Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh hai về nước rồi

Phiên bản Dịch · 1831 chữ

Giai Tịnh sau khi tắm xong đi xuống lầu, liền nhìn thấy khắp nơi đều là pháo hoa, Tống Giai Kì cười hiền từ nói: “Tịnh Tịnh à, con mau qua đây đi, chúng ta cùng nhau chụp một bức ảnh gia đình nào!”

Các nhiếp ảnh gia nổi tiếng dẫn theo cả một đội ngũ, đứng dưới làn pháo hoa chờ đợi.

Dưới bầu trời đêm rực rỡ, Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kì lộ ra khuôn mặt hiền từ, lần lượt nắm lấy tay của Giai Tịnh “Bố mẹ đã muốn cùng con chụp một bức ảnh gia đình từ rất lâu rồi, nhưng mãi vẫn không có cơ hội, vừa hay Kỳ Kỳ ra ngoài chơi với bạn rồi.”

Cũng được, như vậy thì họ có thể cùng Giai Tịnh chụp một bức ảnh riêng của ba người.

Dù sao thì họ mới là người một nhà có cùng huyết thống thực sự.

“Nhưng mà con đang mặc đồ ngủ…”

Giai Tịnh còn chưa nói dứt câu, Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kì đã đồng thanh cười nói: “Không sao, không sao…”

Bọn họ cũng cố tình mặc đồ ngủ, như vậy trông giống một gia đình hơn.

Thứ mà bọn họ muốn chụp chính là bức ảnh sinh hoạt hằng ngày như vậy.

“Được rồi, mọi người tới gần chút đi!”

“Lê tiên sinh, cổ áo ngài hơi cong, Lê phu nhân bà hạ cằm thấp xuống một chút đi.”

“Giai Tịnh tiểu thư cô có thể cười tươi hơn một chút.”

Giai Tịnh mỉm cười, tiếng tách tách của máy ảnh vang lên liên tục.

“Đổi bên, đổi bên!” Tống Giai Kì vui vẻ đổi chỗ với Lê Cẩm Hòa.

Pháo hoa dưới bầu trời đêm trở thành nền của họ, hai người họ nắm lấy tay Giai Tịnh và mỉm cười một cách hạnh phúc.

Giai Tịnh từ trước đến giờ chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu thương của cha mẹ với khoảng cách gần như vậy qua, họ ôm lấy cô trong sự yêu thương như thể cô chính là báu vật quý giá nhất của họ vậy.

“Được rồi, đổi cảnh khác nào.”

Sau khi nhiếp ảnh gia chụp hết các cảnh ở trong vườn, anh lại tiếp tục đến phòng khách để chụp thêm không ít bức ảnh sinh hoạt khác.

Giai Tịnh bị bọn họ ôm chặt, trái tim cô dường như chưa bao giờ cảm thấy ấm áp như vậy qua.

Sau khi chụp hơn cả chục cảnh, Tống Giai Kì vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn, bà vẫn còn muốn chụp tiếp nữa.

Nhưng Lê Cẩm Hòa lại mỉm cười nói: “Thôi để Tịnh Tịnh nghỉ ngơi đi, tối nay đã chụp rất lâu rồi.”

“Thưa phu nhân, chúng ta đã chụp hơn cả chục cảnh rồi, đã mấy ngàn tấm ảnh rồi ạ.” Nhiếp ảnh gia cũng sợ bọn họ mệt và cảm thấy không thoải mái.

“Đợi sau khi năm anh em trở về, thì chúng ta mới chụp thêm mấy bức ảnh đầy đủ tiếp!” Lê Cẩm Hòa nhẹ nhàng xoa bóp cho Tống Giai Kì “Người đâu, mang chút trà lên đây.”

Một người hầu bưng nước chanh đến, Tống Giai Kì đặt ống hút vào sau đó đưa cho Giai Tịnh “Tịnh Tịnh à, uống chút nước đi con, chắc con mệt lắm rồi phải không?”

Giai Tịnh lắc đầu sau đó nhấp một ngụm, cảm thấy có chút ngọt ngào.

Ngọt ngào đến tận đáy lòng.

