Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 662

Phiên bản Dịch · 648 chữ

Thường Hải Tâm theo bản năng co rụt về phía trước: "Anh còn muốn khi dễ em?"

Trương Dương nói : "Không có, vò rượu tối hôm qua có vấn đề, bên trong bị người bỏ thuốc, khi Lâm Thanh Hồng đưa chúng ta đến biệt thự HƯơng Hà Vịnh, lúc rót nước cho em, hai người liền bắt đầu cởi quần áo."

Thường Hải Tâm thẹn đến muốn chui xuống đất, may mắn bây giờ là ban đêm, lại tắt đèn, Trương Dương không nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng của nàng, nàng xoay người, đưa tay che miệng Trương Dương lại, thẹn thùng nói : "Anh đừng nói nữa!"

Trương Dương tiếp tục nói: "Anh điểm huyệt hai người các em, rồi đem Lâm Thanh Hồng đưa đến trong phòng cô ấy, mặc quần áo cho em xong, sau đó lại gọi điện thoại cho trợ lý của Lâm Thanh Hồng, anh cũng lo lắng chuyện này không nói được rõ ràng."

Thường Hải Tâm nói : "Chiếu theo lời anh nói như vậy thì anh thật là một quân tử chân chính rồi." Trong lòng Thường Hải Tâm cũng không tin, một khi đã như vậy thì vì sao tối hôm qua lại xảy ra chuyện kia?

Trương Dương nói : "Nhưng sau khi anh trở về, phát hiện em đã xảy ra phản ứng mẫn cảm, hẳn là phản ứng đối với thành phần mẫn cảm nào trong rượu, anh cũng nghĩ không ra biện pháp khác, hơn nữa em hấp dẫn như vậy, anh lại là người ý chí có chút bạc nhược, cho nên... cái kia... liền xảy ra..."

Thường Hải Tâm cắn cắn đôi môi anh đào nói : "Anh hối hận sao?"

Trương Dương nói : "Thật sự không có."

"Có phải anh chưa bao giờ có ý tưởng về phương diện này đối với em hay không?"

"Vậy thì cũng không đúng, em còn nhớ buổi tối ở Lam Sơn anh chui vào trong chăn của em chứ?"

Thường Hải Tâm ừ một tiếng, mặt nóng lên.

Trương Dương nói : "Kỳ thật đêm hôm đó anh thiếu chút nữa thì không khống chế được, sau khi nhìn thấy em, liền muốn chuyện này, anh có ý đó rồi, cho dù không có chuyện đêm qua xảy ra, anh cũng không kiên trì lâu đâu."

Nắm tay của Thường Hải Tâm đập vào ngực của hắn một cái nói : "Anh thật xấu xa! Đã sớm có ý định bất lương!"

Trương đại quan nhân lúc này làm sao có thể không biết Thường Hải Tâm là biểu lộ cái gì đối với chính mình, xoay người một cái lại đem Thường Hải Tâm đè xuống dưới thân.

Thường Hải Tâm dịu dàng nói: "Không được... Người ta... Còn... Còn đau..."

Trương Dương nói : "Anh đặc biệt tới đây đêm nay chính là giúp em giảm đau."

Thường Hải Tâm phun phì phì nói : "Nói hưu nói vượn, làm sao giảm đau nơi đó chứ?"

Trương Dương cười tủm tỉm nói: "Vì giúp em giảm đau, anh đương nhiên phải xâm nhập hổ huyệt lần nữa=))..."

"Anh xấu lắm... A..."

Lý Hồng Dương một đêm này ngủ được rất an ổn, ngày hôm sau tỉnh lại đầu ong ong, gã lại không biết mình bị Trương Dương chế trụ mê huyệt, mở to mắt nhìn nhìn, mới sáu giờ sáng sớm, gã chải lại đầu tóc rối bù , nhìn sang Trương Dương ở bên cạnh, nghe thấy Trương Dương phát ra tiếng ngáy vang dội, Lý Hồng Dương không khỏi cười lắc lắc đầu, thầm nói còn nói tôi ngáy ngủ, anh còn ngáy ngủ kinh hơn! Gã cũng không biết, Trương đại quan nhân mới trở về không bao lâu, là cố ý giả bộ cho gã thấy.

Y Đạo Quan Đồ

Thạch Chương Ngư

Bạn đang đọc Y Đạo Quan Đồ của Thạch Chương Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi etyrety
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.