Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí mật kinh người

Tiểu thuyết gốc · 3190 chữ

-"Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại biết nhiều đến như thế?" Nam trung niên bạch sắc y phục vừa dứt lời, Hải Huyết Ma Tinh liền biến sắc nói.

-"Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi nha, nếu tên đó đúng như ta nói vẫn còn sống thì ta tin chắc hắn khó mà có thể bỏ qua được chuyện năm xưa mà Ma Tộc các ngươi đã làm với hắn." Nam trung niên bạch sắc y phục mỉm cười nói.

-"Ta không biết ngươi đang nói gì cả." Hải Huyết Ma Tinh ánh mắt không khỏi đâm đâm, lạnh giọng nói.

-"A, biết cũng được mà không biết cũng không sao, dù sao đó cũng không phải là vấn đề của ta, mà là của Ma Tộc các ngươi, chẳng qua ta chỉ tiện thể nhắc nhở." Nam trung niên bạch sắc y phục không để tâm đến thái độ của Hải Huyết Ma Tinh, khóe miệng nở nụ cười nói.

-"Ngươi cảm thấy nói mấy chuyện này với ta có tác dụng không?" Hải Huyết Ma Tinh cười lạnh nói.

-"Tác dụng nha, không chỉ thế mà tác dụng rất lớn nữa là đằng khác, ngươi nên biết đối với bản thể ma tinh ngươi mà nói, không tính tại Nam Quốc Hộ này, nếu đem ra công khai với giới ngoại, kết quả thế nào chắc ta không cần phải nói cho ngươi biết a." Nam trung niên bạch sắc y phục nhướng mày, hướng về phía Hải Huyết Ma Tinh nói.

Hải Huyết Ma Tinh nghe thấy thế liền lâm vào trầm mặc, hắn biết những gì mà tên lão đạo sĩ này nói không sai, không tính Nam Quốc Hộ này, nếu quả thật đem công khai cho toàn giới ngoại biết bản thể ma tinh hắn, không chừng những lão giả đang ẩn núp sâu dưới kia có khi đào mồ lên, bất chấp hao tổn huyết khí mà truy tìm hắn. Mặc dù thực lực Hải Huyết Ma Tinh hắn rất mạnh, phải nói cực kì mạnh, cho dù trưởng lão hay thậm chí tông chủ Lăng Kiếm Các, Nhất Giáo Thiên Trang, Tiêu Dao Tông,... có đến bao vây thì hắn vẫn tin chắc rằng bản thân mình vẫn có thể chiến thắng phá vỡ vòng vây trở ra.

Với một kẻ có thực lực có thể khinh thường cửu thiên thập địa như thế, đáng ra sẽ không hề e sợ trước lời đe dọa từ nam trung niên bạch sắc y phục, thế nhưng Hải Huyết Ma Tinh hắn biết ngụ ý bên trong lời nói nam trung niên bạch sắc y phục muốn nói gì, muốn nhắc nhở hắn chuyện gì. Đúng là tại cửu thiên thập địa này, Hải Huyết Ma Tinh hắn không sợ bất kì thế lực nào, thế nhưng đây cũng chỉ là lời nói qua lại giữa người với ta, không ai biết thực hư sự thật bên trong thế nào, không một ai biết bên trong cái gọi là không sợ bất kì thế lực nào, lại có một thế lực khiến Ma Tộc bọn hắn mỗi khi nghe đến đều bàng hoàng, run sợ, không dám ló mặt ra bên ngoài, một thế lực mà giới ngoại ít ai biết đến, một thế lực mà chỉ những lão giả sống thật lâu mới biết đến, một thế lực mà chỉ những kẻ đủ tư cách mới biết đến, một thế lực có thể quyết định được vận mệnh của biết bao nhiêu tu sĩ, Mộc Gia.

-"Bỏ qua chuyện này đi, ta có một vài vấn đề muốn hỏi ngươi đây." Nam trung niên bạch sắc y phục sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc nói.

-"Hỏi ta? Ta có nghĩa vụ gì phải trả lời ngươi?" Hải Huyết Ma Tinh hừ lạnh nói.

