Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Món quà trị giá hàng tỉ đồng

Phiên bản Dịch · 1751 chữ

“Tịnh Tịnh à…”

“Hết hai phút rồi.”

Giai Tịnh trực tiếp cúp máy, đưa số này vào danh sách đen, đang chuẩn bị quay về phòng thí nghiệm thì lại có một số lạ khác gọi đến.

Giai Tịnh: ...

Không cần phải nói, chắc chắn là Bạch Bác Minh thay số mới mặt dày gọi cho cô tiếp.

Giai Tịnh trực tiếp cúp máy, đưa vào danh sách đen, bước vào phòng thí nghiệm.

Bạch Bác Minh sớm đã đoán trước được là cô sẽ không nghe máy nữa, trước khi gọi cho cô, ông đã sai người chạy đi mua hơn chục số rồi, lúc này ông ta dùng từng số một để gọi, Giai Tịnh đưa số nào vào danh sách đen thì ông sẽ đổi số khác để gọi tiếp.

Cuối cùng, Giai Tịnh quyết định tắt nguồn, khiến Bạch Bác Minh cũng hết cách.

“Nó nói sao?” Từ Nhược Văn đang ngồi bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Bạch Bác Minh, cảm thấy có gì đó không ổn “Nó vẫn không chịu nghe máy à?”

“Tắt nguồn rồi.” Bạch Bác Minh thở dài, nhìn cô con gái đang ngồi trên ghế sofa.

Bạch Tuyết Dung cúi đầu, bày ra bộ dạng đã làm sai chuyện gì đó, âm thầm ngồi khóc.

Trông rất đáng thương.

“Con nhỏ chết tiệt đó... Con bé đó, thật là quá đáng mà!” Từ Nhược Văn nghiến răng, hận Giai Tịnh đến mức cảm thấy trong lòng vô cùng ngứa ngáy “Bất luận thế nào thì cũng không được để chuyện này bị đưa lên thời sự, nếu không thì không chỉ có danh tiếng của Dung Dung, mà ngay cả danh tiếng của nhà họ Bạch cũng bị hủy hoại theo!”

Hừ! Không phải chỉ là sáu ngàn vạn thôi sao? Bọn họ là người giàu nhất thành phố D, cũng không đến mức bồi thường không nổi!!

Bạch Bác Minh im lặng một hồi lâu, lấy điện thoại ra, nhờ người treo bán vài căn biệt thự và mười mấy cửa hàng dưới tên ông “Bên mua phải thanh toán đầy đủ.”

Bằng không đợi đống quy trình vay vốn của ngân hàng được phê duyệt thì họ sẽ không thể nào nhận được tiền trong vòng ba ngày được!

“Bán nhanh đi, nếu mà thật sự hết cách thì giảm giá chút cũng được…” Bạch Bác Minh gọi điện xong, nhìn về phía vợ và con gái, đôi mắt ảm đạm “Sau khi bán xong, thì chúng ta chỉ còn có căn nhà này và một vài cửa hàng nữa thôi.”

Bà bảo mẫu đang bưng trà ở bên cạnh nghe thấy điều này bỗng giật mình, chân tay hoảng loạn làm rơi cái khay xuống đất.

“Làm gì vậy?” Từ Nhược Văn nhìn thấy bộ dạng lén lút của bà ta, không nhịn được quát lớn “Muốn dọa chết bọn ta à?”

“Vâng, xin lỗi phu nhân, là do tôi sơ ý…” Bảo mẫu thầm nghĩ, người sắp phá sản như bà ở đó mà ra oai gì với tôi chứ! Không được, bà phải tìm con đường khác thôi... Nhà họ Bạch sắp tiêu đời rồi!

“Ba, mẹ, con xin lỗi…” Bạch Tuyết Dung nghẹn ngào, nước mắt tuôn rơi, trông rất là áy náy.

