Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm thấy em gái rồi

Phiên bản Dịch · 1874 chữ

Giai Tịnh không muốn nói nhảm với cô ta, lấy điện thoại ra trực tiếp gọi vào số điện thoại của Lê Thư Kỳ, sau đó bật loa ngoài lên.

Số điện thoại này được Giai Tịnh lưu lúc cô mới quay về nhà họ Lê, Lê Thư Kỳ ở trước mặt cha mẹ cứ nhất quyết bắt cô phải lưu lại.

Nói là sau này có thể dùng để hẹn nhau cùng đi spa, hẹn nhau cùng đi uống trà chiều.

Giai Tịnh không hề muốn diễn mối quan hệ chị em thân thiết với cô, nhưng vì để không làm cho cha mẹ khó xử, cô vẫn lưu số đó lại nhưng chưa bao giờ cô gọi.

Không lâu sau đã có người nghe máy.

“Chị à?”

Giọng nói ngọt ngào của Lê Thư Kỳ phát ra từ đầu dây bên kia, từ “Chị” này lại càng khiến cho Mộ Nhu trợn mắt há hốc mồm.

Chuyện gì đang diễn ra vậy?

Kỳ Kỳ sao lại gọi con tiện nhân này là chị vậy?

Chẳng lẽ bọn họ thật sự là người thân của nhau à?

“Biết tôi là ai không?” Giọng của Giai Tịnh nghe có vẻ không vui lắm.

“Chị......Chị không phải là chị Giai Tịnh sao...…” Lê Thư Kỳ có chút khó hiểu, đúng lúc cô đang ở nhà, đang ở trước mặt cha mẹ, cô vội vàng giả vờ làm người tốt “Chị à, không phải hôm nay chị đi tham gia cuộc thi sao? Có phải là có chuyện gì cần em giúp không?”

Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kì ngồi bên cạnh nghe thấy vậy liền bảo Lê Thư Kỳ bật loa ngoài, sau đó bảo cô hỏi Tịnh Tịnh là có phải cô quên mang theo giấy dự thi, hay là chứng minh thư không, hay là có việc gì gấp...… Để bọn họ còn tiện mà giúp nữa!

Lê Thư Kỳ vội vàng bật loa ngoài, muốn thể hiện mặt tốt của mình trước mặt cha mẹ.

“Tôi hỏi cô, A Xuyên là vị hôn phu của ai?”

Đột nhiên hỏi một câu như thế này khiến Lê Thư Kỳ ngây ra tại chỗ, ý gì đây, sao tự dưng Giai Tịnh lại gọi cho cô rồi hỏi về vấn đề này?

Đã xảy ra chuyện gì rồi?

Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kì cũng nghe không hiểu, tại sao trước khi thi Tịnh Tịnh lại đột nhiên hỏi chuyện này?

“Hửm?”

Giai Tịnh chỉ phát ra một âm thanh đơn giản, lập tức kéo mạch suy nghĩ của Lê Thư Kỳ quay lại.

Mặc dù cô không biết là trong hồ lô của Giai Tịnh đang bán loại thuốc gì, nhưng trước mặt cha mẹ, Lê Thư Kỳ vẫn thể hiện ra vẻ dịu dàng và đáng yêu của mình.

“Đương nhiên là vị hôn phu của chị rồi, là anh rể của em mà..…”

“Tút tút tút..…”

Giai Tịnh cúp máy một cách dứt khoát, dùng ánh mắt liếc nhìn một kẻ khờ để liếc nhìn Mộ Nhu, giống như muốn nói là cô bị người ta lợi dụng rồi mà còn không biết nữa!

Cả người Mộ Nhu như bị sét đánh vậy, cô ngây ra tại chỗ, không dám tin vào những gì mà Lê Thư Kỳ vừa nói......

Sao cô ấy lại gọi cô gái trước mặt mình là “Chị” vậy?

Sao lại nói A Xuyên là “Anh rể” của cô ấy?

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Nhưng mà giọng nói lúc nãy rõ ràng là giọng của Kỳ Kỳ......

Khu biệt thự bỉ ngạn.

