Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cọng cỏ cuối cùng ném xuống

Phiên bản Dịch · 3242 chữ

Chu Toàn Thọ nói thêm: - Hiện phó giám đốc Thành phụ trách nghiệp vụ số liệu của công ty, trước tiên phát triển nghiệp vụ chuỗi quán nét chính do phó giám đốc Thành đề nghị.

Tiểu Thành tới Đông Hải rèn luyện, còn đề xuất ý kiến này, lại được đi vào giai đoạn thực thi nhanh như vậy, Trương Khác thầm nghĩ Dương Dung Bình lấy tỉnh Đông Hải làm điểm thí nghiệm?

- Thành tiểu thư tới Kiến Nghiệp từ khi nào thế? Trương Khác bắt tay Thành Ánh Hà, y nghĩ một lúc mà không nhớ ra cô ta tên là gì, tựa hồ chưa bao giờ nghe người khác giới thiệu tên cô ta.

- Lần trước sau khi gặp Khác thiếu gia ở Kim Sơn thì tôi tới Kiến Nghiệp rèn luyện, biết Khác thiếu gia nhiều việc bận rộn, không dám tới nhà quấy nhiễu, xin thông cảm. Thành Ánh Hà đưa phân phát danh thiếp cho cho đám Trương Khác: - Sau này ở Kiến nghiệp thực sự phải nhờ Khác thiếu gia chiếu cố rồi.

So với lần đầu gặp ở Bắc Kinh, lúc này Thành Ánh Hà nói chuyện mang cho người ta cảm giác khéo léo một chút, đại khái là đã dung nhập vào vai trò mới rồi, Trương Khác xem danh thiếp mới biết tên cô ta, cầm danh thiếp trong tay không nói gì.

- Kế hoạch quán nét Liên Thông kia là của cô, cô hãy báo cáo với mọi người đi, nhóm Khác thiếu gia đây chính là chuyên gia trong nghề. Dương Dung Bình giới thiệu Đỗ Phi, Thời Học Bân cho Thành Ánh Hà: - Tiểu Đỗ, Tiểu Thời có thể nói là người sáng lập ra chuỗi quán net đầu tiên trong nước, mặc dù các cậu ấy đã di chuyển hứng thú sang chỗ khác, nhưng kinh nghiệm và kiến thức của họ là điều các cô thiếu nhất đấy.

- Giám đốc Dương quá khen rồi, sản nghiệp quán net Bắc Kinh còn náo nhiệt hơn Kiến Hàm, chúng tôi làm gì có kinh nghiệm và kiến thức gì chứ? Đỗ Phi khiêm tốn nói:

Thời Học Bân rất ít nói, biết đây không phải là trường hợp cho mình pha trò, đứng bên cạnh Thiệu Tân Văn, nghe Thành Ánh Hà giới thiệu phương án nghiệp vụ quán nét.

Có thể nhìn ra Liên Thông dã tâm rất lớn, có ý đem "quán nét Liên Thông", phát triển thành "trung tâm nghiệp vụ toàn diện", cung cấp giáo dục, trò chơi, lên mạng, mạng lan ... Kế hoạch còn to lớn còn đầy dã tâm hơn khi bọn họ thành lập quán nét Sáng Vực rất nhiều.

Trương Khác không bình luận gì, nghe Thành Ánh Hà giới thiệu xong chỉ nói: - Ý tưởng rất tuyệt với, tôi kỳ vọng Liên Thông lần nữa thể hiện tài hoa ở phương diện này.

Thành Ánh Hà nghe không ra lời của Trương Khác là thật hay giả, cô ta hết nhìn Dương Dung Bình lại nhìn Trương Khác, tốn bao nhiêu nước bọt như thế, không phải là để nghe một câu nửa thật nửa giả này của y: - Tôi không phải muốn nghe những lời tán dương của Khác thiếu gia.

Trương Khác mỉm cười: - Thành tiểu thư muốn tôi nói gì đây? So với các vị tôi còn là dân ngoại đạo hơn.

Thành Ánh Hà nhìn sang đám Đỗ Phi cười duyên: - Hai câu sẽ không giả mạo là người ngoại đạo chứ?

Nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp luôn chiếm chút ưu thế, nghe Thành Ánh Hà nói những lời tựa hờn tựa oán như thế, mọi người đều bật cười.

So với Di Động chuyên tâm vào việc phát triển mạng lưới thông tin, kiên trì lấy nhu cầu thị trường làm đường lối thì việc làm của Liên Thông hơi đứng núi này trông núi nọ, không chú tâm vào nghiệp vụ.

