Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổ yến này có vấn đề

Phiên bản Dịch · 1670 chữ

“Tâm trạng của bà ấy ổn định chưa?” Giai Tịnh nhẹ giọng hỏi.

“Rất ổn định, chỉ là có chút nhớ cô, bà ấy tìm y tá mượn điện thoại muốn gọi điện cho cô hết mấy lần, nhưng y tá nói cô thường xuyên đến bệnh viện để thăm bà ấy, chỉ cần thời gian tỉnh táo của bà ấy lâu chút, thì hai người liền có thể gặp nhau rồi.”

Điện thoại của bà Bạch bị Từ Nhược Văn giấu đi rồi, vì Từ Nhược Văn sợ bà đột nhiên tỉnh lại liền liên lạc với Giai Tịnh, trong lúc mơ màng đem toàn bộ tài sản đưa hết cho Giai Tịnh, cho nên không để điện thoại bên cạnh bà ấy.

“Ngày mai tôi sẽ đến thăm bà ấy.” Giọng của Giai Tịnh nhẹ nhàng.

“Được, bên tôi đang có một ca bệnh khó giải quyết, ngày mai cô qua xem giúp tôi xem thế nào.”

“Được.”

Giai Tịnh kết thúc cuộc gọi, liền nhìn thấy một đống tin nhắn wechat do Từ Nhược Văn gửi tới.

[Con tiện nhân không biết xấu hổ, thích dạng chân ra cho đàn ông ngủ đến vậy sao? Lễ nghi mà nhà họ Bạch dạy cô mấy năm nay đều bị cô nuốt xuống bụng sau đó thải ra hết rồi đúng không?]

[Dung Dung có lòng tốt muốn kéo cô về bờ, cô không nghe thì thôi đi, còn xúi bạn cô đánh con bé? Cô coi con bé bị cô đánh đến mức nào kìa?]

[Tôi muốn cô lập tức tới đây, thành tâm thành ý xin lỗi Dung Dung ngay!]

Có lẽ là do không thấy Giai Tịnh trả lời, Từ Nhược Văn lại gửi thêm mấy tin nhắn, tất cả đều là lời chửi rủa cô.

[Uổng công nhà họ Bạch nuôi dạy cô bấy lâu nay, nuôi một con chó nó còn biết cách giữ nhà, còn cô? Ngay cả con chó cũng không bằng!]

[Nếu tôi là cô, bây giờ tôi sẽ lập tức qua dập đầu một trăm cái cho Dung Dung, tranh thủ để nhận được sự tha thứ của Dung Dung.]

[Bảo cô tới đây ngay lập tức, có nghe thấy không?]

Giai Tịnh trả lời một câu “thiểu năng”, sau đó kéo tài khoản của bà ta vào danh sách đen, chuẩn bị tắm rửa rồi đi ngủ.

Đúng lúc này, ngoài cửa có tiếng của dì Lan vang lên.

“Giai Tịnh tiểu thư, cô ngủ chưa? Phu nhân bảo cô xuống ăn chút tổ yến.”

Giai Tịnh vốn dĩ cũng không đói, nhưng đây là tấm lòng của mẹ, cô không từ chối, sau khi cất hết đống thuốc đi xong liền xuống lầu.

Lê Thư Kỳ múc một chén tổ yến đặt trước mặt Tống Giai Kì, ngọt ngào nói “Mẹ, đây là tổ yến táo đỏ của mẹ.”

Sau đó lại múc một chén, đưa cho Lê Cẩm Hòa “Ba, đây là của ba.”

“Những chuyện này không cần con phải làm đâu.” Lê Cẩm Hòa cười ha hả, luôn cảm thấy đứa trẻ này càng lớn càng hiểu chuyện.

Tống Giai Kì cũng cười “Kỳ Kỳ à, chút chuyện nhỏ này không cần con phải bận rộn như vậy đâu.”

Lúc trước không biết cô là con nhà người ta, người nhà họ Lê từ trên xuống dưới ai nấy đều nâng niu cô trong lòng bàn tay suốt mười tám năm!

Cho dù chỉ là diễn một vở kịch suốt mười tám năm trời cũng sẽ nảy sinh ra chút tình cảm, huống chi là yêu thích cô từ tận đáy lòng, yêu thương cô trong khoảng thời gian dài như vậy.

Tuy không phải là con gái ruột của mình, nhưng nhìn thấy cô vẫn hiếu thảo, ngoan hiền như trước kia, thậm chí ngay cả những chuyện nhỏ nhặt như múc tổ yến thôi mà cũng tự mình làm, sau khi múc xong còn đặt trước mặt bọn họ, trong lòng Tống Giai Kì cảm thấy vô cùng vui mừng.

Thấy Giai Tịnh xuống lầu, Tống Giai Kì nở nụ cười “Tịnh Tịnh, con xuống rồi à? Mau qua đây ngồi bên cạnh mẹ nào.”

“Chị, đây là tổ yến của chị.” Lê Thư Kỳ tự mình múc cho Giai Tịnh một chén, cuối cùng mới múc cho bản thân.

“Kỳ kỳ có lòng rồi, đối xử với chị tốt đến vậy!” Tống Giai Kì nhìn Giai Tịnh với con mắt tràn đầy tình yêu thương “Nhân lúc còn nóng mau ăn đi.”

Giai Tịnh múc một muỗng, vừa đưa đến bên miệng đã ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, hạt cây gai dầu?

Vị thuốc đông y này, kết hợp với các loại thuốc khác, thường được dùng để trị táo bón.

Nhưng Giai Tịnh còn ngửi ra được một vị thuốc khác, ba đậu nghiền, khóe môi cô nhếch lên, đây là muốn hại cho cô bị tiêu chảy sao?