Lê Thư Kỳ không thể hiểu được, cô không hiểu tại sao Giai Tịnh lại đột nhiên cúp máy, sau khi cô gọi lại thì không có người nghe máy nữa.

“Kỳ Kỳ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Giọng của Tịnh Tịnh nghe có vẻ như là không được vui lắm?”

“Giữa con và A Xuyên…..”

“Cha mẹ, hai người đừng hiểu lầm, giữa con và anh rể không có chuyện gì cả.” Lê Thư Kỳ cũng không hiểu chuyện gì, vội vàng giải thích “Con cũng không biết tại sao tự nhiên chị lại không vui nữa, còn tìm con để hỏi về vấn đề này, hai người đừng lo, chút nữa con sẽ gửi tin nhắn cho chị ấy..…”

“Giờ này cuộc thi cũng sắp bắt đầu rồi, chúng ta khoan hãy làm phiền đến chị con đi, để chị con tập trung vào cuộc thi.” Mặc dù Tống Giai Kì nói vậy, nhưng bà vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm, bà cảm thấy cần phải đợi Tịnh Tịnh về rồi hỏi cho rõ ràng.

“Dạ.” Lê Thư Kỳ tạm thời đè nén sự bất an trong lòng mình, không biết Giai Tịnh rốt cuộc là đang giở trò gì!

Nếu như cô biết là cô ta sẽ hỏi như vậy thì cô đã không bật loa ngoài rồi!

Đúng lúc này, tiếng chuông của cuộc thi vang lên.

“Số 1 đến số 20, chuẩn bị sẵn sàng đi, chuẩn bị lên sân khấu rồi này!”

Nghe thấy lời của nhân viên, toàn bộ người trong khu nghỉ ngơi A đã chuẩn bị sẵn sàng với tâm trạng đầy lo lắng......

Người dẫn chương trình mặc bộ vest bước lên sân khấu.

“Chào buổi sáng quý khán giả, các thí sinh và các giám khảo! Tôi rất vui vì mọi người đã đến tham dự cuộc thi thiết kế thởi trang toàn quốc diễn ra vào năm này.”   

“Trong những năm qua, cuộc thi này đã chọn ra được rất nhiều nhà thiết kế xuất sắc, những người đã bước ra khỏi Trung Quốc để bước ra thế giới và đưa văn hóa Trung Quốc của chúng ta đến nhiều quốc gia trên thế giới hơn thông qua kiểu dáng của những bộ trang phục..…”

“Hôm nay chúng tôi rất vinh dự vì đã mời được những nhân vật quyền uy trong ngành này, ông Phú Gia, Chủ tịch Hiệp hội thiết kế thời trang của Trung Quốc, cô Tuyết Lệ, Tổng biên tập thời trang, cô Điền Lan, Chủ tịch Hiệp hội thời trang nữ, ông Mai Ảnh, Chủ tịch của báo thời trang và anh Lê Dật Hàn, Chủ tịch của tập đoàn Lê Minh, năm nhân vật có sức ảnh hưởng vô cùng lớn này sẽ đảm nhiệm vai trò giám khảo của chúng ta trong ngày hôm nay, mọi người hãy nhiệt liệt vỗ tay chào mừng họ nào.”

Dưới khán đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

“Đồng thời còn có hai trăm vị khán giả dưới khán đài, bọn họ đều là những nhân vật ưu tú trong ngành của chúng ta, bao gồm các nhà thiết kế nổi tiếng, các vị học giả thời trang cao cấp, các tín đồ thời trang, các chuyên gia thời trang…. Bọn họ sẽ bỏ phiếu bình chọn tại chỗ để tăng tính công bằng, công chính cho cuộc thi của chúng tôi...…”

“Giai Tịnh, làm sao đây, tôi có chút lo lắng.” Ân Phán Hy đứng sau đám đông, nhìn về phía sân khấu, cũng không biết là người dẫn chương trình đang nói gì, cả người đều đang run rẩy.

“Trong buổi phát sóng trực tiếp có nhiều người xem như vậy cô còn không sợ, bây giờ dưới khán đài chỉ có hai trăm khán giả thôi mà cô đã căng thẳng rồi sao?” Lúc Giai Tịnh nói câu này thì cô vẫn còn đang chơi trò chơi.