China Telecom và CNC là hai doanh nghiệp vận hành mạng lớn nhất trong nước, sao có thể dễ dàng nhìn Liên Thông làm lớn làm mạnh nghiệp vụ này cho được? Còn nữa tiến vào sản nghiệp quán nét quá dễ, không cần bao lâu nữa, sẽ xuất hiện tình trạng bão hòa, không gian lợi nhuận giảm mạnh, cùng với việc phổ cấp máy tính tới từng gia đình, sản nghiệp quán net sẽ đi vào buổi chiều tà của nó.

Nhưng Trương khác không cho rằng kiến nghị thiện chí của mình làm người ta vui vẻ tiếp nhận, cứ để bọn họ thoải mái làm.

Trương Khác không nói quá sâu, có điều ý tưởng và kinh nghiệm của bọn họ với nghiệm vụ này rất hữu ích cho Liên Thông, Trương Khác không ngại để họ giao lưu nhiều hơn với Thành Ánh Hà. Kết thúc bữa tiệc, Trương Khác chỉ nhìn thấy Trần Tĩnh thêm một lần, sau đó cùng đám Thời Học Bân, Đỗ Phi, Thiệu Tâm Văn chui vào cùng một cái xe rời khách sạn.

- Dã tâm của Liên Thông không nhỏ chút nào, ngay lập tức muốn mở 8 - 10 quan nét chính ... Đỗ Phi xoa tay cười: - Đại khái có thể khiến đám người Hoành Tín, Tinh Điển cảm thấy chút áp lực rồi.

- Chưa chắc đâu. Thiệu Tâm Văn lắc đầu: - Mục tiêu của bọn chúng chủ yếu đặt vào đợt phát hành cổ phiếu trung tuần tháng 5, Liên Thông có nhanh tới đâu, trước trung tuần tháng 5, nghiệp vụ quán net của họ không thể có quy mô quá lớn.

- Nhưng nếu phương án phát hành cổ phiếu của bọn chúng thất bại, thì kế hoạch của Liên Thông sẽ có tác dụng. Trương Khác nghĩ khác: - Lúc đó quán nét, thương mại điện tử, sản nghiệp phần mềm, những lời nói dối bọn chúng bịa ra đến khi sản nghiệp quán nét tiến vào thời đại cạnh tranh sẽ giúp nhà đầu tư tỉnh táo nhận ra nghiệp vụ quán net không thể đem lại lợi ích lớn lâu dài, lời nói dối rồi sẽ tới lúc bị bóc trần từng cái một.

Trương Khác cùng đám Đỗ Phi xuống xe ở ngõ Học Phủ, y bảo Đỗ Phi và Thời Học Bân vào trước, còn bản thân đợi cửa ngõ, tới khi Trần Tĩnh lái xe qua chui vào nhanh như trộm, cùng tới căn nhà gỗ bên hồ.

~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~

Tin tức Liên Thông Đông Hải mạnh mẽ tiến quân vào sản nghiệp quán net ở Kiến Nghiệp, Huệ Sơn không làm Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết cảnh giác, bọn chúng lợi dụng Hải Túc chỉ một lần duy nhất, không hề có kế hoạch lâu dài.

Chỉ cần trung tuần tháng năm thuận lợi phát hành cổ phiếu mới, sau đó Hải Túc còn giá trị lợi dụng nữa không mới quy hoạch cũng không muộn.

Không có chướng ngại thực chất nào, Liên Thông lại là một hai doanh nghiệp cung cấp mạng duy nhất trong nước, tốc độ lập chuỗi quán net ở Kiến Nghiệp còn nhanh hơn trong tưởng tượng. Trung tuần tháng 4, phía bắc chung cư Thanh Niên, một tòa nhà cao 5 tầng gần học viện Âm nhạc, được dùng vải xanh quây lấy, trên vải xanh viết dòng chữ lớn " Điểm truy cập internet Liên Thông ngõ Học Phủ", cùng với hình vẽ tuyên truyền.

Ngõ Học Phủ tấc đất tấc vàng, Học viện Âm nhạc khoét tường lõm vào một vùng xây nhà thương nghiệp kiếm lợi, trước đó ai cũng nói chỗ đó dùng mở siêu thị, không ngờ bị Liên Thông Đông hải cướp lấy lập quán nét, vậy là cạnh tranh trực tiếp với hai quán nét còn lại rồi.

