Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu nữ hoàng kim chi khí.

Tiểu thuyết gốc · 1513 chữ

“Này , này , ngươi muốn đi đâu?” Một tên nam tử tướng mạo bình thường , nhìn đồ mặt có vẻ cũng không khá giả gì , nhưng ít ra cũng tốt hơn Mạc Lâm khá nhiều bắt lấy vai Mạc Lâm đang định đi tới hỏi .

“Ta muốn xem thử có chuyện gì .” Mạc Lâm cũng không ngần ngại gì nói.

“Ngươi điên sao , mấy tên thiếu niên đó là người của Thị gia , ta khuyên ngươi là đừng có tới .” Tên thanh niên kia nhắc nhở nói .

“Thị gia ? Bọn hắn làm sao ?” Mạc Lâm hiếu kì , dù là người của Lăng gia nhưng cũng chỉ là một tên nô lệ thấp hèn , tầng thấp nhất của xã hội không ai thèm nhớ đến , suốt ngày chỉ làm và làm , làm gì biết được gia tộc nào với gia tộc nào ra làm sao .

“ ngươi không biết ?! “ Thanh niên kia ngạc nhiên , rồi nhìn tướng mạo của Mạc Lâm một chút , thấy hắn chẳng có gì nổi bậc lại còn khá gầy , ăn mặc còn rách nác hơn cả mình , dù vậy hắn cũng kiêng nhẫn nói .” Thế ngươi biết ba gia tộc lớn Lăng gia , Thiên gia và Mục gia của Thiên Thành Trấn chứ ?”

“Biết , đương nhiên là biết .” Mạc Lâm nói .

“Có một tên trong đó là thiếu chủ Thị gia , mà Thị gia chính là do Lăng gia bảo bộc , nên ta khuyên ngươi là không nên kiếm chuyện với bọn này , mà có vẻ ta thừa hơi rồi , dù sao Thị gia chính là gia tộc luyện võ , tên thiếu chủ kia nghe đâu chính là võ sư thực lực đã luyện hậu thiên viên mãn , mấy tên thiếu niên còn lại cũng là hai võ sư trung kì và một cái sơ kì thực lực , nếu không muốn bị đánh chết thì đừng có vào .” Tên thanh niên kia mặt có chút sợ hãi nói .

“Huynh đệ , sao ngươi biết nhiều như vậy ?” Mạc Lâm nghi hoặc hỏi .

“Ta phải là người hỏi tại sao ngươi lại không biết gì , đã là người của Thiên Thành trấn này thì phải biết chứ .” Tên thánh niên kia nói lại .

Cũng đúng , Mạc Lâm từ nhỏ là một tên mồ côi nên để có thể sống tiếp một là đi ăn xin hai là làm sai vặt cho mấy cái gia tộc lớn mà sống . Không những vậy , khi lên mười , một lần thấy các tộc nhân của Lăng gia luyện võ hắn đã rất hứng thú nhìn rất lâu , mỗi ngày đều như vậy , khi lên mười một hắn bắt đầu tự tập luyện mỗi tối , chỉ là mấy cái cơ bản mà hắn nhìn được từ Lăng gia , đến bây giờ hắn đã mười lăm tuổi , nhìn bề hắn khá gầy , nhưng hắn thật rất trâu bò .

“Vậy bọn hắn đang làm gì ở đó ?” Mạc Lâm tiếp tục nghi hoặc hỏi .

“Nghe nói có một cô bé ngoại lai nhìn rất xin xắn bị mấy tên này nhìn trúng , mà ngươi biết đó , ai được mấy tên này nhìn trúng đều chẳng có gì tốt lành , thôi , ta xa một chút đây, ngươi cũng nên như vậy .” Tên thanh niên kia nói xong cũng chạy mất dép .

Mạc Lâm nhìn tên thanh niên kia mặt có chút sợ hãi chạy đi , rồi quay sang nhìn nơi mấy tên Thị gia bù quanh , rồi cũng quyết định đi luôn không tới gần bọn chúng .

