Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 609: Cha con(5)

Phiên bản Dịch · 2011 chữ

Lý Trường Phong nói: "Cháu không có cái bản lĩnh ấy, mặc dù bác ấy vào viện kiểm sát rồi, nhưng quyền tài chính vẫn nằm trong tay vợ bác ấy, cháu chịu mắng vì chuyện của nhà họ, đến cuối cùng còn phải nhìn nét mặt của vợ bác ấy nữa chứ, giống như là cháu đòi tiền cho bản thân cháu vậy, cháu một cổ mấy tròng, thật không chịu nổi nữa rồi."

Từ Quang Thắng thở dài nói: "Nhưng công trình vẫn chưa kêt thúc, cháu mà phá ngang thế này, công khoản còn lại không muốn lấy nữa hay sao?"

Lý Trường Phong nói: "Bác hai à, không phải là cháu không muốn làm, mà không thể nào làm tiếp được nữa rồi, cháu chẳng có quyền hành gì trong công ty, vốn cháu tưởng rằng, bác út của cháu vào đó mấy ngày là được ra ngay, nhưng giờ đây đã vào đó lâu thế rồi, hi vọng được ra ngày càng nhỏ, nghe nói bác ấy gặp hạn rồi, cơ quan kiểm sát sẽ khởi tố tội hối lộ, tiền của công ty đều ở trong tay vợ bác ấy, thế kỷ mới giờ đây chỉ là một cái vỏ rỗng không thôi, cháu không sợ bị người khác mắng, nhưng cháu không muốn bị người ta mắng mà chẳng rõ lý do."

Từ Quang Thắng vỗ vỗ vai Lý Trường Phong rồi nói: "Làm việc phải có đầu có cuối, nếu như giờ đây cháu bỏ dở giữa đường, thì bên công trình phải làm sao? Lúc đầu cháu nhận công trình này vì thể diện của bác cả cháu, sân vận động sắp xây dựng xong rồi, lúc kết mà các cháu lại làm thế này, có bao giờ cháu nghĩ đến cảm giác của bác cả chưa?"

Lý Trường Phong cắn môi nói: "Bác hai à, cháu không thể chịu nổi nữa rồi, cháu không có tiền mà! Thái độ của vợ bác út bác cũng thấy rồi đấy, rõ ràng là tiền của công ty, nhưng lấy tiền từ trong tay bà ấy như là cắt từng khúc ruột bà ấy ra vậy, giờ đây thành phố vẫn chưa trả 1000000, cháu lấy cái gì để tiếp tục chứ? Cháu vất vả chống đỡ như thế này là vì ai kia?"

Từ Quang Thắng nói: "Thế này à, hay là, bác đi tìm Trương Dương nói chuyện, quan hệ giữa bác và cậu ta cũng được, cậu ta có khi sẽ giữ chút thể diện cho bác."

Từ Quang Thắng nói được là làm được, ngay lập tức y đến tìm Trương Dương.

Trong số ba anh em họ Từ, Trương Dương cảm thấy Từ Quang Thắng là người sống được nhất, khi Từ Quang Thắng đến tìm hắn, hắn đang chuẩn bị tan ca, thấy Từ Quang Thắng bước đến, hắn ngay lập tức đoán được y đến lần này là có liên quan đến việc bãi công của công nhân, cười hì hì đón y rồi nói: "Chủ nhiệm Từ, cơn gió nào đưa ông đến đây thế này?"

Từ Quang Thắng nói: "Không có việc thì chẳng dám làm phiền cậu, lần này tôi đến là nhờ cậu giúp đỡ."

Trương Dương nói: "Mau vào đây ngồi."

Từ Quang Thắng ngồi xuống, nhận lấy một cốc trà của Trương Dương, nói: "Chủ nhiệm Trương, lần này tôi đến là vì chuyện của công ty kiến thiết thế kỷ mới."

Trương Dương gật đầu, hắn tự rót cho mình một cốc trà, rồi dựa lưng vào bàn làm việc, cười hì hì nhìn Từ Quang Thắng nói: "Đến để nói giúp cho cháu ngoại ông phải không?"

Từ Quang Thắng nói: "Công ty chẳng có việc gì của tôi, nhưng giờ đây em ba nhà tôi đang ở trong viện kiểm sát, công ty mất đi người lãnh đạo, thằng cháu của tôi lại không giỏi về việc kinh doanh, nên quản lý công ty có phần hơi hỗn loạn."

