Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh đập một trận

Phiên bản Dịch · 1790 chữ

Hồ Siêu Hoa đã hoàn toàn sững sờ nói không nên lời.

“Cái căn công ty này, dưới sự lãnh đạo của ông mãi vẫn không có chút khởi sắc nào, vốn dĩ tôi đã định đóng cửa rồi, nhưng mà vừa hay con gái tôi đang nghỉ hè, không có việc gì làm, cho nên tôi liền ném cho nó chơi.”

Một công ty với quy mô lớn như vậy, ném nó cho con gái chơi sao...

Nghe thấy những lời Lê Cẩm Hòa nói ra, miệng của Hồ Siêu Hoa đã há rộng đến mức nhét vừa hai quả trứng rồi.

“Không ngờ con bé lại có trách nhiệm như vậy, lại phát hiện ra nhiều con sâu hại trong công ty như vậy! Chứng cứ phản bội công ty của ông tôi đã tận mắt xem qua hết rồi! Tịnh Tịnh không có vu oan cho ông đâu! Còn ông thì lại ở đây khóc lóc kể khổ, bôi nhọ con bé... Còn muốn hại con bé ngồi tù nữa chứ, ông thực sự cho rằng nhà họ Lê chúng tôi không biết che chở cho con cái sao hả?”

"Không, không, không, Lê tổng, ngài hiểu lầm rồi…” Hồ Siêu Hoa đột nhiên sợ hãi nói “Tôi, tôi không biết cô gái đó, à không, tôi không biết Giai Tịnh tiểu thư là con gái ngài…”

Nếu mà ông biết thì dù ông có một ngàn cái gan, ông cũng không dám láo xược như vậy đâu!!

Lúc này, ông nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của Tống Giai Kì, ông đột nhiên phát hiện ra giữa bà và Giai Tịnh đúng là có vài nét tương đồng!

Chỉ là khí thế của Giai Tịnh mạnh hơn Tống Giai Kì thôi, cũng hấp dẫn hơn bà.

“Lê tổng, là do tôi nhất thời hồ đồ, đã làm ra chuyện có lỗi với công ty, có lỗi với ngài…” Hồ Siêu Hoa thừa nhận một cách dứt khoát, cố gắng xin sự khoan hồng.

Nhưng ông còn chưa kịp hết câu, Lê Cẩm Hòa đã đá văng ông ra: “Vậy thì cái nhất thời đó của ông cũng lâu thật đấy chứ, từ khi công ty thành lập và đưa vào hoạt động cho đến nay ông đã hồ đồ hết một năm rồi đấy!”

“Lê tổng, tôi sai rồi! Tôi không phải là người, tôi là súc sinh, ông cứ việc đánh tôi chửi tôi đi, đừng để tôi ăn cơm tù là được rồi…” Hồ Siêu Hoa lại bò tới, túm lấy ống quần của Lê Cẩm Hòa tuyệt vọng cầu xin: “Gia đình tôi còn có người già và trẻ nhỏ nữa…”

“Buông ra!” Lê Cẩm Hòa lại tiếp tục đá văng ông ra, bực tức nói: “Lúc ông làm mấy chuyện đó, sao ông không nghĩ tới người già và con trẻ trong gia đình ông hả?”

Bây giờ mới hối hận sao? Muộn rồi!!

“Tôi nghe nói ông ở trong công ty bắt nạt Tịnh Tịnh hơi nhiều nhỉ.” Tống Giai Kì liếc nhìn người đang nằm dưới đất một cái, quay đầu lại nói với vị cảnh sát bên cạnh “Chăm sóc ông ấy cho tốt, Hồ tiên sinh là nhân viên lâu năm trong công ty chúng tôi.”

“Vâng!” Anh cảnh sát gật đầu, ánh mắt anh ta nhìn Hồ Siêu Hoa trở nên lạnh lùng hơn hẳn.