Trong thời gian đó Giang Mẫn Chi nửa che nửa hở tới Đông Hải nhậm chức.

Do hiện Giang Mẫn Chi chỉ đảm nhận phó bí thư tỉnh ủy, không có công tác cụ thể, ông ta hành sử tương đối khiêm tốn kín đáo, làm chính đàn Đông Hải nhìn qua có vẻ không có xáo trộn nào.

Mãi tới tận hạ tuần thấng 4, TW chính thức đồng ý Đào Tấn tới giới hạn tuổi rời chức bí thư tỉnh ủy Đông Hải, do Lý Viễn Hồ thay thế, Giang Mẫn Chi thay Lý Viễn Hồ làm tỉnh trưởng tạm thời, mặc dù Đào Tấn tạm thời còn kiêm chức chủ nhiệm HDND, nhưng chuyển giao quyền lực ở Đông Hải cơ bản đã hoàn thành, chỉ đợi mở hội nghị HDND, Đào Tấn sẽ bỏ tất cả chức vụ ở Đông Hải.

Buổi tối ngày hôm đó Giang Mẫn Chi xuất hiện ở bữa tiệc diễn đàn hàng năm lãnh tụ thương trường Đông Hải, đó là lần lộ diện công khai đầu tiên của ông ta sau 20 ngày tới Kiến Nghiệp.

Với loại bữa tiệc thương nghiệp kiểu này thì Trương Khác không hứng thú, Trương Tri Phi, Trần Tín Sinh, Thiệu Chí Cương, Chu Du đại diện cho Hoành Viễn, Ái Đạt, Thế Kỷ Cẩm Hồ, Hương Tuyết Hải, Tân Quang nhận được giấy mời tham dự bữa tiệc. Trương Khác ngay cả giấy mời chính thức cũng không có, những tinh anh thường trường mà y biết hay nói là biết y cũng chẳng có mấy, chỉ có điều đây là lần công khai lộ diện đầu tiên của Giang Mẫn Chi, buổi chiều chủ nhiệm ủy ban thương nghiệp tỉnh chuyên môn gọi tới văn phòng hành chính mời, Trương Khác không tiện tránh mặt, tuy bên kia không nói rõ, nhưng chắc Giang Mẫn Chi vô tình hoặc cố ý hỏi tới, nên mới gọi điện đến.

Cuộc hội các nhà doanh nghiệp dân doanh tỉnh Đông Hải này tuy nói chỉ lần đầu tổ chức, nhưng sớm chuẩn bị từ giữa năm ngoái rồi, Giang Mẫn Chi chọn lần đầu tiên lộ mặt ở trường hợp này, chắc là muốn giới doanh nhân thay đổi ấn tượng người theo chủ nghĩa bảo thủ trước kia.

Trương Khác không đi cùng đám Trương Tri Phi, bọn họ quá gây chú ý, y chỉ lặng lẽ tới bữa tiệc, để Giang Mẫn Chi nhìn thấy rồi lặng lẽ rút lui, cho dù Giang Mẫn Chi không muốn gặp cũng chẳng sao, chỉ cần cho ông ta biết mình có mặt là được, vì tránh quá nhàm chán, y còn đặc biệt kéo cả Đỗ Phi theo.

Trong danh sách lãnh tụ thương trường được mời có Đỗ Phi, bên tổ chức trước khi phát thiếp mời còn gọi điện hỏi xem hắn có thời gian không, Đỗ Phi từ chối, không ngờ bị Trương Khác kéo theo.

- Hờ, cái loại tụ hội này chỉ có nhìn các cô em thư ký ngon lành tụ họp là có chút lạc thú thôi. Đỗ Phi và Trương Khác đứng ở một góc bàn ăn, đám Trương Tri Phi, Thiệu Chí Cương đều có người vây lấy trò chuyện, đám Tạ Hán Tĩnh, Tạ Ý, Lâm Tuyết, Vương Hải Túc cũng xuất hiện.

- Ai rót giúp tôi ly rượu được không?

Đỗ Phi ngẩng đầu lên, thấy một thiếu nữ xinh đẹp mặc váy dạ hội màu đỏ thẵm, cổ áo trễ mắt nhìn về phía bọn họ, đang định than vãn với Trương Khác là không nên mặc đồ tây, cũng không nên đứng sau bàn ăn thế này, nửa tiếng đã có mấy người tưởng là nhân viên phục vụ bữa tiệc rồi thì thiếu nữ kia nhìn Trương Khác đang khom lưng rót rượu nói: - Có cần cám ơn cả lần anh nhiệt tình phái người đưa tôi tới sân bay Kim Sơn không?

