Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 3 Chương Lựa Chọn Bất Đắc Dĩ

2253 chữ

Quyết định sắp xếp như vậy là do Murakami và Sato đã bàn đi bàn lại kỹ càng, vốn dĩ bọn họ dẫn theo bốn cô gái Nhật Bản này, ngoại trừ Khố Đại Tử chỉ có thể nói là nhìn được mắt thì còn lại Matsushita, Imai, Chennai đều là mỹ nữ trong mắt hai người, nhưng chỉ có thể sắp xếp cho hai người ở bên cạnh Vu Đông Phong thôi.

Tự nhiên là việc này Matsushita không nhường ai, còn lại Imai, Chennai thì Sato và Murakami thật khó mà chọn ai. Imai là diễn viên phim cấp ba nổi tiếng ở Nhật Bản, bất kể là tiếng tăm hay trình độ quyến rũ khi hầu hạ đàn ông của cô thì một cô gái đàng hoàng như Chennai khó có thể bằng. Chuyện này chính Murakami đã từng lĩnh hội, nên biết rõ trong lòng.

Trình độ hầu hạ ở mức rất cao, nói trắng ra chính là kinh nghiệm phong phú, đã tiếp vô số đàn ông. Ở Nhật Bản, vẻ đẹp nữ tính đó rất được hoan nghênh, hơn nữa còn nổi tiếng cả nước, hơn nữa còn có lực ảnh hưởng tới tận phụ nữ Nam Á và Đông Nam Á cũng làm theo, khiến đàn ông cảm thấy vô cùng hưng phấn. Sau khi Imai chuyển nghề, đến làm việc tại bộ phận đối ngoại của Công ty cổ phần dầu mỏ Shikoku, có thể nói là chinh phục được tất cả, bách chiến bách thắng, giúp Công ty cổ phần dầu mỏ Shikoku giải quyết được không biết bao nhiêu là mối quan hệ.

Nhưng đối mặt với Vu Đông Phong, Murakami không dám có nửa điểm qua loa, đây chính là quý nhân nắm giữ nơi phát ra mạch máu của Công ty cổ phần dầu mỏ Shikoku, nếu lúc này thất bại, có lẽ ông ta vừa ngồi lên ngai vàng trưởng phòng đã đành phải rời khỏi, hiện giờ ngài Tổng giám đốc đã để ý tới rồi. Mọi người đều biết, nữ sinh trung học Nhật Bản trở lên đều không còn trinh tiết, ngay cả nữ sinh trung học cơ sở cũng khó có thể nói bao nhiêu người còn giữ được trinh tiết. Nếu Vu Đông Phong thích loại còn trinh tiết thì chỉ sợ sẽ phản cảm với kiểu các cô gái đã từng qua tay vô số đàn ông này thôi.

Nhưng nếu dùng Chennai thì cô và Matsushita đều được cho là gái đàng hoàng, nhưng nếu chẳng may Vu Đông Phong cũng biết danh tiếng của Imai, cũng muốn hưởng thụ một chút thì sao?

Nghĩ trước nghĩ sau Murakami đều cảm thấy không thích hợp, nhưng lại không có khả năng đuổi Matsushita đi, cuối cùng hai người đành cắn răng chịu, đây chẳng phải là hai bên đối lập, một thanh tao một thuần thục sao? Hiện chưa nắm bắt được Vu Đông Phong rốt cuộc là như thế nào, cũng chỉ có thể đưa cả hai loại phong cách ra, cứ để tự nhiên là tốt nhất, có gì Vu Đông Phong cũng có thể chọn giữ lại một.

Còn về phần Chennai và Khố Đại Tử phụ trách tiếp đãi Robert, tuy là trong mắt bọn họ Khố Đại Tử không coi là người đẹp nhưng trước nay con mắt của gã quỷ người Anh này và người phương Đông không giống nhau, biết đâu gã lại thấy Khố Đại Tử đẹp cũng nên.

Hai người quyết định cho hai bút cùng vẽ, cùng lúc lấy được thiện cảm của Vu Đông Phong và Robert, tất cả là vì chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc đàm phán vào buổi chiều.

Làm sao Vu Đông Phong không nhìn ra được dụng tâm của hai người, tuy nhiên ông ta cũng không nói ra để phá hỏng, chỉ cười cười nhìn Matsushita và Imai đến ngồi hai bên. Gắp thịt gắp rau, muốn ăn là có! Nhưng ăn xong rồi thì nên làm gì bây giờ, ông ta phải làm sao bây giờ! Cái này gọi là lấy đàn bà của người ta, thì phải trả người ta tiền! - Ông Vu, hai chị em chúng tôi mời ông một ly!

Imai chủ động giơ ly lên, cười nói một cách quyến rũ:

- Sau này còn phải nhờ ông chiếu cố chúng tôi nhiều hơn nữa kìa.

