Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày trước “buổi tiệc”

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

“Ai , tên nào !” Mạc Lâm la lên , nhìn xung quanh , vẫn là không có ai ngoài hắn .

“Tiểu tử , ngươi vậy là có ý gì , không có ta ngươi sẽ không sống được tươi đây nha .” Giọng nói nữ tử tiếp tục cất lên , không thể định hướng được là phát ra từ nơi nào , có thể nói là cả bốn hướng .

“Ngươi nói vậy là có ý gì ?!” Mạc Lâm nghi hoặc .

“Vậy thì ngươi buôn vũ khí xuống trước nha .” Giọng nói nữ tử tiếp tục phát .

“Cho ta thấy ngươi !” Mạc Lâm nói .

Giọng nói nữ tử không nói , mọi thứ lại tĩnh mịch sau đó lại nghe một tiếng “được” diễn biến phát sinh , không biết là làm thế nào , một bóng người từ gốc rễ cây mà Mạc Lâm xem là nhà lại đi ra , người này hết sức xinh đẹp nhưng vẫn là thua Long Nguyệt Nhi một bậc , nếu nói về xinh đẹp là vậy , nhưng khí chất thành thục lại ăn đứt Long Nguyệt Nhi , tóc dài lắm sắc xoã sau lưng , ngũ quan tinh xảo , gương mặt góc cạnh tinh tế , da trắng, dáng người cao mét bảy , ba vòng có lòi có lõm trên mức bình thường , thân diện lam y váy hoa văn chi tiết rất hợp với hoàn cảnh thiên nhiên , chân trần nhỏ nhắn trắng tinh đi dưới đất, à không , chân nàng không chạm đất , chỉ là cách đất một khoảng nhỏ , cây cỏ xung quanh cảm giác như muốn tung hô , vui mừng khi thấy nàng xuất hiện .

Mạc Lâm đã một lần nhìn tiên nữ , nên cũng không phải hoảng hốt như lần đó , hắn bình tỉnh hỏi :

“Ngươi là ai ?”

Thiếu nữ nhìn lấy Mạc Lâm , làm ra bộ dáng phong tình nữ nhân nói:

“Đơn nhiên là ân nhân cứu mạng ngươi .”

Sự nghi hoặc của Mạc Lâm đã lên đỉnh điểm , hắn tra hỏi :

“Tại sao lại nói ngươi cứu mạng ta , khai mau !”

“Từ từ nào chàng trai trẻ , vậy để ta hỏi ngươi, người nào giúp ngươi thức tỉnh linh khí ?” Nàng ta dò hỏi .

Mạc Lâm ngẫm ngẫm một chút mới nói :

“Là một đại nhân họ Long giúp ta .”

“Ồ , không phải là cái gia tộc đó hay chỉ là trừng họ ?” Nàng ta lẩm bẩm sau đó nói : “linh khí màu trắng kia không chịu nghe lời ngươi?”

“Làm sao ngươi biết ?” Mạc Lâm ngạc nhiên hỏi .

“Đương nhiên là biết , ngươi nên biết , tại sao nơi đây có mình ngươi tới được , cũng là ta làm , ngươi có thể làm võ sư , cũng là ta giúp một tay , ngươi sống được đến bây giờ , cũng là ta .” Nàng ta kể công , gương mặt như kiểu ta là ân nhân của ngươi ngươi nên cảm ơn ta mới phải .

“Tại sao ngươi luôn nói ta không sống được đến giờ nếu không có ngươi?” Mạc Lâm hỏi .

“Mắt của ngươi chính là vấn đề .”

“ tại sao mắt của ta có vấn đề ?”

“Ngươi nghe qua chí tôn nhãn ?”

“Chưa nghe bao giờ .”

“Ếch ngồi đấy giếng , chí tôn nhãn là những cặp nhãn có khả năng ban phát năng lực tuyệt đối nếu ngươi có thể khí phá hết sức mạnh của nó , thiên ý đã cho ngươi thứ đó ngươi biết không .”

“Vậy thì liên quan gì đến linh khí của ta ?” Mạc Lâm nghi hoặc .

“Hừ , nghe hết đi tên dốt , ngươi chính là sở hữu một đôi , chính là nằm trong bài danh thứ ba của chí tôn bảng tên bạch hồn âm sát nhãn cho ngươi được âm sát chi lực , thứ này cho ngươi nhiều thứ tốt nhưng cũng mang lại cho ngươi hậu quá xấu chính là nếu cơ thể ngươi quá yếu thì không thể nào tiếp nhận được âm sát lực đó .” Nữ nhân này có lẽ không gì là không biết nói .

“Vậy ta phải làm sao ? “ Mạc Lâm hỏi .