-"Dùng từ 'hỏi' ở đây là đã cho ngươi mặt mũi, đối với một kẻ bại trận như ngươi, được quyền mặc cả ở đây sao?" Nam trung niên bạch sắc y phục nghe Hải Huyết Ma Tinh khinh thường lời nói mình, liền cười lạnh nói.

-"Bại trận? Ha ha ha... Ngươi mở miệng nói ra được hai chữ đó liền không ngại ngượng mồm sao? Có ngon thì thả ta ra, chúng ta chiến một trận sinh tử." Hải Huyết Ma Tinh nghe đối phương trả lời liền cười to, hét lớn nói.

Nam trung niên bạch sắc y phục nghe thấy thế cũng không tức giận, tay phải liền vung lên, thanh bạch kiếm trong tay thoáng chốc liền biến mất, nam trung niên bạch sắc y phục tay phải tiếp tục quét ngang, chốc lát ngay tại lòng bàn tay của hắn liền xuất hiện vòng sáng, vòng sáng này đem không gian xung quanh hắn cùng Hải Huyết Ma Tinh bao phủ lại, đem Lâm Phong đánh văng ra khỏi không gian ảo. Làm xong hết tất cả mọi chuyện, nam trung niên bạch sắc y phục hướng về phía Hải Huyết Ma Tinh, khóe miệng mỉm cười nói.

-"Ta đã đem không gian nơi này bao phủ, người ngoài sẽ không thể nghe được cuộc trò chuyện của chúng ta, ngươi cứ yên tâm."

-"Yên tâm cái mẫu thân ngươi... Ta từ khi nào nói rằng đáp ứng trả lời ngươi?" Hải Huyết Ma Tinh tức giận, cảm giác như muốn thổ huyết, hướng về phía nam trung niên bạch sắc y phục hét lớn.

-"Không có chi." Nam trung niên bạch sắc y phục phất tay ra hiệu không cần cảm ơn.

-"???" Hải Huyết Ma Tinh nghe thấy thế liền muốn thổ huyết, ta có cảm ơn ngươi à, con mẹ nó, dù sao thì đường đường cũng là một tu chân giả thực lực kinh khủng, ngươi có thể bớt tự kỉ được không.

-"Như đã nói lúc nãy, ta không có nghĩa vụ gì phải đi trả lời ngươi, muốn chém muốn giết gì tùy ngươi, không cần phải nhiều lời ở đây." Hải Huyết Ma Tinh lạnh lùng nói.

-"Những chuyện này không có hại cho ngươi, biết đâu còn đem đến lợi ích cho ngươi thì sao?" Nam trung niên bạch sắc y phục không nhanh không chậm nói.

-"Lợi ích? Lợi ích gì?" Hải Huyết Ma Tinh nghe thấy thế, hai mắt liền híp lại, không khỏi trầm mặc nói.

-"Nhiều, ví dụ như về kẻ đó chẳng hạn?" Nam trung niên bạch sắc y phục đưa tay sờ càm, suy nghĩ chốc lát liền đưa mắt liếc về phía Hải Huyết Ma Tinh nói.

-"Ngươi rốt cuộc là ai? Dựa theo những gì ngươi nói từ nãy đến giờ, thân phận của ngươi không hề đơn giản, không lẽ ngươi là người của Cổ Tộc Mộc Gia?" Hải Huyết Ma Tinh hai mắt bắt ra hàn quang, bao phủ lấy cơ thể nam trung niên bạch sắc y phục, giọng nói cực kì lạnh lẽo, đầy âm u nói.

-"Cổ Tộc Mộc Gia? Không không, nếu ta quả thật là người của Mộc Gia, thì ngươi nghĩ ngươi còn có thể đứng đây nói chuyện với ta sao?" Nam trung niên bạch sắc y phục nghe thấy đối phương nhắc đến 'Cổ Tộc Mộc Gia' thoáng chốc liền bất ngờ, sau đó liền lắc đầu từ chối nói.

-"Thế rốt cuộc ngươi là người nào? Không thể nào một tên vô danh tiểu tốt như ngươi lại có thể biết nhiều chuyện đến thế, trừ khi, trừ khi..." Hải Huyết Ma Tinh lạnh giọng nói, thoáng chốc liền ngập ngừng, dường như phát hiện ra gì đó.