“Tố chất tâm lý của cô tốt thật đấy...…”

Bây giờ mà cô vẫn còn tâm trạng để lướt điện thoại chơi trò chơi nữa!

Một số nhà thiết kế xung quanh đã sợ đến mức mặt mũi trắng bệch rồi.

“Chứ không thì sao? Lo lắng có ích lợi gì không?” Giai Tịnh thản nhiên hỏi.

Ân Phán Hy lắc đầu.

“Nếu lo lắng đã không có tác dụng gì mà còn ảnh hưởng đến việc phát huy của mình, vậy thì tại sao không điều chỉnh lại tâm trạng của mình mà dũng cảm đối mặt với nó chứ?”

Mấy nhà thiết kế xung quanh nghe Giai Tịnh nói vậy, đột nhiên tỉnh ngộ, có lý nhỉ......

Sao cô ấy trông rất trẻ mà đầu óc lại tỉnh táo như vậy nhỉ?

“Tổng cộng có một trăm hai mươi nhà thiết kế tham gia cuộc thi ngày hôm nay, bây giờ tôi sẽ thông báo về các quy tắc của vòng đầu tiên, cứ hai mươi nhà thiết kế sẽ hợp lại thành một nhóm, cùng bước lên sân khấu để cạnh tranh với nhau, và cuối cùng, chỉ có ba mươi nhà thiết kế và trợ lý của họ có thể bước tiếp vào vòng thứ hai của cuộc thi.”

Ngay khi những lời này được thốt ra, cả hội trường đã trở nên ồn ào.

Ngay cả các thí sinh cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng......

“Một trăm hai mươi người, cuối cùng chỉ có ba mươi người có thể lọt vào vòng thứ hai, cắt bớt ba phần tư người trong vòng một hơi đấy!”

“Khủng khiếp quá vậy?”

“Còn chưa bắt đầu thi là tôi đã cảm thấy bầu không khí rất căng thẳng rồi.”

“Nghe nói năm nay còn có một số nhà thiết kế dân gian nổi tiếng đến tham gia nữa, không biết là họ sẽ mang đến các tác phẩm như thế nào.”

“Tôi thì nghe nói nhà thiết kế Ân Phán Hy hôm bữa phát sóng trực tiếp chỉnh sửa kiểu dáng sản phẩm, hôm nay cũng đến tham gia nữa đó.”

“Hả? Thật không đấy? Tôi rất thích cô ấy đó, cô ấy số mấy vậy?”

“Tôi cũng không biết nữa...…”

Người dẫn chương trình mỉm cười và tuyên bố: “Bây giờ, chúng ta hãy mời nhóm thí sinh đầu tiên bước lên sân khấu bằng tràng pháo tay nồng nhiệt nhất nào.”

Lê Dật Hàn, người ngồi ở hàng ghế giám khảo, nhìn vào màn hình lớn với khuôn mặt không có một chút cảm xúc.

Nhóm đầu tiên có tổng cộng hai mươi nhà thiết kế, dẫn theo hai mươi trợ lý, anh nhìn lướt qua khuôn mặt của các nhà thiết kế trước, không có ai trong số bọn họ nhìn giống em gái của anh.

“Giai Tịnh là số mấy?” Anh thấp giọng hỏi người ngồi bên cạnh mình.

Mai Ảnh, chủ tịch của báo thời trang cũng ngây ra “Giai Tịnh? Hình như chưa nghe qua tên người này…. Lê tổng anh quen cô ấy à? Anh chờ một chút, để tôi tìm thử..…”

Ông lật tìm đống hồ sơ thí sinh, tìm hết thông tin của một trăm hai mươi nhà thiết kế cũng không tìm thấy cái tên Giai Tinh trong danh sách.

“Để tôi xem thử.” Lê Dật Hàn nhận lấy đống hồ sơ, nhìn lướt qua danh sách nhà thiết kế trước, không có, chẳng lẽ là trợ lý?

Lại tiếp tục nhìn lướt qua một lần, số 16.

Anh ngước mắt lên, ngay lập tức bắt gặp khuôn mặt xinh đẹp ngay trên sân khấu.

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.