Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao đấu

Tiểu thuyết gốc · 1514 chữ

Nghe tiếng bắt đầu , Mạc Lâm vẫn không cử động gì , thân thể khá gầy , tướng mạo bình thường , thân diện rách nát đồ , hai bên hông một bên mang kiếm một bên mang đao , sau lưng là cung tên và giáo , hai tay mang tay đấm tất cả chỉ làm bằng sắt bình thường vật liệu , làm người ngoài nhìn vào cũng không thấy gì khó nhìn cảm giác .

Lăng Hà nhìn một đối thù một chút rồi cũng chủ động tiến công , thanh kiếm tên này cầm là một đơn kiếm , lưỡi kiếm khá thon dài có chút hoa văn chi tiết , đây là một thanh hạ phẩm bình khí , được làm từ hai loại kim loại khác nhau tạo thành , đơn nhiên là sẽ sắc bén hơn vũ khí bình thường rất nhiều , một đường kiếm thật nhanh tiến tới cổ Mạc Lâm , kình khí xé gió , người thường là không thể nào bắt kịp được tốc độ đưa kiếm của Lăng Hà .

Nhưng Mạc Lâm lại thấy được đường kiếm đó , chỉ có một người thấy được bên trong sâu thẳm ánh mắt đen láy kia chút Mạc Lâm có bạch kim chi khí loá lên một chút rồi biến mất , Mạc Lâm bắt đầu hành động , thanh đao từ bên hông phải đã được rút ra nhanh chống đưa lên làm lệch đường kiếm của Lăng Hà , làm Lăng Hà ngạc nhiên về khí lực tên này thật lớn không những vậy còn rất nhanh , chưa hết ngạc nhiên , Mạc Lâm đã cấp tốc tay trái cầm thanh đơn kiếm đưa lên muốn một đường trên ngực Lăng Hà , Lăng Hà cũng không phải mới ngày một ngày hai đạt võ sư sơ kỳ cảnh , hắn thấy được đường kiếm này mà nhanh tránh đi , định phản công nhưng lại một mũi giáo thật nhanh tiến tới chỗ hắn đáp xuống , Lăng Hà giật mình , nhưng cũng kịp lấy kiếm của mình ra đỡ, lực mũi giáo va vào kiếm tạo tiếng vang lớn đẩy Lăng Hà lùi xuống ba bước , ánh mắt bắt đầu có chút hỗn loạn , những người vay xem không còn nói gì nữa , tất cả đều lặng ngắt như tờ , nhất là mấy bọn hạ nhân làm chung với hắn và tên tổng quản đều là há hốc mồm , Lăng Bá Thiên cũng là có chút ngạc nhiên , khi thấy tên hạ nhân này cầm lên năm loại vũ khí khác nhau mang hết vô người là tưởng tên này đang định diễn hài , nhưng giờ thì hắn đã nghĩ khác , tuy thô sơ nhưng rất điêu luyện mượt mà , sự hứng thú cũng đã tăng lên một chút . Còn thiếu nữ cũng là có một chút ngạc nhiên , trong mắt đã một chút ý cười . Quay lại Lăng Hà ánh mắt đã có chút hốt hoãn , còn chưa kịp định thần lại lại một mũi tên tiếng tới chỗ hắn làm hắn sợ hãi không thôi nhưng vẫn biết đưa kiếm ra đỡ , kiếm vừa quẹt mũi tên ra một bên thì một bóng người lướt tới , sau đó Lăng Hà cảm thấy trên bụng đau đớn một trận rồi lại sự đau đớn đó xuất hiện bên má phải , lực đánh cũng làm hắn choáng váng .

“Đủ rồi , ngươi thắng .”

Lời nói vừa dứt , một luồng kình khí đã đẩy Mạc Lâm đang chĩa mũi giáo vào ngày giữa tim Lăng Hà . Luồng khí đã đẩy Mạc Lâm ra ngoài một đoạn dài .

“Hừ ! “ tiếng hừ nhẹ nhàng vừa dứt , lại một Luồng khí tức hướng ngược lại phát ra , vừa chạm vào khí tức kia đã lập tức biến mất như không có gì .

Mạc Lâm cũng đã không còn cảm giác bị áp bách , khí thế kia như có thể giết hắn ngay lập tức vậy , tim cũng đã đạo nhanh một chút , nhìn lại hướng phát ra khí tức đó là một tên đứng bên trưởng tộc , là một tên trung niên nam nhân , nét mặt có chút tức giận nhìn Mạc Lâm .

“Tên họ Mạc kia , ngươi là đã tin lời ta .” Thiếu nữ nhìn Mạc Lâm có ý cười nói .

“Vâng , tiểu nhân tin .” Mạc Lâm cũng cuối đầu nói , tận sâu bên trong ánh mắt bạch kim chi khí cũng biến mất tâm , trở lại một tên hạ nhân bình thường không thể bình thường hơn .