Nhưng lúc này , một bóng hình bay xẹt qua trước mặt hắn , không , là bị đánh bay . Chuyện gì vậy ? Nhìn lại hướng bóng hình người kia đáp xuống , đó không phải là tên Thị gia thiếu chủ cái gì võ sư hậu kì thực lực sao , làm sao bị đánh bay thế này . Nhìn lại nơi hắn bay , một khoảng trống tách ra mới thấy , một thiếu nữ nhỏ nhắn, tuổi đoán khoảng chừng tám , chín là cùng , mái tóc bạch kim óng ánh dài , có hoàng sắc quang mang bám bên ngoài tóc , gương mặt nhỏ gọn trông rất tinh tế nhưng vẫn còn có chút trẻ con nét , đôi lông mày tinh tế , đặc biệt đôi mắt to tròn thuần khiết , con ngươi trắng óng ánh có hoàng kim chi khí quang mang bao quanh trông trở lên rất sắc xảo , đôi lông mi dài , cái mũi nhỏ nhắn , đôi môi nhỏ nhắn nhưng hồng hào cục kì dễ thương , làn da căn mịn trắng nõn nhìn như có ánh sáng phát ra , thân hình nhỏ chưa trổ mã gì diện thêm một bộ đồng phục hết sức tinh tế , tỉ mĩ , hoa văn sắc xảo của một chiếc váy , một số phụ kiên hoa lệ óng ánh càng tôn lên trang phục nàng mang , đôi giày cũng chả phải cái gì hàng chợ cá chẳng thua gì bộ đồ nàng mặt ,biểu cảm nàng có vẻ đang tức giận , tất cả chúng quy lại lại tạo nên một thiếu nữ xin đẹp dễ thương nhưng lại có cảm giác rất anh khí khó tả ở một thiếu nữ nhỏ tuổi thế này , cộng thêm tên thiếu chỉ Thị gia gì kia bị đánh bay đi , không phải là do nàng , mới nhìn qua , Mạc Lâm còn thấy nàng đang từ thả tay phải nhỏ nhắn của mình xuống .

Ba tên còn lại của Thị gia cũng mặt há hốc mồm bộ dáng , mồ hồ đều nhể nhại không thôi , bây giờ ánh mắt thiếu nữ này nhìn như muốn giết người vậy .

“Đại nhân tha mạng , tiểu nhân có mắt như mù mong địa nhân tha cho !” Ba tên Thị gia này đều cùng lúc quỳ xuống , đầu đều chống xuống đất cầu xin , nhưng người cầu xin là một thiếu nữ nhìn như mới tám , chín bộ dáng, bên ngoài nhìn vào trên mặt đều có chút tiếu ý .

Hoàng kim chi khí xung thiếu nữ biến mất , mái tóc cũng đã trở về một màu bạch kim óng ánh , con ngươi cũng đã trở lại trắng óng ánh như có thiên hà bên trong , không thèm nhìn ba tên đang dập đầu xin tha kia mà đi tiếp về hướng của Mạc Lâm rồi đi qua hắn mà đi mất .

Mạc Lâm đứng hình ở đó đến giờ , khi nhìn nhan sắc thiếu nữ đó , hắn muốn thốt lên gì đó nhưng từ đẹp là không thể đem ra đi so sánh với nhan sắc của nàng , khí thế đó nữa , như là một vị vua đang phán xét .

Nhìn đến khi nàng biến mất khỏi tầm nhìn hắn , hắn mới hoàn hồn lại , thật khó tin , hắn lại có cảm giác này ở một bé gái , nàng là ai ? Nhìn nhìn hướng đi của thiếu nữ kia một hồi rồi cũng đi tiếp về hướng của ra Lăng gia , thật thật không dám chạy theo , sợ bị đánh chết a .

Ở một bên khác , thiếu nữ xinh đẹp không đi xa , chỉ là ẩn ở một nơi gần đó nhìn lấy một tên thiếu niên , tên này khá gầy, tướng mạo cũng bình thường , ăn mặc thì rách nác không thôi , rồi lại lẩm bẩm nói .

“Âm sát chi thể ? Làm sao lại xuất hiện ở một nam nhân ?”

Không sai , người nàng nhìn chính là Mạc Lâm , nghĩ nghĩ gì đó một hồi , nàng cũng đi theo hướng Mạc Lâm đang đi .

Quay lại Mạc Lâm , lúc này hắn đã quay trở lại Lăng gia , trong lòng thì không thôi nghĩ tới thiếu nữ kia , hắn bây giờ đều nghĩ , chắc không ai trên thế gian này đẹp bằng nàng hoặc có thể là như vậy , hắn hôm nay cũng chả thèm nhìn lấy tộc nhân Lăng gia luyện tập mà chỉ là mơ mơ màng màng mà làm việc của mình , đến nổi tên thường nhắc nhở hắn cũng thấy kỳ lạ những cũng không có tâm trạng dò hỏi , còn tên tổng quản mập mạp xấu kí tướng mạo kia cũng là một mặt kì lạ khi nhìn Mạc Lâm , hắn muốn kiếm chuyện một chút nhưng lại chả tìm thấy cơ hồi gì , bực mình không thôi . Mọi chuyện tiếp tục diễn ra bình thường đến mặt trời gần lặng , Mạc Lâm cũng là meo màng đi về.

Bạn đang đọc Võ Khí Hoá Thần sáng tác bởi khôngcóbiết123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi khôngcóbiết123
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.