Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo nghiệm

Tiểu thuyết gốc · 1609 chữ

Cả quảng trường rộ lên sau khi thấy bài kiểm tra của Viêm Tuyên, 5 nguyên tố - thiên phú cực đẳng, tiểu cô nương này chắc chắn sẽ trở thành một cường giả tuyệt thế trong tương lai.

Ở phía trên điện thờ có hai thân ảnh đang phi không nhìn xuống dưới điện thờ. Một thân ảnh là một nam tử trung niên và người còn lại là một nữ tử trẻ tuổi. Nam trung niên lên tiếng:

"Không ngờ Đông Vực lại có thể có một tuyệt thế thiên phú như vậy. Tiểu cô nương đó là người viện chưởng tiên đã tiên đoán sẽ thay đổi cả Thuỷ Nguyên Giới ư.

Nữ tử nhìn chăm chú vào Viêm Tuyên rồi thở dài:

"Có lẽ vậy, cũng không thể ngờ thời đại này lại có thể có thêm một người có thiên phú như vậy."

...

Lúc này Phi Thiên đang bị kéo về phía trong để được khai thông linh mạch. Nghe thấy tiếng vang từ phía quản trường cũng đủ để Phi Thiên đoán được thiên phú của Viêm Tuyên tốt đến cỡ nào rồi. Hắn mừng cho tiểu cô nương đó, dù sao hắn cũng đã lớn lên cùng Viêm Tuyên, từ khi sinh ra tới bây giờ lúc nào tiểu cô nương đó cũng bám lấy hắn, quan hệ giữa 2 người cũng rất thân thiết. (Hôn thê tương lai mà lại (¬_¬))

Phi Thiên được đưa vào một khu vườn bên trong điện thờ, trong khu vườn tràn ngập linh khí thuần khiết. Hắn được lệnh ngồi xếp bằng ở trung tâm khu vườn. Người khai linh cho hắn là một nữ nhân, nàng mặc bạch thanh y, tóc búi được che bởi một chiếc mũ rộng vành, trên mặt đeo một tấm vải trắng che đi dung nhan của mình. Thân hình nữ nhân thon thả, chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần lõm thì lõm.Dù không thấy mặt nhưng dựa vào kinh nghiệm ngắm gái suốt bao nhiêu năm của mình Phi Thiên có thể khẳng định rằng với chiếc body thế kia chắc hẳn ở dưới tấm vải kia hẳn là một dung nhan nghiêng nước nghiêng thành.

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên:

"Giờ ngươi hãy thả lỏng cơ thể, ta sẽ hấp thụ linh khí thiên địa để truyền vào cơ thể ngươi. Sau khi linh khí đi tuần hoàn qua cơ thể ngươi thì kinh mạch của ngươi sẽ được khai thông, còn tu luyện được hay không thì nó sẽ phụ thuộc vào bài khảo thạch."

Phi Thiên hiện tại đang đổ mồ hôi trong lòng. Hắn lắp bắp nói:

"Tỷ tỷ sinh đẹp ơi, vậy nếu tiểu đệ có thể hấp thụ được linh khí thì đệ đã có thể tu tiên rồi. Vậy đệ không cần đi khảo thí thạch nữa đúng không a."

"Không được"- nữ tử ngay lập tức phản bác.

"Khảo thí thạch không chỉ kiểm chứng ngươi có thể tu luyện được hay không mà nó còn phản ánh thiên phú và cho biết nguyên tố của ngươi nữa. Việc này rất hệ trọng đối với con đường của ngươi sau này. Hơn nữa Lạc Gia đã tin tưởng Thuỷ Nguyên học viện để khai linh cho gia tộc, việc này không thể làm khác được."

"Nhưng mà..."

"Không nhưng nhị gì hết, việc này không thể để ngươi quyết được."

Phi Thiên vốn định mượn lực cho qua nhưng hắn lúc này đang lực bất tòng tâm. Hắn thực sự không muốn phải kiểm tra ở đây chút nào nhưng nếu hắn ta không đi kiểm tra thì hắn ta sẽ phải tới nơi của lão tổ Lạc Gia để kiểm tra trực tiếp. Nếu có ai phát hiện ra tiềm năng của hắn thì hắn kiểu gì cũng sẽ bị giám sát nghiêm ngặt, điều này rất bất lợi với hắn sau này.

Nữ tử bắt đầu truyền linh lực khai căn cho hắn nhưng nhanh chóng nàng đã phải nhăn lông mày lại.

Tất cả mọi linh lực nàng truyền vào cơ thể Phi Thiên gần như biến mất, dù nàng đã thử lại bao nhiêu lần cũng vậy. Phi Thiên cứ như một cái hố không đáy, bao nhiêu linh lực nàng chuyển hoá vào cơ thể cậu đều biến mắt. Dù nàng có tăng tốc độ hay lượng linh lực thì kết quả vẫn như vậy, phải biết tu vi hiện tại của nàng bây giờ là Nguyên Anh cảnh vậy mà nàng vẫn không thể cảm nhận linh mạch của một đứa bé 5 tuổi ư.

Phi Thiên thấy vậy chỉ cười thầm, có vẻ như kế hoạch của mình đã thành công rồi. Để chuẩn bị cho ngày hôm nay hắn đã khai triển một bí thuật có khả năng che dấu căn cơ của mình.

"Tỷ tỷ liệu có gì không ổn sao."

