Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảm thấy không ổn

Phiên bản Dịch · 1814 chữ

Các đoạn ghi hình bị xóa thì còn có thể phục hồi lại được.

Nhưng nếu như là tắt camera giám sát, thì việc điều tra sẽ trở nên khá là phiền phức...

“Giai tổng, cô cảm thấy ai là người đã phản bội công ty?” Ân Phán Hy thắc mắc.

Trong đầu của Giai Tịnh liền hiện lên khuôn mặt của Hồ Siêu Hoa “Bây giờ vẫn chưa có chứng cứ gì, buổi công bố sản phẩm mới ngày mai, cô có thể nào…”

Giai Tịnh thì thầm điều gì đó với Ân Phán Hy, sau khi Ân Phán Hy nghe xong, cô có chút tự nghi ngờ về bản thân nói “Tôi, tôi sợ tôi không làm được…”

“Cô có thể làm được mà.” Giai Tịnh vỗ vai cô, tiếp thêm cho cô rất nhiều sự tự tin “Tôi tin cô.”

Sau khi Ân Phán Hy rời khỏi, Giai Tịnh liền kiểm tra đoạn ghi hình của camera giám sát vào ngày hôm đó, quả nhiên là có dấu vết đoạn ghi hình đã bị người ta xóa qua.

Trên thực tế thì trong số tất cả các hình thức xóa, thì việc bị con người xóa một cách thủ công là dễ phục hồi nhất, vì định dạng bên trong ổ cứng chỉ thay đổi có một lần và chỉ cần dựa trên một số quy tắc cụ thể nào đó là có thể dễ dàng khôi phục dữ liệu lại được.

Những ngón tay mảnh khảnh của Giai Tịnh gõ lên trên bàn phím, không lâu sau, tất cả những nội dung đã bị xóa đi trước đó đều xuất hiện trước mặt cô.

Giai Tịnh nhìn thấy một dáng người quen thuộc bước vào trong phòng làm việc của cô.

Quả nhiên là Hồ Siêu Hoa!

Lúc đó trong văn phòng không có ai, ông ta tự ý vào trong đó lâu như vậy, không cần nghĩ cũng biết tám chín phần là ông ta đang ở trong đó chụp lén các bản thảo.

Lúc rời khỏi văn phòng, thì hai tay ông ta không cầm gì cả, nhưng mà nhìn vào bộ dạng ngẩng cao đầu và ưỡn ngực của ông ta thì chắc là âm mưu của ông ta đã thành công rồi nên ngay cả bước đi cũng tràn đầy tinh thần.

Gần như không có một chút do dự nào, ngón tay của Giai Tịnh lại gõ thêm vài cái nữa, ngắt kết nối wifi chuyên dụng trong phòng làm việc của ông ta.

Phía bên kia.

Hồ Siêu Hoa vừa gọi điện xong, cúi đầu nhìn xuống thì phát hiện ra wifi của mình đã bị ngắt kết nối rồi, sau khi kết nối lại, ông lại tiếp tục ngồi trên ghế uống trà.

Ông ta hoàn toàn không để ý là wifi mà ông ta vừa mới kết nối là do Giai Tịnh đặc biệt chuẩn bị riêng cho ông ta.

Giai Tịnh dễ dàng xâm nhập vào di động của ông ta, lúc này ông ta đang trả lời tin nhắn thoại cho một người tên là Kim Thượng: “Con ranh đó nói là cô ta có cách giải quyết, nói cho cùng vẫn là tuổi trẻ, tưởng hùng hổ nói mấy câu là thể hiện ra được khả năng của mình, nhưng mà cô ta lại không biết là với tình thế trước mắt này, cho dù tôi và ông có ra tay đi chăng nữa thì cũng không thể làm gì hơn được.”

[Nếu mà ngày mai cô ta dám công bố một bộ nào giống nhau thì tôi sẽ kiện cô ta đến phá sản thì thôi.]

