Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 266: Dám Làm Việc Nghĩa

Phiên bản Dịch · 2520 chữ

Lôi Quốc Đào nói: "Lúc trước tôi thấy cháu gái của Kim Thượng Nguyên và Kim Mẫn Nhi có quan hệ rất tốt với Trương Dương nên cảm thấy khẩn trương. Về sau tôi nghe nói Kim Thượng Nguyên muốn tới Giang Thành khảo sát, thế là liền gọi điện thoại hỏi."

Kiều Mộng Viện nói: "Thế là Tôn Đông Cường liền nói tin tức nội tình của phía Giang Thành cho anh?"

Lôi Quốc Đào nói: "Chúng tôi là bạn học cũ, những chuyện này hắn không phải giấu tôi, vả lại, chuyện Kim Thượng Nguyên tới Giang Thành khảo sát sớm muộn gì tôi cũng biết."

Kiều Mộng Viện gật đầu.

Lôi Quốc Đào nói: "Tôi rất khẩn trương, dẫu sao thì tôi nỗ lực lâu như vậy, không ai muốn nỗi khổ tâm của mình lại trôi theo dòng nước, cho nên đầu óc có chút hồ đồ, nói ra một số điều không nên nói, sau cuộc đàm phán ngày hôm nay, tôi phát hiện tâm cơ của Kim Thượng Nguyên còn thâm trầm hơn trong dự đoán của tôi, sự nóng vội lôi kéo đầu tư của tôi đã bị y lợi dụng."

Kiều Mộng Viện nói: "Một thương nhân chân chính như y tuyệt đối sẽ không chịu sự ảnh hưởng của người ngoài, y chỉ lợi dụng tất cả cơ hội có thể lợi dụng để mưu cầu lợi ích lớn nhất cho mình mà thôi."

Lôi Quốc Đào gật đầu đầy đồng cảm, hắn nói khẽ: "Là tôi khiến chuyện này trở thành bị động."

Kiều Mộng Viện uống một ngụm trà, ánh mắt lại nhìn về phía hồ nước, nói: "Quyền chủ động đã giao vào tay Kim Thượng Nguyên rồi, lựa chọn thế nào là chuyện của y, tôi chỉ muốn khuyên chủ nhiệm Lôi một câu, phải có đại cục quan! Bất kể nơi sản xuất của Lam Tinh cuối cùng đặt ở Giang Thành hay là Đông Giang, thậm chí là bất kỳ một nơi nào tại Trung Quốc, đối với quốc gia mà nói đều là có lợi cả." Kiều Mộng Viện nói xong cũng cảm thấy đạo lý của mình hơi lớn lao, không khỏi bật cười: "Bỏ đi, dẫu sao thì các anh cũng hiểu nguyên tắc hơn tôi, thật sự không ngờ rằng, hiện tại người làm ăn của Hàn Quốc còn giảo hoạt hơn người Nhật Bản!"

..

Trương Dương rất phản cảm với cách làm của Lôi Quốc Đào, nhưng hắn bình tĩnh suy nghĩ lại thì cũng có thể lý giải, ánh mắt của tập đoàn Lam Tinh hướng về phía Bình Hải sớm nhất là nhờ Lôi Quốc Đào, Giang Thành họ giữa đường giết ra, khiến cho Lôi Quốc Đào có chút trở tay không kịp, không ai muốn thành quả thắng lợi của mình bị người khác đoạt đi, Lôi Quốc Đào vì thế nên mới đưa ra hạ sách này, lúc Trương Dương hồi báo lại chuyện này cho Đỗ Thiên Dã với những từ ngữ rất có đại cục quan này: "Tên Lôi Quốc Đào này rất thiếu đại cục quan, thật sự không biết hắn làm thế nào mà bò được lên chức chủ nhiệm phòng chiều thương? Bôi nhọ hình tượng của toàn thể cán bộ Giang Thành chúng ta thì có thể khiến hắn nổi hơn à?Nằm mơ đi! Kim Thượng Nguyên vốn là đang lợi dụng hắn!" Sau khi từ chỗ Kiều Mộng Viện biết được dụng ý chân chính của Kim Thượng Nguyên, lời nói của Trương Dương cũng có sức mạnh hơn.

Đỗ Thiên Dã nói: "Có chuyện mà tôi không rõ, vì sao Lôi Quốc Đào lại nắm rõ hành trình của Kim Thượng Nguyên như vậy?"

