng ngay cả đồ đệ mà tôi cũng không cứu được, về sau tôi làm gì còn mặt mũi nhìn người chứ?"

An Ngữ Thần buồn bã nói : "Tình huống của tôi tôi rõ ràng nhất, mỗi lần anh chữa thương cho tôi đều mạo hiểm rất lớn, nhưng cái có thể làm được chẳng qua cũng chỉ là kéo dài tính mạng của tôi thêm vài ngày mà thôi, vì tôi mà mạo hiểm như vậy, không đáng"

Trương Dương nói : "Nếu như cô mà chết như vậy thật, thì tôi sẽ mất mặt lắm"

Đôi mắt đẹp của An Ngữ Thần nổi lên một sự rung động, cô bỗng nhiên nói : "Nếu như tôi chết, anh có đau lòng không?"

Trương Dương do dự một chút, gật đầu.

An Ngữ Thần nói : "Bao lâu? Một ngày, một tháng, hay một năm?"

Trương Dương thấp giọng nói : "Còn sống một ngày thì sẽ đau lòng một ngày, sống một tháng sẽ đau lòng một tháng, nếu như tôi còn có thể sống nửa đời người, thì tôi sẽ đau l

òng nửa đời người"

An Ngữ Thần nghe thấy lời nói của hắn, trong lòng bỗng nhiên nổi lên một trận rung động, vành mắt đỏ lên, nước mắt trong suốt tuôn trào ra.

Trương Dương nói :" Cô không thể chết được, nếu như cô chết, tôi làm sao mà tìm được một nữ đồ đệ vừa xinh đẹp vừa hiếu thuận như vậy"

An Ngữ Thần nói :" Sư phụ trong thiên hạ chú trọng hình tượng nhất chỉ có một mình anh, nói ra cái chuyện như vậy, cũng không sợ người ta chê cười"

Trương Dương nói : "Người khác nghĩ thế nào không quan trọng, quan trọng nhất là, cô xem tôi là sư phụ hay không"

An Ngữ Thần rưng rưng gật đầu, Trương Dương vươn bàn tay to qua, lau đi những giọt nước mắt cho cô, nhẹ giọng nói : "Như vậy có thể sẽ có chút đau"

"Tôi chịu được"

"Lúc chữa thương không thể mặc nhiều ..." Trương đại quan nhân tuy rằng ôm tâm lý chữa bệnh cứu người, nhưng mà trước mặt nữ đồ đệ mà nói ra chuyện này cũng không khỏi có chút xấu hổ.

An Ngữ Thần nói : "Tôi tin tưởng nhân phẩm của anh"

An Ngữ Thần ngồi khoanh chân trên tảng đá, Trương Dương ngồi phía sau thân thể của cô, chậm rãi nhắm mắt lại, thấp giọng nói : "Vậy ... cô rõ rồi chứ ..."

Tuy rằng An Ngữ Thần rất rộng lượng nhưng mà trước mặt của Trương Dương, cởi bỏ hết quần áo toàn thân và đồ dùng hằng ngày ra, thì cũng đỏ mặt tim đập nhanh, cô cắn môi, xoay người lại nhìn thoáng qua Trương Dương, thấy hai mắt của hắn nhắm nghiền lại, làm ra vẻ chính nhân quân tử, An Ngữ Thần có chút thẹn thùng cau mũi lại, lúc này mới bắt đầu thong thả cởi bỏ quần áo.

Bên trong hang đá vô cùng vắng vẻ, Trương Dương nghe thấy tất cả tiếng động cởi đồ của An Ngữ Thần, hắn phát hiện ra rằng có đôi khi thính giác tốt quá cũng không phải là một chuyện tốt gì, những tiếng động này rõ ràng đang khảo nghiệm ý chí của hắn mà.

Cứ mỗi lần đến thời gian ngày, trong đầu Trương đại quan nhân lại nghĩ đến các điều lệ đảng, nghĩ đến những quy tắc ngày xưa, cũng không phải hắn thật sự thích nhớ đến mấy chuyện này, dù sao thì cũng phải tìm một chút gì đó phân tán lực chú ý để làm, Trương đại quan nhân rất rõ ràng, rất nhiều người trước khi chết có hô to muôn năm, nhưng đấy không phải là anh dũng không sợ, mà chỉ là phân tán cảm giác sợ hãi đối với cái chết thôi.

Nhưng mà, cái Trương đại quan nhân đang đối mặt không phải là cái chết, mà là nữ đồ đệ quốc sắc thiên hương, ý chí của Trương đại quan nhân cũng không giống bình thường.