- Đâu có, đâu có!

Vu Đông Phong cười to nói

- Mỹ nhân mềm giọng nhờ vả, thế nào tôi cũng phải nể mặt nể mũi chứ.

Robert nhìn Chennai và Khố Đại Tử thì ngồi hai bên của gã thì cũng thẹn thùng mà cầm ly nước lên, lập tức trầm mặt xuống nói:

- Ông Murakami, ông Sato, thế này thì, tôi có kháng nghị, vụ giao dịch này chúng ta phải cạnh tranh công bằng, chứ không phải dùng thủ đoạn nhỏ này! Ông Vu, tôi nhớ Hoa Hạ có một câu tục ngữ, làm người không thể thấy phụ nữ mà quên bạn bè được!

Vu Đông Phong đã cầm ly lên lại đặt xuống, cố gắng kiềm chế vẻ mặt tươi cười, Murakami và Sato trong lòng mừng thầm, gã người Anh này đúng là không hiểu lễ nghĩa, cho dù là gã bất mãn cũng không thể nói ra ngay trước mặt nhiều người như vậy. Đây không chỉ là không nể mặt mũi hai người đồng thời cũng là cắt ngang hứng thú của Vu Đông Phong. Tốt nhất là dưới cơn giận dữ của Vu Đông Phong, mà đuổi Robert ra khỏi cửa đi, như vậy hai công ty của họ tránh được không ít mệt mỏi.

Chỉ có điều, ngoài dự đoán của hai người chính là Vu Đông Phong không nổi cáu, ngược lại còn giải thích với Robert:

- Ông Robert, chuyện này ông có thể yên tâm, chuyện công là chuyện công mà chuyện tư là chuyện tư, tôi có thể phân biệt được rõ ràng hai bên.

Murakami thầm nháy mắt ra dấu với Sato, xem ra Vu Đông Phong cũng có chút nể nang đối với Robert, không ngờ ngay cả bị Robert chỉ trích như vậy mà cũng nhịn xuống được. Có lẽ về hậu thuẫn hay là khả năng của hai người so với thực lực của Robert không đủ rồi. Sắc mặt Robert cũng lập tức dịu đi, trịnh trọng nói: - Tôi an tâm rồi!

Chuyện diễn ra tiếp theo càng nằm ngoài dự đoán của Murakami và Sato, ba người Vu Đông Phong, Matsushita và Imai tuy rằng mắt đi mày lại, nhưng vẫn duy trì phong độ, cũng chẳng có hành vi nào quá mức. Còn Robert thì lại không ngăn được trêu đùa Chennai và Khố Đại Tử, thỉnh thoảng còn đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt hai cô, sờ soạng bắp đùi, trông rất có tư thế muốn ăn tươi nuốt sống.

Nhìn thấy Robert hành động như vậy đối với cấp dưới của mình, mấy người Watanabe cũng không hề động mắt. Tuy rằng mấy người Watanabe đã sớm có tâm lý chuẩn bị với kết quả như vậy, nhưng tại đây, ngay trước mặt mọi người, trước mặt Vu Đông Phong và cấp dưới của mình, Robert đùa giỡn nữ nhân viên của hai công ty như vậy, dường như căn bản là không coi bọn họ ra gì!

Vu Đông Phong làm như không thấy chuyện này nói:

- Ông Robert, ông Murakami, ông Sato, không biết sáng nay các vị đã thương lượng với nhau thế nào? Các vị định chia đều nhau hay là…?

Murakami vội vàng tiếp lời nói:

- Vì ông Robert rất kiên quyết nên chúng tôi quyết định đấu thầu để quyết định ai sẽ là chủ sở hữu của tất cả chỗ đó. Chỉ có điều không biết ông Vu và các bạn của ông quyết định như thế nào?

Vu Đông Phong thuận tay vung lên nói:

- Tôi đã liên lạc với mấy người bạn, ý kiến của bọn họ là nếu tính theo giá dầu thế giới trong báo cáo cuối ngày cùng ngày với hôm đàm phán, mỗi thùng dầu tăng thêm hai đô la Mỹ thì bọn họ mới có thể có lợi nhuận, còn nói dưới giá này thì bọn họ thà cứ giữ số dầu mỏ trong tay tiếp tục chờ thời cơ còn hơn. - Hai đô la Mỹ?

Murakami và Sato cùng kêu lên, mỗi thùng tăng giá hai đô la Mỹ, vậy tổng giá trị sẽ tăng thêm năm phần trăm, tám tỷ đô la Mỹ biến thành tám tỷ bốn trăm triệu đô la Mỹ, phải trả thêm bốn trăm triệu đô la Mỹ rồi.

