Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà họ Bạch sắp tiêu đời rồi

Phiên bản Dịch · 1808 chữ

“Bạch phu nhân!” Vương phu nhân không muốn nghe bất kỳ lời giải thích nào nữa “Trước đó trong hợp đồng đã ghi rõ ràng là trong thời hạn hợp đồng còn hiệu lực, không được phép có bất kỳ tin tức xấu nào, nếu không sẽ phải bồi thường gấp mười lần... Dựa trên bản hợp đồng thì trong vòng mười ngày các người phải đưa chúng tôi 50 triệu, nếu không thì chúng ta chỉ có thể gặp lại nhau trên tòa thôi!”

“Khoan đã Vương phu nhân, Vương phu nhân…” Từ Nhược Văn còn muốn nói gì đó, nhưng đối phương đã cúp máy rồi, sau đó bà gọi lại thì số điện thoại của bà đã bị người ta chặn rồi.

Từ Nhược Văn suy sụp hẳn, năm ngàn vạn, bà tìm đâu ra năm ngàn vạn...

Mặc dù Bạch Bác Minh là người giàu nhất thành phố D, tài sản cá nhân của ông đã có hơn mười tỷ nhân dân tệ, nhưng hầu hết trong số đó đều là tài sản cố định, chẳng hạn như là nhà cửa, cửa hàng, cổ phiếu, xe hơi, v.v.

Khoảng thời gian trước đó, do tập đoàn đầu tư Giai Hào và các tập đoàn lớn khác đột nhiên không chịu hợp tác với bọn họ nữa, họ không xoay xở kịp số tiền để đầu tư, nên đã thua lỗ rất nhiều, họ phải bán không ít cửa hàng và nhà ở.

Bây giờ lại phải bồi thường năm ngàn vạn nữa??

E là họ chỉ có thể bán cổ phiếu đi thôi !!

Nhưng mà nếu như họ bán cổ phiếu đi rồi, thì họ trở thành cổ đông nhỏ... Quyền quyết định sẽ lọt vào tay của bà Bạch và các cổ đông khác!

Không, không được...

Họ không thể bán cổ phiếu được...

“Các người lui xuống hết đi!” Từ Nhược Văn đuổi bảo mẫu đi, hạ thấp giọng lo lắng hỏi Bạch Bác Minh “Giờ phải làm sao? Dung Dung vi phạm hợp đồng, phải bồi thường năm ngàn vạn trong vòng mười ngày…”

Bạch Bác Minh vừa muốn nói gì đó thì điện thoại rung lên, là số lạ.

“Alo, chào ông.”

“Ông có phải là Bạch Bác Minh tiên sinh không? Tôi là luật sư đại diện của cô Thanh Âm…”

Không biết là đối phương đã nói gì, Bạch Bác Minh tỏ ra kinh ngạc “Bồi thường sáu ngàn vạn sao??”

“Đúng vậy, cô Bạch đã sao chép tác phẩm của cô Thanh Âm, còn tự ý đem nó đi dự thi, thuộc hành vi vi phạm bản quyền một cách nghiêm trọng, phải chịu hình phạt tương ứng với hành vi này.”

“Theo quy định của pháp luật, thì các ông phải dừng hành vi vi phạm này lại, loại bỏ các tác động tiêu cực, xin lỗi tác giả, ngoài ra còn phải bồi thường tổn thất cho cô Thanh Âm.”

“Với danh tiếng của cô Thanh Âm, bồi thường năm ngàn vạn đã là vô cùng khoan dung rồi.”

“Nếu như trong vòng ba ngày chúng tôi vẫn chưa nhận được tiền bồi thường, thì chúng tôi sẽ kiện cô Bạch lên tòa, sau đó đăng thông báo về vấn đề này trên trang thông tin chính thức.”

“Đừng…” Bạch Bác Minh vội vàng cầu xin “Mọi chuyện đều có thể từ từ nói mà…”

Nếu như đăng thông báo về vấn đề này, thì người dân trong cả nước đều sẽ biết được chuyện Dung Dung sao chép tác phẩm, điều này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng của con bé và danh tiếng của nhà họ Bạch...

