Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nước chảy đá mòn.

Phiên bản Dịch · 2238 chữ

* * Cầm Long Thủ của Vương Xán chính là do tổ tiên Vương gia sau khi dung hợp với chí công Thiên Nguyên Vô Cực đã sáng tạo ra hướng đi độc đáo này,sử dụng ngũ hành tương sinh tương khắc, đại đạo không ngừng sinh sôi nảy nở, lần lượt luân phiên tấn công.


Mỗi chiêu xuất ra, không những sức mạnh khó tưởng, tấn công bạo phát đột phá đến cực hạn mà điều quan trọng hơn cả là lào đã hòa nhập vào trong ngũ hành, tiến vào trạng thái võ đạo “thiên nhân hợp nhất ”!

Sức mạnh tinh thần luôn mạnh hơn chiêu võ rất nhiều, đây cũng là việc chính thức bước vào võ đạo thượng tầng.

Tốc độ của Vương Xán tuy chậm hơn Lâm Phi nửa nhịp nhưng cứ không ngừng tiến gần vào để tấn công ba hồn bảy vía Lâm Phi, tấn công mệnh hồn nguyên thần cùa Lâm Phi, khiến tinh thần Lâm Phi vô cùng đau đớn! Cũng giống như một con mộng yểm ác thú không ngừng xơi tái linh hồn con người, bám chặt vào não bộ con người, khiến Lâm Phi cảm thấy thi thoảng đầu óc mình lại đau nhói lên. Cho dù mình có tấn công thế nào Vương Xán cũng liên tục bại lui, nhưng vẫn không thể khiến cho thế giới tinh thần của mình thoát khỏi tình trạng bị ăn mòn như thế này!

Lâm Phi biết nếu cứ tiếp tục thế này, chưa cần đánh xong thì hắn đã bị đánh thành kẻ đần độn, tâm tư khẽ lóe sáng, linh quang xuất hiện rồi!

Cảnh giới võ giả của hắn vẫn cao hơn Vương Xán, vậy thì tại sao không dùng hồ lô như lần trước, học theo cách của Vương Xán, gậy ông đập lưng ông?!

Ngay lập tức, Lâm Phi lùi lại, giả bộ như không địch lại, để “Triền Ti Kính ” bên trong thái cực xuất ra có thể giữ khoảng cách với Vương Xán, rồi chậm rãi đẩy quỹ tích long trảo lên, cảm nhận từng chiêu từng thức của lão và tần suất và quy luật hoạt động của từng loại vương khí.

Kim diễm trong mắt Lâm Phi bốc lên hừng hực. Vương khí trước mắt hắn như một sợi tơ ngũ sắc, lại nhằng nhịt rối rắm như mạng điện, đám tơ ngũ sắc ấy đang không ngừng giao thoa liên thông với nhau.

Thì ra là thế!

Ánh mắt Lâm Phi ngưng tụ lại. Công phu này của Vương gia đúng là có huyền cơ! Vương khí ngũ sắc nhìn như dung hợp với nhau này thực chất là mỗi loại lại có cách vận hành đặc biệt của nó!

Vương khí kim màu trắng giống như những tia laser luôn chiếu thẳng; vương khí thủy màu xanh lam lại dao động một cách âm nhu; vương khí hỏa đỏ thẫm thì hùng dũng phóng khoáng; vương khí mộc màu xanh lá lúc nào cũng vẩn vơ quấn chặt với nhau; vương khí thổ màu vàng di chuyển một cách chậm chạp mà nặng nề.

Mỗi loại vương khí đều dùng tần suất đặc biệt của mình để tạo ra rung động và trùng kích giao thoa. Nó cũng giống như một loại “âm phù ”, do võ đạo diễn tấu ra một bản nhạc tử thần phá vỡ tinh thần của đối thủ, từng bước dắt y xuống gặp Diêm Vương!

Lâm Phi chưa từng nhìn thấy loại võ đạo như vậy, cũng coi như được mở mang tầm mắt rồi. Nhưng hắn vẫn chưa khám phá ra được ảo diệu trong đó. Dù vậy cũng không còn sợ hãi nữa rồi.

- Vương khí của ngươi, ngươi có lòng thì ta có dạ!

Lâm Phi cười sảng khoái, huyết mạch kim sắc trong cơ thể hắn phóng ra đặc tính thôn phệ. Vương khí ngũ sắc sặc sỡ kia như nước sông Hoàng Hà, chảy ào ào vào trong cơ thể Lâm Phi!

Gân mạch Lâm Phi lập tức phồng lên, cơ bắp cũng căng lên ít nhất một nửa, dáng người cũng cao lớn lạ thường, sơ sơ cũng phải được 1m9.

Hắn giẫm chân lên mặt đất, mỗi bước chân như máy đóng cọc, làm nổ vang đất đả xung quanh.