"Bí thư đoàn thị ủy Tôn Đông Cường và chủ nhiệm phòng chiêu thương Đông Giang Lôi Quốc Đào là bạn học cũ, tôi sớm đã nói rồi, vấn đề là ở nội bộ chúng ta!"

Đỗ Thiên Dã có chút phẫn nộ nói: "Gã làm cái quái gì vậy? Không ngờ lại vạch áo cho người xem lưng?"

"Đừng tức giận, tôi thấy là bởi vì chuyện thanh niên mười tốt của tỉnh khiến gã ghi hận trong lòng, tìm cơ hội để tiến hành báo thù tôi."

Đỗ Thiên Dã tức giận nói: "Làm bậy làm bạ, sao có thể lẫn lộn thù oán cá nhân và công tác chung với nhau được? Một chút quan niệm chủ nghĩa tập thể cũng không có!"

Trương Dương khó lắm mới biểu hiện ra lý trí và bình tĩnh: "Bỏ đi, dẫu sao cũng không có chứng cứ, Lôi Quốc Đào nói là gã, không chừng là hai người họ có thù, Lôi Quốc Đào là cố ý hại gã thôi!"

Đỗ Thiên Dã không khỏi nhìn Trương Dương với con mắt khác: "Được đấy, cảnh giới lại đề thăng rồi!"

"Biết sao được, trời sinh mà, cấp độ này tôi cũng muốn xuống, nhưng nỗ lực thế nào cũng không xuống được!"

Đỗ Thiên Dã cười nói: "Còn chưa khen cậu béo cậu đã thở gấp rồi, được! Cậu có cái nhìn thế nào về chuyện của Kim Thượng Nguyên?"

Trương Dương nói: "Tôi đã tìm hiểu điều kiện mà phía Đông Giang đưa ra, điều kiện mà bọn họ giành cho Kim Thượng Nguyên khẳng định không ưu đãi bằng Giang Thành, đây là do sự bất đồng về trình độ phát triển kinh tế của hai nơi quyết định, Đông Giang là tỉnh lị, kinh tế cao, giao thông cũng thuận lợi hơn Giang Thành, đây là ưu thế của họ, nhưng Giang Thành chúng ta đất đai tiện nghi, tiền lương bình quân thấp, lão đạo thị ủy lại ra sức nâng đỡ khu phát triển, cũng có ưu thế mà Đông Giang không bằng được. Y lợi dụng chuyện mà Lôi Quốc Đào nói ra để chế tạo thị phi giữa hai thành thị chúng ta, tôi hiện tại coi như là minh bạch rồi, những lời đó là y căn bản cố ý nói cho Kim Mẫn Nhi, để Kim Mẫn Nhi nói lại với tôi. y chỉ mong nhìn thấy hai thành thị Giang Thành và Đông Giang cạnh tranh hạ giá, sau đó y có thể giành được điều kiện ưu đãi nhất, cây gậy già này suy tính ghê thật!"

Đỗ Thiên Dã nói: "Chúng ta đối với phía thương nhân đầu tư cũng sẽ đưa ra lựa chọn, người ta có ý muốn giành được điều kiện ưu đãi nhất cũng là bình thường thôi mà."

Trương Dương nói: "Tôi thấy tính toán của Kim Thượng Nguyên lần này khẳng định là thất bại."

Đỗ Thiên Dã có chút hứng thú nói: "Sao lại tự tin thế?"

Trương Dương gật đầu, nói: "Kiều Mộng Viện và Kim Mẫn Nhi cùng nhau tới Đông Giang, cô ta muốn ở trước mặt Kim Thượng Nguyên bàn chuyện hợp tác làm ăn, thuận tiện tạo chút áp lực cho Lôi Quốc Đào!"

Đỗ Thiên Dã nói: "Nếu Kiều Mộng Viện đồng ý ra tay, chuyện này chắc sẽ dễ làm hơn, phải để Lôi Quốc Đào hiểu rõ một chuyện, Đông Giang và Giang Thành là thành thị anh em, không thể đấu đá lẫn nhau để người ngoài giành được lợi ích. Bất kể là Kim Thượng Nguyên cuối cùng lựa chọn thành thị nào để đầu tư, đối với Bình Hải chúng ta mà nói đều là một chuyện tốt!"

