Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tấn công Hô Duyên gia (1)

Phiên bản Dịch · 2872 chữ

Trương Đạo Phong và Trương Vận An cùng liếc nhìn nhau, trên mặt hai người đều tỏ vẻ vui mừng.

Trương Dương có được thành tích khá như vậy, lại còn trẻ như vậy, tâm tính lại có thể ổn trọng đến thế, thành thục đến thế quả thực khá là không dễ dàng, tất cả biểu hiện của Trương Dương đều khiến cho bọn họ vô cùng thoả mãn.

- Nói hay lắm, Trương gia ta có người kế tục rồi!

Một tràng thanh âm nặng nề đột nhiên vang lên, Trương Đạo Phong, Trương Vận An cùng Trương Dương đều hướng ánh nhìn lại phía cửa ra vào, Trương Bình Lỗ không biết đã về lại đây từ lúc nào.

- Lão gia tử, ngài không cần đi tra xét, người của Long gia đã đưa tin tới, người của Hô Duyên gia quả thực đã chạy thoát!

Trương Dương lập tức nói một câu, Trương Đạo Phong bên cạnh cũng gật đầu.

Trương gia vốn ít người, dù rất mực đoàn kết nhưng neo người vẫn là điểm yếu, muốn cái gì cũng không giống mấy đại gia tộc có rất nhiều nhân thủ có thể phái đi kia, mà chuyện gì cũng phải tự mình đi làm.

- Điểm ấy ta đã sớm đoán trước, chuyện ta đi thăm dò chính là bọn họ sẽ đem đến đâu!

Trương Bình Lỗ mỉm cười, chậm rãi gật đầu.

Vừa rồi ông ta đã đến đây, đã nghe được những điều Trương Dương nói, hiện tại lại càng hài lòng về Trương Dương.

- Lão gia tử, ngài trở về nhanh như vậy, chẳng lẽ đã tra ra bọn họ đi đâu rồi?

Trương Đạo Phong đột nhiên hỏi một câu, Trương Vận An cũng nhìn chằm chằm vào Trương Bình Lỗ, bọn họ cũng đều biết, lão gia tử mặc dù có hơi bất cần đời, nhưng làm việc lại rất mực chăm chú, không có có tin tức thì tuyệt đối sẽ không trở về nhanh như vậy.

- Đó là lẽ tự nhiên, ta thân chinh xuất mã, không có chuyện gì là tra không ra cả!

Trương Bình Lỗ càng thêm phần vui vẻ, lại còn xen lẫn vẻ đắc ý, bộ dạng này của ông lão chẳng khác gì đứa bé, y như Lão ngoan đồng, càng già càng giống con nít, cả người tu luyện nội kình cũng không phải là ngoại lệ.

- Lão gia tử, người trong gia tộc Hô Duyên rốt cuộc là đã đi đâu?

Trương Vận An cũng theo đó hỏi một câu, ông ta thì ngược lại không có nghĩ nhiều như vậy mà chỉ muốn sớm một chút tìm cho ra, là báo thù cho Trương Dương, cũng là để cho tất cả ai nấy đều biết rằng Trương Dương chính là “nghịch lân”( Long thần dùng vảy rồng trên người để bảo vệ bản thân mình, Vạn người không ai địch nổi. Chỉ riêng ở phía cổ, có một phiến vảy ngược, là yếu điểm của họ nhà rồng. Chỉ cần vừa chạm vào, đã khiến Long thần giận dữ. Người từng đụng vào Nghịch lân, không ai may mắn thoát khỏi cái chết.=>ví như báu vật kẻ khác không thể đụng vào-DG) của Trương gia, dù là người ở phương nào cũng không được sờ đến hắn.

Trương Bình Lỗ ngồi ở chỗ kia, cho mình rót chén trà. Chậm rì rì uống xong, tại Trương Vận An nhịn không được đang muốn đặt câu hỏi lần nữa, trong miệng mới nhẹ nhàng thốt ra hai chữ:

- Âm Sơn!

- Âm Sơn?

Trương Vận An, Trương Đạo Phong và cả Trương Dương đều nhìn nhau, Âm Sơn cũng là danh sơn của Trung Hoa, một trong mười rặng núi lớn, Âm Sơn sơn mạch so với Thiên Sơn thì nhỏ hơn một chút, nhưng là có chiều dài đến 2000 dặm có hơn.

Núi lớn dài 2000 dặm có hơn, khẳng định đa phần diện tích đều ở vào trạng thái nguyên thủy, hơn nữa Âm Sơn thuộc về thảo nguyên Mông cổ. Đó đều là chỗ hoang vắng, quả thực là thích hợp cho đại gia tộc ẩn cư.

