Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến nhập Trần Gia

Tiểu thuyết gốc · 3637 chữ

-"Che mắt ngoại nhân? Ý ngươi là sao?" Lâm Phong nhướng mày hỏi.

-"Thiên Tinh Thành được xây dựng cách đây trăm vạn năm trước, trải qua vô số tuế nguyệt vẫn đứng vững, thịnh vượng như thế này cũng không phải là do đột nhiên có được, mà nhờ vào các tiên hiền đi trước, bọn họ đã bỏ ra biết bao nhiêu đại giới mới có thể giúp người dân tại Thiên Tinh Thành này có được cuộc sống ấm no. Ta biết khi ngươi nghe đến đây, nội tâm ngươi sẽ không khỏi thầm thắc mắc rằng những tiên hiền ấy là ai mà lại có thể làm được chuyện đó, về vấn đề này cũng không phải là bí mật gì lớn cả, tất cả người dân, hay thậm chí là đến con nít ba tuổi cũng biết thân phận của những tiên hiền này." Vị lão bá không nhanh không chậm, hai tay chắp sau lưng, vừa đi vừa nói.

-"Mỗi một người trong số tiên hiền ấy đều sở hữu lực lượng cực kì kinh khủng, một tay hô phong hoán vũ, một tay lật trời lật đất, thậm chí là bay giữa khoảng không, một ngày đi mấy ngàn dặm, một bước liền đến một quốc gia khác, phải nói là hầu như không một chuyện nào mà bọn hắn không làm được cả. Nói đến đây, chắc hắn ngươi tám chín phần đoán được bọn hắn là ai rồi đúng không, đúng thế, ngươi đoán không sai, bọn hắn đều là tiên nhân, hay nói một cách đúng hơn theo như các ngươi gọi là gì nhỉ, à à, tu chân giả, tu sĩ các loại."

-"Tu chân giả, tu sĩ? Khoan đã, ngươi vừa rồi nói..." Lâm Phong bất ngờ trước lời giải thích từ đối phương, thế nhưng hắn dường như nghe được gì đó có phần không đúng, liền giật mình hỏi lại.

-"Đúng, ngay từ khi nhìn thấy ngươi ra chiêu thức đánh tên cặn bã kia, ta liền đoán được ngươi chính là một trong số đám người đó, mặc dù thực lực của ngươi có chút yếu, không giống như những kẻ mà ta đã từng gặp qua." Vị lão bá liền gật đầu nói.

-"Cái gì? Người thiếu niên trẻ tuổi này thế mà lại chính là tiên nhân sao?" Một người trong đám đông nghe thấy thế liền hét lớn.

-"Thật à? Có nhầm lẫn gì không, theo ta biết thì những tiên nhân đa phần đều là những người sống lâu, tóc bạc trắng, râu dài, khoác bộ bạch bào, lưng đeo kiếm, cỡi mây đi đi về về. Còn người thanh niên này, ta nhìn tuổi tác cũng không vượt quá hai mươi, tay không tất sắt, y phục thì không khác bình dân chúng ta là mấy, thế thì làm sao lại là tiên nhân cho được." Giọng nam tử trong đám đông lại cất lên.

-"Ngươi nói ta mới nhớ, trước đây ta may mắn gặp được một vị tiên nhân khi đang trên đường về nhà, vị tiên nhân ấy mặc dù không già như lời ngươi kể, thế nhưng tuổi tác của người đó cũng tầm bốn năm mươi tuổi, thân khoác lam bào, chân đạp thanh kiếm bay giữa trời xanh, phóng thẳng về phía Thiên Tinh Thành chúng ta. Ban đầu ta cứ tưởng do làm việc quá độ dẫn đến mắt mờ, nhìn thấy ảo tưởng thế nên cũng không quan tâm mấy, ấy vậy mà qua ngày hôm sau, ta lại gặp được vị tiên nhân ấy đi cùng với thành chủ Thiên Tinh Thành, thấy vị thành chủ vô cùng cung kính người đó, hỏi lại mới biết đúng thật người đó là người tu đạo, đã bước vào cảnh giới tiên nhân, vượt khỏi phàm trần."

-"A, về chuyện này ta có biết, lần đó ta cũng có mặt, vị tiên nhân ấy nhìn rất soái, khuôn mặt đầy thanh tú, ánh mắt thanh tịnh, mặc dù người đó chỉ vô tình lướt nhìn qua ta thôi, thế nhưng lại khiến con tim người ta bồi hồi không hết, đến giờ vẫn còn nhớ nhung đây." Một giọng nữ trong đám đông nghe thấy thế liền lên tiếng, sắc mặt không khỏi đỏ lên.