“Haizz…” Bạch Bác Minh thở dài, một khi mấy căn biệt thự và cửa hàng dưới tên ông bị bán đi, thì ông sẽ không còn là người giàu nhất thành phố D nữa, thân phận và địa vị của ông cũng sẽ bị tụt xuống theo...

Khi đó, việc kinh doanh của nhà họ Bạch sẽ còn bấp bênh hơn...

“Đều là lỗi của con.” Bạch Tuyết Dung biết mình đã gây ra rất nhiều phiền phức cho ba mẹ mình, khóc lóc nói “Nếu như con không trở về căn nhà này, thì ba vẫn sẽ là người giàu nhất, còn mẹ vẫn sẽ sống trong nhung gấm lụa là… Là do con đã làm hại hai người, hại gia đình này! Con xin lỗi, con thực sự xin lỗi!”

Nếu cô còn không chịu xin lỗi, cô sợ ba mẹ sẽ tức giận đuổi cô ra ngoài.

Cô có thể nhìn rõ được là ba cô thật sự rất thất vọng về cô, cho dù cô khóc đến mức này, ba cô cũng không an ủi lấy một lời!

“Đứa con ngốc này! Con là con ruột của bọn ta, đã lưu lạc ở ngoài suốt mười tám năm trời, đã chịu nhiều cực khổ rồi!”

Từ Nhược Văn đau đau lòng xoa đầu cô, yêu thương nói “Hồi trước con không có điều kiện để học đàn, nhưng bây giờ thì khác rồi! Có ba mẹ ở đây, sau này con sẽ không còn phải chịu khổ nữa, chỉ là học đàn thôi mà, chỉ cần con vẫn còn muốn học, thì ba mẹ nhất định sẽ mời được gia sư về dạy cho con!”

Bạch Tuyết Dung chảy nước mắt, lắc đầu, dường như muốn nói là con không muốn học đàn nữa đâu.

Từ Nhược Văn lại càng đau lòng hơn “Không sao, chỉ cần bồi thường sáu ngàn vạn, thì chuyện này nhiều nhất cũng chỉ có những người có mặt ở đó biết, rất nhanh sẽ chìm vào quên lãng thôi, sẽ không truyền đến tai tất cả mọi người rồi trở thành trò cười trong thiên hạ đâu…”

Bạch Tuyết Dung gật đầu, bộ dạng vô cùng hối hận.

“Mấy hôm nữa là có kết quả thi đại học rồi, với trình độ của con, đậu đại học là chuyện không thành vấn đề!”

“Trong bốn năm đại học, con có thể thử phát triển các khía cạnh khác, không đánh đàn thì chúng ta cũng có thể học vẽ, học thiết kế quần áo, học golf, tóm lại là cải thiện sở thích của con để trở thành một thiên kim tiểu thư chân chính.”

“Đợi đến khi con tốt nghiệp ở một trường đại học danh tiếng, mạ vàng lên sản nghiệp của gia đình chúng ta thì con sẽ trở thành một cô thiên kim tiểu thư xinh đẹp có năng lực và học vấn, nhưng về phía A Kiệt thì…”

Hơi khó.

Từ Nhược Văn có thể nhìn ra được là hôm nay A Kiệt đã rất thất vọng về Dung Dung, còn bị Cao phu nhân kéo đi...

“Hôn sự giữa nhà họ Bạch và nhà họ Cao tạm thời chắc là sẽ không có tiến triển gì rồi…”

Trong lòng Bạch Tuyết Dung cũng hiểu rõ là Cao Thiên Kiệt đã hoàn toàn thất vọng về cô rồi!

Chuyện ngày hôm nay không chỉ có một mình cô mất mặt!

Cô cắn chặt đôi môi, không được, cô phải tìm cách giữ lại anh lại, cho dù có phải trả giá đi chăng nữa...

Trong phòng thí nghiệm.

Giai Tịnh đã chiết xuất thành công lá tía tô xanh, các chuyên gia và tiến sĩ đứng xung quanh đều bị sốc và khen ngợi cô.