Người của Hô Duyên gia dụng cách tránh né Trương gia trả thù mà trốn vào Âm Sơn cũng rất có khả năng.

- Lão gia tử, Âm Sơn lớn như vậy, ngài biết rõ bọn họ cụ thể ở đâu sao?

Trương Đạo Phong lại hỏi một câu. Ánh mắt của Trương Vận An và Trương Dương lập tức đều tập trung vào Trương Bình Lỗ, Âm Sơn quá lớn, biết rõ bọn họ ở đâu mới là mấu chốt.

Bằng không thì ngọn núi lớn nhường này, đi tìm từng chút một không biết phải tìm bao lâu, hơn nữa cũng không nhất định là có thể tìm được.

- Vị trí cụ thể ta vẫn chưa rõ ràng lắm, nhưng đã tập trung trong mấy ngọn núi. Khẳng định gần như là một trong số đó!

Trương Bình Lỗ khẽ lắc đầu, ông ta không biết là chỗ nào, nhưng lại có thể tập trung trong khu vực mấy ngọn núi, chỉ là mấy ngọn núi thì việc tìm kiếm sẽ không thể nghi ngờ là bắt đầu đơn giản đi rất nhiều.

Mấy ngọn núi này, mấy người bọn họ dùng thời gian chẳng bao lâu liền có thể tìm qua một lượt, Hô Duyên Phong có thể che dấu khí tức của mình, nhưng những kẻ khác thì không thể, bị bọn họ phát hiện chút dấu vết để lại thì liền có thể tìm được những...kẻ trốn chạy này.

- Lão gia tử, ngài đi ra ngoài cũng không có bao nhiêu thời gian, làm thế nào mà tra ra được hay vậy?

Trương Dương đột nhiên lại hỏi một câu, Trương Vận An và Trương Đạo Phong trên mặt cũng đều lộ ra vẻ hiếu kỳ tương tự, Âm Sơn cách chỗ bọn họ cũng không gần, khoảng cách này cho dù đến rồi đi ngay cũng cần phải mất thời gian, Trương Bình Lỗ rốt cuộc là làm cách nào mà biết được Hô Duyên gia chuyển đi nơi nào, bọn họ thật sự rất muốn biết.

Trương Bình Lỗ cười lớn một tiếng, trên mặt càng lộ vẻ đắc ý hơn, nói:

- Ha ha, lão Phong tử là đồ đần, không biết kỹ thuật tiên tiến, nhưng ta thì lại biết, các anh cũng biết, trên cái thế giới này có thứ tên gọi vệ tinh, hết thảy mọi thứ trên mặt đất đều có thể xem rất rành mạch, lúc nãy là ta đi tìm một vãn bối bảo y giúp ta tra ra tung tích của Hô Duyên gia sau khi rời đi!

- Vệ tinh?

Lần này người há hốc mồm lại là Trương Dương, Trương Vận An và Trương Đạo Phong cũng đều rất giật mình.

Chẳng ai ngờ rằng Lão Tổ tông nhà mình coi vậy mà tân tiến đến như thế, biết rõ vận dụng vệ tinh, vệ tinh quả thật có thể quan sát rất nhiều thứ trên mặt đất, tra ra đám người Hô Duyên gia chạy đi từ Thiên Sơn cũng rất có khả năng.

Nhưng việc điều tra cũng không phải dễ dàng như vậy, theo như lời Trương Bình Lỗ thì vị “vãn bối” này đoán chừng cũng là người có thực lực.

Mặc kệ Trương Bình Lỗ dùng phương pháp gì, bọn họ hiện tại quả thực đã tìm được chỗ Hô Duyên gia mới dời đến, đây mới là mấu chốt, mới là kết quả bọn họ muốn.

- Lão gia tử, xin phục ngài sát đất, ngài rõ ràng lại có thể nghĩ đến dùng vệ tinh!

Trương Đạo Phong cười khổ khẽ lắc đầu, phương pháp Trương Bình Lỗ sử dụng cũng ngoài dự liệu của ông ta, giờ thì có thể thấy rằng Lão Tổ tông nhà mình cũng không phải già mà ngoan cố như trong tưởng tượng, ông lão tiếp xúc với những điều mới lạ này nọ còn nhiều hơn so với chính ông ta.

- Đó là lẽ đương nhiên, ta đã tra được bọn họ sau khi đến Âm Sơn liền biến mất, vệ tinh có thể tra ra quá trình bọn họ dời đi, nhưng lại không tra ra vị trí hiện tại của bọn họ trên mặt đất, ta đoán chừng chỗ đó có khả năng đã bị trận pháp che dấu, nếu thực nói như vậy, chỗ đó không chừng là đã được bọn họ chuẩn bị xong từ trước, là gia tộc Hô Duyên có cao thủ về trận pháp, dựng trận pháp một lần nữa mới giấu diếm được tìm kiếm bằng vệ tinh!