Trương Dương nói không hề khách sáo: "Không phải có phần hỗn loạn, mà là vô cùng hỗn loạn. Chiều ngày hôm nay công nhân lại bãi công rồi, ảnh hưởng rất nghiêm trọng."

Từ Quang Thắng nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi cũng chẳng giấu gì cậu, vừa nãy tôi đã cùng Lý Trường Phong đến nhà chú ba, nói rách cả họng ra mới thuyết phục được em dâu tôi lấy ra một khoản tiền, để giải quyết vấn đề tiền lương của công nhân trước."

Trương Dương nói: "Nói như vậy có nghĩa là vấn đề tiền lương của công nhân đã được giải quyết rồi?"

Từ Quang Thắng nói: "Giải quyết rồi, nhưng nếu cứ theo đà này, về sau nhất định sẽ xảy ra chuyện, chủ nhiệm Trương, cậu là tổng phụ trách công trình trung tâm thể dục thể thao mới, cậu cũng không muốn công trình của mình xảy ra bất cứ vấn đề gì đúng không?"

Trương Dương gật đầu.

Từ Quang Thắng nói: "Công trình sân vận động chính sắp sửa hoàn thành rồi, nhưng lúc này Từ Quang Lợi lại xảy

ra chuyện, nội bộ công ty rất nhiều người lo lắng, tài chính công ty cũng có vấn đề, cậu xem có thể chi trước một khoản tiền công không, giúp đỡ công ty yên ổn qua được cửa này, nếu như công ty có thể ổn định được, thì tiến độ và chất lượng công trình mới được đảm bảo, chủ nhiệm Trương, cậu thấy thế có được không?" Từ Quang Thắng chẳng hiểu mấy về làm ăn, nhưng y cảm thấy rằng mình là anh ruột của Từ Quang Lợi, cần phải có trách nhiệm giúp đỡ công ty trong lúc khó khăn này.

Trương Dương nghĩ một lúc rồi nói: "Chủ nhiệm Từ, tôi cũng chẳng giấu gì ông, tình hình của công ty thế kỷ mới tôi cũng rất lo lắng, dù tôi có nhận xét về Từ Quang Lợi thế nào, nhưng tôi chưa từng phủ nhận công ty thế kỷ mới là một phần tử trong đội xây dựng trung tâm thể dục thể thao mới của chúng tôi, là một tập thể, thì có họa cùng hưởng, có phúc cùng chia, tôi đương nhiên rất hi vọng công ty thế kỷ mới có thể giữ được ổn định, nhưng hiện thực là hiện thực, theo tình hình trước mắt, nội bộ quản lý của công ty thế kỷ mới đã xuất hiện vấn đề rất lớn, Từ Quang Lợi không biết đến bao giờ mới về được, Lý Trường Phong là cháu của ông, thực lực của anh ta thế nào ông có thể thấy được rất rõ, không phải là tôi không muốn chi ra khoản tiền này trước, tôi nhất định sẽ giữ thể diện cho ông, nhưng, tiền không thể giải quyết được tình hình khó khăn trước mắt của công ty thế kỷ mới, vấn đề của họ nằm ở quản lý, tôi cho rằng đội ngũ quản lý trước mát, nếu như tiếp tục thì nhất định sẽ xảy ra chuyện."

Từ Quang Thắng thở dài nói: "Chủ nhiệm Trương, tôi không biết gì về chuyện làm ăn, cậu thử nói xem nên làm thế nào?"

Trương Dương nói: "Công trình sân vận động đã gần hoàn thành rồi, với tình hình này, thay đổi công ty là điều không thực tế, và cũng không công bằng với kiến thiết thế kỷ mới, với vấn đề của công ty thế kỷ mới, nội bộ thể ủy chúng tôi đã tiến hành thảo luận, và cho rằng cần thiết phải tiến hành sự quản lý giám sát có hiệu quả đối với công ty."

"Giám sát quản lý?" Từ Quang Thắng không hiểu ý của Trương Dương.

