Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Oan gia ngõ hẹp

Phiên bản Dịch · 1715 chữ

Tại trung tâm hội nghị triển lãm của thành phố K.

Cuộc thi thiết kế thời trang cấp toàn quốc hàng năm sẽ được tổ chức tại nơi này.

Giai Tịnh đỗ xe ở bãi đậu xe bên ngoài trung tâm, sau đó đến cổng chính tìm Ân Phán Hy.

Cả trung tâm hội nghị triển lãm cắm đầy các lá cờ và khẩu hiệu của cuộc thi, toát lên bầu không khí cạnh tranh và thi đua với nhau.

Hôm nay có rất nhiều người tham gia, đã có không ít phóng viên đang đứng chờ ngoài cửa, gặp được nhà thiết kế nổi tiếng nào là họ liền nhanh chóng nhấn phím chụp ảnh.

Ân Phán Hy đứng trong góc một mình, nhìn thấy Giai Tịnh, vội vàng huơ tay: “Giai tổng, bên này!”

Giai Tịnh bước nhanh tới, toàn thân đều toát lên sự lạnh lùng “Cứ gọi tôi Giai Tịnh là được rồi, hôm nay tôi là trợ lý của cô.”

“Vâng.” Ân Phán Hy liền nhanh chóng gật đầu “Cô đã ăn sáng chưa?”

“Tôi ăn rồi.”

“Sao tay của cô lại không băng lại?” Ân Phán Hy phát hiện ra cổ tay phải của cô vẫn còn bầm và sưng lên, vội vàng lục lọi ba lô “Để tôi băng cho cô nhé, trên đường đến đây tôi đã mua không ít thuốc bôi và băng gạc nè..…”

“Không cần đâu.”

Giai Tịnh không muốn bị người ta để ý, toàn bộ quá trình diễn ra cuộc thi hôm nay đều có camera hướng về phía bọn họ.

Cô không muốn trở thành tâm điểm của cuộc thi.

Ân Phán Hy thấy cô không quấn băng, cô cũng tháo băng gạc của mình, để lộ ra hai cánh tay sưng đỏ.

“Tối hôm qua bôi hơi ít thuốc rồi nhỉ.”

“Hả?” Ân Phán Hy không ngờ cô vừa nhìn một cái đã phát hiện ra được, vội vàng giải thích: “Tuýp thuốc mỡ tối hôm qua tôi bôi không còn nhiều.…”

Cô còn phải cố gắng bóp dữ lắm, mới bóp ra được một chút.

“Dù sao thì tôi cũng đã mua cái mới trên đường đến đây rồi, tý nữa tay cô mà có đau thì cô có thể nói với tôi.”

“Ừm.”

Khi bước vào sảnh chính, Ân Phán Hy xuất trình tin nhắn đăng ký thành công và đổi lấy hai tấm thẻ dự thi.

Cô là nhà thiết kế số 16.

Giai Tịnh là trợ lý số 16.

Trên đường đi đều phải quẹt thẻ, phải có cả hai người mới có thể thuận lợi vào bên trong.

Đây là lần đầu tiên Ân Phán Hy đến chỗ thiêng liêng như vậy “Ở đây có mặt nhiều người quá, đẹp quá...…”

Giai Tịnh liếc mắt nhìn các bảng chỉ đường “Bên này.”

Số 1 tới số 20 ở trong khu vực nghỉ ngơi A.

Lúc này, trong khu nghỉ ngơi A chỉ có vài nhà thiết kế và trợ lý, Ân Phán Hy vừa bước vào đã nghe thấy có người gọi tên mình.

“Ân Phán Hy? sao cô lại ở đây hả?!”

Ân Phán Hy nhìn về hướng phát ra âm thanh, cũng tỏ ra bất mãn không kém “Ân Thiểm?”

“Đúng là người nghèo thì to gan, chỗ nào cũng dám tới nhỉ.”

