Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà của chúng ta

Phiên bản Dịch · 1678 chữ

Không lâu sau, chiếc xe dừng lại trước một căn biệt thự xa hoa cao cấp.

Đây là căn biệt thự tư nhân nổi tiếng nhất Thành phố K, năm ngoái bị một nhân vật lớn mua lại với giá 1,8 tỷ.

Khác với khu biệt thự bỉ ngạn mà Giai Tịnh ở, khu biệt thự bỉ ngạn là khu biệt thự đắt tiền nhất của phú hộ ở thành phố K, tổng cộng có ba mươi ba hộ gia đình.

Từ Hồ Nguyệt Loan này trông ra xa, tất cả đều thuộc sở hữu độc quyền của chủ nhân nơi này.

Vô vàng hoa cỏ cây cối vây quanh biệt thự, bên ngoài biệt thự cao thấp đan xen nhau, dáng vẻ tinh tế hào phóng, ban đêm khi ánh đèn sáng lên, lại càng trở nên rực rỡ hơn, làm cho người ta vừa nhìn đã thấy mến.

Gần đó có một hồ nước hình bán nguyệt, mỗi khi về đêm ánh trăng rọi xuống mặt hồ, mặt hồ trông cứ như có một vầng trăng hạ xuống trần gian vậy, đẹp đến mức khiến người ta động lòng, cho nên đặt tên là Hồ Nguyệt Loan.

Ánh mắt Giai Tịnh có chút khó hiểu, không phải đi ăn ở nhà hàng sao?

Sao lại tới nơi này?

Trường Thanh xuống xe, cung kính mở cửa xe “Giai Tịnh tiểu thư, đây là nhà của Thần gia, đây là lần đầu tiên Thần gia dẫn con gái tới đây…”

Lại là lần đầu tiên, Giai Tịnh dường như chiếm giữ rất nhiều “lần đầu tiên” trong cuộc đời Tư Thần Xuyên.

“Trường Thanh nói sai rồi.” Tư Thần Xuyên ôm Giai Tịnh xuống xe, gương mặt anh tuấn mang theo vẻ cưng chiều, giọng nói vừa ôn nhu vừa thâm tình “Đây là căn nhà chung của chúng ta.”

“...” Giai Tịnh bị anh ôm về phía biệt thự, có chút không quen “Thả em xuống đi, em tự đi được.”

“Vợ chính là để cưng chiều.” Tư Thần Xuyên cúi đầu đánh giá khuôn mặt xinh đẹp của cô, đem những lời ngập tràn tình yêu của anh nói ra “Để anh ôm em nhiều hơn, bằng không mỗi ngày nhớ em nhớ tới mức rất khổ sở.”

“......”

Tư Thần Xuyên ôm cô đến trước cửa lớn, đặt ngón tay của cô lên chỗ nhận diện vân tay ở cửa lớn, lưu dấu vân tay của cô vào.

“Sau này về thăm nhà nhiều chút.”

“...” Từ nhà làm cho trái tim Giai Tịnh cảm thấy ấm áp, khuôn mặt bỗng chốc nóng lên.

Biệt thự lớn như vậy chỉ có một vị quản gia nam kiêm nhiều chức vụ đi vào hoa viên nghênh đón.

Mặc dù biết hôm nay có một cô gái sẽ đến đây, nhưng tận mắt nhìn thấy tiên sinh ôm cô một cách cưng chiều, trong lòng Thu Phong ngoại trừ ngạc nhiên, vẫn là ngạc nhiên.

Bản chất nghề nghiệp không để ông ta bộc lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng ông ta biết tâm trạng của ông lúc này, đã vô cùng kinh ngạc rồi.

“Tư tiên sinh, ngài đã trở về rồi sao?” Thu Phong cung kính khom lưng, lại nhìn về phía Giai Tịnh, ánh mắt hiền từ.

“Vợ tôi —— Giai Tịnh.”

Nghe Tư Thần Xuyên giới thiệu, Thu Phong vội vàng khom lưng mở miệng “Chào buổi tối phu nhân, tôi là quản gia của ngôi nhà này tên là Thu Phong .”

Mặc dù tiên sinh còn chưa kết hôn, nhưng có thể khiến tiên sinh mở miệng thừa nhận thân phận của cô, cô gái này là người đầu tiên.

“Chào buổi tối chú Thu.” Giai Tịnh lễ phép chào hỏi.

Thấy cô gái diện mạo xinh đẹp, lại rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, ấn tượng của Thu Phong đối với cô tốt hơn vài phần “Đầu bếp đã chuẩn bị bữa tối xong rồi, mời theo tôi.”

Giai Tịnh bị Tư Thần Xuyên ôm vào trong lòng, nhẹ giọng nói “Thả em xuống đi.”

“Anh chỉ muốn ôm em thôi.”

Tiếng thì thầm của họ lọt vào tai Thu Phong, lại ngạc nhiên thêm lần nữa.

Nghe nói nhà họ Tư và nhà họ Lê có hôn ước, vị tiểu thư của nhà họ Lê đã từng tới nhà tìm tiên sinh vài lần, nhưng đều không có ai đón tiếp cả.

Có thể khiến tiên sinh tự tay nhập dấu vân tay, còn khiến tiên sinh nói ra những lời tình cảm như vậy, chắc hẳn trọng lượng của cô gái này trong lòng tiên sinh, quan trọng hơn nhiều so với tiểu thư của nhà họ Lê.

Tư Thần Xuyên thích sự yên tĩnh, không thích bị người khác quấy rầy, trong nhà ngoại trừ Thu Phong, chỉ có một vị đầu bếp nam tên là Quý Hào.

Lúc này Quý Hào đang tạo ra một tiên cảnh phủ đầy sương trắng trên bàn ăn.