Trương Bình Lỗ mỉm cười gật đầu, dùng vệ tinh tra ra tung tích Hô Duyên gia quả thật làm cho ông lão rất đắc ý.

Lần này là ông lão dùng vệ tinh quân dụng, vị “vãn bối” mà ông lão nói kia quả thật có vai trò cực lớn, nói là vãn bối, kỳ thật so Trương Vận An còn lớn tuổi hơn, chỉ là trong mắt ông lão, người của cõi thế tục dù tuổi tác có lớn mấy thì cũng vẫn là vãn bối.

Ai cũng không có khả năng như cái kia dạng, sống lâu như vậy.

- Ta về đây, các anh cứ chuẩn bị sẵn sàng, hai ngày sau chúng ta liền xuất phát, trực tiếp đi Âm Sơn!

Dáng tươi cười của Trương Bình Lỗ phút chốc lại biến mất rồi, lúc nói chuyện trong phòng lại không tự nhiên tỏa ra một luồng sát khí.

Luồng sát khí này lại khiến cho đám ba người Trương Dương cũng không nhịn được mà rùng mình một cái.

Ba người đều rõ ràng, lão gia tử lần này thật sự đã nổi giận. Bình thường một người tu luyện nội kình nhị đẳng, một khi tức giận đều có thể khiến máu tươi nhuốm ba bước, khiến kẻ khác phơi thây tại chỗ, Đại viên mãn như lão gia tử mà thật sự nổi giận thì thật đúng là máu chảy thành sông.

- Rõ ạ, hai ngày này chúng cháu nhất định sẽ chuẩn bị sẵn sàng!

Trương Đạo Phong lên tiếng trước, Trương Vận An vàTrương Dương cũng đều thể hiện rõ ràng. Trương Bình Lỗ lúc này mới thoả mãn rời đi.

Lão nhân gia này hành tung bất định, đi cũng không biết đi đâu, nhưng ông lão đã nói hai ngày sau xuất phát. Bọn họ sẽ tận dụng tối đa thời gian hai ngày này để chuẩn bị sẵn sàng là được.

Hai ngày trông thì có vẻ rất nhiều nhưng kỳ thật lại trôi qua rất nhanh.

Lần này sắp đi trả thù thế gia ngàn năm có Thủ Hộ Giả Đại viên mãn, đừng thấy Hô Duyên Phong bị thương, lạc đà chết gầy còn to hơn ngựa, Hô Duyên gia lại không biết đã ngầm chuẩn bị đến đâu nữa.

Lần này đánh đến tận cửa, cũng là lần đối đầu lớn nhất giữa nội kình thế gia sống mái với nhau trong suốt mấy trăm năm qua, hai thế gia ngàn năm đánh nhau, mặc kệ kết quả như thế nào thì hiển nhiên vẫn sẽ kinh động hết thảy mọi người.

Đối với Trương gia mà nói, đây cũng là cơ hội dương danh, chứng minh mình lần nữa. Bất kể là Trương Dương hay là Trương Vận An lẫn Trương Đạo Phong, thậm chí là Trương Bình Lỗ đều không cho phép chuyện lần này có gì sơ suất, bọn họ nhất định phải cho tất cả mọi người rõ ràng. Trương gia là thế gia ngàn năm, đừng thấy chỉ có bốn người nhưng không phải ai cũng có thể tùy tiện khi dễ được.

Nếu thật chọc giận bọn họ thì hậu quả cũng không phải người bình thường có khả năng gánh chịu.

- Ông ngoại, cậu, đây là mấy bình tinh huyết linh thú tứ đẳng. Hai người tranh thủ thời gian phối ra một ít Tinh Huyết Đan tứ đẳng, như vậy khi đối chiến với Hô Duyên gia chúng ta càng có phần nắm chắc!

Trương Bình Lỗ vừa đi, Trương Dương liền lấy ra rất nhiều thứ từ trong tủ bảo hiểm.

Tinh huyết linh thú tứ đẳng, Hỏa Long quả, Ngọc Phục Linh ngàn năm có được từ trước cùng với Vạn Niên Linh Nhũ và ngàn năm Hà Thủ Ô vừa đoạt được không lâu.

Cộng thêm một phần nguyên liệu Long gia lần trước đền bù tổn thất cho Trương Dương, Trương Dương thoáng cái lấy ra thiệt nhiều nguyên liệu thiên tài địa bảo đỉnh cấp.