Ân Thiểm mặc một bộ lễ phục lộng lẫy, hống hách đi tới trước mặt Ân Phán Hy, vừa định trả thù chuyện lần trước thì nhìn thấy Giai Tịnh đang đứng bên cạnh.

Cánh tay vừa giơ lên chỉ có thể mau chóng rút lại.

“Có tới thì cũng chỉ là thủ hạ bại tướng của chúng tôi thôi!” Ân Thiểm không dám động vào bọn họ, chỉ có thể nói cho đã mồm: “Tý nữa mà có thua thì cũng đừng có khóc đó!”

“Hừ, người khóc là cô đó.” Ân Phán Hy lấy hết can đảm của mình ra, dũng cảm trả lời lại: “Loại người ngay cả thiết kế còn không biết mà còn không biết xấu hổ đến đây cho đủ sĩ số sao hả?”

“Tôi? Tôi đến cho đủ sĩ số à?” Ân Thiểm cười khinh thường: “Ai bảo với cô là tôi đến để dự thi?”

“Không phải vậy sao?” Ân Phán Hy nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ.

“Không phải ai cũng cực khổ để giành được thứ hạng giống như cô đâu, thứ mà cô cố gắng để có được chẳng qua chỉ là những thứ mà tôi tiện tay vứt bỏ thôi.”

“Vậy sao cô còn tới đây?” Ân Phán Hy bực tức nói.

“Vết thương lần trước đã lành rồi à?” Giai Tịnh ở bên cạnh lạnh lùng nhắc nhở: “Hết đau rồi à?”

“Cô, hai người các cô.…” Ân Thiểm hung dữ trừng mắt nhìn hai người bọn họ một cái, tức giận quay đầu bỏ đi.

Mấy nhà thiết kế xung quanh đều sững sờ, vết thương lần trước gì? ý gì vậy? Chẳng lẽ lần trước tiểu thư nhà họ Ân bị bọn họ đánh sao?”

Là Ân Phán Hy và trợ lý của cô ấy sao?

Ôi trời ơi......

Đây là tin tức sốt dẻo đấy!

Nhà thiết kế số 1 thấy Ân Thiểm giận dỗi quay về chỗ của mình, vội vàng pha một tách cà phê rồi bưng qua “Ân tiểu thư, đây là cà phê của cô.”

“Khụ...…” Ân Thiểm vừa uống một ngụm liền hất cả ly cà phê lên quần áo của nhà thiết kế “Cô muốn tôi bị bỏng chết à?”

“Xin, xin lỗi cô...…” Nhà thiết kế số 1 sợ hãi, vội vàng cúi xuống xin lỗi, mà không quan tâm là bản thân mình đã bị bỏng “Tôi quên nhắc cô, nó được pha bằng nước sôi một trăm độ….”

“Cút đi!” Tâm trạng của Ân Thiểm đột nhiên trở nên không tốt.

Nhà thiết kế số 2 vội vàng bưng đồ ngọt mà mình mang đến tới “Ân tiểu thư, cô ăn chút gì đi? Tôi nghe nói là ăn một chút đồ ngọt sẽ khiến tâm trạng của con người trở nên tốt hơn đó.”

“Mới sáng sớm mà cô đã muốn tôi ngán chết hay là muốn tôi béo chết đây hả? Tôi trở nên xấu xí thì cô dễ quyến rũ bạn trai của tôi hơn đúng không hả?”

Nhà thiết kế số 2 bị dọa sợ, vội vàng xin lỗi: “Ân tiểu thư, cô hiểu lầm rồi, tôi tuyệt đối không có ý đó...…”

“Cô mời tôi ăn cái giống gì thế này, đồ mua ở ven đường à?” Ân Thiểm liếc nhìn nhãn hiệu đồ ngọt, không biết là nó được sản xuất ra ở xó nào, bực mình gầm lên: “Cút sang một bên đi!”

“Ân tiểu thư, cuộc thi vẫn chưa bắt đầu, để tôi bóp vai cho cô nhé?” Nhà thiết kế số 3 nhẹ nhàng bước lên trước.

