Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thương khung rộng lớn

Tiểu thuyết gốc · 1229 chữ

Hoàng Đế Phù Quang Tiên Quốc vi hành ở bên ngoài hành lang của Thiên Học Cung, đi theo y cũng chỉ có Công Công Đại Tổng Quản, cùng với mấy vị Hoàng Hậu và Phi Tần.

Đi ngang lớp học của Lý Trường Ca, y cũng đưa mắt nhìn qua toàn bộ lớp học, còn đặt biệt chú ý đến hắn.

Mà hắn lúc này đang một bộ lơ đễnh, hết nhìn đông ngó tây, lại nhìn đến mấy vị nữ tử trong phòng, đặc biệt hơn, hắn còn nhìn trộm Gia Cát Thường Hi.

Hoàng Đế đương triều Lý Chính Thuần bên ngoài tuy vẫn giữ nguyên thần sắc, nhưng trong lòng lại khẽ thở dài.

"Ca nhi, đêm đó thật sự hù dọa con đến nông nỗi này sao? Thân làm phụ hoàng như ta, thật là có lỗi mà ... là phụ hoàng của ngươi không tốt, Ca nhi à!"

Đêm đó, hắn theo nhị ca ra ngoài dạo chơi, không may bị người ta tập kích, cũng may là đám sát thủ ấy chỉ nhằm vào nhị ca hắn cho nên hắn mới giữ được một mạng, chỉ là nhị ca hắn thật xui xẻo chỉ trong một đêm đã trở thành phế nhân.

Lần đó hắn vì sợ hãi mà ốm liệt giường mấy ngày mấy đêm, không dám ra khỏi phòng mấy tháng liền làm cho người ta không khỏi cảm thấy hắn vì sợ quá mà bị dọa cho thần hồn tổn thương, biến thành một kẻ ngu ngốc.

Cũng chính vì chuyện này mà Hoàng Đế Lý Chính Thuần cũng là phụ hoàng của hắn canh cánh trong lòng mấy năm qua không thôi.

Ngược lại với cảm xúc chua xót của y, đương kim Hoàng Hậu thấy Lý Thiên Minh chăm chú nghe giảng, còn tên kia thì ngu ngu ngơ ngơ lại vô cùng hài lòng.

"Xem như ngươi cũng là may mắn mới hóa thành một tên ngốc như vậy! Đỡ phải bẩn tay của lão nương!"

Nàng lên tiếng thay cho hoàng nhi lấy lòng của hoàng đế bệ hạ.

- Bệ hạ, người xem, Thiên Minh chúng ta thật là chăm chỉ nghe giảng, hôm nay Tề lão giảng đạo trị quốc, hắn chăm chú như vậy, người làm mẫu thân như thần thiếp cũng thấy an lòng!

Mấy vị Phi Tần khác ở xung quanh không khỏi bĩu môi, khen hắn chăm chú nghe giảng là được, hà cớ gì phải nhấn mạnh bài giảng, đây không phải nói chỉ có hắn mới chịu học trị quốc, kế thừa ngai vị.

Hôm nay lại không có mẫu thân của Lý Băng Băng cùng với mẫu thân Lý Trường Ca ở đây nên ả ta càng tự tung tự tác, bình thường trước mặt hai người kia, ăn nói cũng phải vô cùng cẩn thận.

Hoàng Hậu được thế liền lấn tới, cố ý mượn nước đẩy thuyền.

- Người xem, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, Gia Cát Thường Hi phong tư tuyệt đại, gả cho Tam Hoàng Tử có chút không ổn, không bằng ... gả cho Minh nhi ...

- Đủ rồi!

Giọng hoàng đế không giận không vui cắt ngang lời nàng ta.

Sở dĩ y ban hôn cho Lý Trường Ca và Gia Cát Thường Hi chính là lưu lại hậu chiêu cho hắn, sau này hắn cũng có thêm chỗ dựa ở Phù Quang Tiên Quốc.

Có Tần gia cùng Gia Cát gia chống lưng, người muốn giết hắn cũng phải dè chừng không ít, chỉ tiếc là hắn thực sự quá ngốc, không những vậy lại còn vô cùng phong lưu bại hoại.