Vương Xán vẫn không hề sợ hãi, hừ lạnh nói:

- Ngươi cho rằng chỉ dựa vào thôn phệ mà có thể đánh bại được ta sao?

Lâm Phi nhếch miệng cười, vốn dĩ hẳn định dùng cầm Long Thủ để đáp lễ lão, nhưng rồi lại không làm thế, hắn nghĩ đến một cách trực tiếp hơn!

Hắn dồn ép vương khí trong đan điền lại, trong nháy mắt bộc phát ra, dùng cách thức nhả khí đặc biệt để dồn lên cổ.

Lâm Phi vừa há miệng, hét một tiếng dài về phía Vương Xán!

- Grừ!!!

Một luồng khí ngũ sắc lao nhanh từ trong miệng Lâm Phi ra, uyển chuyển nhanh lẹ như rồng bay ngàn dặm, đại giang đại hải, toàn bộ đổ dồn vào người Vương Xán!

Cơ thể Vương Xán không ngừng bay lên, vương khí bốn phía cũng dùng tốc độ nhanh nhất để xoay tròn, hút những vương khí vừa được phóng thích kia vào, bảo vệ an toàn tính mạng cho lão.

Nhưng lão phát hiện ra rằng sóng âm trong Sư Tử Hống của Lâm Phi lại không hề có tần suất trùng kích của Thiên Nguyên Vô Cực độc nhất vô nhị của lão!

Thần trí lão trở nên hỗn loạn, một luồng kình khí trong kinh mạch đập loạn lên, suýt chút nữa bị tẩu hỏa nhập ma. Tâm mạch lão đã bị chính lão làm tổn thương!

Khó khăn lắm mới tiêu hóa hết quả bom sóng âm kia, Vương Xán mồ hôi chảy ròng ròng, tránh xa Lâm Phi, không dám tùy tiện lao vào hắn nữa.

-Làm sao lại như thế được... ngươi làm sao biết...

Cơ mặt Vương Xán run lên bần bật, ánh mắt mê man. Lão không thể tin được rằng trong vương khí mà Lâm Phi dùng Sư Tử Hống thoát ra lại có thể giống vương khí của mình y như đúc, ngay cả tần suất công kích cũng không khác tí nào.

Điều này có nghĩa là chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, Lâm Phi đã học được pháp môn khống chế vương khí mà lão phải tu luyện mấy chục năm mới tinh thông.

Đây là điều mà Vương Xán không thể tưởng tượng nổi. Lão không muốn tin, nhưng Lâm Phi thấy không có gì là hiếm thấy, bởi những lý giải của hắn về võ đã đạt đến cảnh giới Phản Phác Quy chân rồi, sẽ không hề khó khăn khi khống chế như vậy.

Huống hồ huyết mạch kim sắc của hắn mang đến cho hắn hai đồng tử kim diễm, có thể dùng một cách biến thái để hình dung, làm chậm lại và phân tích tần suất vương khí của Vương Xán, từ đó dễ dàng bắt chước được.

Đám người quan sát đã đứng cách xa vài trăm mét đều ôm đầu bịt tai. Những dư âm mà tần sóng này mang đến khiến họ cảm thấy đau đớn khó tả.

Ba vị trưởng lão đứng ở trên dãy núi phía sau nhìn thấy cảnh tượng như vậy đều nghẹn họng nhìn trân trối.

Bọn họ đã đứng cách rất xa mà vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh tinh thần áp bách người khác đến mức kinh người trong làn sóng âm kia!

- Vừa nãy là cái gì thế? Lâm Phi dùng Thiên Nguyên Vô Cực của Vương gia à?

Vẻ mặt Lục Viễn Đồ vô cùng khó hiểu.

Long Niết cau mày:

- Mới chỉ nghe tiếng thằng ranh này có thể thôn phệ chân khí nguyên khí, nhưng không ngờ nó có thể thôn phệ được vương khí, mà lại còn học được cả cách sử dụng...

- Chỉ đơn thuần sử dụng vương khí thì không thể nào bắt chước được tính tấn công tinh thần đặc biệt trong Thiên Nguyên Vô Cực. Chỉ trong thời gian ngắn mà Lâm Phi đã khám phá ra môn đạo tuyệt học của Vương gia.

Tạ Nhuận Chi phân tích.

- Chuyện này thú vị rồi đây. Nghịch chuyển Luân Hồi của Vương gia có thể phản xạ được tuyệt đại đa số các sự tấn công, Lâm Phi vừa có thể thôn phệ vương khí rồi sau đó lại dùng nó để phản kích. Phải xem ai có khả năng chịu đựng mạnh hơn rồi. - Long Niết chậc lưỡi cảm khái:

- Cái thằng nhãi này, đúng là một yêu nghiệt... Càng ngày ta càng hiểu rõ tại sao Long Ngũ lại chọn nó...

Phía dưới chân núi, sau nhiều lần so chiêu, Lâm Phi đã nắm giữ thế chủ động.