“Con có muốn ăn điểm tâm không con?” Lê Cẩm Hòa bưng cả đĩa điểm tâm đưa cho Giai Tịnh “Con có thích bánh macaron màu hồng không? Hay là con thích ăn pudding? Hay là bánh tart trái cây? Hay bánh quy? Nếu như không có món nào con thích ăn thì để ba bảo người làm lại cho!”

“Ba mẹ, hai người chọn trước đi ạ.” Giai Tịnh cầm lấy cái đĩa đưa cho bọn họ trước.

Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kì lại tiếp tục bị làm cho xúc động, vốn dĩ bọn họ không ăn đồ ngọt vào buổi tối, nhưng mà mỗi người vẫn lấy một món.

Nhiếp ảnh gia gửi toàn bộ ảnh điện tử đã chụp vào điện thoại của Tống Giai Kì trước, Tống Giai Kì nhìn bọn họ dưới vô số ống kính, vô cùng hài lòng và hạnh phúc.

Mỗi một tấm đều chụp vô cùng hoàn hảo và tự nhiên.

“Tịnh Tịnh, con mau qua đây xem thử xem có tấm nào mà con thích không? Để mẹ gửi tấm đó qua cho con trước.”

Giai Tịnh chọn cho mình một chiếc bánh quy, ăn kèm với nước chanh, sau đó nhìn qua những bức ảnh một lượt “Đều rất đẹp ạ.”

“Vậy thì để mẹ gửi hết cho con.” Sau khi Tống Giai Kì gửi xong, bà lại tiếp tục thưởng thức nó rồi nói “Những bức ảnh này chụp đẹp quá! Nhất là mấy bức này này….”

Lê Cẩm Hòa thấy bà đặt mấy tấm ảnh làm hình nền điện thoại, ông cũng nói: “Tôi cũng đặt nó làm hình nền!”

Sau khi ăn điểm tâm xong, lúc Giai Tịnh quay về phòng, cô thấy ba mẹ vẫn đang thưởng thức những bức ảnh của bọn họ trên ghế sofa, niềm hạnh phúc trên khuôn mặt của bọn họ muốn giấu cũng không giấu được.

Ngày hôm sau, Giai Tịnh vừa ăn sáng xong chuẩn bị đi làm thì cô phát hiện ra vẻ mặt của Lê Thư Kỳ có vẻ không vui.

Chắc là cô ta đã biết được chuyện chụp ảnh gia đình tối qua.

Lúc này cô ta có chút oán hận, trừng mắt nhìn Giai Tịnh, cố gắng đè nén lửa giận ở trong lòng xuống, ánh mắt đó của cô ta như muốn ăn tươi nuốt sống Giai Tịnh vậy.

Giai Tịnh chỉ liếc nhìn một cái rồi thu ánh mắt lại, leo lên xe của Tư Thần Xuyên.

Điều này khiến Lê Thư Kỳ cảm thấy cay cú, cô nói với vú Trương đang đứng sau lưng cô: “Tối hôm qua, bạn tôi kết hôn, tôi đi làm phụ dâu cho cô ấy, khi tôi về thì bọn họ đã chụp xong đi ngủ hết rồi!”

Tức chết đi được!!

Vậy mà họ lại không đợi cô !!

Bắn nhiều pháo hoa như vậy, mời nhiều nhiếp ảnh gia như vậy... Vậy mà chụp xong liền đi ngủ, hoàn toàn không hề nghĩ đến tâm trạng của cô chút nào.

“Trong lòng lão gia và phu nhân không có cô…” Vú Trương thầm lo lắng thay cho cô “Thư Kỳ tiểu thư, cô phải mau chóng hành động rồi, nghe lời tôi đi, cô không thể trì hoãn thêm được nữa đâu! Nếu không thì địa vị của cô trong căn nhà này sẽ càng ngày càng giảm xuống đấy…”

“Nhưng mà…”

“Không thể tiếp tục chần chừ được nữa rồi!”

Nghe thấy vú Trương nói vậy, Lê Thư Kỳ cắn chặt môi và hạ quyết tâm.

Nước N.