-"Ta có một người bằng hữu may mắn có được tiên duyên, đặt chân lên con đường tiên đạo, gia nhập môn phái nào đó, nghe nói rất có tiếng tăm tại giới tiên nhân, có lần người bằng hữu ta xuống núi trở về quê nhà thăm người thân, cả thôn quê tổ chức tiệc tùng cả ngày, tại đêm đó, hắn đã kể rất nhiều chuyện về thế giới bọn hắn. Theo như lời hắn kể thì tiên nhân không nhất thiết phải là những vị lão giả tám chín mươi tuổi đâu, với lại nếu ngươi nhìn bề ngoài mà đánh giá tuổi tác của họ lại càng sai lầm, tuy bề ngoài họ còn trẻ, thế nhưng biết đâu hắn đã sống mấy trăm năm rồi không chừng." Một người thanh niên trong đám đông tay sờ càm nói.

-"Đúng vậy a, quên mất là những bậc tiên nhân tuổi thọ của họ rất dài, không giống như người thường chúng ta nha, nhiều khi nhìn bề ngoài họ bốn năm mươi tuổi nhưng biết đâu họ đã sống mấy trăm tuổi đâu, còn những vị lão giả tám chín mươi tuổi thì... có lẽ sống ngàn tuổi chăng."

-"Nếu đúng như vị huynh đệ này nói đây, chẳng lẽ người thiếu niên trước mắt này sống lâu hơn chúng ta a, hắn không lẽ đã sống qua trên trăm tuổi?" Một vị lão bá trong đám đông nghe thấy vậy liền không khỏi suy ngẫm, lên tiếng.

-"Có lẽ là thế đi, cơ mà ta nhìn thế nào cũng không giống như người thiếu niên này đã sống qua trăm tuổi, tại vì đa phần những người nào sống đến tận thời điểm đó, bản thân đều đã trải qua lịch luyện không nhiều thì ít, thông qua những lịch luyện, trải nghiệm sự đời thì nét mặt của những người đó đều sẽ có phần chín chắn, thậm chí là già dặn, cơ thể bọn họ sẽ phát ra luồng khí chất khác hẳn với những người khác. Thế nhưng ta nhìn vị tiểu huynh đệ này không một điểm nào giống như trên cả, nhìn vị tiểu huynh đệ này ta có cảm giác khó nói thế nào ấy."

Thoáng chốc, bầu không khí xung quanh nơi này liền trở nên xôn xao, những tiếng bàn tán về Lâm Phong không ngừng cất lên, về phần Lâm Phong vào thời điểm nghe được những lời bàn tán ấy hắn cũng không quan tâm mấy, nếu chỉ vì những lời nói này mà tức giận, tìm kiếm chủ nhân của những lời nói ấy để làm cho ra lẽ thì còn gì là người tu hành. Một người tu hành luôn phải biết giữ đầu óc của mình lạnh, tâm thanh tịnh, cư xử có chừng có mực, chứ không phải lúc nào cũng dựa vào nắm đấm mới giải quyết được tất cả, huống chi bọn hắn nói cũng có phần đúng.

-"Suỵt, yên lặng, ồn ào cái gì, trước Trần gia mà dám ồn ào, có muốn tống cổ khỏi nơi này không?" Một tiểu gia đinh đứng trước cửa nhìn thấy đám người trước mặt xì sầm liên tục, ánh mắt liền trở nên lạnh dần, hét lớn.

-"Tại sao ngươi lại biết nhiều chuyện đến thế, theo như ta biết thì phàm nhân như các ngươi sẽ không thể nào có thể động đến bí mật này, nếu ngươi nói chỉ đơn thuần nghe được người khác kể lại thì thôi miễn." Lâm Phong trầm mặc nói, hắn không ngờ rằng vị lão bá nhìn bình thường trước mắt lại có thể biết được nhiều chuyện bên trong tu chân giả như bọn hắn, thậm chí kiến thức của hắn có phần còn hơn hẳn chính mình.

-"Về chuyện này nha, thực ra tổ tiên Trần gia bọn ta chính là một trong những vị tiên hiền đã có công xây dựng nên Thiên Tinh Thành ngày hôm nay, cũng chính vì lý do đó mà Trần gia bọn ta tại Thiên Tinh Thành này ai ai cũng kính nể, thậm chí đến cả vị thành chủ kia cũng phải nể mặt mũi bọn ta bốn phần. Chưa kể đến việc, ngài ấy vào thời điểm đó có quan hệ mật thiết với các lão tổ sáng lập tông môn ngày hôm nay nha." Vị lão giả đưa tay sờ càm, làm ra vẻ đầy bí ẩn, cao thâm bất trắc nói.

