Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 456: Chuẩn bị công tác (3)

Phiên bản Dịch · 1914 chữ

Trương Dương vốn không có bao nhiêu ấn tượng đối với Phùng Khắc Dũng, nhhe thấy những lời này của gã thì càng thấy bực, hắn không chút khách khí nói: "Quy Điền là tôi mời tới, dùng người thì không nghi ngờ, mà đã nghi ngờ thì không dùng người. Tôi thấy anh ta trên công tác thì không có bất kỳ vấn đề gì, còn có phải gián điệp quốc tế hay không thì không đến lượt anh lo, đó là chuyện của cục Quốc An."

Phùng Khắc Dũng vẫn tươi cười nói: "thị trưởng Trương, con người tôi trước giờ nói chuyện rất thẳng thắn, có chỗ nào đắc tội xin anh đừng tức giận, chỗ cần sửa đổi chúng tôi sẽ cố gắng sửa đổi, nhưng Quy Điều cũng muốn chúng tôi phải thay đổi rất nhiều chỗ đã ký hợp đồng, điều này khiến người ta khó hiểu, anh nói xem có phải là ông ta cố ý làm khó chúng tôi không?"

Trương Dương nói: "Thế này đi, anh viết một bản báo cáo, lát nữa gửi cho bộ chỉ huy xem." Hắn nhìn vào văn kiện ở trên bàn, rõ ràng là có ý hạ lệnh đuổi khách.

Phùng Khắc Dũng cười cười, cũng không tiếp tục ở lại nữa, đứng dậy nói: "thị trưởng Trương suy nghĩ lại một chút, hôm nào tôi lại hẹn anh đi ăn."

Trương Dương nhìn bóng lưng của Phùng Khắc Dũng, không khỏi nhíu mày, thằng ôn này là đồ gì vậy? Chỉ là một quản lý hạng mục mà thôi, không ngờ lại dàchạy tới trước mặt mình chỉ tay chỉ chân.

Trương Dương không bận tâm tới Phùng Khắc Dũng, nhưng mâu thuẫn giữa Quy Điền Hạo Nhị và công ty xây dựng Bình Trung cuối cùng cũng nổ ra, nguyên nhân là công nhân của công ty xây dựng Bình Trung trong công tác làm sai thao tác, Quy Điền Hạo Nhị lập tức yêu cầu phía xây dựng đình công, ở ngay tại chỗ hạ đơn thông tri phát tiền, điều này khiến cho công nhân xây dựng nổi giận, hơn mười công nhân xây dựng ùa lên vây Quy Điền Hạo Nhị vào giữa. Lúc ban đầu chỉ là nói lý với hắn, nhưng Quy Điền Hạo Nhị thiết diện vô tư, chỉ vào hai công nhân làm sai bảo họ lập tức đi ngay, nói rằng họ bị đuổi việc.

Hai công nhân đó cũng không phải là dễ đôi phó, họ nói rằng tên Nhật Bản ngươi dựa vào gì mà đòi đuổi việc ta? Đây là đất của người Trung Quốc, nên là người Trung Quốc quyết định, các ngươi quá khứ xâm lược chúng ta, hiện tại còn muốn khi phụ chúng ta, lão tử dù không làm nữa cũng phải liều với ngươi.

Trong phương diện đối phó với người Nhật Bản rất dễ kích động lòng hận thù, không lâu sau, hơn trăm công nhân xây dựng của công ty xây dựng Bình Trung vây lên, không biết là ai nói một câu: "Đánh chết tên Nhật Bản này đi, người Trung Quốc chúng ta không phải là dễ khi phụ như vậy đâu!"

Tình tự ở hiện trường lập tức nóng lên, hơn trăm công nhân ùa lên, Quy Điền Hạo Nhị lập tức rơi vào trong biển chiến tranh nhân dân, trợ thủ đi theo y thấy tình hình bất diệu, vội vàng co giò bỏ chạy về thông tri cho bộ chỉ huy.

Quy Điền Hạo Nhị từng luyện Không Thủ Đạo, cũng tính là một vị cao thủ, nhưng đối diện với hơn trăm công nhân xây dựng Trung Quốc thì y lại không thể làm được gì, vừa đánh ngã được hai người, những người khác thấy đồng bạn bị đánh, lửa giận càng bốc lên, mặc kể cái gì người ít ta nhiều, cũng mặt kể đối phương trong tay không có vũ khí, toàn bộ lao lên, còn có mấy người cầm công cụ của hiện trường.