Trương Dương nói: "Tôi có một đề nghị, ông xem có được hay không, tôi sẽ đưa trước 5000000 cho công ty thế kỷ mới, nhưng số tiền này nhất định phải được nằm dưới sự giám sát của thể ủy chúng tôi, để báo đảm tiến độ công trình thuận lợi hoàn thành, chúng tôi sẽ phái xuống đó hai nhân viên quản lý, phụ trách những công tác cụ thể của thế kỷ mới, bên công ty chỉ cần trả lương là được, đợi đến khi công trình hoàn thành xong, sau khi kiểm tra xong về chất lượng, chúng tôi sẽ ưu tiên trả số tiền còn lại cho các anh, còn hai vị quản lý viên này sẽ kết thúc quá trình hợp tác với công ty thế kỷ mới."

Từ Quang Thắng nghĩ một lúc, dù là y không hiểu về kinh doanh, nhưng y cũng hiểu rằng, hành động này của Trương Dương có nghĩa rằng, hoàn toàn khống chế quyền xây dựng công trình sân vận động trung tâm, ngay lập tức, Từ Quang Thắng không thể nào quyết định được.

Trương Dương cười nói: "Ông không cần lo lắng, tôi phái người quản lý đến, mục đích là vì bảo đảm chất lượng công trình, sẽ không chịu ảnh hưởng của sự kiện Từ Quang Lợi, là để bảo đảm tiến trình ổn định của toàn bộ công trình trung tâm thể dục thể thao thôi, không phải là muốn phá hoại lợi ích của công ty thế kỷ mới, đến khi trả tiền cho mọi người sẽ không thiếu đồng nào."

Từ Quang Thắng mím môi, cuối cùng y cũng đưa ra quyết định: "Được."

Trương Dương mỉm cười thò tay ra: "Cảm ơn sự ủng hộ và cảm thông của chủ nhiệm TỮ"

Từ Quang Thắng cười nói: "Tôi chỉ hi vọng rằng có thể giúp được công ty thế kỷ mới đi qua được thời kỳ gian nan này."

Trương Dương nói: "Yên tâm đi, tôi cũng không muốn công ty thế kỷ mới sụp đổ." Từ Quang Thắng thấy thời gian giờ đã là hơn sáu giờ, xấu hổ nói: "Ngại quá, lỡ mất giờ về của chủ nhiệm Trương rồi, tôi mời cậu đi ăn tối, chủ nhiệm Trương phải đi đấy."

Trương Dương cũng rất vui, gật đầu nói: "Được, nhưng vẫn phải để tôi mời mới được, chúng ta ăn ở Nam Dương Quốc Tế đi."

Từ Quang Thắng lắc đầu nói: "Tôi đưa cậu đến một nơi rất ngon, đảm bảo cậu vừa ý."

Trương Dương nói: "Ở đâu vậy?"

Từ Quang Thắng cười nói: "Đi là cậu biết ngay."

Hai người cùng bước xuống lầu, Trương Dương vốn muốn lái xe đi, Từ Quang Thắng nói: "Lên xe của tôi." Y chỉ vào chiếc Alto của mình trong sân, đó là chiếc xe y mới mua. Trương Dương cười nói: "Xe mới à."

Từ Quang Thắng nói: "Xe chở rau ấy mà, thu nhập của tôi chỉ có thể đi được chiếc này thôi."

Khi hai người đang nói chuyện, điện thoại của Trương Dương vang lên, sau khi hắn nghe điện thoại, thì nhận ra là điện thoại của Khưu Phụng Tiên, tiếng của Khưu Phụng Tiên vẫn êm ái như vậy: "Chủ nhiệm Trương, tôi đến Nam Tích rồi, vừa mới ở khách sạn Quân Duyên, buổi tối cùng đi ăn cơm đi."

Trương Dương cười nói: "Tra tổng có đến cùng không?"

Khưu Phụng Tiên cười nói: "Chưa nhận lời ăn cơm với tôi, mà đã hỏi về Tra tổng, chủ nhiệm Trương thật là làm người ta xấu mặt."

Trương Dương cười nói: "Tôi đến đón cô bây giờ, tối đưa cô đến một chỗ rất ngon."

Khưu Phụng Tiên nói: "Lần này tôi đến một mình, Tra tổng còn có việc quan trọng phải xử lý ở kinh thành."

Mười lăm phút sau, Từ Quang Thắng lái chiếc xe của y đến trước khách sạn Quân Duyên, Quân Duyên cũng là một trong những khách sạn năm sao ở Nam Tích, một bộ phận cổ phần thuộc về phân khu quân đội

Y Đạo Quan Đồ

Thạch Chương Ngư

Bạn đang đọc Y Đạo Quan Đồ của Thạch Chương Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.