-"Trừ khi chuyện gì?" Nam trung niên bạch sắc y phục nghe thấy đối phương ngập ngừng, như phát hiện ra chuyện gì đó, liền mỉm cười nói.

-"Trừ khi ngươi là người sống từ thời đại đó đến tận bây giờ, thế nhưng nhìn ngươi tuổi tác cũng không lớn mấy, không giống như những lão già đang ẩn nấp, hấp hối tia sinh cơ cuối cùng kia, thật khó hiểu." Hải Huyết Ma Tinh vừa nói vừa lắc đầu, hai đầu chân mày liền chau lại.

-"Thật ra thì ngươi nói không sai nha, đúng là ta đã sống từ thời đại đó đến tận bây giờ, về phần tại sao dáng người ta lại như thế này thì thật xin lỗi, ta không thể nói cho ngươi biết." Nam trung niên bạch sắc y phục gật đầu, không phủ nhận lời nói Hải Huyết Ma Tinh, mỉm cười đáp.

-"Thật?" Hải Huyết Ma Tinh dường như không dám tin vào tai mình, hai mắt mở to, nhìn chằm chằm về phía nam trung niên bạch sắc y phục như muốn xác nhận lại đáp án.

-"Ngươi đoán thử xem." Nam trung niên bạch sắc y phục không trả lời lại Hải Huyết Ma Tinh mà hỏi ngược lại, ánh mắt hắn cực kì tinh quái.

Hải Huyết Ma Tinh nghe thấy nam trung niên bạch sắc y phục nói thế liền trầm mặc không thôi, đối với chuyện những kẻ sống từ thời tuyên cổ giống như Hải Huyết Ma Tinh hắn đến tận thời đại bây giờ, hắn không phải không biết, vào thời điểm hắn còn ở Ma Tộc, hắn đã từng được các trưởng lão, tộc trưởng trong tộc kể đi kể lại chuyện này rất nhiều lần, thế nhưng về phần thực hư thế nào, vẫn không một ai biết. Nên biết rằng, một người bình thường khi đặt chân vào con đường tu tiên, mệnh cách của họ liền sẽ rẽ sang một hướng khác, vận mệnh của họ cũng sẽ thay đổi theo không giống với người bình thường.

Chính bởi vì lý do đó, tuổi thọ các tu chân giả so với những người bình thường đều dài hơn, thế nhưng dài hơn cũng không có nghĩa là sẽ vĩnh cửu, vẫn sẽ luôn có điểm dừng tại mỗi cảnh giới, ví dụ như một tu sĩ Luyện Khí Cảnh tuổi thọ sẽ kéo dài trăm tuổi nhưng không quá nghìn tuổi. Chưa kể tại Luyện Khí Cảnh đều được chia làm mười ba tầng khác nhau, tại mỗi tầng huyết khí tu sĩ đều sẽ gia tăng không đồng nhất, mỗi một tu sĩ tu luyện dựa vào cái gì để có thể kéo dài tuổi thọ của mình, chính là dựa vào huyết khí, nếu không gia tăng huyết khí bên trong cơ thể, ngày qua ngày huyết khí bên trong liền bị bài mòn, dần dần những tu sĩ đó sẽ đi đến cực hạn.

Một tu sĩ có thể sống từ tuyên cổ, từ thời đại xa xưa cùng với hắn, thậm chí là hơn cho đến thời đại bây giờ, ngẫm lại xem trải qua biết bao nhiêu thời đại, mỗi thời đại liền kéo dài vạn năm, thậm chí là trăm vạn năm, tại mỗi một thời đại, chu kỳ thời gian tuần hoàn đều không giống nhau, chưa kể đến, cứ mỗi một thời đại trôi qua liền sẽ xuất hiện thiên khiển. Tại thiên khiển này đánh xuống, không một ai có thể chống chịu nổi, về phần vì sao lại phía trên đánh thiên khiển, lý do qua đơn giản, những tu sĩ như chúng ta chỉ vì muốn sống lâu, muốn trường sinh bất tử, đều phải nghịch thiên mà đi, chỉ có thể nghịch thiên, chống lại những quy tắc tự nhiên do lão thiên đặt ra mới có thể làm được những chuyện đó. Chính bởi vì có những thứ đi nghịch với quy tắc tự nhiên mà hắn đặt ra, thế nên cứ mỗi trải qua một thời đại, lão thiên liền hướng thiên khiển, trừng phạt những kẻ dám chống lại thiên lệnh của mình, không cho phép những kẻ đó hoàn thành được dã tâm.