Chính y cũng cảm thấy, đem Gia Cát Thường Hi gả cho hắn, khác nào đem bông hoa nhài cắm lên bãi phân trâu.

Lý Chính Thuần phất tay áo rời đi, không ai rõ y nghĩ gì ở thời điểm hiện tại, Hoàng Hậu và mấy vị Phi Tần tức tốc theo sau, ai cũng im lặng không dám lên tiếng dò hỏi sợ chọc y nổi giận.

Ở bên trong lớp học, cũng chỉ có Lão Giáo Quan họ Tề kia là nhận thức được bọn họ vừa ghé qua.

Bởi vì ở cảnh giới Hợp Thể kỳ như bọn họ, muốn không cho Luyện Khí Kỳ tu sĩ phát giác thì đám đệ tử ở đây cũng không có cách nào phát giác.

Lý Băng Băng sở dĩ biết trước chuyện này mới dặn dò Lý Trường Ca như vậy, phỏng chừng lúc này nàng còn không biết phụ hoàng vừa ghé qua đây trong chốc lát.

- Tam đệ, đệ hãy nghiêm túc lên một chút! Lỡ như phụ hoàng đi ngang qua, sẽ vô cùng thảm đó!

Lý Trường Ca cười cười, bọn họ đã đi ngang qua rồi, còn có thể quay lại sao?

Chỉ là hắn không ngờ, vị Hoàng Hậu kia vậy mà đi theo phụ hoàng hắn, chắc hẳn bà ta cũng không có ý tốt lành gì, nhất định là đi theo để giám sát hắn cùng với nhị ca và tứ đệ, xem xem có ai tranh phong quang với Lý Thiên Minh hay không mà thôi.

"Thật là phiền phức!" Hắn lẩm bẩm trong đầu.

Đột nhiên Tề Lão Giáo Quan hỏi hắn.

- Tam Điện Hạ, tại sao Chu Quốc lại bại vong?

Hắn trả lời qua loa cho có.

- Hả? Chẳng phải nhà họ Chu lấy võ vi tôn coi thường thiên hạ nên mới bại vong sao?

Thấy hắn trả lời qua loa, Tề lão liền vặn hỏi.

- Đúng là như vậy, nhưng gốc rễ ở đâu?

Hắn nhún nhún vai.

- Ta không biết!

Họ Trụ lập quốc, lấy võ vi tôn, coi thường thiên hạ chúng sinh, lại không đặt ra pháp luật trị quốc dẫn đến suy vong.

Hắn biết rõ điều này, bởi điển cố về Trụ gia Chu Quốc, hắn đã đọc qua, hơn nữa còn đọc không ít biện luận của các bậc tiền bối lý nào không tường minh.

Nhưng trọng điểm không nằm ở chỗ lấy võ vi tôn này, mà là hữu dũng vô mưu liền dẫn đến bị người ta tính kế mà bại vong.

Bởi vậy, các đời hoàng đế sau này lấy đó làm bài học, lấy võ trị quốc cũng phải có quốc pháp mới an dân, định thiên hạ, đặc biệt là thiên tử phải có tri thức, phải có mưu trí, bởi vì chỉ có võ lực là không đủ nếu không liền sẽ bị kẻ khác tính kế.

Phù Quang Tiên Quốc cũng là như thế, bên cạnh tu luyện, việc học tập để thành người có cơ trí cũng là việc quan trọng.

Tỷ như tình trạng hiện tại của Lý Trường Ca, cứ cho là hắn tu đạo đạt tới Hợp Thể kỳ cảnh giới đi, liệu Lý Chính Thuần có truyền ngôi cho một kẻ ngu ngốc, lưu manh bại hoại như hắn?

Lý Trường Ca nhìn ra ngoài khung cửa sổ, mặc kệ Tề Lão Giáo Quan đang thao thao bất tuyệt bên trên.

Thương khung rộng lớn kia mới là nơi hắn hướng tới, phá toái hư không phi thăng thượng giới mới là thứ hắn truy cầu.

Phù Quang Tiên Quốc này trong những điển cố và điển tích kia, quả thực quá nhỏ bé.

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.