Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không còn được mấy ngày nữa rồi

Phiên bản Dịch · 1807 chữ

Hai ngày sau.

Giai Tịnh cùng Tư Thần Xuyên đến khê viên thăm ông nội, nghe nói bà nội cũng chuyển về đây ở rồi.

Lúc trước, Tư Vĩnh Chiêu sức khỏe không được tốt, ông chăm sóc cho bản thân còn không xuể, thường xuyên phải nhập viện, vì vậy bà nội đã được đưa đến một trung tâm y tế cao cấp, ở đó có các bác sĩ và y tá chuyên nghiệp trông chừng suốt hai mươi bốn giờ đồng hồ, ngoài ra còn có một nhóm các bác sĩ nổi tiếng đang cố gắng hết sức để chữa trị cho bà nữa.

Bây giờ, những bác sĩ nổi tiếng đó đã dùng hết tất cả kinh nghiệm cả đời của mình nhưng cũng bất lực, sức khỏe của ông nội cũng đã tốt hơn rồi, vì vậy họ liền rước bà về và đích thân chăm sóc cho bà.

Châu quản gia bưng một chén thuốc tới “Lão gia, ông uống thuốc trước đi ạ?”

“Đem đi đi, đem đi đi!” Tư Vĩnh Chiêu cau mày, vẻ mặt chán ghét “Chút nữa là Tịnh Tịnh đến rồi, uống xong miệng ta đầy mùi thuốc đắng, làm sao mà nói chuyện với con bé?”

Đúng lúc này, một người hầu lớn tiếng báo cho ông “Lão gia, thiếu gia và thiếu phu nhân đến rồi ạ!”

Nhìn thấy Tư Thần Xuyên và Giai Tịnh nắm tay nhau đi vào trong sân, Tư Vĩnh Chiêu bỗng chốc vô cùng vui mừng và phấn chấn “Cháu dâu cưng của ta, cuối cùng cháu cũng đến thăm ta rồi!”

Ông hoàn toàn bỏ quên Tư Thần Xuyên cao lớn đẹp trai đứng bên cạnh cô.

“Ông nội.” Giai Tịnh nở nụ cười, thấy Châu quản gia đang đứng bên cạnh ông, cô cũng lịch sự chào hỏi “Chú Châu, thuốc ông đã nấu xong rồi à?”

“Vâng thưa thiếu phu nhân.” Châu quản gia mỉm cười một cách cung kính, thầm nghĩ trong lòng là, lão gia à, lần này xem ông phải làm thế nào.

Giai Tịnh nhận lấy chén thuốc, đưa cho Tư Vĩnh Chiêu một cách tự nhiên “Ông nội à, thuốc nên uống lúc còn nóng, con thấy tinh thần hôm nay của ông đã tốt hơn trước rất nhiều rồi.”

“Đúng vậy, đúng vậy, đều là nhờ đơn thuốc của con kê tốt, gần đây mỗi buổi sáng ta thức dậy đều cảm thấy tinh thần vô cùng thoải mái! Thuốc này ta vừa định uống đây, đều tại lão Châu cứ ở đó nói nhảm nên ta nhất thời quên mất ấy mà!”

Tư Vĩnh Chiêu vội vàng cầm lấy cái bát, giấu đầu lòi đuôi nói “Ta rất là tự giác trong việc uống thuốc .”

Người hầu ở bên cạnh: ???

Ai là người ngày nào cũng khóc lóc om sòm không chịu uống thuốc hả?

Bây giờ người đang giả vờ ngoan ngoãn trước mặt thiếu phu nhân lại là ai hả??

Tư Vĩnh Chiêu một hơi uống hết cả chén thuốc, còn hùng hổ hỏi “Sao hôm nay chỉ có nửa bát thế hả? Dưới bếp còn không?”

Châu quản gia không nhịn được cười “Nửa bát là đủ rồi, lão gia, tôi sẽ đi lấy một ít kẹo và điểm tâm, người và thiếu gia, thiếu phu nhân ngồi đây trước nhé.”