Quản lý hạng mục của công ty xây dựng Bình Trung Phùng Khắc Dũng đứng ở trong văn phòng, nhìn tình cảnh ở bên ngoài qua cửa sổ, khóe miệng không khỏi phác ra một nụ cười lạnh, phó quản lý Lý Đông Hải nói: "Quản lý Phùng, chuyện càng lúc càng lớn rồi, nhiều người như vậy đánh một mình y, cẩn thận không xảy ra án mạng đấy."

Phùng Khắc Dũng cười lạnh, nói: "Yên tâm đi, không xảy ra án mạng đâu, cho dù là thật sự xảy ra án mạng thì luật không phạt được nhiều người, tên Nhật Bản đó không ngờ lại dám chạy tới chỗ chúng ta chỉ tay chỉ chân, còn cho rằng là thời Mãn Thanh dân quốc à? Con mẹ nó, để cho y biết thế nào là sự lợi hại của người Trung Quốc." Phùng Khắc Dũng cũng nổi giận rồi.

"Nhưng..."

Phùng Khắc Dũng nói: "Không có gì mà phải sợ, xảy ra chuyện thì tôi gánh!"

Quy Điền Hạo Nhị lúc ban đầu còn phản kháng được một chút, nhưng sau cùng chỉ có thể hai tay ôm đầu nằm co ro trên mặt đất, có gắng tránh quyền cước như vũ bão làm thương hại y.

Trương Dương sau khi nhận được tin tức thì lập tức chạy tới hiện trường, cảnh sát phụ trách trị an của công tr

ình cũng chạy theo sau. Trương Dương nhìn thấy cảnh hỗn loạn ở trước mặt, tắc đến nỗi mặt xám lại, gầm lên: "Con mẹ nó dừng tay hết lại cho tao!" Thằng ôn này trung khí thập túc, chấn cho tai của người xung quanh đều ong ong, đám công nhân đang đánh Quy Điền Hạo Nhị đó ngây ra, lúc này tiếng còi xe cảnh sát vang lên, cảnh sát nhận được tin tức đã tới.

Quy Điền Hạo Nhị từ dưới đất lảo đảo đứng dậy, mắt giận dữ nhìn đám người xung quanh, gầm lên: "Tới đây! Tới đây!"

Trương Dương tách đám người ra bước vào, muốn đỡ y nhưng lại bị Quy Điền Hạo Nhị đẩy ra. Trương Dương nói: "Tôi đưa anh tới bệnh viện kiểm tra!"

Quy Điền Hạo Nhị lắc đầu, quần cường ưỡn ngực bước đi.

Trương Dương quay người lại, tức giận nhìn đám công nhân xây dựng gây chuyện, nói: "Có tin tôi bắt tất cả các người không?"

Người nhiều thì lực lượng lớn, đám công nhân xây dựng này có chút vị đạo chân trần không sợ ươt dày, có người nói: "Có gì hay chứ, không phải chỉ là Hán gian thôi ư? Trung Quốc năm đó chính bởi vì có sự tồn tại của loại người như mày mà bị bọn quỷ Nhật Bản xâm lược đó."

"Giặc bán nước!" "Hán gian!" Tiếng mắng chửi Trương Dương vang lên.

Trương Dương bị mắng cho nổi giận, hắn lười chẳng buồn lý luận với đám công nhân này, ánh mắt hướng về phía văn phòng quản lý của công ty xây dựng Bình Trung, bước tới đó, dùng sức đá tung cửa, thấy Phùng Khắc Dũng và Lý Đông Hải đang ngồi hút thuốc, vẻ mặt đều rất nhàn nhã thản nhiên.

Phùng Khắc Dũng thấy Trương Dương vào, mỉm cười nói: "thị trưởng Trương, ngọn gió nào thổi anh tới đây vậy."

Trương Dương cười lạnh, nói: "Oai phong lắm!"

Phùng Khắc Dũng ngây ra, trên mặt lại mỉm cười.

Trương Dương nói: "Công nhân của các anh lợi hại lắm, dám đánh tổng giám chất lượng công trình mà tôi mời đến."

