Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiên cường!

Tiểu thuyết gốc · 1521 chữ

Lý Trường Ca ở thời điểm hiện tại hoàn toàn có thể cầu xin Liễu Mi giúp hắn diệt trừ Phi Dực Mãng Xà, hắn biết chắc chắn một điều rằng chỉ cần hắn mở lời nàng chắc chắn sẽ ra tay.

Nhưng hắn lại không làm như vậy, hôm nay hắn được phép thử, hắn nhất định phải thử xem rốt cuộc cực hạn của bản thân hắn ở trong nghịch cảnh có thể chống cự được bao lâu, đi được bao xa, lối suy nghĩ và tính toán của hắn trong hiểm cảnh có bao nhiêu tác dụng, có bao nhiêu sai lầm.

Để một ngày nào đó hắn hành tẩu ở Tu Chân giới không có cao thủ hộ đạo ở bên cạnh hắn vẫn tự tin có thể xoay sở được. Nếu bây giờ hắn chọn bỏ cuộc ngay từ đầu, lựa chọn phương án nhàn hạ nhờ vả Liễu Mi mà nói trong tương lai hắn nhất định sẽ phải hối hận, do vậy hắn vẫn cắn răng mà cố gắng đến tận bây giờ mà không có lấy một lời than thở, không một chút yếu lòng mà nghĩ đến việc cầu xin Liễu Mi.

Thậm chí ngay cả Gia Cát Thường Hi ở bên cạnh hắn lúc này cũng vậy, hắn không xem nàng là gánh nặng, cũng không có ý nghĩ bỏ nàng ở lại phía sau để một mình hắn dùng phi chu tẩu thoát, tất nhiên phi chu chỉ chở một người tốc độ sẽ nhanh hơn mà tiêu hao cũng ít hơn là chở hai người, nhưng hắn không mảy may nghĩ đến chuyện đó.

Bởi hôm nay hắn ngoan độc bỏ nàng, ngày sau có ai nguyện ý tin tưởng đi cùng hắn.

Hôm nay hắn không thể bảo vệ hôn thê của mình, tương lai hắn làm sao có thể nói mấy lời như "ta sẽ bảo vệ nàng".

Ngay cả Gia Cát Thường Hi cũng đã nghĩ tới mình ở thời điểm hiện tại là gánh nặng cho hắn, nhưng nàng có chút sợ hãi, nàng không đủ can đảm để nói hắn bỏ nàng ở lại, một mình hắn tẩu thoát.

Nhìn thấy sự lo lắng trong mắt của nàng, Lý Trường Ca cũng hiểu được rơi vào hoàn cảnh cửu tử nhất sinh này dù là ai đi chăng nữa, dù bình thường có mạnh mẽ và băng lãnh bao nhiêu cũng sẽ có giác ngộ sợ hãi từ tận thâm tâm.

Phàm nhân truy cầu tiên đạo để làm gì, chẳng phải vì sợ chính mình có ngày sẽ chết đi mà truy cầu trường sinh, muốn đoạt thiên địa tạo hóa vượt qua quy tắc của đại đạo đem mình vĩnh sinh bất diệt ư.

Cho nên rơi vào khoảnh khắc sinh tử tất trong lòng có dao động, nhưng quan trọng là những lúc như thế này bản tâm của kẻ thiện có phát sinh biến hóa vì cầu sinh mà biến ác hay không mà thôi.

Chính Thường Hi cũng có chút lo lắng, nàng không biết liệu hắn có đột nhiên đẩy nàng về phía sau làm mồi cho Ma Thú, một mình chạy thoát khỏi hiểm cảnh hay không.

Trước nay nàng và hắn tình nghĩa cũng không tính là sâu, nếu không muốn nói là nông cạn, hơn nữa, chính nàng ngày xưa cũng không xem hắn ra gì, thường xuyên tỏ ra lạnh nhạt, trong mắt đối phương chắc gì đã thật sự xem trọng nàng.

Nhưng từ nãy đến giờ, hắn vẫn một mực kiên định mang nàng chạy trốn không một lời oán thán làm nàng tự cảm thấy hổ thẹn đôi chút, nhưng chưa đến phút cuối chưa thể nói được lời gì.

Phi Dực Mãng Xà đẩy cả hai vào hiểm cảnh làm tâm lý của cả hai không ngừng biến hóa, cũng góp phần hình thành những suy nghĩ chững chạc làm nên con người của họ sau này.

- Thường Hi, lát nữa đến bãi loạn thạch, nếu có cơ hội tách ra nàng hãy chạy trốn, con Phi Dực Mãng Xà này là nhằm vào ta, là ta đã liên lụy đến nàng.

Gia Cát Thường Hi nhìn hắn trong trầm mặc, lời này của hắn làm nàng dao động, liệu hắn có phải muốn dùng nàng làm mồi nhử, một mình chạy trốn hay không.

Nàng có chút do dự, nhưng rồi cũng lên tiếng đồng ý với hắn, nàng lựa chọn tin hắn một lần.

- Ân, ta sẽ cố gắng chạy về phía biên giới của bãi săn thông tri hộ vệ đến giải cứu điện hạ!

