Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có hai điều kiện

Phiên bản Dịch · 1643 chữ

“Ôi, bà đúng là có đôi mắt tinh tường, thế mà bà cũng nhìn ra được! Cậu ta là con trai của người giàu nhất Thành phố Q, sau này muốn kết hôn với Dung Dung đấy!”

Nghe thấy bốn chữ giàu nhất Thành phố Q, vương phu nhân mắt liền sáng lên, điều kiện gia đình của người giàu nhất Thành phố Q, tốt hơn nhiều so với người giàu nhất thành phố D.

Nghĩ đến việc sau này Bạch Tuyết Dung cũng là một thành viên của giới thượng lưu, Vương phu nhân liền biết đi chuyến này là đúng rồi, bà vừa cười vừa lấy ra một bản hợp đồng “Là như vậy, lần này tôi tới đây, chủ yếu là muốn mời Dung Dung làm đại sứ cho thương hiệu của chúng tôi.”

Nhà họ Vương chuyên sản xuất các loại đàn, đều bán rất chạy ở nước ngoài, Vương phu nhân biết người học đàn hiện nay đa phần đều là con nhà giàu, tuổi còn trẻ, cho nên đại sứ đương nhiên cũng phải chọn người trẻ tuổi.

Cuộc thi đàn lần này, hạng nhất là thiên kim tiểu thư của nhà họ Lê là Lê Thư Kỳ, với thân phận của người ta đương nhiên không thích xuất đầu lộ diện để làm đại sứ cho một thương hiệu đàn, nhà người ta cũng đâu có thiếu tiền...

Cho nên, Vương phu nhân đặt suy tính của mình lên người của Bạch Tuyết Dung.

Nhà họ Bạch từ trước đến giờ đều coi tiền như mạng, ngay cả chút lợi ích nhỏ cũng không bỏ qua...

Từ Nhược Văn cầm hợp đồng lên, nhìn thấy phí đại diện ghi trên đó, gần năm trăm vạn, biểu cảm trở nên ngây ngốc.

“Chúng tôi muốn ký hợp đồng một năm với Dung Dung, một năm sau, phí đại diện tăng hay là giảm, thì phụ thuộc vào Dung Dung rồi.”

Vương phu nhân đã nói đến mức này rồi, ý của bà rất đơn giản là nếu Dung Dung còn có thể nhận thêm được các giải thưởng khác, mạ vàng cho bản thân, thì phí nhất định sẽ tăng.

Nhưng nếu cứ dậm chân tại chỗ, thì phí sẽ giảm đi một ít.

Từ Nhược Văn nhận được một niềm vui bất chợt “Vương phu nhân, bà quá coi trọng Dung Dung nhà tôi rồi, đứa nhỏ này chẳng qua chỉ nhận được một giải thưởng nhỏ thôi mà…”

Vậy mà lại đáng giá năm trăm vạn! !

“Không, cuộc thi này có giá trị rất lớn, Dung Dung có thể đạt được hạng hai, chứng tỏ trình độ đánh đàn của con bé cao hơn các thí sinh khác.”

“Vậy hợp đồng này, tôi đợi Dung Dung về, để con bé ký tên là được phải không?”

“Đúng vậy… Nhưng có hai điều kiện.” Vương phu nhân cười “Thứ nhất là nếu Dung Dung trở thành đại sứ cho thương hiệu của chúng tôi, đương nhiên là không được phép phát ngôn cho các thương hiệu khác.”

Từ Nhược Văn cười tủm tỉm nói “Chuyện này tôi đương nhiên là biết rồi! Nhìn khắp cả nước, tuyệt đối không có thương hiệu nào trả được phí phát ngôn cao đến vậy…”

Vương phu nhân cười, nói tiếp “Còn một chuyện chính là, trong thời hạn hợp đồng còn hiệu lực, không được phép có bất kỳ tin tức xấu nào, nếu không thì phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng gấp 10 lần…”

“Dung Dung nhà tôi rất ngoan, tuyệt đối sẽ không có tin tức xấu nào!”

“Vậy thì phần hợp đồng này nhờ Bạch phu nhân đưa cho cô ấy ký, đợi lễ trao giải kết thúc, tôi sẽ tuyên bố thân phận đại sứ của cô ấy ở trên trang thương hiệu của chúng tôi, trước đó thì cứ giữ bí mật trước đi!”

“Không thành vấn đề.”

Vương phu nhân nói đến đây, đứng lên “Vậy tôi không quấy rầy gia đình các cô nữa, tôi thấy Bạch tiên sinh vẫn không ngừng nghe điện thoại... Chắc chắn là có rất nhiều người chúc mừng.”

“Nào có nào có.” Từ Nhược Văn cười nói vài câu khách sáo, tiễn bà ấy đến trước cửa, vui mừng biết bao.

Bạch Bác Minh vừa tiếp điện thoại xong, nghe bảo mẫu kể tin này, cũng vui mừng khôn xiết.

Các bảo mẫu khác cũng đang bàn tán:

“Dung Dung tiểu thư thật sự quá ưu tú rồi! Quả nhiên là con ruột có khác! Được thừa hưởng gen của lão gia và phu nhân, ai như con nhỏ Giai Tịnh kia!”

“Con nhỏ Giai Tịnh kia trên dưới không có một chút dáng vẻ nào của một đứa trẻ tốt, suốt ngày lạnh như băng, chắc tưởng mình là đóa hoa ở vùng núi cao!”

“Bạch tiên sinh nuôi cô ta lâu như vậy, cô ta cũng không về thăm một lần, một chút biết ơn cũng không có!”