“Đơn giản , Cặp nhãn này vẫn còn đang trong giai đoạn phong ấn , hiện tại do ngươi tự ý thức tỉnh linh khí , phong ấn đã hé ra một tí , nếu nó thật sự mở hết ra , ta chắc chắn một trăm phần trăm là ngươi sẽ bị bạo thể mà chết , ta sẽ mở cho ngươi cánh cổng đầu tiên , với điều kiện ngươi phải giúp ta đánh bại một tên .” Nàng ta ra điều kiện .

“Là ai ?” Mạc Lâm hỏi , nhìn thấy nét mặt nữ nhân này khi nhắc đến tên này là răng đều nghiến nói .

“Vô hỏa đế tôn Diễm Vô Thiên .”

“Lợi hại lắm sao ?”

“Hừ , ngươi bây giờ trong mắt hắn chính là một con kiếm hôi .”

“Ách .”

“Ngươi nghĩ ta tin ngươi ?” Mạc Lâm hỏi.

“Hừ đừng làm giá , bù lại ta sẽ giúp trở thành cường giả , nếu không ngươi khi lên mười sáu , âm sát lực kia sẽ ăn mòn cơ thể ngươi mà chết , thế nào , ngươi đã có lựa chọn ?” Nữ tử nói.

Mạc Lâm rơi vào trầm tư , hắn vẫn là nữa tin nữa không tin vào lời nữ tử này .

Một bên khác trong trấn , đây là một quán tửu khá sang trọng , có vẻ như là dành cho những tên quý tử đến vui đùa , nhưng hôm nay quán có vẻ vắng khách , chỉ có bốn người ngồi chung một bàn ở lầu hai , tất cả bàn còn lại đều không có một bóng người , không khí yên tỉnh vô cùng cho đến khi một thanh ngồi ở đó lên tiếng .

“Ta nghe nói , nàng ta đã đến trước không những vậy còn dắt theo một tên nam nhân làm hạ nhân cho mình , ngươi không ghen chứ Vô Lượng huynh ?” Một nam tử tướng mạo hai mươi, gương mặt anh tuấn , ngũ quan đẹp đẽ , mái tóc tử sắc để dài ra sau , đã trăng như nữ nhân , vóc dáng thon gọn , vai rộng , diện cho mình tử sắc hoa lệ trường y , cười cười nóng lấy thanh niên đối diện nói .

Lời nói thanh niên tử sắc vừa dứt , xung quanh căn phòng rất nhiều nơi đã có vết nứt , cầm trên tay chum rượu uống , đây là một thanh niên hết sức anh tuấn có vẻ so với thanh niên tử tử sắc trường y còn muốn anh tuấn hơn một bậc , mái tóc đen xoã ra sau , gương mặt khí chất đều tỏa ra anh khí bừng bừng , đây là tự nhiên tỏa ra chứ không phải là cố ý phóng thích , bạch sắc trường y hoa lệ bao trọn lên thân thể rắn chắc nhưng không mất phần cân xứng , trên khuôn vẫn là biểu hiện hết sức bình thường nhấp một ngụm rượu ôn hoà nói :

“Nàng chỉ một tiểu hài đồng , tại sao ta phải ghen ?”

Thanh niên tử sắc trường y cười cười nói :

“Haha, ngươi muốn lừa ta , không phải lần đầu ngươi thấy nàng đều đứng hình , không ghen ? Vậy xung quanh là ai làm là ngươi hay ngươi hay ta ?” Thanh niên tử sắc trường y vừa nói vừa chỉ người áo choàng đen đằng sau thanh niên anh tuấn áo trăng rồi chỉ tên áo choàng đèn sau lưng mình rồi lại chỉ mình cười cười nói .

“Trữ Vô Kị , ngươi là muốn đánh nhau .” Thanh niên bạch sắc trường bào vẫn thản nhiên nhấp ngụm rượu nói , mọi cử chỉ đều có thể làm thiếu nữ điên đảo mà say đắm .

“Không đánh , không đánh , ta là không đánh lại ngươi .” Thanh niên tử sắc trường y được gọi Trữ Vô Kị liền quơ quơ tay nói , ra vẻ rất kiêng kị tên này.

“Ngươi nên dưỡng sức mà đi lấy cái truyền thừa đó , không nên chú tâm đến ta .” Trữ Vô Kị nói .

“Tứ lão , bao nhiêu ngày nữa thứ đó xuất hiện ?” Thanh niên bạch sắc trường y hỏi .

Người sau lưng hắn có phản ứng , khom người kính cẩn nói :

“Là khoảng mười ngày nữa sẽ xuất hiện ở trên Lăng gia .”

“Vô Lượng huynh đệ , vẫn là còn sớm như vậy , có hay không ông đi tìm một chút tâm sự .” Trữ Vô Kị nói .

Nghe vậy , nam tử bạch sắc trường y mới khựng lại một chút chum rượu của mình , sau đó nói :

“Được .”

Bạn đang đọc Võ Khí Hoá Thần sáng tác bởi khôngcóbiết123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khôngcóbiết123
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.