Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kỷ lục đấu giá (2)

Phiên bản Dịch · 1917 chữ

- Sao có thể chứ, Lý sinh thực là rộng lượng, mỗi lần đấu giá từ thiện đều không chịu thua một ai, Hà mỗ chỉ có thể khâm phục bội phần!

Đối với vị lão bằng hữu này của mình, Hà tước sĩ cũng hơi cảm thấy khó hiểu, hắn biết Lý Siêu luôn là người thích đem tiền quyên góp, nhưng cũng chưa có lần nào quyên một số tiền lớn như vậy.

- Hà tước sĩ quá khen, Diệp tiên sinh có thể xuất ra vật phẩm này, Lý mỗ há lại có thể keo kiệt một chút tiền tài?

Lý Siêu là người không để lại dấu vết khi hành sự, một lời nói ra vừa biểu đạt thành ý cũng vừa bưng bít chỗ Diệp Thiên, kỳ thật ngay khi Diệp Thiên định giá 100 ngàn đô, là hắn đã biết mình lần này đích xác là phải xuất huyết nhiều nhiều rồi, đừng nghĩ tới chuyện thuận lợi đạt được viên thuốc này.

- Làm nhiều việc thiện, tự nhiên là được thần phật phù hộ, Lý sinh đây là đang tích đức thôi.

Diệp Thiên nghe vậy nở nụ cười, với tuổi của hắn mà nói, nguyên bản lúc này nói chen vào căn bản là không tự lượng sức mình, nhưng Diệp Thiên nói ra lời này, mọi người đều cảm thấy là hoàn toàn có thể, giống như Diệp Thiên là cùng ngang hàng với Lý Siêu vậy.

Lý Siêu trong lòng đoán cũng không sai, Diệp Thiên sở dĩ không tuân thủ quy tắc báo giá khởi điểm 100 ngàn đô, sau đó lại để Chu Khiếu Thiên nâng giá, chính là đã tương kế tựu kế, tránh cho người khác nói ra nói vào mình thế lọ mình thế chai.

Mà Lý Siêu đích xác cũng rất hào sảng, trực tiếp phọt ra cái giá vãi shit ( 3tr đô), điều này khiến Diệp Thiên phi thường hài lòng, thiếu chút nữa có tâm tư mua một tặng một ấy chứ.

Phải biết rằng, cuộc đấu giá từ thiện này, tuyệt đối là không lọt khỏi tai lão gia tử ở thủ đô được, tục ngữ nói, vật hiếm là quý, viên thuốc có cái giá 3 củ trên một, chính là nếu có đưa ra ngoài bán lại ít nhất giá trị cũng có thể đạt tới hơn 10 củ, từng đó cũng miễn cưỡng có thể xem là đủ lớn.

- Hanh Lợi, ngươi đang ngắm cảnh à? Còn không tiếp tục đấu giá?

Thuận miệng chém gió với Lý Siêu vài câu, Diệp Thiên nhìn về phía bàn đấu giá, không biết vì sao, hắn lại có cái thú vui trêu trọc tên gia hỏa này, nhưng buổi đấu giá hôm nay, Hanh Lợi càng gian trá càng tốt, như vậy tài chính gom góp từ thiện lại càng nhiều.

- Ớ, Diệp tiên sinh nói rất phải.

Hanh Lợi còn đang bị 3 củ usd đập cho choáng vàng, lúc này lập tức lấy lại tinh thần, những lần đấu giá trước hắn chủ trì, cái giá cao nhất cũng chỉ hơn 3 tỷ đôla Hồng Kông mà thôi ( 3 tr tiền Obama tầm vài chục tỷ đô Hồng Kông), còn là một tác phẩm thật của danh họa Châu Âu Van Gogh.

Nhưng hôm nay số tiền đấu giá đã vượt con số 4tr Usd, con số này trên các sàn đấu giá thế giới cũng là hiếm thấy cực kỳ, hanh Lợi như thế nào không nghĩ tới, vài thằng cha tính chuyện làm từ thiện, lại có thể sáng tạo ra cái loại kỳ tích như vậy, chính bản thân hắn cũng là lần đầu tiên chủ xị một buổi đấu giá lắm tiền nhiều của thế này…

- Ba triệu đô, Lý tiên sinh ra giá 3 triệu đô, xin hỏi hiện trường còn ai ra giá cao hơn không?