Giai Tịnh ngước lên, phát hiện ra Lê Thư Kỳ và vú Trương đang lén nhìn cô, bị cô nhìn thấy, bối rối nhìn sang nơi khác...

Giai Tịnh bỏ muỗng xuống, nụ cười trên khóe môi càng sâu hơn.

“Em gái hiểu chuyện như thế, cũng nhờ vú Trương thường ngày chỉ bảo tận tình, chén tổ yến này là em gái tự tay múc, phải đưa cho vú Trương trước mới phải.”

Vú Trương vừa nghe, nhất thời cảm thấy có gì đó không ổn “Giai Tịnh tiểu thư khách sáo rồi, tôi chỉ là một người hầu, sao có thể ăn thứ quý giá như vậy được.”

“Vú đương nhiên có thể rồi.” Giai Tịnh đặt tổ yến trước mặt bà, đôi môi anh đào mỉm cười “Chúng tôi đã gọi người một tiếng “Vú” rồi, đương nhiên là không coi người là người hầu, hơn nữa, một chén tổ yến thôi mà, hai người nói có đúng không? Ba, mẹ?”

Tống Giai Kì cười nói “Đúng đúng đúng, thường ngày vú Trương cũng vất vả rồi, một chén tổ yến thôi mà, bà cứ ngồi xuống ăn chung đi.”

“Đúng vậy, ý tốt của Tịnh Tịnh… Bà cứ ăn đi!” Lê Cẩm Hòa cười bổ sung thêm.

Vú Trương nào dám ăn chén tổ yến trước mắt này, nuốt nước bọt, cười một cách khó xử “Chắc là lão gia và phu nhân đều không biết, gần đây dạ dày của tôi không được tốt cho lắm... Chén tổ yến này, hay là cho Giai Tịnh tiểu thư ăn trước đi? Cám ơn ý tốt của cô Giai Tịnh tiểu thư…”

“Tổ yến chứa rất nhiều protein, giàu axit amin và các nguyên tố vi lượng, giúp tăng cường khả năng tái tạo của niêm mạc dạ dày, vú Trương dạ dày không khỏe, nên ăn nhiều hơn mới phải.”

Giai Tịnh nói tới đây, không đợi vú Trương từ chối, mỉm cười bổ sung thêm “Bên trong còn bỏ thêm không ít nguyên liệu tốt, vú Trương đúng là nên tự mình nếm thử xem.”

Vú Trương cảm thấy cô gái trước mắt này cứ như là ác quỷ vậy, rõ ràng mới ngửi có một cái, sao lại biết được trong đó bỏ cái gì!

“Vú Trương chê cây muỗng bị con cầm qua, bẩn rồi, cho nên không muốn ăn sao?” Giai Tịnh lại thay cho bà một cây muỗng mới, thấy bà vẫn không nhúc nhích, xụ mặt xuống “Có phải là con vừa mới trở về ngôi nhà này, lời nói của con cũng không có chút trọng lượng nào đúng không.”

“Vú Trương!” Lê Cẩm Hòa cũng không nỡ để con gái cưng của mình hoài nghi, vội vàng nói “Tịnh Tịnh có lòng tốt cho bà ăn, thì bà cứ ăn là được rồi! Một chén tổ yến thôi mà.”

“Tịnh Tịnh, con cũng đừng nghĩ nhiều, sao lời nói của con lại không có chút trọng lượng nào được chứ?” Tống Giai Kì đau lòng nói.

“Có thể là do con về ngôi nhà này hơi muộn, nên mọi người nghe lời của em hơn… Cho dù là có ý muốn cho người ta ăn chút đồ tốt, người ta cũng không nhận…”

Lời này vừa nói ra, Lê Cẩm Hòa và Tống Giai Kì nhất thời nhận ra cái gì đó, cũng đúng ha, những người hầu này ở cùng với Thư Kỳ trong một khoảng thời gian dài, đương nhiên sẽ đứng về phía của Thư Kỳ hơn!

Trong lòng Tịnh Tịnh nhất định sẽ có chút lạc lõng!

Nghĩ vậy, Tống Giai Kì hạ quyết tâm, không được, phải thay mấy người mới, không thể để bảo bối Tịnh Tịnh cảm thấy ủy khuất được.

“Em gái à, hay là em khuyên vú Trương ăn đi, nếu vú Trương thật sự không có khẩu vị, thì em cứ ăn thay cho vú ấy đi? Vú Trương không nghe lời chị, nhưng mà em là em gái chị, chắc là sẽ nghe lời chị phải không?”

Lê Thư Kỳ vừa nghe, sắc mặt lập tức trắng bệch, chỉ sợ âm mưu của cô bị vạch trần.

“Ý tốt của Giai Tịnh tiểu thư, tôi ăn là được rồi.” Vú Trương biết không ăn không được rồi, liền run rẩy cầm muỗng lên.

Giai Tịnh nở nụ cười thuần khiết tuyệt đẹp “Phải vậy rồi, ngon không vú Trương?”

Vú Trương có nỗi khổ không nói ra được, ăn hai miệng, rặn ra một nụ cười “Ngon.”

“Vậy xíu nữa vú phải ăn nhiều chút nha.”

“Cám ơn ý tốt của Giai Tịnh tiểu thư, tôi ăn một chén là đủ rồi, không thể ăn thêm nữa đâu.”

“Trong đó thêm rất nhiều nguyên liệu, bình thường vú vất vả rồi, phải bồi bổ tý.”

“Cám ơn Giai Tịnh tiểu thư đã quan tâm.” Trong lòng vú Trương vô cùng phức tạp, khó khăn lắm mới ăn xong tổ yến, bà tìm cớ nhanh chóng chuồn đi.

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.