“Đừng mà, Lê phu nhân, xin ngài hãy rút lại những lời này đi, tôi biết sai rồi…” Hồ Siêu Hoa định kéo váy của Tống Giai Kì.

May là Lê Cẩm Hòa đã đi trước ông một bước kéo Tống Giai Kì ra sau lưng ông “Váy của vợ tôi ông cũng dám kéo à?”

“Không, không, tôi chưa có kéo trúng…”

“Không cho ông một bài học, ông đúng là không biết điều mà!” Lê Cẩm Hòa xắn tay áo lên đánh ông ta một trận.

“A Lê tổng, ngài đừng đánh tôi nữa, đừng đánh nữa mà…” Hồ Siêu Hoa lấy hai tay che mặt lại “Với độ tuổi này của ngài, nếu như ngài mà bị trật khớp lưng thì tôi cũng khó giải thích lắm… Lúc đó năm vị công tử nhà ngài đến tìm tôi tính sổ, cái mạng này của tôi cũng không cũng đủ để đền đâu! Chuyện đánh người này ngài cứ việc giao cho người khác làm đi… Ngài bớt giận, ngài bớt giận…”

“Lúc nãy ông mắng ai là kẻ gian hả?” Lê Cẩm Hòa đánh đến mức thở hổn hển, nhưng vẫn chưa có ý định buông tha cho ông ta “Nói đi, ông đang mắng ai đấy?”

“Tôi tôi tôi, tôi đang tự mắng mình…”

“Nếu ông muốn cả gia đình ông được sống yên ổn, thì ông hãy tự mình thừa nhận hết những việc ông đã từng làm đi!”

“Dạ dạ dạ, Lê tổng ngài nói gì thì tôi sẽ làm theo đó...” Hồ Siêu Hoa ngay cả một chút phản kháng cũng không còn nữa rồi.

Lê Cẩm Hòa lại đá ông ta một cái, trực tiếp đá ông ta vào trong góc tường.

Mình đúng là đã già rồi, vừa vận động một tý đã mệt rồi ...

“Được rồi, được rồi, đã là người có tuổi rồi còn động tay động chân cái gì …” Tống Giai Kì bước tới lau mồ hôi cho chồng mình, sau đó nhìn Hồ Siêu Hoa với vẻ chán ghét.

“Nếu mà lúc nãy ông ta dám đụng trúng váy của bà thì tôi sẽ chặt tay ông ta! Thằng khốn nạn này, ông đã làm nhiều chuyện vô lương tâm như vậy! Còn muốn thoải mái sống ngoài vòng pháp luật sao hả?”

Quả thật không phải là người mà!

Lê Cẩm Hòa quay đầu trừng mắt nhìn Hồ Siêu Hoa: “Ông cứ ở lại đây mà hối lỗi cho đàng hoàng đi!”

Hồ Siêu Hoa biết là cho dù mình có cầu xin nữa thì cũng vô dụng, cho nên chỉ có thể co rúm lại trong góc tường “Dạ dạ dạ…”

Sau khi Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kì rời khỏi, có hai nhân viên thẩm vấn đi vào, họ thấy mũi và mặt của Hồ Siêu Hoa đều sưng lên, trên người còn có vết máu nữa, cho nên họ không nhịn được hỏi người đứng bên cạnh: “Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

Chẳng lẽ là bị Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kì đánh sao?

“Là do tôi tự té ngã…” Hồ Siêu Hoa vội vàng nói: “Không liên quan đến người khác.”

Mặc dù vết thương trên mặt ông ta rõ ràng là bị ai đó đánh, nhưng mà mọi người đều hiểu rõ, với thân phận và địa vị của nhà họ Lê, cho dù là việc khiến người ta biến mất mà không để lại chút dấu vết nào cũng chỉ mất vài phút mà thôi...

“Ai bảo ông có mắt như mù chứ?”