Lần này Hanh Lợi không vội vàng tuyên bố, mà đưa ánh mắt nhìn về phía Diệp Thiên, hắn có chút bi ai phát hiện, trước mặt Diệp Thiên, trí lực cùng năng lực ứng biến của mình dường như là con số không, cảm giác y như một quả bóng bị người ta đá qua đá lại vậy, vô cùng khó chịu.

Nhìn thấy Hanh Lợi, Diệp Thiên cười lắc lắc đầu, làm phúc phải tội, ba triệu đô đối với mấy siêu cấp phú hào trong sảnh mà nói, cũng không phải là cái gì vãi chưởng lắm, ngoài Lý Siêu, Đường Văn Viễn cùng Trịnh tước sĩ vài người, ngay cả người tổ chức cuộc đấu giá này Hà tước sĩ chỉ sợ cũng là cái loại gia cảnh ”bần hàn” này.

- 3 triệu lần 1, 3 triệu lần 2, chúc mứng Lý tiên sinh, ngài đã đấu giá được phách phẩm do Diệp tiên sinh đưa ra!

Hanh Lợi cuối cùng cũng đập chùy đấu giá xuống, chính thức tuyên bố, hắn lúc này hoàn toàn không có cái cảm giác hưng phấn, mà lại hơi cảm thấy chút nhục nhã, dù sao lần đấu giá này, căn bản cũng không còn là hắn đóng vai nam chính nữa rồi.

- Tốt rồi, chúng ta đi đi!

Chứng kiến Lý Siêu ký tên vào một tờ chi phiếu để vào trong dương từ thiện, Diệp Thiên đứng dậy, hắn tin tưởng chuyện tối nay mà được mấy chị bán thị bán cá ở chợ đồn ra ngoài, thanh danh Ma Y đường nhất định là như mặt trời chính ngọ, tối thiểu ở cái đất Hồng kông này tuyệt đối không còn một đối tượng nào dám khinh thị Ma Y đường của hắn.

- Diệp tiên sinh, tôi đi với cậu.

Lấy được bình ngọc, Lý Siêu đi tới bên người Diệp Thiên, toẹt phát ném qua cửa sổ 3 triệu, hắn ít nhất cũng phải biết viên thuốc trong bình dùng thế nào chứ? Nếu vạn nhất dùng sai phương pháp, không đạt được dược hiệu như mong muốn, chỉ sợ là hối không kịp.

- Được, đang định nói chuyện cùng Lý tiên sinh đây.

Diệp Thiên gật gật đầu, khi đi qua vị trí ngồi của Trang Duệ, Diệp Thiên đứng lại một chút nói:

- Trang tiên sinh, ngày mai chú gặp anh một chút được không?

Tuy rằng dị năng người này cùng khả năng bói toán hoàn toàn không có gì giống nhau, nhưng Diệp Thiên vẫn nghĩ rằng nên giải thích cho cậu ta một vài chuyện về dị năng giả, bởi sắp tới hắn sẽ phải qua Châu Âu tham gia cái gọi là “ Đại hội giao lưu giữa các dị năng giả”.

- Diệp tiên sinh, mai em phải rời khỏi Hồng Kông, sợ là không gặp được đại ka…

Trang Duệ lắc lắc đầu, hắn tuy rằng đối với Diệp Thiên rất tò mò, nhưng đối với dị năng của mình, Trang Duệ luôn cố dấu thật kĩ, thậm chí ngay cả mẫu thân hắn cũng không hề nói.

Trang Duệ có cảm giác, nếu như mình gặp đối phương, bí mật trong lòng tuyệt đối sẽ không giữ được, vì hắn cảm giác được người thanh niên thâm sâu khó lường trạc tuổi mình này hoàn toàn có thể nhìn thấy điều sâu xa nhất trong lòng hắn.

- Vậy được, chúng ta ngày khác nếu có duyên sẽ tái kiến!

Diệp Thiên có thể đoán được, Trang Duệ không muốn gặp mình là sợ lộ chuyện, lập tức cười nói:

- Trang tiên sinh, ngày sau nếu kiếm đất dụng võ, cũng nên cẩn thận tiểu nhân dòm ngó.