Xua tan đi một chút tạp niệm, trong đầu Trương Dương một mảnh trống rỗng, nhập định vận công, ước chừng khoảng mười phút đồng hồ, chân khí trong cơ thể đã vận hành mười hai chu thiên, Trương Dương bỗng nhiên ởm mắt ra, tay phải vung lên, chậm rãi vỗ một chưởng về huyệt bách hội trên đinh đầu của An Ngữ Thần, thân thể mềm mại của An Ngữ Thần run lên kịch liệt, chỉ cảm thấy một cổ khí lưu cực lạnh từ trên đỉnh đầu nhập vào trong cơ thể. Giống như là đang trần truồng đứng giữa trời băng đất tuyết, mạch máu quanh thanh trong chốc lát tựa hồ đã đọng lại. Bàn tay của Trương Dương đã rút về, chưởng thứ hai đánh ra, vẫn tiếp tục đánh vào một vị trí trên đỉnh đầu của An Ngữ Thần.

Khí lưu từ một chưởng này lại cực kỳ nóng, nóng đến cháy da cháy thịt, làm cho huyết mạch quanh thân của An Ngữ Thần nhanh chóng co rút lại, đầu dường như vỡ ra, đau đến nỗi làm cho sắc mặt của cô tái nhợt, cắn chặt môi, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng chảy ra.

Trương Dương ra tay cực nhanh, hắn lấy kim châm, dùng tốc độ nhanh như sấm sét châm vào huyệt hậu đỉnh của An Ngữ Thần, kim châm đâm vào nội tức cũng đồng thời đưa vào, ngay sau đó sử dụng kim châm để đâm vào các huyệt đạo quan trọng trong đốc mạch của An Ngữ Thần như Cường Giang, Não Hộ, Phong Phủ, Đại Chuy, Đào Đạo, Thân Trụ, Thần Đạo, Linh Thai. Đả thông kinh mạch cho An Ngữ Thần khó khăn hơn người thường gấp trăm lần, An Ngữ Thần trời sinh là tuyệt mạch rồi, Trương Dương muốn đả thông huyệt đạo trong cơ thể của cô, giống như là phá núi nổ đá vậy, lợi dụng biến hóa nội tức trong cơ thể, nóng lãnh thay thế, mạnh mẽ đả thông một con đường bên trong kinh mạch của cô, vào thời đại này cũng chỉ có một mình nội lực của Trương Dương mới có thể làm được điều mà, mà trước khi hắn tu hành Âm Sát Tu La Chưởng, thì cũng không thể nào sử dụng phương pháp nóng lạnh phối hợp, lúc Trương Dương chữa bệnh cho Thường Hải Tâm, bất đắc dĩ sử dụng Âm Sát Tu La Chưởng có xung đột với nội lực tu hành vốn có của hắn, trong quá trình chữa thương cũng mạo hiểm vô cùng. Ngày hôm nay nếu không phải là bất đắc dĩ, thì hắn cũng không dám mạo hiểm.

Trương Dương đã suy nghĩ rất lâu, chỉ có dùng loại phương pháp nóng lãnh lẫn nhau, đem nội tức nhập vào huyệt đạo bên trong cơ thể của An Ngữ Thần, dùng nội lực bá đạo trùng kích kinh mạch bế tắc của cô, từ đó dựng lên một con đường trong kinh mạch, thì như vậy mới có thể trì hoàn sinh mạng cho An Ngữ Thần, đối với Trương Dương mà nói, phương pháp như vậy hung hiểm đến cực điểm. Trương Dương đâm hết đốc mạch, lại dùng kim châm đâm tiếp vào đại huyệt nhâm mạch của An Ngữ Thần, mười bốn huyệt đạo âm duy mạch. Khi đến huyệt đạo dương duy mạch thứ ba mươi hai, thì trên đỉnh đầu của Trương Dương đã bốc khói trắng lên, quần áo trên người cũng ướt đẫm mồ hôi rồi, giống như là tảng đá lớn trong lòng hắn vậy, lúc nào hắn cũng có thể ngã xuống.

Trương Dương lại rút kim châm ra, lần này không phải là đâm về hướng An Ngữ Thần, mà là rút tay đâm về hướng huyệt đàn trung của mình, tia sáng trong mắt rực rỡ lên, Trương Dương gầm nhẹ một tiếng, hai tay niệp khởi ba cây kim châm đâm vào đái mạch của An Ngữ Thần. Đây là lần thứ hai từ khi sống lại đến giờ Trương Dương lợi dụng phương pháp kim châm đâm huyệt để kích phát tiềm lực của bản thân, loại phương pháp này tuy rằng có thể đề thăng nội lực của mình trong khoảng thời gian ngắn, nhưng mà lại gây tổn thương rất lớn đối với kinh mạch. Nếu như không phải vì sinh mệnh của An Ngữ Thần, thì Trương Dương tuyệt đối sẽ không liều lĩnh lần thứ hai.

Y Đạo Quan Đồ

Thạch Chương Ngư

Bạn đang đọc Y Đạo Quan Đồ của Thạch Chương Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.