-"Cái gì, lão tổ tông Trần gia các ngươi lại chính là một trong những tiên nhân tiên hiền năm xưa sáng lập ra Thiên Tinh Thành? Khoan đã, nếu nói như thế thì Trần gia các ngươi chẳng phải đều là tu chân giả sao, thế nhưng ta không cảm nhận được một chút nào linh khí bên trong cơ thể ngươi cả." Lâm Phong nghe thấy đối phương giải thích liền không khỏi bất ngờ nói.

-"Đúng thế, mặc dù bọn ta căn cơ nguồn gốc là xuất thân từ tu chân giả, thế nhưng không phải bất kì ai trong Trần gia cũng có thể trở thành tu sĩ được, mỗi một thời đại trôi qua, số người từ Trần gia đi ra trở thành tu chân giả ngày càng ít, đối với một gia tộc có lịch sử từ lâu đời, đặc biệt lại có dây mơ rễ má với thế giới đó, quả thật rất hỗ thẹn với liệt tổ liệt tông." Vị lão bá nói đến đây, liền không khỏi thở dài, cúi đầu xấu hổ.

-"Ta vẫn không hiểu lắm, thường những gia tộc có lão tổ là người tu đạo, đa phần con cháu của họ về sau căn cốt sẽ khác hẳn với người thường, con đường tiến nhập vào tu đạo cũng dễ dàng hơn so với bất kì người khác, dựa theo lời ngươi nói thì dường như những tộc nhân trong Trần gia các ngươi có vẻ như căn cốt không được tốt cho lắm." Lâm Phong không khỏi trầm ngâm suy nghĩ, về vấn đề này hắn cũng không khác gì đám người Trần gia này là mấy, người khác tốn không đến nửa năm liền cảnh giới vượt qua hắn, mà hắn lại phải bỏ ra gần hai năm chỉ mới tiến thăng Luyện Khí Cảnh Tầng Hai, nghĩ lại thật chua xót.

-"Căn cốt sao, nói phải cũng không phải, mà nói sai cũng không sai, bởi vì mỗi một thời đại trôi qua, Trần gia bọn ta vẫn có cường giả, vẫn có tu chân giả đi ra, tuy không phải là xưng bá một phương, hay trở thành đỉnh thiên lập địa nhưng ít ra vẫn có tiếng tăm xa gần." Vị lão bá nghe Lâm Phong nói thế liền lắc đầu đáp.

Càng nghe đối phương nói, Lâm Phong càng cảm thấy khó hiểu, gần như dấng thân vào đoàn sương mù không lối ra, bởi vì thường một người bình thường nếu như muốn bước chân vào con đường tu đạo này, trước tiên cần phải có căn cơ, tư chất. Đối với những người có căn cơ, tư chất tốt đa phần thường quá trình tu luyện của họ sẽ diễn ra vô cùng thuận lợi, ít tốn tài nguyên của gia tộc hoặc tông môn, về phần trường hợp ngược lại rất hiếm thấy ai có cơ duyên đi vào con đường này, nếu có thì cũng ít khi được tông môn hoặc gia tộc bồi dưỡng. Nghe kiểu giống như chơi đầu tư bất động sản, phía bên khách hàng đầu tư họ sẽ chọn những nơi nào tốt, mặt bằng ổn định để bỏ tiền vào chăm sóc, nhằm sau này sẽ đem lại lợi tức cho họ chứ không một người kinh doanh nào lại đi bỏ nguồn tiền của mình vào một mảnh đất xấu để rồi nhận lợi thành quả không to lớn như cái trên.

-"Ta biết ngươi nghe xong có phần khó hiểu, rất nhiều nghi hoặc muốn giải đáp, đổi lại là người khác nghe xong cũng sẽ không khác gì ngươi là mấy, bởi trong chuyện này còn rất nhiều vòng luẩn khuất, còn rất nhiều bí mật đằng sau mà giới ngoại vẫn còn chưa biết, về chuyện vì sao lại mời chào ngươi gia nhập Trần gia cũng nằm trong số đó. Sao, nghe thấy thú vị rồi chứ, nếu ngươi bằng lòng gia nhập Trần gia bọn ta, thì không những ngươi có được thứ này, mà biết đâu còn biết được rất nhiều bí mật đằng sau giới tu chân giả." Vị lão bá hai tay chống gậy, bước đi không nhanh không chậm liền nói.