Nói đi cũng phải nói lại, thiên khiển này đánh xuống hầu như đối với những tu sĩ cảnh giới thấp đều không có ảnh hưởng mà chỉ nhắm đến những kẻ có huyết khí đã vượt qua quy luật của tự nhiên, tại Lục Linh Đại Lục, người bình thường chỉ cần có chút tập võ, thân thể cường tráng, liền sống qua trăm tuổi không thành vấn đề, cũng chính bởi vì lý do này, lão thiên mỗi khi đánh thiên khiển, đều không hề phát hiện ra được sự khác nhau thọ nguyên giữa tu sĩ và người thường, mà chỉ nhắm đến những kẻ thọ nguyên đến mức trăm nghìn. Chính vì lý do thiên khiển này, số người tránh được nó, có thể sống tiếp qua thời đại khác hầu như rất ít, đa phần những kẻ sống qua được thiên khiển đều tốn chín trâu mười bò mới tránh né được, chưa tính đến chuyện thời đại này tuy may mắn trốn tránh được thiên khiển, thế nhưng vẫn chưa chắc thời đại sau có thể tránh né được thiên khiển chứ nói đến việc sống liên tục từ thời đại này qua thời đại khác như cái tên đáng ghét trước mắt này.

-"Cứ cho là vậy, thế nhưng ngươi cũng không thể nào trẻ lại như thế được, đáng ra ngươi bây giờ đã là một lão già khọm rồi." Hải Huyết Ma Tinh hai mắt híp lại, nhìn chằm chằm vào nam trung niên bạch sắc y phục như muốn nhìn thấu tất cả bên trong hắn.

-"Đúng vậy." Nam trung niên bạch sắc y phục không phủ nhận, gật đầu nói.

-"Trừ khi, ngươi đã đi đến được cảnh giới đó, hoặc là ngươi đã có được Tinh Không Trận Bàn." Hải Huyết Ma Tinh trầm ngâm suy nghĩ, không lâu sau liền lên tiếng.

-"Cảnh giới đó? Ý ngươi là những cảnh giới phía trên Nguyên Anh Cảnh, Ly Hợp Cảnh?" Nam trung niên bạch sắc y phục liền mỉm cười đáp.

-"Không, Ly Hợp Cảnh vẫn chưa chắc có thể sống qua từ thời đại này qua thời đại khác mà không bị thiên khiển, trừ khi ngươi đã đến được Hợp Thể Cảnh Đỉnh Phong, một chân bước vào Đại Thừa Cảnh." Hải Huyết Ma Tinh lắc đầu nói.

"Hợp Thể Cảnh Đỉnh Phong? Một chân bước vào Đại Thừa Cảnh? Ha ha ha, ngươi cũng không phải không biết, để bước vào Hợp Thể Cảnh không phải dễ, hao tốn biết bao nhiêu thời gian, tài nguyên mới có thể bước lên cảnh giới đó, chứ nói chi Đại Thừa Cảnh. Số người có thể bước đến bậc cảnh giới đó tại Nam Quốc Hộ này đếm không đến đầu ngón tay, ta không phải một trong số đó, ngươi cũng không phải một trong số đó." Nam trung niên bạch sắc y phục cười to trả lời.

-"Về phần Tinh Không Trận Bàn, thứ này nha, đúng là ta có nó, thế nhưng cũng chỉ là một phần mảnh vỡ từ nó, muốn có hoàn chỉnh nó, so với đạt được Đại Thừa Cảnh còn khó hơn, biết bao nhiêu tiên hiền đi trước tốn biết bao thanh xuân truy cầu mà vẫn không có bất kì một thông tin gì." Nam trung niên bạch sắc y phục tay sờ càm, ánh mắt trở nên xa xâm nói.