Từ Nhược Văn thấy Bạch Bác Minh nói chuyện điện thoại xong, vội vàng hỏi “Chuyện gì vậy? Con nhỏ Giai Tịnh chết tiệt đó đòi chúng ta sáu ngàn vạn tiền bồi thường sao? Dựa vào cái gì?”

“Dựa vào việc Dung Dung đã sao chép ca khúc của con bé!” Bạch Bác Minh nghĩ đến lại thấy tức “Bà có thể nào đừng cứ gọi con bé là con nhỏ chết tiệt được không vậy, nếu như không phải là do bà cứ khăng khăng đòi đuổi con bé ra khỏi nhà họ Bạch, thì với thân phận Thanh Âm đại sư của con bé, con bé sẽ mang lại cho chúng ta biết bao nhiêu lợi ích? Hai cô con gái của chúng ta ưu tú tới mức nào? Nở mày nở mặt biết bao? Sau khi con bé kết hôn còn mang lại thêm cho chúng ta biết bao nhiêu mối quan hệ nữa hả?”

Nhà họ Bạch đâu có thiếu tiền để nuôi thêm Giai Tịnh đâu!

Đến cuối cùng vẫn là do họ nông cạn!

Bây giờ hối hận đã quá muộn rồi...

“Ai mà biết được con nhỏ chết tiệt đó... con bé đó chính là Thanh Âm? Lúc trước cũng đâu có nghe con bé nhắc qua đâu.” Từ Nhược Văn có chút bực tức “Qua chuyện lần này có thể thấy được cô ta là người cực kì có tâm cơ! Bà thương cô ta nhất rồi, nhưng cô ta còn giấu cả bà!”

Từ Nhược Văn dám chắc là nếu như bà biết, thì bà chắc chắn sẽ nói với họ.

Bạch Bác Minh chán nản ngồi trên ghế sofa, bây giờ năm ngàn vạn tiền vi phạm hợp đồng và sáu ngàn vạn tiền bồi thường... Cộng lại đã hơn cả tỷ rồi!

Trên tay ông bây giờ không có nhiều tiền mặt đến vậy!

“Bác Minh à, hay là chúng ta bàn bạc lại với con bé xem sao? Con bé đó dễ mềm lòng…”

Từ Nhược Văn còn chưa nói hết câu, Bạch Bác Minh đã không nhịn được mắng “Bà cũng biết là con bé dễ mềm lòng sao? Nếu như lúc đầu bà hào phóng một chút, cho dù là lỡ đưa nó đi rồi, thì chúng ta cũng chia tay nhau một cách êm đẹp, sau này lỡ có gặp nhau trên đường, thì mỉm cười chào hỏi một tiếng, thì mối quan hệ giữa chúng ta sẽ không tệ đến mức này!”

Bạch Bác Minh đột nhiên phát hiện kể từ lúc Giai Tịnh rời khỏi nhà họ Bạch, thì nhà họ Bạch không làm được chuyện nào thuận lợi cả...

Khó khăn lắm mới thấy Dung Dung giành được hạng hai, còn chưa kịp vui mừng được mấy ngày đã bị vả mặt rồi!

Bạch Bác Minh đã không thể nào diễn tả nổi tâm trạng lúc này của mình nữa, là hối hận, đau lòng, tức giận hay phiền hà...

Ông chợt nhớ tới tập đoàn đầu tư Giai Hào, đột nhiên tỉnh ngộ.

“Hèn gì con bé lại ăn cơm cùng Ngô Phong Vũ, hèn gì trợ lý Lưu lại cung kính với con bé như vậy…”

Khả năng cao là nhờ vào thân phận Thanh Âm đại sư của con bé nên đã kết bạn được với một số người có quyền lực.