“Hahaha…” Hồ Siêu Hoa nếm thử ly hồng trà êm dịu, vui vẻ nói: “Cứ việc yên tâm đi, sau khi công bố sản phẩm mới phải chịu hậu quả nghiêm trọng như thế nào đâu phải là cô ta không biết chứ.”

“Với tài năng thiết kế của Ân Phán Hy, tôi muốn lôi kéo cô ta về phe mình, nhưng thật đáng tiếc, người mà chúng ta không thể nào lôi kéo được thì cũng chỉ là một con cờ bị vứt bỏ thôi.”

“Cô ta sẽ ăn cơm tù sớm thôi, nhưng mà đồ của một đứa vô danh tiểu tốt như cô ta vẽ ra lại có thể lọt vào mắt xanh của nhà thiết kế Kim đây, còn có thể giúp nhà thiết kế Kim trở nên nổi tiếng hơn thì đã là vinh dự cho cô ta rồi.”

Giai Tịnh thu lại cuộc trò chuyện này, còn sao chép tất cả lịch sử trò chuyện trước đó của bọn họ, lưu lại để làm bằng chứng.

Thông qua việc kiểm tra lịch sử trò chuyện, cô phát hiện được là vào ngày giỗ của cha Ân Phán Hy, ngay khi bọn họ vừa rời khỏi văn phòng thì Hồ Siêu Hoa đã bước vào văn phòng để lén chụp lại các bản phác thảo, tổng cộng có 23 mẫu, toàn bộ đều được gửi cho Kim Thượng, cả thời gian và kiểu dáng của các bản phác thảo đều trùng khớp.

Vậy là đã có đầy đủ bằng chứng rồi!

Một lúc sau, Hồ Siêu Hoa lại tiếp tục nghe nhạc, đổi ấm trà mới, vừa uống vừa tìm ông chủ của Thục Y là Lâm Thục để trục lợi.

“Lâm tổng à, tôi đã đưa cho anh bản thảo thiết kế tốt nhất của công ty chúng tôi rồi, nghe nói thành phẩm bên các anh làm ra đã bán được mấy ngàn bộ rồi, sắp lên vạn rồi nhỉ, dựa trên việc ăn chia mà chúng ta đã thỏa thuận từ trước thì…”

[Đừng lo.] Lâm Thục rất nhanh đã trả lời: [30%, không thiếu phần của ông đâu! Nhưng mà chúng ta cũng đã nói trước rồi đấy, đợi sau khi ông đoạt lại vị trí làm chủ, sau này ông cũng phải cho Thục Y chúng tôi một số lợi ích đấy.]

“Đó là chuyện đương nhiên rồi!” Hồ Siêu Hoa bình thản nói: “Đều là người quen mà, tôi biết phải làm thế nào mà.”   

......

Giai Tịnh quét hết tất cả phần mềm trong điện thoại của ông ta, sao chép hết tất cả những thông tin hữu ích, sau đó gọi Hạ Vĩnh Trác.

“Đi mời Hồ tổng qua đây.”

Hạ Vĩnh Trác vội vàng chạy đi gọi ông ta.

Một lúc sau, Hồ Siêu Hoa liền vênh váo đi vào nói: “Giai tổng đây là muốn hỏi tôi xem làm sao giải quyết vấn đề nan giải trước mắt này à?”

Không đợi Giai Tịnh lên tiếng, Hồ Siêu Hoa đã ngồi đối diện cô, tự cao tự đại cười: “Nếu tôi là cô thì tôi sẽ thành thật nộp đơn xin từ chức ngay bây giờ, sau đó nhờ tổng bộ ra mặt…”

“Hồ tổng thích vị trí này của tôi à? Cứ nhấn mạnh việc từ chức hết lần này đến lần khác... Sao nào, ông cảm thấy là ông ngồi đây được à?” Giai Tịnh nhẹ nhàng nhếch khóe môi lên, tỏa ra khí thế mạnh mẽ.