“Coi như là cô biết điều!” Ân Thiểm bị cô bóp hai cái, cơn giận lại một lần nữa nổi lên: “Bộ chưa ăn sáng hay sao vậy hả? Bóp nhẹ vậy, gãi ngứa cho tôi à?”

Nhà thiết kế số 3 vội vàng dùng sức.

“A…..” Ân Thiểm lập tức đẩy cô ra.

Nhà thiết kế số 3 đứng không vững, cả người đập vào tường, đau không kể xiết.

“Muốn chết à, tôi thấy cô cố ý làm tôi bị đau đấy, lấy tôi để trút giận à! Đều cút hết đi cho tôi!”

Nhà thiết kế số 4 run rẩy bước tới, trên tay cầm một cây quạt nhỏ “Ân tiểu thư, xin cô hãy nguôi giận, ở đây hơi nóng, để tôi quạt cho cô nha?”

“Quạt cái gì mà quạt, cô muốn làm tóc tôi bị rối sao hả? Biến biến biến!” Ân Thiểm liếc mắt nhìn bọn họ với vẻ không vui “Lần này ai mà không lọt vào top 10, không đè được Ân Phán Hy, thì về dọn dẹp rồi cuốn gói cút đi cho tôi, công ty không nuôi mấy tên nhàn rỗi!”

“Vâng, Ân tiểu thư.” Mặc dù bốn nhà thiết kế rất tức giận, nhưng họ đang ở dưới trướng của kẻ khác, không thể không cúi đầu được.

“Tôi biết rồi..…” Ân Phán Hy nhìn ra được rồi “Mặc dù lần này các nhà thiết kế tham dự cuộc thi với danh nghĩa cá nhân, nhưng sẽ có rất nhiều công ty yêu cầu nhà thiết kế của họ đăng ký tham gia, nếu như không nhận được thứ hạng cao thì sẽ bị giảm lương hoặc là bị sa thải.”

Ân Phán Hy nhìn vào động tĩnh phía bên kia, nói với Giai Tịnh: “Bốn nhà thiết kế đó làm việc cho công ty quần áo của nhà họ Ân, nhắm chừng ngày thường họ đã chịu không ít ủy khuất trước Ân Thiểm.”

Con người Ân Thiểm rất là thô lỗ, thất thường và quá đáng!

“Cuộc thi sắp bắt đầu rồi.” Giai Tịnh không có thói quen đi hóng chuyện của người khác “Cô nghỉ ngơi trước đi, tôi đi vệ sinh một chút.”

“Tôi cũng đi.” Ân Phán Hy không muốn ở lại đây nhìn dáng vẻ hống hách của Ân Thiểm, theo Giai Tịnh rời khỏi.

Giai Tịnh vừa mới bước ra từ nhà vệ sinh đã có người thốt lên.

“Giai Tịnh?”

Nghe thấy giọng nói Giai Tịnh liền biết đó là ai, cô thậm chí còn không thèm ngước mắt lên nhìn, mà rửa tay và chuẩn bị rời khỏi.

“Dung Dung tiểu thư, cô quen cô ấy à?” Nhà thiết kế số 9 đi cùng với Bạch Tuyết Dung phát hiện ra ánh mắt của Bạch Tuyết Dung khi nhìn thấy cô gái này tràn đầy thù hận, trông có vẻ như là không chỉ quen biết nhau mà còn có thù với nhau nữa.

“Hại tôi thân bại danh liệt rồi, cô vui chưa hả?” Bạch Tuyết Dung chặn đường Giai Tịnh.

Giai Tịnh nhìn cái người không biết tốt xấu mà tiến lên này, lười biếng nói: “Thấy cô chạy nhảy tung tăng ở đây như vậy.... Tôi không vui lắm, xem ra chuyện lần trước cô vẫn chưa rút ra được bài học nào nhỉ.”

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.