Bạch Bác Minh vô cùng hối hận “Gọi Dung Dung xuống đây, bây giờ chỉ có thể chân thành xin lỗi con bé, mong con bé tha thứ thôi…”

“Dựa vào đâu?” Từ Nhược Văn quát lên một cách bất mãn nói “Dung Dung đã xin lỗi cô ta trên sân khấu rồi còn gì…”

Còn phải xin lỗi nữa sao?

Làm vậy không phải là đang biến mình thành bàn đạp để Giai Tịnh giẫm lên người bọn họ sao?

“Nếu như một câu xin lỗi có thể giúp chúng ta tiết kiệm được sáu ngàn vạn, thì bà cứ che miệng lại mà cười thầm đi!” Bạch Bác Minh cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy “Điều tôi đang lo là con bé đó đã bị chúng ta làm tổn thương quá nhiều lần rồi, sẽ không dễ dàng tha thứ cho chúng ta như vậy…”

Cô ấy đưa số điện thoại của bọn họ vào danh sách đen cả rồi ...

“Hồi trước không phải là con bé thích sợi dây chuyện của Dung Dung sao? Cùng lắm thì đem tặng cho nó đi…”

Từ Nhược Văn còn chưa nói hết câu, Bạch Bác Minh đã cười.

“Ông cười cái gì?”

“Người ta là đại sư chơi đàn, không có tiền mua dây chuyền sao?”

“Vậy sao cô ta còn phải ăn cắp của Dung Dung? Lại còn qua lại với nhiều đàn ông như vậy? Không phải chỉ vì tiền thôi sao?”

Bạch Bác Minh ngẫm nghĩ một hồi rồi nói: “Những gì Dung Dung nói có khả năng không phải là sự thật, còn về việc con bé qua lại với rất nhiều tên đàn ông khác nhau, có lẽ là do thân phận bậc thầy dương cầm của con bé nên có nhiều người muốn kết bạn…”

Dù sao thì, những người có thân phận và địa vị đều thích tụ tập với nhau...

Từ Nhược Văn nghe ông nói vậy, bỗng nhiên cảm thấy có lý...

Nhưng sao Dung Dung lại lừa gạt mọi người được chứ?

Chắc là Bạch Bác Minh nghĩ nhiều rồi!

Đúng lúc này, điện thoại của Bạch Bác Minh lại vang lên, là thư ký Dương của công ty gọi tới.

“Bạch tổng à, không ổn rồi!! Nhà họ Lê đã buông lời nói không cho phép bất kỳ công ty nào hợp tác với nhà họ Bạch của chúng ta, ai mà dám giúp chúng ta, sẽ biết tay với nhà họ Lê!”

“Bây giờ lại có thêm một số công ty chạy đến chấm dứt hợp đồng với chúng ta nữa…”

“Nếu cứ tiếp tục như thế này, công ty của chúng ta sẽ không trụ nổi mất!”

Khi Bạch Bác Minh nghe thấy điều này, ông sững sờ và rất khó hiểu “Chúng ta đâu có đắc tội với nhà họ Lê đâu, nhà họ Lê có nói là vì sao không?”

“Không có…”

“Vậy thì cậu đi nghe ngóng thử đi!!” Bạch Bác Minh rất lo lắng, tại buổi lễ trao giải ngày hôm nay, họ không hề gây ra bất kỳ xung đột nào với nhà họ Lê cả... Thậm chí còn không chào hỏi nhau nữa kìa! Sao lại đắc tội được?

“Bạch tổng ngài đừng gấp, tôi đi nghe ngóng ngay.”

Sau khi thư ký Dương cúp điện thoại, Bạch Bác Minh cảm thấy mình sắp tiêu rồi...

Ông không hiểu vì sao nhà họ Lê lại làm như vậy, chẳng lẽ là vì Giai Tịnh?

Chẳng lẽ nhà họ Lê yêu thích Thanh Âm đại sư, thấy cô ấy bị bắt nạt nên mới đứng ra giúp đỡ?

Nếu vậy, thì họ đã đắc tội với hai người có thân phận và địa vị cùng một lúc rồi...

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.