Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuổi thanh xuân gây rối(2)

Phiên bản Dịch · 1504 chữ

Trong TP.Kiến Nghiệp hơn phân nửa đem Thế Kỷ Cẩm Hồ cùng Cẩm Hồ nhìn thành một thể, chủ tịch tập đoàn địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ Trương Tri Phi cùng Trương Tri Hành là anh em họ, cũng chính là chú họ của Trương Khác, mấy tin tức này, chỉ cần có ý đi đào móc thì cũng không phải nghe không được. Chính bởi vì nghe được mấy tin tức này, mới cảm thấy hai người này càng có chỗ hữu dụng hơn.

Mấy sinh viên không ngờ có thể nhận được 10 triệu vốn huy động từ Vườn Sồi? Vương Hải Túc nghiêng đầu nhìn đèn đường ngoài đường phố xa xa, hướng ra xa phun ra một ngụm khói thuốc, hắn cười nhạt, nghĩ thầm: Nghiệp quan cấu kết mà thôi, chẳng qua cách làm càng bí mật hơn, có tiền kiếm, họ còn có thể không làm sao?

Nhìn dưới ánh đèn phía trước căn nhà có một người ăn xin đang bước đi trên vỉa hè, Vương Hải Túc bắn nửa đoạn tàn thuốc trong tay hướng về ăn mày, cũng không nhìn bắn trúng hay không, hắn liền kéo Đổng Dược Hoa đi xuống sàn nhảy.

Chơi cho đến hừng đông thì sàn nhảy mới tan cuộc, bọn Thời Học Bân mới ra về. Lúc gần đi, Thời Học Bân thật có chút cảm giác lưu luyến với cô gái hẹn họ đi ra. Thời Học Bân cùng Đổng Dược Hoa còn muốn về trường học, không cùng đường với Vương Hải Túc.

Nói đến thì một chiếc xe của Vương Hải Túc cũng không trở được nhiều người như vậy, Vương Hải Túc cười đấm vào vai Thời Học Bân, nói:

- Tôi phụ trách đưa tiểu Y về nhà, cậu còn lo lắng cái gì?

Vương Hải Túc đưa Thời Học Bân cùng Đổng Dược Hoa lên xe taxi, còn nhét vào tay Thời Học Bân 50 đồng tiền taxi.

Vương Hải Túc kéo Hồ Kim Tinh cùng hai cô gái lên xe mình, cả buổi tối Hồ Kim Tinh đều lén nhìn cô gái tên là tiểu Y này. Vương Hải Túc sao có thể không chú ý tới? Nghĩ thầm con gái đúng là được người thích, ném vào trong trường giả làm hot girl thanh thuần một chút vấn đề cũng không có.

Đi một đoạn đường, nhìn phía trước có một khách sạn, Vương Hải Túc đậu xe ở ven đường, rồi quay đầu lại nói với Hồ Kim Tinh:

- Tiểu lão đệ, hay là cậu giúp tôi đưa tiểu Y về nhà ha?

Hắn lại rút ra từ trong ví một sấp tiền nhét vào trong tay Hồ Kim Tinh, chỉ vào khách sạn đang sáng đèn:

- Không thì cậu giúp tôi mời tiểu Y ăn khuya, rồi đưa cổ trở về?

Hồ Kim Tinh dù sao cùng Vương Hải Túc mới thấy qua có hai lần, vẫn chưa buông ra được, không nói gì thêm, nhìn Vương Hải Túc lái xe đi khỏi. Hắn cũng không lập tức kéo theo cô gái lần đầu gặp mặt, vừa mới còn thân mật với Thời Học Bân vào khách sạn, nhưng cô gái kia thì lại chủ động kéo tay hắn đi đến khách sạn...


Hai ngày cuối tuần, Trương Khác vẫn ở phòng đọc thư viện xem phương án nghiên cứu & phát triển vi xử lý loại hình chuyên dụng Hàn Cách giao cho y, cho dù ban đêm cũng nhốt mình trong phòng tra tư liệu, cũng sẽ không quan tâm đến việc bên kia của bọn Đỗ Phi.

Đợi đến buổi chiều thứ hai khi thấy được Thời Học Bân, Thời Học Bân như con gà trống được bơm kích thích tố, kéo Mông Nhạc vào trong phòng quản lý thảo luận cô gái tên tiểu Y trong hộp đêm thanh thuần cỡ nào. Nói là nhà cô ở Kiến Nghiệp, bởi vì trong nhà có người bệnh, cuộc sống khó khăn, nên vừa mới tốt nghiệp sơ trung phải đến hộp đêm làm. Thấy Trương Khác đi vào, Thời Học Bân hưng phấn nói:

- Mày không tưởng tượng được đâu, hộp đêm không ngờ có gái thanh thuần như thế...