“Ha.” Hồ Siêu Hoa cảm thấy buồn cười “Người không ngồi được là cô đấy chứ? Ngày mai mà cô không lấy được hàng ra để giao, tôi coi cô giải thích như thế nào với mọi người!”

“Chuyện này thì không cần Hồ tổng phải lo đâu.”

Giai Tịnh ném một đống báo cáo trước mặt ông “Đây là báo cáo chi tiêu mỗi tháng ông nộp lên cho công ty từ lúc công ty bắt đầu hoạt động cho đến nay, tôi đã xem qua hết rồi, bình quân mỗi tháng đều phải chi khoảng mười vạn, đặc biệt là tháng này, tổng cộng có mười ba bản báo cáo, tổng cộng là mười ba vạn, ông chiêu đãi đối tác nào mà lại chi nhiều như vậy hả?”

“Không phải trên đó đã ghi rồi à ? Giai tổng không biết đọc chữ à? Cần tôi đọc từng tờ cho cô nghe không?” Hồ Siêu Hoa tựa lưng vào ghế, bộ dạng rất nhàn nhã: “Giống như tháng này, tôi đã tiếp mười ba đối tác, chi hết mười ba vạn, tính bình quân thì mỗi đối tác mới chi khoảng một vạn thôi…”

“Bản báo cáo đầu tiên, vào ngày 3 tháng này, ông đã gặp Lưu phó tổng của công ty Thiêm Y, mời ông ta ăn cơm, chơi golf và tắm hơi, chi hơn chín ngàn.”

Hồ Siêu Hoa trông như một tên vô lại “Có vấn đề gì sao? Tôi mời ông ta ăn cơm thì ông ta mới hợp tác lâu dài với chúng ta... Một đứa ranh con như cô thì làm sao hiểu được mấy cách đối nhân xử thế này…”

“Nhưng mà tháng này, vợ của Lưu phó tổng sinh con ở nước ngoài, Lưu phó tổng đã ra nước ngoài rồi, không có ở trong nước.”

Hồ Siêu Hoa nghe xong, sắc mặt của ông đột nhiên thay đổi.

“Đây là những gì tôi tìm thấy được.” Giai Tịnh xoay màn hình máy tính qua trước mặt ông ta, trên đó là hình Lưu phó tổng sinh sống và hoạt động ở nước ngoài.

“Bản báo cáo thứ hai, vào ngày 7 tháng này, ông đã gặp Trần tổng của công ty thun và mời ông ta đi ăn hải sản, hát Karaoke, ngâm chân... tiêu hết một vạn ba.”

Hồ Siêu Hoa thản nhiên “Lại sao nữa?”

“Trần tổng vừa mới cấp cứu vào ngày 6, vì bị sỏi thận, axit uric cao và bị bệnh gút nên đang được truyền dịch trong bệnh viện, vào ngày 7 ông ta không thể nào cùng anh đi ăn hải sản được đâu.”

Sắc mặt Hồ Siêu Hoa có chút khó coi “Cô có chứng cứ gì không?”

“Tôi đã gọi ông tới đây rồi, đương nhiên là có đủ chứng cứ rồi.” Giai Tịnh nói tiếp: “Bản báo cáo thứ ba, ngày 9 tháng này, ông mời tổng giám đốc của công ty Tuyên Y đến quán trà để uống trà, mát xa và tắm suối nước nóng, tiêu hết một vạn tư.”

“Sau đó thì sao…”

“Người ta đang đi công tác rồi, từ ngày 7 đến ngày 11 tháng này, ông ta hoàn toàn không ở trong Thành phố K.”

Hồ Siêu Hoa nhận ra được là tình hình không ổn rồi, cả người bất giác ngồi thẳng dậy, không còn thoải mái như ban nãy nữa rồi.

“Đây chính là bằng chứng cho thấy ông đã khai báo chi tiêu giả trong suốt một năm nay.” Giai Tịnh ấn chuột, trên màn hình lại xuất hiện hàng trăm tập tin khác, cô nhẹ nhàng nhếch môi “Hồ tổng còn muốn nói gì nữa không?”

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.