Những thứ nguyên liệu này lại khiến cho Trương Đạo Phong cùng Trương Vận An đều nhìn mà ngây cả người.

Hai người bọn họ tuổi tác đều lớn hơn rất nhiều so với Trương Dương, đặc biệt là Trương Đạo Phong, không chỉ chính mình gặp được thiên tài địa bảo mà còn giúp những người khác phối chế qua không ít thuốc, dù là như thế nhưng cũng chưa từng thấy qua nhiều nguyên liệu đỉnh cấp như vậy.

- Dương Dương, cháu, cháu kiếm được nhiều thứ tốt như vậy từ hồi nào thế?

Thấy Trương Dương từng bước từng bước lấy ra những vật này, ngoại trừ thiên tài địa bảo ra thì cũng không có thiếu các phụ dược đáng quý, Trương Vận An cũng nhịn không được nữa liền trực tiếp hỏi một câu.

- Đều là cháu tự tích lũy trong khoảng thời gian này, vừa khéo có cậu và ông ngoại ở đây , cháu không cần một mình vất vả phối chế toàn bộ ra thành phẩm rồi!

Trương Dương cười ha hả, nhiều thứ tốt như vậy khiến hắn cũng có chút đắc ý, chỉ là không biểu hiện ra ngoài mà thôi.

- Không khổ cực gì, cho dù vất vả hơn mà có thể phối chế ra nhiều Linh Dược như vậy thì ta cũng chấp nhận, Dương Dương, cháu thật sự là dân địa chủ phú hào, không, địa chủ phú hào cũng không ai giàu có như cháu!

Nhìn một đống lớn các thứ đồ tốt, Trương Vận An hai mắt sáng rỡ.

Nhiều thứ tốt như vậy, ngay cả thời điểm Trương gia cường thịnh nhất cũng không nhất định sẽ có nhiều như vậy, lúc này trong lòng ông ta kích động cũng không biết nên nói thế nào cho phải.

Đống đồ này thuộc về Trương Dương, thế nhưng Trương Dương là ai, là truyền nhân của Trương gia bọn họ, lại còn là truyền nhân duy nhất trước mắt, toàn bộ những thứ Trương gia sở hữu trong tương lai đều sẽ thuộc về Trương Dương, những thứ tốt hắn sở hữu tự nhiên là càng nhiều càng tốt.

Trương Đạo Phong cũng có chút kích động, nhưng nếu so với Trương Vận An thì còn nhiều hơn một ít.

Thứ đầu tiên ông ta nghĩ tới chính là Vô Ảnh, Tầm Bảo Thử quả thực lợi hại, ông ta đem hết công lao những thứ mà Trương Dương lấy hết thảy đều quy về Vô Ảnh.

Đồng thời trong lòng ông ta cũng cảm thán vô cùng, những gì ông ta và Trương Vận An nghĩ đều giống nhau, Trương Dương sở hữu càng nhiều thì càng tốt, xem ra lúc này đây, là trời xanh thật sự muốn giúp cho Trương gia bọn họ quật khởi thêm lần nữa.

Nghĩ đến việc Trương gia quật khởi, Trương Đạo Phong trong lòng lại không tự nhiên dấy lên chút nỗi niềm sầu não, lặng lẽ bụng bảo dạ:

“Thi Hoa, con đã có một đứa con giỏi giang, năm đó thực sự là cha có lỗi với con!"

Con gái đã thật sự để lại cho Trương gia một truyền nhân hoàn hảo, lúc này trong lòng Trương Đạo Phong cũng đã bắt đầu hối hận, lúc trước nếu không phải lão hà khắc, tuân thủ nhiều quy củ của tổ tiên như vậy thì tốt rồi, nói không chừng con gái cũng sẽ không gặp phải đại nạn, hiện tại cũng có thể cùng Trương Dương làm người một nhà thật vui vẻ.

- Cậu, ông ngoại, làm phiền hai người lo liệu đống này rồi, cháu đi trước, nhiều dược liệu như vậy sẽ cần chút thời gian để phối chế!

Trương Dương đem tất cả các thứ chia ra xong xuôi rồi cười mà xin phép quay trở về phòng mình, phối thuốc cần phải có thời gian, thời gian hai ngày cũng không nhiều, chỉ dựa vào một mình hắn, chỗ dược liệu này thật đúng là không thể phối chế xong.

Chỗ này đều là Linh Dược, cho dù nội kình tứ đẳng như hắn thì phối chế Linh Dược cũng không thể có chỗ nào qua loa, đều cần phải có thời gian.

Bạn đang đọc Thần Y Thánh Thủ của Chín Mươi Chín Dùng Thư Sinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 424

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.