Trương Khác nhớ tới khi mình 20 tuổi, cũng luôn luôn thích đem "vẻ đẹp bên ngoài" cùng "thiện lương trong nội tâm", hai cái không liên quan gì đánh đồng nhau, cho rằng con gái đẹp nhất định là nội tâm thiện lương. Thấy bộ dạng hưng phấn của Thời Học Bân, Trương Khác vỗ vai hắn:

- Mày kiềm chế một chút, có thể cô gái đó ban đầu làm như vậy là có các loại nguyên nhân bất đắc dĩ, nhưng sau khi quen với loại sinh hoạt đó, không phải là việc mày có thể tùy tiện là có thể cứu vớt được đâu.

- Anh Vương nói vốn cổ rất thuần khiết, bằng không cũng sẽ không giới thiệu cho tụi tao quen.

Thời Học Bân lại nói đùa:

- Gần đây tao phải cách xa mày một chút, phát hiện gái đẹp bị mày hấp dẫn hết rồi, đi theo sát mày quá, chắc chả còn đường sống.

Trương Khác vẫn còn lo lắng với Vương Hải Túc, nghe thái độ của Thời Học Bân có vẻ không cho là đúng. Trương Khác cũng lý giải loại tâm tính này của Thời Học Bân, nếu như hắn ôm thái độ chơi chơi thì cũng tùy hắn, thấy hắn như vậy, lại không thể không quản không hỏi:

- Hộp đêm nào, cô gái đó tên gì?

Thời Học Bân thấy vẻ mặt của Trương Khác rất nghiêm túc, không giống như đang nói giỡn với hắn, Thời Học Bân có chút xấu hổ, lại khó chịu vì không nhận được tín nhiệm. Trương Khác thấy bộ dạng của Thời Học Bân như vậy, thật không có cách nào. Trương Khác giơ tay làm thế muốn đánh hắn, nói:

- Thằng nhóc này, cũng không phải tao tranh gái với mày, mày khẩn trương cái gì? Tao giúp mày điều tra cô gái này thật sực có thuần khiết hay không.

- Hộp đêm Tâm Hải ở cổng chào số 3, tên là Tiểu Y, đại danh còn chưa có cơ hội hỏi, chỉ biết nhà cổ ở Tân Phổ, ba mẹ cổ đều là công nhân viên chức đã nghỉ hưu. Cổ nghỉ học rồi, mới đến hộp đêm làm được một tuần. - Thời Học Bân nói.

- Được, mấy thứ này chắc cô gái đó chủ động nói cho mày chứ gì, không có người khách nào không thích gái mới bắt đầu làm đâu.

Trương Khác gọi điện thoại cho Hà Kỷ Vân, Hà Kỷ Vân thì ra là khoa trưởng của khoa trị an của cục Công an khu sở thuộc cổng chào số 3, bảo hắn giúp đỡ điều tra nội tình của một cô gái trong hộp đêm, tự nhiên rất dễ dàng.

Còn chưa đợi Hà Kỷ Vân trả lời cho Trương Khác, buổi sáng hôm sau chợt nghe được sự việc Thời Học Bân gây gổ với Hồ Kim Tinh tại phòng làm việc của Hội Sinh viên trường.

Khi Trương Khác nhận được Mông Nhạc điện thoại, y đang ở thư viện xem tài liệu mà Hàn Cách giao. Phòng làm việc của các tổ chức học sinh thuộc Đoàn ủy trường như Hội Sinh viên trường cùng với hội Sáng Hiệp đều nằm trong Tiểu Hồng lâu ở trước thư viện, Trương Khác mang theo tài liệu liền chạy tới đó.

Đang là buổi sáng, trong Tiểu Hồng Lâu hầu như không có người. Đi tới lầu hai, cửa phòng làm việc Hội Sinh viên trường đã bị khóa, Trương Khác đi thẳng vào phòng hoạt động của Sáng Hiệp sát vách, thấy Mông Nhạc đang bộ dạng nghiêm khắc dạy dỗ Thời Học Bân:

- Mày điên hả, lúc đó chúng nó có ba người, một mình mày xông vào không phải muốn ăn đập hả? Mày không biết tập hợp các huynh đệ, đổi nơi khác rồi mới động thủ sao? Tới cùng là xảy ra chuyện gì?

Thấy Thời Học Bân mắt bầm tím, miệng sưng ngồi một chỗ không rên một tiếng, Trương Khác gõ gõ cửa, hỏi:

- Xảy ra chuyện gì, có đánh lộn không gọi tui tao hả?

Thời Học Bân ngồi một chỗ không nói tiếng nào. Trương Khác thấy hắn mắt ứ xanh, miệng sưng đỏ. Thời Học Bân đau đớn ho khụ một tiếng, còn phun ra một cái răng hàm. Cho dù như vậy hắn cũng không chịu nói vì sao động thủ, bên hông còn mấy vết chân rõ ràng, lúc này Thời Học Bân còn ôm bụng, cau mày sắc mặt tái nhợt, trông vẫn còn chưa hết đau.

Trương Khác oán hận với Thời Học Bân:

- Mày chỉ được thế thôi hả.

Bạn đang đọc Quan Lộ Thương Đồ của Cảnh Tục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 253

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.