Lúc này Đỗ Phi mới biết cô ta là thiên kim tỉnh trưởng, nhưng không biết người thanh niên đứng cạnh, cao hơn cô ta một chút kia là ai.

- Chuyện vặt thôi mà, Giang tiểu thư nếu nói một chữ cám ơn thôi thi thành xa lạ rồi. Trương Khác mỉm cười thản nhiên, đưa ly rượu cho cô ta.

- Xin chào, tôi là Tiết Minh Lâu, bạn của Giang Minh, được nghe đại danh của anh đã lâu, ngưỡng mộ. Thanh niên kia nhận lấy ly rượu, bắt tay Trương Khác: - Giang Mi quá nghịch ngợm, nếu bác Giang biết cô ấy bảo anh rót rượu, thế nào cũng mắng cô ấy một trận. Rồi cười với Đỗ Phi: - Tôi cũng biết anh, tôi ở Đh Bắc Kinh sớm được nghe tới Sáng Vực Đông Hại, cảm thấy bốn năm đại học của mình thật lãng phí.

Đỗ Phi thấy Tiết Minh Lâu miệng nói không nên để Giang Mi bắt Trương Khác rót rượu hộ, vậy mà hắn không ngăn cản trước, còn chủ động nhận lấy ly rượu trước, đủ biết không thật lòng, cũng cho thấy sự kiêu ngạo của hắn. Nghe giọng điệu của hắn có vẻ rất thân thiết với Giang Mi, chẳng biết con cái lãnh đạo TW nào.

Trương Khác chẳng bận tâm chi tiết nhỏ nặt này, rót thêm một ly cho Giang Mi, cười nói: - Lần trước bỏ lại Giang tiểu thư một mình trong xe thật là thất lễ, đây coi như lời xin lỗi.

Giang Mi nhận lấy ly rượu, nhấp môi, nói: - Ba tôi ở phào bao nhỏ tầng hai, nghe nói anh đại giá quang lâm, bảo tôi tới mời anh.

- Tôi không quen nơi này, phiền Giang tiểu thư dẫn đường. Trương Khác vẫy tay gọi chú, bảo ông và Đỗ Phi theo mình đi gặp mặt Giang Mẫn Chi.

Giang Mi quay đầu nhìn Đỗ Phi, không nói gì, người khác được gọi đi gặp tỉnh trưởng đều vội vàng bỏ người bên cạnh lại, Trương Khác lại kéo Đỗ Phi và Trương Tri Phi theo cùng. Tiết Minh Lâu theo sau, hắn biết mục đích hành động này của Trương Khác, đây không phải là cha Giang Mi gọi y tới tiếp kiến, mà là hai người kia nhân cơ hội gặp mặt mà thôi.

Giang Mẫn Chi thời làm phó chủ nhiệm ủy ban thương mại quốc gia có tiếp xúc với Cẩm Hồ, có điều đây là lần đầu tien Trương Khác gặp mặt ông ta, hình tượng đúng như trong TV, mặt dài gầy, nếp nhăn giữa hai mày rất sâu, khuôn mặt nghiêm nghị đợi đám Trương Khác tới gần mới nở nụ cười: - Tới tỉnh Đông Hải này xuống xe hỏi người ta, ở đây nên gặp ai trước tiên, tất cả đều nói là Khác thiếu gia, hôm nay xem như chúng ta đã gặp mặt rồi.

- Tỉnh trưởng Giang cứ gọi tôi là Tiểu Trương hoặc Trương Khác là được, nếu không sau nay tôi không dám lộ diện trước tỉnh trước nữa. Trương Khác bắt tay ông ta: - Từ Tân Đình về còn định kiếm cơ hội gặp Giang lão, sau này ở Kiến Nghiệp chắc có cơ hội gặp Giang lão rồi.

- Ông nội Giang Mi có dặn tôi, nếu tôi gặp cậu, mời cậu khi đi ngang qua Bắc Kinh mời tới nhà tôi làm khách. Giang Mẫn Chi mời mọi người ngồi xuống, nhận ra chính xác Trương Tri Phi và Đỗ Phi.

Hôm nay chỉ là cuộc gặp mặt mang tính lễ tiết, chủ đề nói chuyện cũng chỉ qua loa hời hợt, có lẽ Giang Mẫn Chi nóng lòng thay đổi hình tượng, cả buổi tối nói rất nhiều lời hay về xí nghiệp dân doanh, làm Trương Khác rất nghi hoặc.