-"Nếu đổi lại là ta, ta sẽ đồng ý ngay mà không cần phải suy nghĩ, mặc dù ta không biết thứ trên tay ngài chấp sự kia là gì, thế nhưng lại có thể khiến người thiếu niên này động tâm thì chắc hẳn không phải là vật bình thường gì. Chưa kể một khi gia nhập, sẽ được biết đến rất nhiều bí mật bên trong giới tu sĩ nữa, không chừng tương lai của ta sẽ sáng lạn hơn bao giờ hết." Một người nam trong đám đông không khỏi trầm trồ lên tiếng.

-"Đúng vậy nha, đổi lại là ta thì ta cũng sẽ gật đầu đồng ý, cơ duyên trước mắt, không một ai mà tâm có thể chịu đựng được, mặc dù ta không nghĩ rằng bản thân mình sẽ có thể trở thành một người đỉnh thiên lập địa, thế nhưng ít ra tương lai vẫn có triển vọng hơn bây giờ."

-"Các ngươi a, lúc nào cũng chỉ lo nghĩ đến cái lợi trước mắt mà không biết cái hại đang chờ phía sau mình, các ngươi nghĩ một khi bước chân vào con đường tu đạo này rồi thì cuộc sống của các ngươi sẽ bình yên à, mơ tưởng. Bước lên con đường này rồi thì các ngươi khẳng định sẽ phải đắc tội rất nhiều người, mà theo ta biết thì tại thế giới tu đạo, một khi các ngươi đã đắc tội với những người khác, đa phần đều huyết chiến để giải quyết mọi việc." Một giọng già nua từ trong đám đông nghe thấy vậy liền lên tiếng.

-"Đúng đúng, chưa tính đến chuyện giới tu đạo thường giết người như giết gà, hầu như lúc nào cũng có chém chém giết giết, không một ai thèm quan tâm đến mạng sống của ngươi, đây là ta chỉ nói ngươi nha, còn chưa tính để chuyện người nhà của ngươi, ngươi không nghe câu 'Thất phu vô tội, hoài bích có tội' sao?"

-"Im lặng im lặng, xào nháo cái gì, các ngươi thử một lần nhốn nháo nữa xem coi ta có đuổi các ngươi ra khỏi đây không, thật không biết thân biết phận, cho các ngươi đứng ở đây là đã nể mặt mũi lắm rồi, bây giờ còn bày đặt xào nháo sao? Để tiểu thư hoặc gia chủ mà nghe được, thì các ngươi khẳng định chết chắc." Tên gia đinh một lần nữa lại hét lớn, sắc mặt không khỏi trầm xuống.

-"Ta có một vấn đề muốn hỏi, vấn đề này từ nãy đến giờ ta vẫn thắc mắc vẫn đang muốn hỏi đây." Đối với những lời bàn tán xung quanh mình, Lâm Phong liền không mải may quan tâm, hướng về phía vị lão bá trước mắt hỏi.

-"Ngươi cứ nói, thế nhưng ta nói trước, rằng những chuyện ta biết, ta sẽ giải đáp cho ngươi, còn về chuyện ta không biết hoặc những về những bí mật phía sau, thực sự có lỗi ta không thể nói cho ngươi được, trừ khi ngươi phải gia nhập Trần gia, kí kế ước thì ta mới có thể nói cho ngươi biết." Vị lão bá gật đầu không khỏi nhắc nhở một phen.

-"Được, ta sẽ không làm khó ngươi, yên tâm, về vấn đề ta hỏi, chắc chắn ngươi sẽ biết." Lâm Phong gật đầu đáp.

-"Được, mời nói."

-"Chuyện mà ta muốn hỏi chính là thứ mà ngươi đang giữ, sao ngươi lại có được vật này, mặc dù Trần gia các ngươi cũng được xem như gia tộc tu sĩ, thế nhưng để sở hữu được vật này cũng không phải dễ, ngươi dám cầm thứ này ra để thương lượng thì ngươi chắc hẳn phải biết giá trị của nó như thế nào, mặc dù vật này tính trong giới tu đạo vẫn chưa phải gọi gì là trân quý, thế nhưng ít ra vẫn đáng quý hơn bất kì vật khác." Lâm Phong tay sờ càm, ánh mắt vô cùng bình tĩnh, nhìn về phía vị lão bá hỏi.