Một chiếc trực thăng tư nhân thổi một cơn gió mạnh sau đó từ từ đáp xuống sân thượng của một tòa nhà văn phòng cao chót vót.

Ngay khi người đàn ông cao lớn đẹp trai vừa bước lên cầu thang của chiếc trực thăng liền có một ông quản lý chạy lên trên sân thượng “Thưa sếp, ngài khoan hãy đi, dự án ở trung tâm thành phố đột nhiên xảy ra một chút vấn đề, ngài ở lại thêm mấy ngày được không?”

Khuôn mặt của người đàn ông vốn đã lạnh lùng, dữ tợn, ngay khi anh vừa nghe thấy những lời này, ánh mắt của anh bỗng trở nên lạnh lùng hơn hẳn.

Vị trợ lý trẻ ở bên cạnh lên tiếng: “Sếp đang vội về nhà để gặp em gái anh ấy rồi, do công việc nên đã trì hoãn hơn mười mấy ngày rồi, hạng mục này ông cứ quay về bàn bạc với Từ tổng, nếu có vấn đề gì thì báo cáo với sếp sau.”

“Trợ lý Hứa chắc là anh không biết…”

Ông quản lý còn chưa nói hết câu, thì ông phát hiện ra Hứa Nặc đang nhìn vào chân phải của mình.

Lúc này ông mới nhận ra là mình đã đặt chân lên cầu thang của chiếc trực thăng.

Ông vội vàng lùi về phía sau một bước, cung kính cúi người xuống: “Sếp đi thong thả, trợ lý Hứa đi thong thả.”

Chiếc trực thăng cất cánh bay lên tạo ra một cơn gió lốc.

Người đàn ông cao lớn đẹp trai nhẹ nhàng hỏi: “Quà đã chọn xong chưa?”

“Thưa sếp, đều đã chuẩn bị xong hết rồi ạ!” Hứa Nặc cung kính đáp “Tổng cộng có ba phần quà, một phần là bộ nước hoa phiên bản giới hạn, một phần là một bộ son phiên bản giới hạn, còn một phần nữa là bộ mỹ phẩm chăm sóc da phiên bản giới hạn.”

Bởi vì anh không biết là sếp rốt cuộc muốn tặng loại nào cho em gái anh ta nên mỗi loại Hứa Nặc đều chuẩn bị một phần.

Bất luận là nước hoa, son môi hay là các sản phẩm chăm sóc da khác đều là những loại sản phẩm mà các cô gái hiện nay yêu thích nhất.

Nhưng người đàn ông cao quý lại nói với giọng lạnh lùng “Hơi nhẹ rồi.”

Hứa Nặc bỗng chốc nhận ra những món quà này nhẹ quá, vội vàng nói: “Là do tôi suy nghĩ không đủ chu đáo, sau khi xuống máy bay, tôi sẽ lập tức chạy đi chuẩn bị lại.”

“Bây giờ trong nước các cô gái thích hiệu gì nhất?” Người đàn ông nhẹ nhàng hỏi.

Hứa Nặc suy nghĩ một chút rồi nói: “Đương nhiên là GT rồi ạ.”

Ba năm trước, GT đột ngột xuất hiện, kiểu dáng độc đáo và mới lạ, mỗi bộ quần áo chỉ sản xuất ra đúng một bộ... Rất nhanh thương hiệu này đã trở nên nổi tiếng trong giới thượng lưu và được không ít người nổi tiếng, thiên kim tiểu thư và các ngôi sao săn đón.

Ngay sau đó, GT lại tiếp tục ra mắt các mẫu giày, túi xách... làm chấn động cả giới thời trang.

Thanh Ngôn, nhà thiết kế của GT đã giành được rất nhiều giải thưởng quốc tế, đã dẫn dắt cả thương hiệu đi lên, dần dần từ một thương hiệu nhỏ không ai biết đến biến thành một trong những thương hiệu quốc tế hàng đầu thế giới.

“Nghe nói gần đây GT vừa mới ra mắt một bộ sưu tập trang sức mới, mỗi một món trang sức đều là hàng độc nhất vô nhị…” Hứa Nặc nói đến đây liền đưa máy tính bảng trong tay cho người đàn ông xem.

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.