Ông ta biến thành kẻ theo chủ nghĩa thực dụng, hay đây chỉ là lớp ngụy trang của chủ nghĩa bảo thủ?

Tiếp theo bữa tiệc còn có một nghi thức mời Giang Mẫn Chi phát biểu, nhân viên công tác đi vào thông báo, đám Trương Khác liền đi theo Giang Mẫn Chi rời phòng bao, vừa vặn gặp Lâm Tuyết, Vương Hải Túc đi từ phòng bao bên cạnh ra, Giang Mẫn Chi nhiệt tình chào hỏi hắn: - Đh Đông Hải mấy năm qua xuất hiện rất nhiều nhân tài, cậu cũng là một trong số đó, Hải Túc hiện là cổ phiếu công nghệ số một trong nước, các cậu hãy tiếp tục khai sáng huy hoàng nhé.

Trương Khác thiếu chút nữa tin Giang Mẫn Chi không biết Vương Hải Túc là con rối của Nghiêm Văn Giới và Lâm Tuyết, y chẳng muốn góp vui, vờ vịt bắt tay Lâm Tuyết, Vương Túc Hải, lúc này di động vang lên giải vây giúp y.

Đỗ Phi bắt tay xong quanh đầu lại nhìn Trương Khác nhận điện thoại mày cau lại, nhưng môi hơi cong lên thành nụ cười rất nhẹ, không hiểu có chuyện gì khiến y có vẻ mặt này.

Nhất cử nhất động của Trương Khác lúc này đều khiến người khác chú ý, mọi người đều quay sang nhìn y, Vương Mẫn Chi lộ vẻ dò hỏi,

- Không có gì, chuyện tranh chấp lũng đoạn chống lũng đoạn giữa Microsoft và bộ tư pháp Mỹ có biến hóa mới, xảy ra một chuyện còn nhẹ hơn cọng cỏ, có một quan tòa tên Thomas của tòa án liên bang Mỹ không giữ được miệng, nói với giới truyền thông đã có chứng cứ mới chứng minh hành vi lũng đoạn của Microsoft, TTCK Mỹ có chút dao động ...

- Nghiệp vụ của Cẩm Hồ rộng thật, tiếp xúc với cả Microsoft, hiện phải quan tâm tới cả cổ phiếu của Microsoft nữa rồi ... Giang Mẫn Chi cười, ông ta không biết sự kiện này quan trọng thế nào, thực ra ý Trương Khác không phải là nói chuyện này nhỏ, mà là nói nó rất có khả năng là cọng cỏ cuối cùng khiến thế cục xoay chuyển.

Lâm Tuyết, Vương Hải Túc nghe nói liên quan tới vụ án lũng đoạn của Microsoft thì cũng không nghĩ tới việc khác, giương lỗ tai lên, còn tưởng giữa Microsoft và Cẩm Hồ có dính lữu gì nữa ở lĩnh vực khác, muốn được nghe ra chút gì đó từ miệng y.

Trương Khác tựa cười tựa không nhìn hai bọn chúng, dù là Giang Mẫn Chi muốn biết sự hợp tác giữa Cẩm Hồ và Microsoft thì y chỉ đáp qua loa cho có: - Chuyện này cũng có ít liên quan tới chúng tôi, tòa án liên bang Mỹ tuyên bố trước đó Microsoft giao dịch cổ phần Âm nhạc Toàn cầu với ESS là một trong số chứng cứ mới nói lên Microsoft lũng đoạn, đúng là cãi nhau không xuể, ai cũng bảo hệ thống luật pháp Mỹ hoàn thiện, tôi thấy cuối cùng cũng chỉ nuôi béo một đám luận sư thôi ...

Mọi người đều bật cười, chuyện Iplayr vi phạm bản quyền khiến Cẩm Hồ Bắc Mỹ phải kiện cáo với RIAA mất nửa năm, cuối cùng là hòa giải, chuyện này trong nước có đăng. Truyền thông trong nước không đưa tin Ái Đạt có được lợi ích thực tế gì trong đó, chỉ đăng vì vụ kiện này Ái Đạt tốn hơn 4 triệu USD tiền luật sư, loại kiện cáo này đúng là không phải ai cũng tùy tiện chơi được.

Bạn đang đọc Quan Lộ Thương Đồ của Cảnh Tục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 223

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.