Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp gỡ bất ngờ

Phiên bản Dịch · 1552 chữ

- Cẩm Hồ quật khởi thời gian rất ngắn, cũng đã hơn ba năm rồi, tao cùng với Đỗ Phi đều tham dự cũng như chứng kiến sự quật khởi của Cẩm Hồ, có thể mức độ tao tham dự vào hơi sâu một chút, cho nên trong tập đoàn Cẩm Hồ tao có một chút địa vị.

Trương Khác cười giải thích:

- Cẩm Hồ phát triển tại Kiến Nghiệp gặp một số trở lực, tao hy vọng thông qua một người không có liên quan gì đến Cẩm Hồ như Vương Hải Túc tung ra một kế hoạch sản nghiệp nhìn như to lớn, nhìn qua có thể đối kháng với kế hoạch Vườn Sồi của Cẩm Hồ, đều hấp dẫn đi lực chú ý của trở lực này. Đáp án chính là đơn giản như vậy. Vương Hải Túc dùng hết thủ đoạn luồn cúi, chẳng qua là muốn trở thành người đứng trên mọi người. Điều này đối với hắn, có thể là một kỳ ngộ cũng nói không chừng. . . Đương nhiên, không chừng đi một bước nữa chính là vực sâu vạn trượng, tất cả đều quyết định bởi bản thân Vương Hải Túc.

- Có phải mày nói, mày là một trong những người sáng lập của Cẩm Hồ?

Mông Nhạc sững sờ không hiểu được muốn nói gì cho phải. Trong lời nói của Trương Khác hắn có thể nghe ra tầng ý tứ này, chỉ khó có thể tiêu hóa mà thôi.

Rất nhiều sư huynh sư tỷ của ĐH Đông Hải tốt nghiệp đều hy vọng có thể đi vào Cẩm Hồ làm việc, bởi vì tiền lương dành cho sinh viên tốt nghiệp thuộc khoá này của Cẩm Hồ cao nhất vượt quá 10 ngàn.

Mông Nhạc biết anh họ của Trương Khác là trợ lý tổng giám đốc của Thế Kỷ Cẩm Hồ, biết chú của y là đại cổ đông của Thế Kỷ Cẩm Hồ, biết Thế Kỷ Cẩm Hồ cùng Cẩm Hồ nghe tên thì có liên quan nhất định. Nhưng cho dù Trương Khác nói ba hoặc mẹ y là chủ tịch, tổng giám đốc của tập đoàn Cẩm Hồ, đều làm cho hắn dễ tiếp thu hơn so với tin tức này.

- Cũng có thể nói là như vậy. - Trương Khác thẳng thắn trả lời Mông Nhạc.

Đỗ Phi hai tay ôm gáy, nhìn hồ nước dưới bóng đêm ngoài của sổ xe, trong lòng nghĩ: có thể thêm vào "một trong" làm cho Mông Nhạc càng dễ tiếp thu hơn.


Vào ngày sinh nhật 21 tuổi của Hồ Kim Tinh, Vương Hải Túc bỏ tiền bao một gian phòng yến hội ở Hilton để cho Hồ Kim Tinh mời bạn học, bạn bè cùng qua đó chúc mừng sinh nhật hắn -- Vương Hải Túc biết là đại tửu hội Hilton cùng một ngày đó cử hành tiệc rượu hữu nghị giữa các xí nghiệp trong TP.Kiến Nghiệp, phó thị trưởng Thường vụ Hồ Tôn Khánh cũng đáp ứng lời mời tham gia.

Khi yến hội gần kết thúc, mọi người sắp chuyển đến một hộp đêm khác để tiếp tục hoan ca chè chén, Vương Hải Túc cực lực khống chế không để lộ ra tâm tình thất vọng, lúc này thì Hồ Tôn Khánh sắc mặt đỏ hồng, người toàn mùi rượu mới khoan thai đi đến, theo Hồ Tôn Khánh đến đây còn có một vị khách không mời mà đến, chính là tổng giám đốc Lâm Tuyết của tập đoàn địa ốc Tinh Điển.

Khi Vương Hải Túc mới nhìn thấy Lâm Tuyết còn tưởng là tình nhân của Hồ Tôn Khánh. Đương nhiên, hắn biết Hồ Tôn Khánh không thể dẫn theo tình nhân đến tham dự tiệc rượu hữu nghị giữa các xí nghiệp gia, cũng không thể dẫn theo tình nhân đến tham dự yến hội mừng sinh nhật của cháu hắn có mặt các bạn học, bạn bè. Hắn nghĩ không ra thân phận của Lâm Tuyết.

Tỉ mỉ trang phục qua Lâm Tuyết trông đặc biệt xinh đẹp, ánh mắt màu tím nhạt dưới đôi lông mi thật dài, khiến người như bị chìm vào trong. Sau khi vào nhà cô cởi áo khoác, lộ ra body khêu gợi trong bộ y phục bó sát người bằng chỉ thêu, hông thắt đai lưng màu nâu có gắn hột xoàn thủy tinh, đôi giày da gót cao màu hồng, bộ ngực nở nang đứng vững như ngọn núi.