Một người trong số họ không biết là đang mắng Hồ Siêu Hoa có mắt như mù vì đã đắc tội với nhà họ Lê, hay là có mắt như mù vì bị ngã nữa…

Hồ Siêu Hoa cũng không dám giải thích, ông ta chỉ biết là mình đã đắc tội với Giai Tịnh, đắc tội với nhà họ Lê, kiếp này coi như bỏ rồi!

Hu hu, cô gái đó, sao lại là thiên kim tiểu thư của nhà họ Lê chứ...

Hèn gì cô ta mạnh mẽ như vậy!

Buổi chiều.

Giai Tịnh đến xưởng sản xuất “Mọi người dừng công việc đang làm lại và lắng nghe tôi nói đã.”

Công nhân của cả năm dây chuyền sản xuất ngay lập tức dừng lại, im lặng nhìn cô ấy.

Mặc dù Giai Tịnh chỉ mới có mười tám tuổi, nhưng mà khí thế mạnh mẽ toát ra trên người cô vẫn khiến người ta sợ hãi, khiến bọn họ theo bản năng nghe lời.

Mọi người nhìn cô sau đó đồng loạt thở dài, thầm nghĩ con cái nhà mình mười tám tuổi vẫn còn đang học từ vựng tiếng anh ở trường, trong khi đó Giai Tịnh mười tám tuổi đã có thể tự mình quản lý công ty rồi...

Suy cho cùng thì vẫn là do số mệnh khác nhau...

“Ngày mai là ngày công ty chúng ta xuất hàng rồi, chắc mọi người đều đã biết, bởi vì Hồ Siêu Hoa đã bán bản phác thảo cho công ty Thục Y rồi, nên những món hàng trong kho đều không bán được nữa, sau đây tôi cần sự hợp tác của mọi người…”

Giai Tịnh nói kế hoạch của mình ra, mọi người đều đồng ý, đều cho rằng cô gái này thật sự quá lợi hại

Hạ Vĩnh Trác không ngờ Giai tổng lại thuyết phục được mọi người nhanh như vậy, trong lòng anh cảm thấy cô rất đáng nể, cô gái cứ như là viên thuốc an thần của công ty vậy, chỉ cần có cô ấy ở đây, thì mọi người đều cảm thấy yên tâm.

Sau khi Giai Tịnh đi tới xưởng sản xuất xong, cô liền đến bộ phận thiết kế.

Lúc này Ân Phán Hy đang nằm dài trước máy tính, vẻ mặt bơ phờ.

“Có chuyện gì vậy?” Giai Tịnh đến bên cạnh cô khẽ hỏi.

Ân Phán Hy lập tức ngồi thẳng dậy “Giai tổng, cô đến rồi sao? Không có chuyện gì…. Chỉ là…”

Thứ hiển thị trên màn hình máy tính lọt vào trong mắt Giai Tịnh, trên đó là mẫu đơn đăng ký trực tuyến của cuộc thi thiết kế toàn quốc, thời gian kết thúc đăng ký là vào 5 giờ chiều, bây giờ đã là 4 giờ 50 phút rồi.

“Không đăng ký à?” Giai Tịnh nhíu mày hỏi.

“Giai tổng, chắc cô không biết... Cuộc thi này cần phải dẫn theo một vị trợ lý đến tham dự…”

Mặc dù dưới sự khích lệ của Giai Tịnh, Ân Phán Hy cũng muốn chứng tỏ bản thân thông qua cuộc thi này, nhưng thứ nhất là cô không tự tin lắm, và thứ hai là một nhà thiết kế vô danh như cô đào đâu ra trợ lý chứ?

Có thể tự nuôi sống được bản thân là tốt lắm rồi!

Làm gì có dư tiền mà thuê trợ lý chứ?

“Người trong bộ phận thiết kế không ai đi à?” Giai Tịnh ngẩng đầu nhìn những người xung quanh.

Các nhà thiết kế khác vội vàng cúi đầu xuống, loại cuộc thi có quy mô cấp toàn quốc như thế này, bọn họ không dám tự làm xấu mặt mình đâu...

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.