Ở bên kia , tên trung niên nhân cũng đã đi tới chỗ Lăng Hà , nhìn thấy ánh mắt Lăng Hà còn sợ hãi , bên má phải đã sưng lên một cục , thậm chí còn có máu tươi chảy ra khoé miệng , một nhúm máu bị phun ra cũng là có một hai cái răng khiến hắn tức giận không thôi, những nghĩ lại cũng không thể làm gì được bèn hạ xuống cơn giận này mà đi tới đỡ lấy đứa cháu này của hắn đi về chỗ .

Trận đấu diễn ra cũng chỉ có hơn một phút , mọi người ai cũng là mắt chữ o mồm chữ ô mà nhìn lấy tên thiếu niên kia , nhìn vẻ ngoài của hắn hiện tại rồi nhớ lại lúc hắn điều động hết năm loại vũ khí ra rất thuần thục , nếu không phải ngũ trưởng lão đi ra cứu viện , có hay không Lăng Hà thật là sẽ bị giết đi , thật là khiến cho người ta đánh mạnh vào thị giác một màn kia hình ảnh .

“ đi theo ta đi .” Thiếu nữ đi tới chỗ Mạc Lâm nói .

“Đi đâu?” Mạc Lâm hiếu kì.

“Ngươi cũng nghe tin đồn , ta là người của thần tộc ?” Thiếu nữ ý cười hỏi.

“Có nghe qua .” Mạc Lâm nghĩ nghĩ nói .

“Vậy ngươi biết tại sao người ở đây lại gọi bọn ta là thần ?” Thiếu nữ lại hỏi .

“Tiểu nhân không biết , xin chỉ giáo .” Mạc Lâm gãi gãi đầu nói .

“Không nói .” Thiếu nữ cười hihi nói .

“Ách .” Mạc Lâm khó hiểu , vậy hỏi ta làm gì?

“Hihi , ngươi sau này sẽ biết , thứ bây ngươi nên biết là ngươi quá yếu , mất tới hơn một phút để hạ tên kia .” Thiếu nữ giọng nói có vẻ coi thường nói , những người khác nghe vậy thì không biết nói gì , cùng là võ sư cảnh sơ kỳ cảnh ,hơn một phút thắng được đã kì tích , hình như chưa ai có thành tích thế này trong tộc , vậy mà trong miệng thiếu nữ này lại chả ra làm sao khiến không còn lời gì để nói cảm giác . Tên trung niên ngũ trưởng lão ném tí nữa lại bạo phát , Lăng Bá Thiên cũng là mí mắt giật giật .

“Làm người hầu cho ta , ta sẽ bồi dưỡng ngươi.” Thiếu nữ nói .

“Đại nhân giúp ta mạnh lên ?” Mạc Lâm nghi hoặc hỏi .

“Chính xác .” Thiếu nữ tự tin nói .

Nghe vậy , Mạc Lâm chỉ về hướng ngũ trưởng lão làm hắn nén rí nữa thật sự là nhịn không nổi nói : “ có mạnh hơn tên kia .”

Nghe vậy thiếu nữ cười hihi nói “ chuyện nhỏ .”

“Mất bao lâu ?” Mạc Lâm hỏi .

Thiếu nữ trầm tư suy nghĩ sau đó nói : “ chưa đầy một năm .”

Nghe vậy, Lăng Bá Thiên cũng là không nhịn được nói : Long cô nương , dù ta biết ngươi là từ nơi đó tới nhưng mà ngũ trưởng lão cũng là đại võ sư hậu kỳ , tiểu tử kia cũng chỉ là mươi bước vào võ sư sơ kỳ đi , ngươi làm sao làm được ?”

“Không phải chuyện của ngươi , sau khi nơi kia mở ra ta sẽ đi không làm phiền tới các ngươi nữa .” Thiếu nữ không thèm để ý tới tên trưởng tộc này nói .

“Như thế nào ? Hài lòng ?” Thiếu nữ hỏi.

“Hài lòng .” Mạc Lâm cuối đầu nói .

“Tốt , vậy mọi chuyện đã kết thúc cũng nên giải tán .” Lăng Bá Thiên nói .

Lời nói vừa dứt , mọi người cũng là rời đi , là mang theo sự kiện hôm nay rời đi .

“Đại nhân , giờ ta đi đâu ?” Mạc Lâm đi sau thiếu nữ hỏi .

“ Ta tên Long Nguyệt Nhi , đây là tên của ta , ngươi muốn gọi thế nào tuỳ ngươi.” Long Nguyệt Nhi quay đầu lại vẫn đi về phía trước nói .

“Vâng , Long đại nhân .” Mạc Lâm nói.

“Thật khó nghe .” Long Nguyệt Nhi mắng .

Bạn đang đọc Võ Khí Hoá Thần sáng tác bởi khôngcóbiết123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khôngcóbiết123
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.