-"À, thứ này sao, quả thật đúng như ngươi nói, ta đương nhiên là biết giá trị của nó như thế nào chứ, chính vì biết nên ta mới lấy nó ra để giao dịch với ngươi, về phần tại sao có được ta có được linh thạch này thật có lỗi, ta không thể nói cho ngươi biết được, trừ khi đồng ý gia nhập vào Trần gia bọn ta. Ngươi cũng biết linh thạch không chỉ có một loại như thế này mà còn nhiều loại khác, giá trị liên thành của bọn chúng phải nói là cực kì cao chứ không thấp, thậm chí có thể nói cao hơn thứ trên tay ta nhiều, nếu ngươi muốn, Trần gia ta có thể đưa cho ngươi, thế nhưng liệu ngươi có đáng giá để Trần gia bọn ta giao dịch hay không?" Vị lão bá ánh mắt đầy thâm trầm, không khỏi gian xảo, khóe miệng liền xuất hiện nụ cười gian trá nói.

Nghe đối phương nói thế, Lâm Phong liền không khỏi lâm vào trầm mặc suy nghĩ, dựa theo lời kể vị lão bá thì dường như Trần gia bọn hắn không chỉ có mỗi hạ phẩm linh thạch mà còn có trung phẩm linh thạch hay thậm chí là thượng phẩm linh thạch cũng không chừng, nếu quả thực nội tình đối phương thâm sâu đến như thế, thì hắn có thể đánh cược đồng ý cuộc giao dịch này. Dù sao Lâm Phong cũng chỉ mới tiến vào Thiên Tinh Thành này không đến một ngày, vẫn còn rất nhiều thứ tại bên trong thành này vẫn còn chưa biết, huống chi mục đích hắn đến Thiên Tinh Thành vẫn còn chưa đạt được thế nên cũng không định rời đi sớm tiến đến Linh Tông.

-"Được, ta đồng ý gia nhập Trần gia các ngươi, thế nhưng có ba chuyện ta cần nói trước, chuyện thứ nhất ta tuy gia nhập Trần gia các ngươi thế nhưng cũng không phải thực sự là người Trần gia, ta chỉ gia nhập Trần gia các ngươi nhiều nhất một năm, hết thời hạn ta liền bỏ đi, thế nhưng nếu như trong khoảng thời gian ta ở Trần gia liền xảy ra chuyện gì đó ảnh hưởng đến cuộc giao dịch của chúng ta, ta có quyền từ bỏ, rút lui khỏi Trần gia." Lâm Phong không nhanh không chậm nói.

-"Được, về chuyện này ta có thể thay ngươi đảm bảo, mời ngươi nói tiếp." Vị lão bá nghe thấy Lâm Phong đồng gia nhập liền hưng phấn, nội tâm không giữ được bình tĩnh.

-"Chuyện thứ hai chính là sau khi gia nhập Trần gia, tuy gia nhập làm gia đinh, thế nhưng cũng không có nghĩa ta là nô bộc của các ngươi mà có thể tùy thời sai khiến, sai bảo ta làm việc này việc nọ, quăng hết mọi công việc lên người ta." Lâm Phong gật đầu nói tiếp.

-"Tưởng gì chuyện này thì dễ nói dễ nói, Trần gia bọn ta sẽ không bao giờ làm những chuyện như thế." Vị lão bá nghe thấy thế liền cười lành, đưa hai tay phất qua lại.

-"Nếu không có thì tốt, về chuyện thứ ba cũng là chuyện quan trọng nhất, nếu như trong suốt quá trình ta ngây ngốc tại Trần gia, phát hiện được các ngươi làm sự tình gì có lỗi với thiên hạ, có hại với những người dân bình thường, thì ngươi cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi chứ, tuy thực lực của ta không tính là mạnh, thế nhưng vẫn có thể giải quyết đám người các ngươi." Lâm Phong nói đến đây ánh mắt liền trở nên sắt bén, lạnh lùng vô cùng, đem bầu không khí xung quanh giảm xuống âm độ.

-"Về phần chuyện này ngươi yên tâm, Trần gia bọn ta sừng sững biết bao nhiêu lâu rồi, nếu có làm chuyện đó thì cũng đã bị người khác diệt tộc, không đợi đến ngươi đâu." Vị lão giả liền gật đầu, sắc mặt đầy thịnh trọng nói.


Ghi chú : Haiz... Hôm qua do bận bịu công việc quá thế nên không thể lên máy ngồi gõ gõ cho các vị đạo hữu xem được, chương này vẫn chỉ tiếp tục nói chuyện sơ lược, giảng giảng về gia thế Trần gia.

Qua tháng mới rồi, mong chư vị ân công ủng hộ lão Phong ta nha, hôm nay vẫn tiếp tục hơn 3000 chữ, ta khom người cảm tạ.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Cao Thủ Tu Tiên sáng tác bởi phongxuydieptu

Truyện Cực Phẩm Cao Thủ Tu Tiên tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongxuydieptu
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.