Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 3 Chương Nhấc Một Ngón Tay

2236 chữ

… Trên bãi cát xuất hiện sự yên tĩnh tạm thời, nhóm mấy người Phương Minh Viễn và Robert, đều bị câu nói bất ngờ của hoàng tử Abdullah làm cho ngây người.

Người Ả Rập rất giàu có, những thành viên hoàng tộc của Ả Rập càng giàu, mà như thành viên hoàng tộc Kuwait thì lại càng giàu hơn nữa! Đạo lý rất đơn giản, so với Ả Rập và Iraq là hai nước có trữ lượng dầu thô lớn thứ nhất và thứ hai trên thế giới, diện tích đất liền của Kuwait nhỏ hơn họ rất nhiều, là 1/90 thậm chí 1/100, dân số trong nước cũng rất ít, nhưng trữ lượng dầu thô của Kuwait lại đứng thứ tư thế giới, lượng xuất khẩu cũng cực kỳ khả quan, như vậy, của cải của người Kuwait hiển nhiên cũng phải nhiều hơn so với Ả Rập và các nước khác trên thế giới.

Mà sự xa xỉ phú hào của Ả Rập, được cả thế giới đều biết đến. Có được của cải khổng lồ như thế, rất nhiều người giàu ở Ả Rập đều thiết kế xây dựng những khu nhà tại các thánh địa du lịch lớn trên thế giới, vị hoàng tử Abdullah này đương nhiên cũng không phải ngoại lệ, ngay đến bản thân hoàng tử cũng không biết mình rốt cục có bao nhiêu khu nhà tại nước ngoài.

Có được lời hứa hẹn này của hoàng tử, nghĩa là Phương Minh Viễn có thể tùy ý mượn dùng những khu bất động sản của người, điều này không chỉ là vấn đề có thể tiết kiệm được một lượng chi phí lớn, mà còn thể hiện thân phận người có thể kết giao được với những phú hào Âu Mỹ. Điều này hiển nhiên rất có lợi cho sự phát triển sau này của Phương Minh Viễn. Không phải nói Robert cảm thấy ganh tị như thế nào!

Tuy nhiên y đồng thời cũng có vài phần nghi ngờ, mặc dù hôm qua Phương Minh Viễn đã đưa cho hoàng tử một tờ chi phiếu với giá trị lớn, giúp giải quyết vấn đề khó khăn của hoàng tử, nhưng việc đó suy cho cùng là việc công, song những việc làm của hoàng tử hôm nay lại giống như là muốn thúc đẩy mối quan hệ riêng với Phương Minh Viễn.

Phương Minh Viễn cũng cảm thấy bất ngờ, theo như hắn nghĩ, chỉ năm mươi triệu đô la, nếu mà không phải là trong thời điểm đặc biệt này, thì căn bản sẽ chẳng là gì trong mắt những thành viên hoàng tộc Ả Rập này, hắn cũng không nghĩ sẽ dựa vào điều này mà giành được bất cứ lợi ích gì, miễn là có thể kết giao được với giới vương thất Kuwait, tạo nền tảng tốt cho tương lai sau này, thì hắn đã thỏa mãn rồi. Những hành động quá ư nhiệt tình này của hoàng tử Abdullah có chút vượt quá so với suy nghĩ của hắn. - Phương, vương thất Kuwait chúng ta thực sự rất coi trọng bạn bè, ngươi nhất định không thể từ chối!

Hoàng tử Abdullah nhận ra Phương Minh Viễn nhất thời không biết phải trả lời ra sao, trong lòng không khỏi mừng thầm, lại lớn tiếng nói.

- Cậu Phương!

Lô Chính Đức đứng bên cạnh liền nói nhỏ. Sự nhiệt tình của người Ả Rập tốt hơn cả là không nên tùy tiện từ chối, nếu không thì chắc chắn sẽ gặp không ít phiền toái, vị này lại còn là hoàng tử, lại càng không thể từ chối. Hơn nữa việc tốt như vậy người khác có mong cũng mong chẳng được!

Phương Minh Viễn gượng cười gật đầu:

- Hoàng tử điện hạ, đã như vậy, thì thần nào dám khước từ! Chân thành cảm ơn ý tốt của điện hạ.

Hắn cũng nghĩ kĩ rồi, nhận lời cũng chẳng sao cả, cùng lắm là đến lúc đó hắn không đến ở những chỗ đó là được rồi.

- Phải vậy chứ! Thánh A La đã dạy chúng ta, phải thật lòng thật dạ đối đãi với những người anh em, những bạn hữu của mình!

Hoàng tử Abdullah cười vui vẻ nói.

Kế đó, hoàng tử Abdullah và Robert chào hỏi nhau, rồi hoàng tử giới thiệu cho Phương Minh Viễn quen với Moore. Những tôi tớ trong biệt thự vội vàng mang ra thêm một chiếc ô che nắng và một cái bàn. - Robert, không ngờ lại được gặp ông nhanh như vậy tại đây.