- Ừm, nhất định phải cẩn thận.

Bãi loạn thạch dần xuất hiện trong tầm mắt, hắn có chút khẩn trương, thành bại đều ở tại chỗ này, hắn thật sự hy vọng nàng có thể an toàn trốn thoát.

Phi chu lao vào bãi loạn thạch dần dần khuất sau mấy tảng đá chọc trời.

Phi Dực Mãng Xà rít lên một tiếng, rồi điên cuồng lao vào bãi loạn thạch, chiều dài và thân hình to lớn của nó bắt đầu trở nên bất lợi.

Tốc độ của nó chậm lại trông thấy, khoảng cách vốn đang bị rút ngắn lại bị kéo giãn ra nhanh chóng.

- Còn nhớ địa đồ mà ta đưa cho nàng?

- Ân, ta còn nhớ!

- Ừm, vậy thì tốt! Đợi cách thêm một đoạn nữa, ta sẽ thả nàng xuống, nhất định phải toàn lực chạy trốn, đừng nghĩ gì nhiều.

Nghe hắn nói câu cuối nàng không biết nên nói gì, chỉ trầm mặc mà nhìn hắn, ánh mắt có nghi ngờ, có tin tưởng, có sợ hãi, cảm xúc đan xen phức tạp.

Đợi cho đến khi cả hai đi một đoạn xa, cũng được xem là an toàn, Lý Trường Ca mới thả nàng xuống.

Vốn nghĩ hắn sẽ dùng phi chu lao về phía trước, nàng không ngờ đến hắn vậy mà vòng lại chỗ con Phi Dực Mãng Xa, đằng xa vang lại tiếng của hắn.

- Ta sẽ dẫn nó chạy về phía sơn mạch, nàng hãy cố hết sức chạy về phía sâm lâm.

Một cảm giác hổ thẹn dâng lên trong lòng nàng, sau đó rất nhanh hóa thành sự cảm động sâu sắc, mắt nàng nhòe đi một chút nhìn theo bóng lưng cứng cỏi kia của hắn.

- Điện hạ ... chàng nhất định phải trụ đến lúc ta quay lại!

Nàng nói lớn đáp lại lời hắn dù không biết hắn có nghe hay không rồi tận lực mà lao về phía sâm lâm.

Sau lưng nàng tiếng Phi Dực Mãng Xà rít gào, tiếng lân giáp của nó va chạm vào thạch trụ càng lúc càng nhỏ, quả thực hắn đang dẫn nó đi về phía ngược lại với nàng.

Đột nhiên mắt nàng nhòe lệ, mới tức thì nàng còn nghi ngờ nghĩ xấu về hắn, vậy mà giờ đây lại vì hắn mà khóc, tâm tình của nữ nhi biến hóa quả nhiên phức tạp.

Lý Trường Ca ở bên này điên cuồng bỏ chạy, hắn không dám lơi lỏng một giây nào, sợ Mãng Xà sẽ phi tới mà nuốt chửng hắn.

Thậm chí hắn bây giờ tâm ý đặt lên người con Mãng Xà mà quên đi cả sự hiện diện của Liễu Mi.

Nuốt xuống một viên đan dược hồi chân khí, cơ thể hắn lập tức rạo rực, chân khí ồ ạt tràn ra khắp cơ thể, một phần đi vào đan điền, một phần tản ra kỳ kinh bát mạch gây sức ép lên nhục thân.

Cũng vì vậy mà Trúc Cơ kỳ tu sĩ trở xuống trong vòng một canh giờ chỉ có thể sử dụng một mai Chân Khí Hoàn, nếu không sẽ có thể bị bạo thể mà chết.

Sở dĩ Chân Khí Hoàn có thể đem chân khí nhanh chóng hồi phục chính là nhờ vào sự bạo phát của đại lượng chân khí bên trong nó, đem chân khí nhanh chóng đẩy vào đan điền bổ sung sự thiếu hụt do tiêu hao, mà cũng vì vậy mà một phần không kiểm soát được sẽ gây sức ép lên cơ thể, hay còn gọi là phản phệ, nếu dùng quá liều tất nhiên sẽ bị bạo thể mà chết.

Ý tưởng của Lý Trường Ca chính là dẫn Phi Dực Mãng Xa đi một vòng ở trong bãi loạn thạch, lợi dụng địa hình mà lần nữa kéo giãn khoảng cách với nó, sau đó lập tức thoát ra khỏi bãi loạn thạch chạy về phía sâm lâm, hướng Gia Cát Thường Hi vừa rời đi kia.

Để lúc nàng quay lại cũng có thể sớm gặp được hắn.

Liễu Mi trên vai của Lý Trường Ca, ánh mắt nhìn hắn mang nhiều điều suy tư.

"Không nghĩ đến hắn lại là một con người kiên cường như vậy!"

Nàng vẫn chờ đợi hắn lên tiếng cầu xin nàng giết chết con Mãng Xà này, nhưng có vẻ nàng sẽ phải đợi lâu rồi đây.

Bạn đang đọc Vô Cực Tiên Đế sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.