“Mau đi đi, mau đi đi.” Sau khi Tư Vĩnh Chiêu đuổi Châu quản gia đi, ông nhiệt tình nói “Tịnh Tịnh, con mau qua chỗ ông nào, gần đây có bận không con?”

Giai Tịnh ngồi xuống nói “Dạ không ạ.”

“Tên tiểu tử thối này có bắt nạt con không, nếu có thì ông sẽ trút giận giúp con.”

“Anh ấy rất tốt ông ạ.” Giai Tịnh liếc nhìn Tư Thần Xuyên một cái, từ lúc hai người quen nhau đến giờ, anh ấy vẫn luôn chăm sóc cho cô một cách vô cùng chu đáo và tỉ mỉ.

“Thật sao?” Tư Vĩnh Chiêu bán tín bán nghi hỏi “Nếu như nó có chỗ nào làm không tốt thì con nhất định phải nói với ông đấy, ông sẽ chống lưng cho con.”

Tư Vĩnh Chiêu nói đến đây, ông lại nhìn sang cháu trai của mình “Tiểu tử thối, con phải đối xử tốt với Tịnh Tịnh gấp đôi đấy nhá, hôm nào bị thanh niên nào đó trẻ trung hơn, ưu tú hơn cướp mất là hối hận không kịp đấy!”

“Tịnh Tịnh thích người già hơn thôi.” Tư Thần Xuyên ngồi xuống nhẹ giọng hỏi “Bà nội đâu rồi ông?”

“Bà ấy vừa mới tắm nắng xong, người hầu đưa bà đi thay đồ rồi, sao lâu như vậy bà ấy vẫn chưa xong vậy?”

Lúc này, Châu quản gia bưng một ít trà và điểm tâm lên.

“Mau đi mời lão phu nhân qua đây đi.”

Châu quản gia tự mình đẩy bà lão từ trong nhà ra.

Bà lão hiền từ ăn mặc sang trọng, khuôn mặt rạng rỡ ngồi bất động trên chiếc xe lăn, toát ra vẻ đẹp tràn đầy sự tao nhã.

Có thể nhìn ra được là thường ngày bà được chăm sóc rất chu đáo, từ đầu đến cuối, từng sợi tóc đều được chải chuốt gọn gàng, móng tay cũng được người cắt tỉa cẩn thận, thậm chí ngay cả quần áo cũng dựa trên thói quen khi xưa của bà.

Nếu bà ấy có thể di chuyển và nói chuyện, bà ấy chắc chắn sẽ là một người bà tốt bụng và dịu dàng.

“Vợ à, cháu dâu đến thăm bà rồi này!” Tư Vĩnh Chiêu nắm lấy tay vợ mình và mỉm cười giới thiệu “Đây chính là Tịnh Tịnh mà tôi thường hay nhắc với bà đó, thế nào, xinh đẹp lắm đúng không? Con bé không chỉ có khuôn mặt xinh đẹp thôi đâu, đôi tay của con bé còn biết chơi đàn, biết cứu người nữa đấy, tên tiểu tử thối này đúng là có phúc mà, vậy mà lại có thể tìm được một cô bạn gái xuất sắc như Tịnh Tịnh.”

Nghe nói Tịnh Tịnh còn là Thanh Âm đại sư lừng danh trong lĩnh vực đàn đấy!

Giai Tịnh nhìn bà lão dáng vẻ hiền từ, nhẹ nhàng nói “Con chào bà, con tên là Giai Tịnh, con rất hân hạnh vì đã được gặp bà.”

Cô sờ vào sợi dây chuyền trên cổ “Con cảm ơn món quà mà bà đã tặng cho con ạ, con rất thích nó.”

Cô lại lấy một phần quà ra “Cái này là con tặng bà ạ.”

“Đây là cái gì vậy con?” Tư Vĩnh Chiêu nhận thay cho bà, ông vừa mở ra xem thì thấy bên trong là một chiếc vòng phỉ thúy xinh đẹp.

Lần trước, Giai Tịnh đã đấu giá thành công một miếng ngọc chất lượng cao, cô đã tự mình thiết kế ra hai chiếc vòng tay, một chiếc làm quà sinh nhật tặng cho bà nội Bạch, còn một chiếc làm quà gặp mặt tặng cho bà nội Tư.