Một phần mảnh vỡ Tinh Không Trận Bàn, đây là bậc báu vật cỡ nào, nếu như đem thông tin này phát ra giới ngoại không chừng đem các tu sĩ khắp nơi tại Lục Linh Đại Lục chấn động, đem những tu sĩ này thèm thuồng không thôi. Phải biết rằng Tinh Không Trận Bàn, đây là bậc báu vật có từ thời thượng cổ, hấp thụ được tinh hoa trời đất, được lão thiên chiếu cố mà tạo nên, cũng chính vì lý do đó, có biết bao nhiêu tu sĩ sống chết truy cầu thông tin nơi hạ lạc nó bất chấp mọi nguy hiểm. Có người nói rằng một khi sở hữu được Tinh Không Trận Bàn sẽ được đề tăng thực lực nhanh chóng, mỗi khi gặp nguy hiểm đều có thể thoi động Tinh Không Trận Bàn, hướng đến một vị trí khác chạy trốn đối phương.

Có người lại nói rằng một khi sở hữu được Tinh Không Trận Bàn, người sử dụng liền có thể một bước hóa tiên nhân, không cần phải qua quá trình tu luyện nhàm chán như bao người khác, một phát bước lên vùng trời rộng kia,... Trải qua suốt không biết bao nhiêu thời đại, lời đồn về Tinh Không Trận Bàn một ngày nhiều, thế nhưng thực hư câu chuyện thế nào đến tận bây giờ vẫn không một ai biết ngoài những người đã từng đạt được nó, mà những kẻ có được nó liền biệt vô âm tính, gần như bốc hơi khỏi nhân gian, không một ai biết. Dần dần câu chuyện về Tinh Không Trận Bàn liền chôn vùi theo năm tháng, không một ai biết liệu thứ này có thật hay chỉ do những tu sĩ khác thêu dệt tạo thành.

-"Quả đúng là thế, mặc dù ngươi không sở hữu hoàn chỉnh Tinh Không Trận Bàn, thế nhưng chỉ dựa vào một phần mảnh vỡ của nó, cũng đủ khiến ngươi tránh được thiên khiển, sống đến tận thời đại này." Hải Huyết Ma Tinh nhìn thấy đối phương không phủ nhận, liền có chút bất ngờ, gật đầu nói.

-"Một phần mảnh vỡ Tinh Không Trận Bàn nha, ta đã phải tốn biết bao nhiêu thời đại mới có thể thấu hiểu được chung cực áo nghĩa bên trong nó a, vào thời điểm nghe được thông tin về nó, ta cũng tốn không ít sức mới có thể lấy được nó." Nam trung niên bạch sắc y phục mỉm cười nói.

-"Tinh Không Trận Bàn, đồ vật thượng cổ, không biết bao nhiêu lời đồn cho rằng thứ này chỉ do tưởng tượng tạo thành, nhưng có ai lại biết thứ này lại thực sự tồn tại trên đời." Hải Huyết Ma Tinh thở dài nói.

-"Ngươi nói đúng, vào thời điểm ta nghe được thông tin vị trí một phần mảnh vỡ Tinh Không Trận Bàn ta cũng không dám tin là thật, bởi vì đằng sau câu chuyện này hư hư ảo ảo, vẫn chưa một ai dám xác định được." Nam trung niên bạch sắc y phục không phủ nhận, liền gật đầu nói.

-"Cơ mà dựa theo lời ngươi nói, có vẻ như ngươi rất hiểu rõ về Tinh Không Trận Bàn nhỉ?" Nam trung niên bạch sắc y phục hai mắt tỏa sáng, hướng về phía Hải Huyết Ma Tinh nói.


Hôm nay đã là thứ sáu rồi, ban đầu tính không ngồi gõ gõ, dự định xã hơi một hôm thế nhưng khi mở máy lên liền không kiềm được, vẫn phải ngoi lên gõ gõ cho các vị ân công xem.

Vẫn là 1 chương, hơn 3000 chữ tiếp, mong chư vị ân công ủng hộ a.

Bạn đang đọc Cực Phẩm Cao Thủ Tu Tiên sáng tác bởi phongxuydieptu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongxuydieptu
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.