Hoàng tử Abdullah vừa uống café vừa thuận miệng hỏi.

Robert cười lớn nói:

- Hoàng tử Abdullah, cậu Phương đây chính là thượng khách của công ty Fortemedia chúng tôi, Chủ tịch công ty, ông Eder đã đích thân yêu cầu tôi nhất định phải tiếp đãi tốt cậu Phương đây, để cậu ấy có một kỳ nghỉ tuyệt vời ở đây. Chỉ thị của lãnh đạo, chân lon ton như tôi đương nhiên không dám không đến rồi.

Hoàng tử Abdullah nhìn y một hồi lâu, rồi mới nở một nụ cười tươi nói:

- Ông Robert, e rằng ngài không chỉ vì lí do này đúng không?

Robert lập tức lạnh gáy.

- Phương thân mến, có phải trong tay ngươi còn có hợp đồng dầu thô hẹn ngày giao? Ông Robert đây chính là đại diện trưởng tại Kuwait của công ty cổ phần dầu mỏ Fortemedia của Anh, mỗi năm đều mua một lượng lớn dầu thô từ đất nước ta, nếu bây giờ lũ người Iraq độc ác xâm phạm vào lãnh thổ thần thánh của đất nước ta, thì hợp đồng mua bán dầu mỏ giữa ta và công ty Fortemedia cũng không thể thực hiện được nữa. Trên thị trường dầu mỏ thế giới hiện nay, dầu thô là sản phẩm có giá nhưng lại không có thị trường, ông Robert hẳn là muốn mua lại lượng dầu thô trong tay ngươi, ngươi xem với thể diện của ta, có thể bán cho ông ta một chút? Đương nhiên ta đảm bảo cái giá mà ông ta đưa ra sẽ khiến cho ngươi hài lòng.

Hoàng tử Abdullah chớp chớp mắt nhìn Phương Minh Viễn nói.

Robert lộ vẻ vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, y không ngờ rằng hoàng tử Abdullah lại có thể giúp y đặt vấn đề với Phương Minh Viễn. Đã có hoàng tử ra mặt giúp, đương nhiên là sẽ có kết quả tốt hơn là y tự đi đặt vấn đề với Phương Minh Viễn rồi.

Phương Minh Viễn để ý thấy ánh mắt đánh sang của hoàng tử Abdullah, cười ha hả nói:

- Hoàng tử điện hạ, việc nhỏ nhặt này đâu cần ngài phải thân chinh xuất mã! Ông Robert, ông quả thật cần mua dầu thô sao?

Robert liên tục gật đầu nói:

- Đương nhiên, đương nhiên, hoàng tử điện hạ nói quả không sai, bọn người Iraq đáng ghét, nghiệp chướng chúng gây ra lại để những thương nhân làm ăn chân chính như chúng tôi phải gánh vác. Công ty chúng tôi hiện nay thiếu dầu thô trầm trọng, nếu như ông Phương đây có thể chuyển nhượng lại cho chúng tôi một chút, thì công ty Fortemdia chúng thôi sẽ vô cùng cảm kích sự giúp đỡ đó của ông.

Phương Minh Viễn trâm ngâm một chút rồi nói:

- Chỗ dầu thô hẹn ngày giao này lại không phải của một mình tôi, cho nên bây giờ tôi không thể ngay lập tức có câu trả lời chính xác cho các ông, nhưng tôi nghĩ ông Quách với quý công ty vốn đã có qua lại hợp tác, hẳn sẽ không từ chối thỉnh cầu này của quý công ty. Như thế này đi, đợi khi tôi rảnh sẽ thương lượng với ông Quách về việc này, muộn nhất là tối ngày hôm nay sẽ đưa ra câu trả lời cho các ông. Ông xem được không? - Không thành vấn đề, không thành vấn đề!

Robert vui đến nỗi răng hàm sau cũng lộ cả ra, kết quả như vậy cũng đã khiến cho y thỏa mãn lắm rồi. Ông Quách bên kia đến lúc đó tự nhiên sẽ có người trong công ty đi thương lượng, y chỉ cần thuyết phục được Phương Minh Viễn là đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Robert đã đạt được kết quả vừa ý, hiểu việc biết điều mà chủ động từ biệt rời khỏi. Hoàng tử Abdullah đã đến nơi này, lại giúp đỡ y, hẳn là phải có việc gì muốn nói riêng với Phương Minh Viễn, y mà ở lại đây, chỉ khiến cho hoàng tử cảm thấy phiền hà. Mặc dù nói, là một công ty dầu mỏ của Anh, công ty Fortemedia chẳng có gì mà sợ hoàng tử Abdullah, nhưng mà điều này cũng không có nghĩa là Robert y có thể đắc tội với hoàng tử, tiền đồ sau này của y còn cần sự chiếu cố của hoàng tử.