“Đây là ngọc bích thượng hạng đấy...... Nhìn dáng vẻ của nó cũng rất sang trọng, khiến con phải tốn tiền rồi.” Tư Vĩnh Chiêu đưa cho vợ mình “Bà nhìn xem nó đẹp chưa kìa, để tôi đeo nó lên cho bà nhé.”

Ông cẩn thận đeo vòng tay lên cổ tay vợ mình “Nếu bà có thể cử động được, lúc này chắc bà đã vui mừng ôm chầm lấy con rồi...…”

Đáng tiếc là loại bệnh này không ai có thể làm được bất cứ điều gì cả.

Mặc dù bà có thể chớp mắt và thở, nhưng những phần khác thì bà chả khác gì thực vật cả.

Tư Thần Xuyên không biết là Tịnh Tịnh đã chuẩn bị món quà gặp mặt cho bà nội từ khi nào, còn là loại phỉ thúy đắt tiền như vậy nữa, anh có chút cảm động đồng thời cũng đau lòng vì đã khiến cô tốn tiền.

Lúc trước cũng có một số thiên kim tiểu thư dùng đủ mọi cách, đến tìm ông nội với danh nghĩa là thăm bà, nhưng mà những thứ họ đã mua đều là những thứ để lấy lòng ông cả, trong tiềm thức của bọn họ, người thực vật hoàn toàn không cần phải tặng quà.

Cho dù có chuẩn bị đi chăng nữa thì đó cũng chỉ là một sự lãng phí.

Nhưng Giai Tịnh đối xử với bà nội như một con người bình thường vậy, chứ không phải là một người thực vật, tôn trọng và đối xử tốt với bà từ tận đáy lòng của cô.

Đây chính là điều khiến cô ấy trở nên khác biệt với những người khác.

Giai Tịnh nắm lấy cổ tay bà nội “Bà nội, đợi khi nào bà khỏe rồi, chúng ta cùng nhau ra ngoài đi dạo, cùng nhau ăn uống, cùng nhau đi mua sắm, hay là cùng nhau đi du lịch để ngắm nhìn thế giới ngoài kia nhé.”

Tư Vĩnh Chiêu nghe thấy điều này, có chút chua xót, ông quay mặt sang nơi khác, vội vàng kìm nén cảm xúc đang dâng trào trong đôi mắt của ông lại.

Tư Thần Xuyên đưa tay ra vỗ nhẹ vào lưng ông, như thể đang an ủi ông vậy.

Giai Tịnh đã bắt mạch xong rồi, cô rút tay về, trong lòng cô biết rõ nói “Con tin là ngày đó rất nhanh sẽ đến thôi.”

Như Tư Thần Xuyên đã nói lúc trước, bà nội quả thực bị chấn thương não.

Cách đây rất lâu, cô đã từng điều trị một trường hợp khó khăn như vậy, bệnh nhân đó cũng bị biến thành người thực vật do chấn thương não.

Mặc dù cuối cùng cậu ta đã được chữa khỏi, nhưng đã phải chuẩn bị rất nhiều loại thuốc, có một số thuốc trong đó vô cùng hiếm, rất khó để có được, còn có một số thuốc nằm ở khu tam giác ngoài biên giới, nơi đó, có mạng đến đó lấy nhưng chưa chắc có mạng để trở về.

Nhưng sự khác biệt giữa bà và bệnh nhân trước đó chính là bà chỉ còn sống được vài ngày thôi.

Lúc nãy bắt mạch, Giai Tịnh đã phát hiện ra rồi!

Nhưng mà chuyện này Giai Tịnh lại không nói ra, mà cô chỉ định quay về nghĩ cách.

Bây giờ nói ra thì cũng chỉ khiến bọn họ lo lắng và buồn bã hơn thôi chứ không giúp được gì cả......

Sau khi thăm ông bà nội xong, trên đường trở về khu biệt thự bỉ ngạn, Tư Thần Xuyên nhẹ giọng hỏi “Đã kiểm tra ra vấn đề gì rồi sao?”

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.