Buổi chiều, Kim Thượng Nguyên và Kim Mẫn Nhi đi bộ men theo con đường nhỏ của Nam Quốc sơn trang, Kim Mẫn Nhi nói: "Bác, chuyện đầu tư xây nhà máy có quyết định chưa?"

Kim Thượng Nguyên mỉm cười, nói: "Sắp rồi!"

Kim Mẫn Nhi kéo cánh tay y, nói: "Rốt cuộc là chọn nơi nào?"

Kim Thượng Nguyên nói: "Đông Giang và Giang Thành đều có ưu thế của mình, bác đang đưa ra cân nhắc cuối cùng!"

Kim Mẫn Nhi bĩu môi, nói: "Chẳng khác nào là không nói gì!"

Kim Thượng Nguyên nói: "Trước đây nước ta có một cố sự, một con trai tỏa ra ánh sáng mặt trời, một con cò bay tới mổ thịt nó, con tai lập tức khép miệng lại, kẹp lấy miệng con cò. Cò nói: "Hôm nay trời không đổ mưa, ngày mai trời không đổ mưa, ngươi sẽ khô chết. Con trai cũng nói với con cò: Hôm nay miệng ngươi không há ra được, ngày mai miệng ngươi cũng không há ra được, cũng sẽ bị đói chết. Cò và trai đều không con nào chịu bỏ ra, ngư phủ đi tới bắt cả hai con. Hiện tại Giang Thành và Đông Giang chính là cò và trai, bác đang đợi tới thời cơ cuối cùng thì hạ thủ."

Kim Mẫn Nhi nói: "Bác,

bác âm hiểm quá đi!"

"Trên thương trường cái này không gọi là âm hiểm mà gọi là mưu lược!"

Kim Mẫn Nhi chỉnh lại: "Còn nữa, điển cổ trai cò tranh nhau không phải là xuất phát từ nước ta mà là từ Trung Quốc!"

Kim Thượng Nguyên ngây ra, lập tức bật cười: "Vậy ư? Bác nhớ sai rồi!" Y bước tới đài ngắm cảnh, từ nơi đây có thể nhìn thấy một góc của thành phố Giang Thành ở nơi xa, Kim Thượng Nguyên cảm thán trong lòng: "Sau khi Trung Quốc cải cách mở cửa, tốc độ phát triển rất nhanh, cứ tiếp tục như thế này, rất nhanh sẽ trở thành bá chủ kinh tế của Châu Á!"

Kim Mẫn Nhi nói: "Cho nên bác mới đặt mục tiêu phát triển ở Trung Quốc, đây là muốn chiếm tiên cơ!"

Kim Thượng Nguyên mỉm cười, nói: "Giả như cháu ở vị trí của bác, cháu sẽ lựa chọn thế nào trong hai thành phố này?"

Kim Mẫn Nhi không chút do dự nói: "Cháu chọn Giang Thành!"

"Vì sao?"

"Trương Dương là bạn tốt của cháu." Lý do này rất trực tiếp và đầy đủ.

Kim Thượng Nguyên cười ha ha, nói: "Nhưng trên sinh ý không thể dựa vào tình cảm mà làm việc, sự thực thường thường chứng minh, sự lựa chọn trong lúc xúc động đều là sai lầm."

Kim Mẫn Nhi mỉm cười, nói: "Cháu chưa bao giờ là người làm ăn cả, cho nên cháu không cần phải sống bằng lý trí như bác và cha cháu, cháu cảm thấy cái gì đúng thì cháu sẽ làm!"

Kim Thượng Nguyên nói: "Tên Trương Dương đó đối với người Hàn Quốc chúng ta rất không hữu hảo, lần trước chuyện của tập đoàn RG chính là hắn khơi mào!"

Kim Mẫn Nhi nói: "Bác cả, chuyện đó cháu cũng trải qua cả quá trình, đích xác là các bác trai làm sai, trong giao dịch dùng thủ đoạn lừa gạt!"

Kim Thượng Nguyên thở dài, nói: "Tuy bác và y là bạn bè, nhưng cũng không dám đồng ý với cách làm đó, làm ăn muốn lâu dài thì phải chú ý chữ tín, nếu như không thể giành được sự tín nhiệm của người ta thì làm sao mà hợp tác với người khác được." Y thở dài giang tay ra: "Yên tâm đi, bác mà có quyết định, nhất định sẽ nói với cháu đầu tiên!"