“Nào giống như Dung Dung tiểu thư hiền lành thông minh chứ, cuộc thi khó như vậy, cô ấy thế mà lại đạt được hạng hai, giỏi quá đi!”

......

“Mọi người đang nói gì vậy?” Bạch Tuyết Dung hẹn hò về, ôm lấy cánh tay của Từ Nhược Văn đi vào phòng khách, giả bộ không nghe thấy lời khen của các bảo mẫu.

Mấy bảo mẫu nhìn thấy cô, lại khen một tràn.

“Dung Dung tiểu thư, cô cuối cùng cũng về rồi! Từ sáng đến tối, Cô hẹn hò hơi lâu đấy! Quả nhiên người trẻ tuổi yêu đương thật là ngọt ngào…”

“Dung Dung tiểu thư nhà ta, đã chiếm được trái tim của Thiên Kiệt thiếu gia một cách vững vàng rồi!”

“Không phải ai cũng có thể khiến Thiên Kiệt thiếu gia đi ra ngoài cả ngày được, Dung Dung tiểu thư nhà chúng ta chính là có bản lĩnh!”

Bạch Tuyết Dung dịu dàng cười, chỉ có bản thân cô ấy biết, vì trên trang chủ công bố thứ hạng thi đấu, Cao Thiên Kiệt mới chịu ra ngoài ăn mừng cùng cô.

Nếu không, đã nhiều ngày không đến tìm cô rồi.

“Dung Dung à, hôm nay Cao Thiên Kiệt đối với con, vẫn giống như trước chứ?” Từ Nhược Văn quan tâm hỏi.

Bạch Tuyết Dung gật đầu, không dám nhiều lời.

Kỳ thật trong lòng cô biết, có cái gì đó đang lặng lẽ thay đổi rồi...

“Vậy là tốt rồi, từ lần trước ở trước cửa phòng bệnh của Tư lão tiên sinh, Cao phu nhân nói những lời kia…” Từ Nhược Văn nói đến đây, phát hiện sắc mặt của con gái mình có chút xấu hổ, lúc này mới nói “Không sao không sao, Cao Thiên Kiệt vẫn thích con, mẹ liền yên tâm rồi, còn về Cao phu nhân kia thì mặc kệ bà ta!”

Mấy bảo mẫu đồng loạt bất bình thay cho Bạch Tuyết Dung.

“Cao phu nhân đó không biết có phải bị mù rồi hay không, Dung Dung tiểu thư ưu tú như vậy, bà ta có tư cách gì mà xem thường.”

“Bản thân bà ta cũng không lợi hại đến đâu! Ít nhất là trên phương diện đánh đàn, Dung Dung tiểu thư nhà ta lợi hại hơn bà ta nhiều!”

“Đúng vậy đó…”

Bạch Tuyết Dung mỉm cười, cảm ơn các cô đã khen, đang định lên lầu.

“Dung Dung, ký hợp đồng này trước đi! Năm trăm vạn này, khi khác con cũng có thể nói với Cao Thiên Kiệt, con là đại sứ của một thương hiệu rồi, bên nhà họ Cao, cũng sẽ coi trọng con hơn!”

“Vâng!” Bạch Tuyết Dung cầm bút, sau khi xem qua hợp đồng, điền số tài khoản ngân hàng và số chứng minh nhân dân của mình rồi ký tên.

Từ Nhược Văn tự mình đem hợp đồng đưa đến nhà bên cạnh, không lâu sau, tài khoản của Bạch Tuyết Dung liền nhận được năm trăm vạn tiền mặt!

“Bác Minh à, công ty của chúng ta được cứu rồi!”

Từ Nhược Văn vô cùng kích động, quả nhiên đứa bé này luôn biết cách làm bọn họ nở mày nở mặt! Là cây phát tài của gia đình họ!

“Bây giờ nếu mẹ anh tỉnh lại, nhìn thấy Dung Dung ưu tú như vậy, nhất định sẽ hối hận là lúc trước chỉ biết thiên vị cho Giai Tịnh!”

Tâm trạng của Bạch Bác Minh khá tốt “Được rồi được rồi, đừng có chuyện gì cũng nhắc đến Giai Tịnh.”

“Còn không phải sao…” Từ Nhược Văn vui vẻ nói “Dung Dung cho chúng ta bốn trăm vạn, tạm thời có thể giảm bớt chút nguy cơ trong công ty, chờ mẹ tỉnh lại, chúng ta mới để bà ta ký bản di chúc kia…”

Chỉ cần đem một ít cổ phần trong tay Bạch lão thái thái chuyển ra ngoài, một phần để lại cho Dung Dung, cuộc sống của bọn họ sẽ tốt hơn trước.

“Biết rồi, chuyện di chúc bà đã nói không ít lần rồi!”

Một bên khác.

Giai Tịnh đem bản thảo thiết kế đã sửa xong đưa cho Ân Phán Hy “Đây là bản thảo thiết kế sáng nay cô để trong văn phòng của tôi, tôi sửa xong rồi, cô xem đi.”

Ân Phán Hy vừa nhìn, trong mắt đều là ngôi sao “Giai tổng, cô sửa quá tốt rồi!”

Tất cả những chỗ còn thiếu sót đều bị Giai Tịnh dùng một phương thức đáng kinh ngạc khác để sửa lỗi và chú thích.

“Cô xem coi còn chỗ nào cần sửa không, trước khi tan làm đưa cho người kẻ bản mẫu, mau chóng làm ra bản mẫu, tranh thủ sản xuất sớm.”

Bạn đang đọc Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ của Tô Tô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Doremon98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.