Trong yến hội, ngoại trừ Vương Hải Túc đều là tiểu thanh niên tuổi tác không khác Hồ Kim Tinh bao nhiêu, thấy được phụ nữ xinh đẹp quyết rũ như Lâm Tuyết, đều nhịn không được miệng khát lưỡi khô, cực lực khống chế không đi nuốt nước bọt. Cô gái cả đêm tỏa sáng bên Hồ Kim Tinh, sau sự có mặt của Lâm Tuyết liền lập tức có vẻ ngây ngô rồi.

- Xin chào thị trưởng Hồ, tôi là bạn của Kim Tinh, Vương Hải Túc. . .

Ánh mắt của Vương Hải Túc ngừng lại trên khuôn mặt yêu mị của Lâm Tuyết trong thời gian một cái chớp mắt, hắn hiểu được Hồ Tôn Khánh mới cần phải là tiêu điểm nhận được quan tâm.

Hồ Tôn Khánh đương nhiên hiểu được mỗi một người cố gắng tiếp cận với cháu hắn đều mang theo một số dụng tâm không thể cho ai biết. Hồ Tôn Khánh cũng không bài xích những người này, then chốt phải xem những người này có đủ thông minh hay không.

Hồ Tôn Khánh nhìn một chút Vương Hải Túc trong bộ dạng hào hoa phong nhã, đeo cặp kính màu xám bạc, hắn hơi gật đầu, tính là chào hỏi qua, cũng không nhìn động tác cấp bách muốn móc ra danh thiếp của Vương Hải Túc.

Động tác Vương Hải Túc móc ra danh thiếp cũng không dừng lại. Hắn đoán được nữ nhân yêu mị theo Hồ Tôn Khánh rất có khả năng chính là khách quý đáp ứng lời mời tham gia tiệc rượu hữu nghĩ giữa các xí nghiệp gia ở dưới lầu.

Vương Hải Túc lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho Lâm Tuyết:

- Tệ nhân Vương Hải Túc. . .

- Công ty hữu hạn Khoa học Công nghệ Hải Túc...

Lâm Tuyết suy nghĩ một hồi, không nhớ tới nghe nói qua công ty này, cô cũng vứt bỏ cố gắng. Nhưng danh hiệu phía dưới nhìn qua rất dọa người, "Quản lý hiệp hội hành nghiệp phần mềm tỉnh Đông Hải", cô cười duyên nói:

- Có hiệp hội này sao, sao tôi chưa từng nghe nói qua?

Dưới ánh mắt ngả ngớn của Lâm Tuyết, Vương Hải Túc đỏ mặt, cũng may Lâm Tuyết không có ý truy tường tận, cô chỉ xoay người lại nói với Hồ Kim Tinh:

- Sinh nhật Kim Tinh mời nhiều bạn bè như vậy, nhưng lại quên đi chị rồi, lẽ nào ngại chị Lâm hoa tàn ít bướm không xứng chơi chung với đám thanh niên sao?

Từ trong túi xách Lâm Tuyết lấy ra một cái hộp nhỏ được đóng gói tinh xảo:

- Chị Lâm cũng không quên ngày hôm nay là sinh nhật của cậu đâu.

Cô đặt cái hộp vào trong tay Hồ Kim Tinh, nói "Sinh nhật vui vẻ", rồi đưa tay sờ lên gương mặt nhẵn bóng của cô gái đang ngồi ôm lấy Hồ Kim Tinh, cười phóng túng:

- Lại đổi bạn gái rồi hả? Bé này rất xinh đẹp, tuổi nhỏ thật có diễm phúc.

Giọng nói yêu kiều, cũng không quên vứt mị nhãn cho một thanh niên huyết khí phương cương khoảng 20 tuổi khác đang ngồi. Thiệu Bân, Trần Dũng những người này đâu chịu được câu dẫn như vậy, đều né tránh đi ánh mắt, chỉ thỉnh thoảng trộm ngắm đôi tuyết lê đồ sộ, cùng cặp mông khẽ lắc lư khi nói của Lâm Tuyết.

Thấy một màn như vậy, Vương Hải Túc không khỏi nhớ tới Địch Đan Thanh quen khi nhập học khóa MBA mùa xuân, phụ nữ như vậy mới có thể nói là vưu vật có vẻ đẹp điên đảo chúng sinh.

Đương nhiên, Vương Hải Túc còn chưa đến mức dại gái đến đánh mất cả tâm hồn, quên đi mục đích đêm nay là cùng Hồ Tôn Khánh thân cận, sau đó tìm một thời cơ thích hợp đưa phương án hoàn chỉnh của viên khu sản nghiệp phần mềm, rồi tường tận nói cho Hồ Tôn Khánh.

Về phương án của viên khu sản nghiệp phần mềm hắn đều đã lần lượt theo sát Hồ Kim Tinh quán thâu qua, chỉ là vẫn không đạt được phản hồi gì, cũng không rõ lắm Hồ Kim Tinh tới cùng có nói qua với Hồ Tôn Khánh việc này hay không.

Hồ Tôn Khánh chỉ đến một lát rồi rời khỏi, Lâm Tuyết thì không có đi vội vã, còn đi cùng với họ đến hộp đêm gần đấy hát karaoke. Điều này làm cho Vương Hải Túc rất ngoài ý muốn, cho dù không phải là tình nhân, Hồ Tôn Khánh sẽ bỏ qua một vưu vật như vậy không ăn sao?

Bạn đang đọc Quan Lộ Thương Đồ của Cảnh Tục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 258

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.