Trên địa cầu này có đến hàng tỷ người, tuy răng dị năng giả con số vô cùng ít, nhưng không phải là không có, nếu đối phương không muốn tiếp xúc với mình, Diệp Thiên cũng không miễn cưỡng, cười cười đi tới bên cạnh Hà tước sĩ, nói:

- Hà tiên sinh, hôm nay tôi còn có chút chuyện, xin phép cáo từ trước.

- Đa tạ Diệp tiên sinh vì sự nghiệp từ thiện mà cống hiến, ngày khác Hà mỗ sẽ tới tận cửa cảm ơn!

Nghe được lời Diệp Thiên, Hà tước sĩ vội vàng đứng dậy, hắn cũng không nghĩ tới mình có ý định tổ chức một buổi đấu giá từ thiện, lại có thể thu được một số tiền lớn như vậy, tất cả đa phần đều là tiền túi của Diệp Thiên và Lý Siêu bỏ ra, lại còn 2 tỷ đôla Hồng Kông thu được từ những người còn lại, số tiền này đã vượt xa con số kỉ lục về số tiền từ thiện tại Hồng Kông đã từng được ghi chép trước đây.

- Hà tước sĩ khách khí rồi!

Diệp Thiên cười nói, hướng Đường Văn Viễn cùng Sầm Tĩnh Lan trong đại sảnh gật đầu, rồi cùng Lý Siêu đi ra ngoài đại sảnh trường đấu giá.

- Khiếu Thiên chúng ta Ma Y đường của chúng ta có phải quá nổi tiếng không?

Ngồi trong biệt thự, tay cầm tờ báo, Diệp Thiên lắc đầu cười nói:

- Trước kia nghe nói Chó săn ( thợ săn tin ) ở Hồng Kông là nổi tiếng nhất, nhưng chẳng phải bọn họ chỉ đưa tin về các minh tinh thôi sao? Như thế nào lại đi quan tâm tới cả một buổi đấu giá từ thiện như vậy a?

Diệp Thiên cầm tờ báo, trang đầu là hình ảnh của bốn người chụp trong đêm, hắn không cần nhìn cũng biết bốn người này là ai, chính là Lý Siêu, Lôi Hổ, Chu Khiếu Thiên, cùng mình tối qua lúc rời khỏi buổi đấu giá.

Tên paparazzi kia hẳn là ẩn ở đâu đó, sau đó bố trí camera tự động chụp, nếu không với thần thức của hắn, không có khả năng không phát hiện ra.

Hơn nữa tên phóng viên này rất có thể là một vị khách trong đấu giá trường, bởi mọi việc trong buổi đấu giá hắn rõ như lòng bàn tay, hắn giật cái tít “ buổi đấu giá trên trời”, Lý Siêu cùng Ma Y đường phách phẩm đã trở thành trung tâm của bài báo.

- Sư phụ, Lý Siêu còn có lực hấp dẫn hơn cả đám minh tinh ấy chứ, phàm là nơi nào hắn xuất hiện, chắc chắn đám người bu xung quanh quá nửa là phóng viên các báo.

Chu Khiếu Thiên ở Hồng Kông đã lâu, đối với xã hội Hồng Kông cũng hiểu biết một chút, cầm tờ báo lên cười nói:

- Tối hôm qua chủ biên của tòa soạn này đã gọi điện cho nhị sư bá, bằng không tin này có thể được đăn lên báo sao ạ, sư phụ bài báo này chính là một màn quảng cáo hoành tráng cho Ma Y đường của chúng ta đó mà.

Hồng Kông cơ hồ tin tức vô cùng nhanh nhạy, cũng thầm biết được quan hệ giữa Ma Y đường và Tả Gia Tuấn, mà ở Hồng Kông dám đắc tội với Tả đại sư, cơ hồ là không có tồn tại, ngay cả vị chủ biên của tòa soạn báo cũng phải gửi bản thảo cho y duyệt trước, đặc biệt đánh bóng thanh danh Ma Y đường, có khi còn có phần bóng hơn tên tuổi Lý Siêu ấy chớ.

Bạn đang đọc Thiên Tài Tướng Sư của Đả Nhãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.