Sau khi thích ứng với sự quấy nhiễu tinh thần của Thiên Nguyên Vô Cực, Lâm Phi đã không bị tổn thương gì nữa. Toàn bộ cơ thể hắn đã hòa nhập vào trong tần suất đặc định kia, tất nhiên sẽ không bị nó làm tổn thương nữa.

Vương Xán chắc chắn cũng không cam lòng bị Lâm Phi sử dụng đòn hiểm phá giải như vậy.

Thấy Cầm Long Thủ không có lợi ích gì nữa, lão dứt khoát tiến gần thềm một bước, chân giẫm bát quái, hai cánh tay dang rộng ra, toàn thân nổi lên như một cơn gió lốc.

Cánh tay trái vòng lại, lật ngược ra bên ngoài, quyền phong lập tức càn quét tới. Đây chính là một loại biến chiêu của “Thông Bối Trường Quyền ”, dung nhập vào sức mạnh của thế giới tần sóng trong luồng gió xung quanh tay.

Một trường quyền này của Vương Xán như phi hỏa lưu tinh, trong nháy mắt đã phát ra mấy trăm cái. Xung quanh vương khí ngũ sắc lưu chuyển ngược hướng, trong khi giao thoa đồng thời phát ra hai luồng sức mạnh được phát huy đến tận cùng.

Mỗi bước chân Vương Xán giẫm xuống, mặt đất liền bị nứt thành khe rãnh dài mấy chục thước, đất đá bay loạn xạ. Ngay cả những cây đại thụ tỏa bóng rợp trời cũng không chịu nổi sự tẩy lễ của quyền phong này, đổ gục ầm ầm.

Uy thế như vậy so với chiêu số sát thương diện rộng vừa nãy nhìn sơ qua thì đơn giản hóa rất nhiều, nhưng lại ẩn chứa những sức mạnh không hề bình thường. Ý nghĩa thực sự của nó là lẩy điểm đối điểm, được ăn cả, ngã về không.

Nhưng Lâm Phi không hề hoảng loạn. Thấy trường quyền giao thoa với nhau, không hề sơ hở, hắn liền dùng sức đánh thẳng, trực tiếp phá vỡ!

Hắn vừa thôn phệ những luồng vương khí đang liên tục quấn lấy cơ thể hắn, một phần dùng để hấp thụ tăng cường tu vi cho mình, còn phần lớn hắn dùng để đánh thẳng ra.

Luồng khí dũng mãnh tuôn trào từ hai tay hắn.

Hai chân hắn thi triển thân pháp “ Viên hầu khiêu giản ” (* vượn nhảy qua khe), sải từng bước dài, tiến lên lùi xuống. Mỗi lần tiến công đều sử dụng thể năng cực mạnh. Hai tay nắm vào không trung, trọng tâm nghiêng về phía trước, mỗi quyền đều là truyền quyền pháo thủ “Ác Thiết Thành Nê ” (*nắm chặt bùn đất).

Vương khí nghịch chuyển từ bốn phía xung quanh cơ thể Vương Xán không ngừng phản kích lại những đợt tấn công của Lâm Phi, nhưng toàn bộ đều bị Lâm Phi thôn phệ hết, rồi lại tiếp tục nhả ra, tấn công vào cơ thể Vương Xán!

Người ngoài nhìn hai người đánh qua đánh lại, kẻ lên người xuống như thế đều thấy trận chiến làm toàn bộ khu vực đất đá toán loạn, bụi bay mù trời, hai bóng người cứ lập lòe qua lại, vương khí bủa vây tứ phía.

Nhưng chính Vương Xán lại ý thức được tình huống đang tiến triển theo hướng gây bất lợi cho lão!

Mối đồng chùy pháo thủ của Lâm Phi tuy không có uy lực phi phàm như Tinh quyền của hắn nhưng lại thắng được tần suất bằng tốc độ cực nhanh, khoảng cách giữa mỗi quyền đều phải dùng mi li giây để tính.

Khi những quyền này rơi vào vòng xoáy vương khí nghịch chuyển của lão, vốn dĩ có thể dùng nó để phản kích lại, nhưng lại đành bất lực vì đường quyền của Lâm Phi quá xảo trá.

Nắm chắc từng chân tơ kẽ tóc sức mạnh và góc độ nhưng toàn bộ quyền này đều đánh vào cùng một vị trí!

Đỏ chính là tim của Vương Xán!

Dần dần, vùng xoáy vương khí bắt đầu trở nên mỏng manh, vương khí được bổ sung rất gấp gáp, lại liên tục bị lụi tàn bởi quyền của Lâm Phi. Cuối cùng, vùng xoáy vương khí đã xuất hiện một khe hở!

- Nước chảy đá mòn?

Rốt cuộc Vương Xán đã ý thức được rằng, võ đạo của Lâm Phi đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa!

Bạn đang đọc Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc của Mai Can Thái Thiếu Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hasser
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 415

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.