Hoàng tử Abdullah nhìn xung quanh, vẫy vẫy tay, ngoài Mu’tasim ra, những người còn lại đều lùi lại ngoài hai mươi mét. Lô Chính Đức vừa thấy như vậy, không cần Phương Minh Viễn ra hiệu đã tự chủ động rời đi. Trần Trung thì vẫn đứng ngay sau Phương Minh Viễn.

Hoàng tử Abdullah nhìn thoáng qua Trần Trung, nếu Phương Minh Viễn không nói gì, cho thấy người này là tâm phúc của hắn, cũng giống như Moore với hắn vậy.

Phương Minh Viễn nhìn hoàng tử Abdullah tủm tỉm cười nhưng không nói gì. Chỉ dương Đông kích Tây hỏi một chút phong tục Ả Rập, hắn cũng đã đoán ra rồi, việc hoàng tử Abdullah vội vội vàng vàng đến đây, lại còn đuổi khéo Robert đi, nhất định là có việc muốn thương thảo với hắn.

Hoàng tử nhìn thoáng qua Moore, Phương Minh Viễn trẻ tuổi như vậy, lại có thể giữ được điềm tĩnh, điều này thực sự vượt ra ngoài dự tính của hoàng tử. Moore nháy mắt ra hiệu cho hoàng tử.

Hoàng tử Abdullah ho nhẹ hai tiếng nói:

- Phương, nếu như trong tay ngươi có hợp đồng dầu mỏ hẹn ngày giao, ta khuyên ngươi trong vài ngày tới đây, tốt nhất là tung ra toàn bộ.

- Ồ, vì sao vậy?

Phương Minh Viễn hỏi với vẻ mặt có chút khó hiểu.

Hoàng tử Abdullah nhìn xung quanh, nén nhỏ âm thanh nói:

- Phương thân mến, theo thông tin mới nhất mà ta nhận được, Chính phủ Mỹ hiện giờ đang thương lượng xem có nên dùng dầu mỏ để dự trữ hay không, kết quả muộn nhất là trong vòng một tuần sẽ công bố ra ngoài. Vả lại các nước OPEC đã đạt được hiệp định chỉ cần chính phủ Mỹ tuyên bố sử dụng dầu thô để dự trữ thì sẽ lập tức tuyên bố tăng cường sản xuất dầu mỏ. Tin tức này tuyệt đối không được lan truyền ra ngoài!

Phương Minh Viễn trong lòng vô cùng kinh ngạc, không ngờ Chính phủ Mỹ và các nước OPEC lại có thể đạt được ký kết ngầm trong khoảng thời gian ngắn như vậy. So với kiếp trước, thời điểm này sớm hơn khá nhiều. Nếu hắn nhớ không nhầm, biện pháp hành động này dường như phải đến sau trung tuần tháng chín mới được đưa ra. Tuy nhiên hắn lại thay đổi suy nghĩ, kiếp này giá dầu tăng nhanh, dường như là còn cao hơn trong kiếp trước, thì cũng có thể lí giải được rồi.

Nhưng mà để Chính phủ Mỹ và các nước OPEC làm xáo trộn như vậy, giá cả dầu thô thế giới cũng sẽ sớm nhanh chóng tụt xuống. Không ngờ rằng hoàng tử Abdullah lại ngầm báo cho hắn biết thông tin này, quả thực là hơi ngoài suy nghĩ của hắn, đây quả là một ân tình lớn mà. - Hoàng tử điện hạ, vậy thì vô cùng cảm ơn người!

Phương Minh Viễn không ngớt lời cảm ơn.

- Thông tin này thực sự sẽ giúp tôi giảm bớt được nguy hiểm lớn.

Hoàng tử Abdullah mỉm cười nói:

- Phương, ngươi không cần phải khách sáo như vậy, ngươi là bạn của vương thất Kuwait chúng ta, việc nhỏ này sao lại không giúp ngươi cơ chứ?

- Ông Phương, thực ra hoàng tử điện hạ đến đây lần này, cũng là có việc muốn nhờ ngài giúp.

Moore đột nhiên nói.

Phương Minh Viễn ngạc nhiên nhìn hoàng tử Abdullah nói:

- Hoàng tử điện hạ, người còn có chuyện gì cần tôi giúp sao? Có phải là tiền vốn vẫn chưa đủ? Vậy để tôi thương lượng với ông Quách xem xem có thể ….

- Không không không, không phải vấn đề tiền vốn.

Hoàng tử Abdullah ngắt lời.

- Phương, việc này đối với ngươi và ông Quách mà nói, chỉ là một việc đơn giản, nói như người Trung Quốc các người chỉ cần giơ tay là được, nhưng chỉ cần thành công, vương thất Kuwait chúng ta sẽ vô cùng cảm kích hai người!

Bạn đang đọc Trùm Tài Nguyên của Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.