Cánh hoa hồng kiều diễm ướt át rơi vào trứng cá muối gan ngỗng, tiên khí ngập tràn, tạo nên vẻ đẹp mông lung như ngắm hoa trong sương mù.

Những viên tôm viên có hình dáng giống vải thiều treo trên cành cây sống động như thật, phảng phất như những quả mọng.

Dưa hấu được khắc thành tre xanh, hoa tây màu xanh nở thành cây Giáng sinh... Mỗi món ăn đều mang nét thẩm mỹ tuyệt đẹp.

Tuy biết là hôm nay có một cô gái vô cùng quan trọng sẽ đến nhà dùng bữa, Quý Hào không dám chậm trễ, nhưng nhìn thấy tiên sinh ôm một cô gái bước vào, trong lòng của anh cũng giống như Thu Phong, rất ngạc nhiên.

“Vị này là phu nhân.” Thu Phong giới thiệu trước.

“Chào phu nhân! Chào tiên sinh!” Quý Hào vội vàng chào hỏi, sắp xếp xong món ăn cuối cùng, anh ta mới khom người rời đi.

Trước bàn ăn chỉ còn hai người.

Đây là một bữa tối lãng mạn, thiên về cái đẹp, không phải được tạo thành từ các mánh khóe vụng về, mà là nghi thức long trọng mà Quý Hào đã tạo ra ngay từ lúc bọn họ bước vào.

Những chiếc lá ngoài cửa sổ khẽ lay động, đẹp lộng lẫy, trong đôi mắt tràn đầy sự lãng mạn.

“Sau này bữa tối sẽ ăn ở nhà.” Tư Thần Xuyên ôm cô gái ngồi xuống, không để cho cô ngồi trên một chiếc ghế riêng, mà là một tay ôm cô, một tay cầm đũa, đút từng món cho cô.

“Tư Thần Xuyên. Để em tự ăn.”

Giai Tịnh tách ra ngồi trên đùi anh, hai chân không biết đặt đâu, tự nhiên cảm thấy có chút khô nóng.

Cô cũng không còn là con nít ba tuổi nữa, huống chi bây giờ con nít ba tuổi cũng không cần đút cho ăn nữa rồi!

“Không để cho anh ôm, cũng không để cho anh đút, là không coi anh là chồng chưa cưới, hay là không muốn làm vợ chưa cưới của anh?”

Giai Tịnh có chút buồn bực “Chuyện này thì có liên quan gì?”

“Đương nhiên là có rồi.” Tư Thần Xuyên chậm rãi nói “Em từ chối sự gần gũi của anh, giữ khoảng cách với anh, là anh làm chưa đủ tốt, chưa đủ nhiều, chưa thể làm em rung động, sau này anh phải tìm em nhiều hơn, ở bên em nhiều hơn.”

“...” Cũng không cần phải thế đâu!

“Không để anh đút cho ăn cũng được.” Tư Thần Xuyên nở nụ cười “Em đút cho anh ăn.”

“Anh nằm mơ đi!”

“Hai chọn một.”

“Tại sao em phải làm loại bài tập chọn lựa này?”

Nụ cười của Tư Thần Xuyên lại càng cưng chiều hơn “Vậy thì để yên cho anh đút.”

Giai Tịnh giận dỗi ăn đồ ăn, một màn kịch này làm người ta cảm thấy vui vẻ, tự nhiên lại cảm thấy đáng yêu.

“Nếm thử cái này xem.” Tư Thần Xuyên lại gắp một món khác “Mùi vị không tệ.”

Trong lúc Giai Tịnh đang ăn, có thể nhận thấy được bàn tay kia của anh đang nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng cô “Còn có thể ăn cơm trong yên bình hay không vậy?”

“Mĩ nhân ở trong lòng, không kiềm chế được.”

“......”

“Ai bảo em đẹp như vậy chứ?”

“......”

Khó khăn lắm mới ăn cơm xong, Tư Thần Xuyên ôm cô ngồi trên sofa, vẫn là tư thế thân mật ban nãy “Lát nữa dẫn em lên lầu tham quan.”

“Em phải về rồi.”

“Chí ít cũng phải biết nhà của mình trông như thế nào chứ? Biết phòng của chúng ta nằm ở đâu chứ…”

“Anh đủ rồi đấy…”

Nhìn bộ dạng hơi tức giận của cô, nụ cười của Tư Thần Xuyên lại càng gian manh hơn.

Thu Phong bưng hai ly trà hoa lên, lễ phép mời bọn họ thưởng thức.

“Thả em xuống.”

Nói chuyện với anh đến khô cả họng rồi.

Tư Thần Xuyên bưng ly trà hoa đưa đến trước mặt cô để cô uống “Mùi vị thế nào?”

Bộ dạng cô uống nước rất đẹp, đôi mắt trong veo kia rũ xuống, đẹp đến mức không nhuốm bụi trần.

“Cũng được.” Giai Tịnh uống nửa ly, trên môi còn hơi ẩm ướt, trà hoa này hương thơm thanh nhã, uống xong vẫn còn lưu lại mùi hương trong miệng, là trà ngon thượng hạng.

Tư Thần Xuyên nâng mặt cô lên, bất ngờ hôn cô.

Giai Tịnh:??

Môi cô còn lưu giữ hương thơm của trà hoa, Tư Thần Xuyên nếm qua, lại càng dây dưa không dứt.

Thu Phong ở bên cạnh, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tiên sinh như vậy, tiên sinh trước kia lạnh lùng không gần nữ sắc, buồn vui đều không biểu hiện ra bên ngoài, lúc nào cũng giữ hình tượng lạnh lùng, nghiêm túc và ít nói.

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.