Nhìn thấy Phi Thiên nhìn lên nói với ánh mắt ngây thơ chính nữ tử cũng không biết phải làm như thế nào, nàng cũng chưa từng gặp trường hợp không thể khai kinh mạch bao giờ à.

...

Ở bên ngoài, mọi người vẫn còn chưa thể hoagn hồn được sau khi thấy được thiên phú của Viêm Tuyên. Thậm chí có một sỗ người ở các thế lực lớn còn đang tích cực mời chào tiểu cô nương. Nhưng có vẻ tiểu cô nương không quan tâm tới bọn họ, Viêm Tuyên sau khi khảo thạch xong liền nhanh chóng tụ tập lại chỗ cùng gia tộc tới chỗ Lạc Gia.

"Viêm Tuyên chào Sơ Tình nương nương a."

Tiểu cô nương lễ phép chào hỏi, lúc này mọi ánh nhìn đều đang tụ tập về phía họ. Sơ Tình chỉ nhẹ nhàng cười lại, còn Lạc Tuyết thì nhanh chóng chạy đến với Viêm Tuyên.

"A Viêm Tuyên tỷ tỷ thật lợi hại nha."

Hai tiểu cô nương ngay lập tức quân lấy nhau cười nói vui vẻ.

"Lạc Tuyết muội lại quên rồi ư, Phi Thiên ca ca của muội rất mạnh. Chắc chắn thiên phú của huynh ấy sẽ viễn siêu ta, muội cứ chờ mà xem ."

Mọi người ở đây đâu có hay, trong lòng Viêm Tuyên tiểu cô nương Phi Thiên luôn là người mạnh nhất, kể từ khi được Phi Thiên cứu sống khỏi con hung thú đó trong lòng nàng đã luôn có hình bóng tiểu tử đó rồi.

...

Nhưng cả canh giờ trôi qua, mọi người vẫn không thấy ai bước ra cả. Mọi người bất đầu có nghi hoặc liệu có chuyện gì xảy ra không. Phi Thiên là con trai của đại tướng lĩnh Lạc Gia nên cũng thu hút sự chú ý của nhiều người, ai cũng muốn xem thử thiên phú của Phi Thiên đến đâu.

Liễu Sơ Tình cũng bắt đầu có vẻ bất an, ngay cả hai tiểu cô nương cũng bắt đầu lo lắng.

Ở bên trong, khuôn mặt đằng sau tấm vải trăng của nữ tử bắt đầu trở lên xám xịt, dù nằng làm kiểu gì khi linh lực của nàng cũng bị tan biến khi tiến vào trong kinh mạch của Phi Thiên.

Phi Thiên ở dưới cũng chỉ khẽ nhỏ giọng:

"Hay chúng ta thử phương pháp khác xem sao tỷ tỷ."

Nhưng bạch y cô nương không nói gì mà chỉ yên lặng. Sau một hồi yên tĩnh bỗng cô nương liền quay mặt sang Phi Thiên đầy nghiêm nghị.

"Không ổn rồi." - Phi Thiên thầm nghĩ.

Bỗng, Phi Thiên bị kéo bổng lên đưa ra ngoài phía điện thờ. Phi Thiên vội muốn kháng cự nhưng liền bị ngăn lại, tu vi hiện giờ quá chênh lệch, Phi Thiên bị cưỡng ép đi ra ngoài tới chỗ khảo thí thạch.

Khi thấy Phi Thiên được đưa ra ngoài Liễu Sơ Tình bỗng thấy an tâm phần nào. Nhưng khoan đã, sao có cảm giác bị cưỡng ép ở đây.

Phi Thiên được đưa tới chỗ khảo thí thạch, bạch y nữ nhân cầm lấy tay Phi Thiên đặt vào viên đá trong suốt.

"A đúng là tay mỹ nữ thật mềm, cảm giác thật sảng khoái. Hảo mỹ nhân. À khoan, đây đâu phải lúc để nói chuyện này."

Phi Thiên cố kháng cự nhưng không được, cậu đã cảm thấy linh lực của mình tương tác với tảng đá. Khảo thí thạch bắt đầu rung động, màu sắc trong phiến đá đã bắt đầu thay đổi.

Lần lượt các màu sắc khác nhau thoáng loé qua cự thạch rồi chúng dừng lại ở màu trắng , viên đá ngày càng rung động dữ dội, ánh sáng phát ra lan toả khắp căn phòng không thua kém gì lúc của Viêm Tuyên. Cự thạch rung động một lúc rồi ngừng hẳn... Phi Thiên mừng thầm trong lòng – “May quá, thế này vẫn nằm trong tầm kiểm soát.” Rắc… Bỗng có một vết nứt lớn xuất hiện trên khảo thí thạch. “Má nó, đéo ổn rồi.” Bùm…Một tiếng nổ lớn xuất hiện, khảo thí thạch nổ tung trước mặt của bao nhiêu người chứng kiến. Khói bụi lan ra khắp nơi, toàn bộ mọi người xung quanh đều bất ngờ. Ở trên quảng trường sau khi khói bụi tan đi, ở đó ta chỉ thấy Phi Thiên chỉ biết đứng đó mặt mộng bức: “Đệch mợ nó, nó lại như thế nữa rồi.”

…………………………………………………………….

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ <3

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

Số TK:100874349790

LE VIET TRUNG

Ngân hàng VietinBank

Chân thành cảm ơn mọi người.

Bạn đang đọc Vô Danh Tứ Thiên sáng tác bởi TMTT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TMTT
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.