Phùng Khắc Dũng giả vờ giả vịt như không biết gì, nói: "Cái gì, thật ư, ai mà to gan thế?" Chuyện xảy ra ở bên ngoài văn phòng của gã, gã giả vờ không biết thì đúng là có chút quá đáng.

Trương Dương nói: "Công nhân của anh làm trái chương trình thi công, Quy Điền chỉ án chiếu theo quy trình mà đình chỉ, bọn họ vì sao lại đánh người?"

Phùng Khắc Dũng nói: "Tình hình cụ thể thì tôi không rõ, thị trưởng Trương, hay là đợi tôi ra rõ đã rồi hẵng nói."

Trương Dương gật đầu, nói: "Anh đùa tôi đấy à?"

Phùng Khắc Dũng cười nói: "Đâu dám, anh là tổng chỉ huy xây dựng sân bay mới, chúng tôi đều rất tôn trọng anh, nịnh hót còn không kịp, nào có dám đùa anh?"

Trương Dương hết kiên nhẫn với thằng ôn này rồi, chỉ vào mũi gã, nói: "Phùng Khắc Dũng, loại người như mày tao thấy nhiều rồi, đừng nói rằng tao không cho mày cơ hội, lập tức dẫn công nhân của mày cút đi, tao cho mày ba tiếng, hoặc là mày đi, hoặc là tao gọi người đuổi mày đi."

Mặt Phùng Khắc Dũng đỏ bừng, câu này của đối phương nói cũng quá khí phách rồi, Phùng Khắc Dũng gã cũng là người nóng tính, phẫn uất đứng dậy, nói: "Anh có thái độ gì đây? Xảy ra chuyện thì mọi người cùng nhau giải quyết, dựa vào gì mà đuổi chúng tôi đi?"

Trương Dương đang định nói thì Triệu Dương Lâm và Thường Lăng Phong đều tới, sau khi Triệu Dương Lâm bước vào, khuyên: "Đừng xung động, có gì thì từ từ nói, xung động không giải quyết được vấn đề gì đâu."

Phùng Khắc Dũng nói: "Chủ nhiệm Triệu đến đúng lúc lắm, công nhân của chúng tôi có phát sinh chút mâu thuẫn với Quy Điền Hạo Nhị, thị trưởng Trương đòi đuổi hết chúng tôi đi, thế thì quá đáng quá rồi."

Trương Dương hôm nay giận thật rồi: "Mày con mẹ nó nói ít thôi, cho mày ba tiếng, ta mà còn nhìn thấy mày thì cả công ty xây dựng Bình Trung của chúng mày toàn bộ phải cút hết cho tao!" Nói xong câu này hắn quay người bỏ đi.

Trong mắt Phùng Khắc Dũng, câu này của Trương Dương quá lớn rồi, cho dù hắn là chỉ huy hiện trường hạng mục sân bay mới thì cũng không có quyền đuổi công ty của họ đi, Phùng Khắc Dũng lớn tiếng nói: "Anh ta nói cái gì vậy, chúng tôi là thông qua tranh thầu mà được chọn, hợp đồng cũng ký rồi, anh ta muốn hủy hợp đồng à? Được, các anh chỉ cần bồi thường tổn thất cho công ty xây dựng Bình Trung của chúng tôi thì chúng tôi lập tức dẫn công nhân đi ngay."

Triệu Dương Lâm vỗ vai gã, nói: "Tiểu Phùng, cậu có thể nói ít đi vài câu không?" Triệu Dương Lâm và thính trưởng tính xây dựng Ngô Trung Lương cũng có chút quan hệ, sau khi công ty xây dựng Bình Trung trúng thầu, Ngô Trung Lương còn đặc biệt bắn tiếng với Triệu Dương Lâm, hi vọng y có thể chiếu cố cho công ty xây dựng Bình Trung một chút, ai ngờ rằng, công ty của họ vừa vào đã phát sinh mâu thuẫn lớn như vậy với Trương Dương. rồi.

Phùng Khắc Dũng bực bội nói: "Anh ta quá khi phụ người khác rồi?"

Triệu Dương Lâm nói: "Rốt cuộc là có chuyện gì?"

Phùng Khắc Dũng thở dfai, kể lại một lượt chuyện vừa xảy ra.

Y Đạo Quan Đồ

Thạch Chương Ngư

Bạn đang đọc Y Đạo Quan Đồ của Thạch Chương Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.