Kim Mẫn Nhi nói: "Cháu vẫn kiến nghị chọn Giang Thành, nhân công hay đất đai của Đông Giang so với Giang Thành thì đắt đỏ hơn rất nhiều, cùng xây dựng nơi sản xuất, ở Đông Giang phải đầu tư thêm ba mươi phần trăm. Bác, bác tinh minh như vậy, bác biết cân nhắc lợi hại mà."

Kim Thượng Nguyên không nhịn được liền bật cười: "Con nhóc cháu có chút không đúng rồi, rốt cuộc là nói tốt cho Giang Thành hay là cho Trương Dương vậy?"

Kim Mẫn Nhi bị bác cả nhìn thấu tâm tư, không khỏi đỏ mặt, cô ta cắn môi: "Bác cả, bác đừng nghĩ nhiều, cháu và Trương Dương chỉ là bạn thân thôi!"

Kim Thượng Nguyên nói: "Vậy là tốt nhất, bác nghe nói Trương Dương là con rể tương lai của tỉnh trưởng Bình Hải Tống Hoài Minh!"

Kim Mẫn Nhi ngây ra, cô ta và Trương Dương quen nhau tuy mới được một đoạn thời gian, nhưng không hiểu lắm về thế giới tình cảm của Trương Dương, chỉ biết Trương Dương từng có một người bạn gái trông giống hệt như mình, cô ta tên là Xuân Tuyết Tình, đã qua đời nhiều năm, bởi thế nên Kim Mẫn Nhi nảy xinh một loại cảm giác đồng tình với Trương Dương, ít nhất thì cô ta cho rằng đây là một loại đồng tình, nhưng khi nghe bác cả nói Trương Dương đã có vợ chưa cưới, Kim Mẫn Nhi không khỏi cảm thấy thất lạc.

Kim Thượng Nguyên không phải là vô duyên vô cớ lại nói ra chuyện này, y nhìn ra cháu gái đã nảy sinh tình cảm đối với Trương Dương, thân là trưởng bối nên y phải nhắc nhở.

Phía sau vang lên giọng nói của Kim Nguyên Thượng: "Kim tiên sinh cũng đang tản bộ à!"

Kim Thượng Nguyên và Kim Mẫn Nhi đồng thời quay đầu lại thì thấy Kim Mẫn Nhi và Thời Duy mặc quần áo thể thao lưng đeo vợt tennis đi tới, sắc mặt hai người đều đỏ bừng, chắc vừa vận động ở sân tennis. Kim Thượng Nguyên cười nói: "Quen rồi, tuổi lớn rồi nên không vận động mạnh được, tản bộ là phương thức tốt nhất."

Kiều Mộng Viện đi tới trước mặt y, mỉm cười nói: "Kin tiên sinh suy nghĩ thế nào rồi?"

Kim Thượng Nguyên nói: "Ngày mai tôi và cô cùng về Giang Thành, khảo sát tập đoàn Hối Thông của các cô!"

...

Trương Dương biết được tin tức Kim Thượng Nguyên quay lại thì không cảm thấy quá kích động, xem ra đúng như Thường Lăng Phong đã phân tích, Kim Thượng Nguyên lúc trước đột nhiên bỏ đi là sách lược lạt mềm buộc chặt, mục đích của y chính là từ ban đầu đã nắm quyền chủ động trong tay, lợi dụng Lôi Quốc Đào để tạo thành cạnh tranh ác tính giữa Đông Giang và Giang Thành, từ trong sự cạnh tranh của song phương mà giành được lợi ích tốt nhất. Nhưng sự gia nhập của Kiều Mộng Viện lại khiến chuyện phát sinh biến hóa.

Thường Lăng Phong sau khi phân tích tổng họp ưu thế giữa Giang Thành và Đông Giang, sau cùng đưa ra kết luận: "Tập đoàn Lam Tinh chắc sẽ đóng ở Giang Thành, tôi tính toán sơ bộ một chút, nếu họ lựa chọn Đông Giang làm nơi sản xuất, giá thành sẽ cao hơn Giang Thành khoảng ba mươi phần trăm, hơn nữa yêu cầu hợp tác của tập đoàn hối thông cũng có sức dụ hoặc tương đối."

Y Đạo Quan Đồ

Thạch Chương Ngư

Bạn đang đọc Y Đạo Quan Đồ của Thạch Chương Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.