“Lợi hại quá…”

“Chúng tôi đã thử mười mấy ngày rồi vậy mà cô lại hoàn thành nó chỉ trong vòng một buổi chiều!”

“Ở phương diện nghiên cứu thuốc này nếu như cô nói cô đứng thứ hai thì tuyệt đối không ai dám đứng nhất cả.”

Giai Tịnh nhìn vào lọ lá tía tô xanh được chiết xuất ra, có chút bất mãn nói “Vẫn chưa chiết xuất hoàn toàn được, các thành phần trong nó vẫn còn chưa đủ tinh khiết, tối mai tôi sẽ đến xem tiếp.”

Tối nay Tống Giai Kì đã sai người làm nhiều món ngon, muốn ăn mừng với cô, bây giờ trời đã tối rồi, cô phải mau chóng quay về, nếu không sẽ khiến bọn họ phải đợi lâu.

Nghe thấy tối mai Giai Tịnh sẽ đến tiếp, mấy tiến sĩ và chuyên gia lại hào hứng nói “Tuyệt quá!”

“Mặc dù còn chưa chiết xuất hoàn toàn, nhưng có thể chiết xuất được một phần thôi đã lợi hại lắm rồi!”

“Tôi còn tưởng là dự án này sắp thất bại rồi, nhưng không ngờ cô vừa đến thì tiến độ lại tăng nhanh như vậy!”

“Tôi tin là, ngày chúng ta đạt được thành công không còn xa nữa rồi!”

Giai Tịnh nhìn đống thành phần được đưa vào trong thiết bị “Tối nay mấy anh hãy thử kiểm tra xem đống thành phần này có thể tồn tại được bao lâu dưới nhiệt độ cao.”

Nếu như nó không thể chịu được nhiệt độ cao, dẫn đến việc các thành phần bị phá hủy, thì có chiết xuất chúng ra cũng vô ích.

“Cô cứ việc yên tâm, chúng tôi sẽ theo dõi chuyện này.”

Giai Tịnh lên xe rời khỏi, không lâu sau, cô đã về đến Khu biệt thự bỉ ngạn, vừa bước vào phòng khách, cô đã nhìn thấy một cây đàn mới được làm từ kim cương, phát ra ánh sáng đầy thu hút dưới ánh đèn.

“Tịnh Tịnh về rồi à?” Lê Cẩm Hòa nhìn thấy cô, vô cùng vui mừng “Vừa hay, con đàn thử xem thế nào, âm thanh phát ra có đúng không, có hay không?”

Lê Thư Kỳ đứng ở bên cạnh tỏ ra vô cùng ghen tị, lúc nãy cô vừa hỏi thử người giao đàn, cây đàn piano như vậy trị giá hàng tỷ đồng, rất có giá trị.

Người giao đàn tưởng cô là đứa con gái mà Lê Cẩm Hòa muốn tặng cây đàn này, liền chúc mừng cô làm cô tức muốn chết.

Ngón tay mảnh khảnh của Giai Tịnh vuốt ve các phím đàn, nhẹ nhàng ấn vài nốt nhạc, âm thanh rất xuất sắc, cây đàn như vậy chắc phải hơn cả tỷ đồng nhỉ?

“Giai Tịnh tiểu thư, tôi nghe nói cô là một bậc thầy piano, không biết là chúng tôi có vinh dự được nghe cô đàn một bài không?”

“Tôi nghe nói cô là Thanh Âm đại sư? Thú thật với cô, tôi là fan của cô đấy!”

“Thanh Âm tiểu thư, à không, Giai Tịnh tiểu thư, tôi có thể nghe cô đàn một bài không?”

“Ca khúc của cô vô cùng hay, đến nỗi mà mỗi tối trước khi đi ngủ tôi đều phải nghe vài bài.”

Giai Tịnh cười: Vậy hóa ra, ca khúc của cô còn có tác dụng gây mê sao?!

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.