Robert nhướn mày cười lạnh nói:

- Nếu hai vị cảm thấy không thể gánh vác nổi thì có thể bỏ cuộc, Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia chúng tôi có thể nhận toàn bộ được.

Murakami và Sato thoáng nhìn nhau, trong lòng tràn đầy chua xót, khí thế của Vu Đông Phong quá mạnh mẽ, hơn nữa có Robert ở đây, hai người căn bản là không có cơ hội để ép giá. Hai người không phải chưa từng nghĩ, không biết có phải Robert là do Vu Đông Phong tìm tới nhờ vả không.

Vừa rồi hai người đã thông qua công ty để tiến hành điều tra Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia và Robert Robert, nhưng do thời gian quá gấp nên tin tức thu về cũng không nhiều, nhưng theo tin tức thì tổng tài sản của Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia đứng trên Công ty xăng dầu Sikemo và Công ty cổ phần dầu mỏ Shikoku, còn Robert Robert vốn là người đại diện của Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia thường trú tại Kuwait, phụ trách toàn quyền công việc nhập khẩu dầu mỏ từ Kuwait cho Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia.

Vì Kuwait vốn là thuộc địa của Anh nên hàng năm Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia đều có thể lấy được lượng dầu mỏ rất lớn từ Kuwait, theo một số lượng thống kê không hoàn toàn, ước chứng Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia chiếm được từ 30 đến 40% số dầu mỏ.

Từ sau khi Kuwait bị Iraq xâm chiếm, số lượng dầu mỏ nhập khẩu của Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia sắp xuất hiện lỗ hổng lớn, sau mấy tháng nữa, đến khoảng tháng tám tháng chín mà nói thì vấn đề nguyên liệu nhập khẩu lại trở thành vấn đề cần giải quyết cấp bách của Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia.

Có thể nói Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia và Công ty cổ phần dầu mỏ Shikoku sắp gặp phải cảnh cùng quẫn giống nhau, chỉ có điều tính ỷ lại ở dầu mỏ Kuwait của Công ty cổ phần dầu mỏ Shikoku mạnh hơn thôi.

Từ điểm này mà nói, cũng có thể lý giải thái độ hiện giờ của Robert, đối với một doanh nghiệp lọc dầu lớn mà nói, không đủ nguyên liệu dẫn đến hậu quả là doanh nghiệp phải ngừng sản xuất thì còn đáng sợ hơn là tạm thời bị thua lỗ. Không chỉ là không có lợi nhuận, phải chịu trách nhiệm vi phạm hợp đồng, bồi thường hợp đồng thì càng có khả năng sẽ mất đi thị phần trên thị trường và sự tin tưởng của các khách hàng. Từ đó xảy ra hiện tượng khách hàng dần dần bỏ đi, cho nên dù phải cắn răng cũng phải đảm bảo doanh nghiệp hoạt động như bình thường.

Công ty cổ phần British Petrolium Fotermedia lại gặp phải cảnh cùng quẫn như vậy thì làm sao Công ty xăng dầu Sikemo và Công ty cổ phần dầu mỏ Shikoku lại thoát được? Thực ra không chỉ có bọn họ, ở Nhật còn có các công ty xăng dầu khác cũng đang kêu than thiếu nguyên liệu! Phóng tầm mắt ra toàn bộ thế giới, những doanh nghiệp lọc dầu nóng lòng cần dầu mỏ chỗ nào cũng có. - Ông Robert, quý công ty thiếu hụt dầu thô đến mức kinh người đến mức như vậy sao? Tám tỷ đô la Mỹ chính là gần hai tỷ thùng dầu thô, quý công ty không sợ sau khi nuốt vào toàn bộ, một khi giá dầu thô hạ, thì chẳng phải là mệt rồi sao?

Chennai nhỏ giọng cười nói một cách quyến rũ bên tai Robert. Robert liếc ngang sang nhìn cô rồi trả lời bằng vẻ mặt khinh thường.

Sau khi suy nghĩ Murakami và Sato cũng chỉ có thể gật đầu xác nhận so sánh với việc doanh nghiệp phải ngừng sản xuất tạo thành hậu quả sứt đầu mẻ trán thì tổn thất kinh tế chừng đó cũng chưa là gì. - Ông Vu, chúng tôi đồng ý, chỉ có điều, hy vọng ông có thể nhanh chóng sắp xếp đàm phán, và lập tức thực hiện hợp đồng.

Vu Đông Phong cố ngăn sự vui sướng đến điên cuồng trong lòng, giơ ly lên nói:

- Chuyện này ba vị có thể yên tâm, chỉ cần tiền đến tài khoản, chúng tôi sẽ lập tức chuyển nhượng thỏa thuận giao hàng có kỳ hạn, sẽ không trì hoãn một phút nào!

Bạn đang đọc Trùm Tài Nguyên của Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.