Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mua nhà.

Phiên bản Dịch · 2483 chữ

Chương 626: Mua nhà.

- Vợ ơi, mặc chỉnh tề thế này ổn không?

Âu phục, giày da sáng bóng, cà-vạt đen, từ trên xe Audi bước xuống, Lưu Vĩ Hồng tự mình ngắm nghía một chút, ngắm thế nào cũng cảm thấy có chút không được tự nhiên.

Vân Vũ Thường so với hắn thì ăn mặc còn chỉnh tề hơn, váy công sở, tất đen, giày da đen, trên ngực vòng cổ bằng kim cương sáng lóa, tai mang khuyên tai, tóc búi thành búi, tạo nên hình tượng một phụ nữ mạnh mẽ.

- Từ hôm nay trở đi, anh Lưu Vĩ Hồng chính thức trở thành người đã có gia đình, phải trở nên trưởng thành hơn, phải có phong độ của người đàn ông đã trường thành hơn. Huống chi anh lại là Chủ tịch thị xã! Anh hiểu chưa?

Vân Vũ Thường mặt vờ trầm xuống, nghiêm trang nói.

- Dạ, xin nghe theo lời dặn của vợ.

Chủ tịch thị xã Lưu vội gật đầu không ngừng, miệng dạ thưa liên tục.

Chỉ vừa rồi thôi, Chủ tịch thị xã Lưu và Chủ tịch Vân đã đến phòng Dân chính nhận hôn thú, chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp. Đương nhiên, trước khi nhận giấy đăng ký kết hôn phải cần đơn vị gửi thư xác nhận, Vân Vũ Thường thì dễ làm rồi bởi cô vốn là người nghỉ không ăn lương, hồ sơ vẫn còn ở tại đơn vị cũ, trở về làm đơn xác nhận là việc không chút khó khăn. Nhưng về phía đơn vị của Chủ tịch Lưu lại ở văn phòng của tập đoàn quân tại Bắc Kinh, đơn xác nhận cho đồng chí Lưu Vĩ Hồng do văn phòng của tập đoàn quân trú tại Bắc Kinh cấp.

Lưu Vĩ Hồng không thể chạy về Hạo Dương xin đơn xác nhận.

Đương nhiên, văn phòng của tập đoàn quân tại Bắc Kinh cũng ghi chép lại đồng chí Lưu Vĩ Hồng là nhân viên công tác có tính lâm thời, nếu ở bên ngoài làm chuyện phạm pháp, tỷ như ở trên trang web của nội bộ tùy tiện hồi đáp những câu hỏi của dân, sao chép văn bản phát biểu của lãnh đạo, đi đánh bài, cưỡng chế giải phóng mặt bằng, giả mạo văn kiện chứng từ, tất cả đều là hành vi cá nhân của nhân viên có tính lâm thời, không liên quan đến đơn vị, văn phòng làm việc bất cứ lúc nào cũng có thể đuổi việc người không tuân thủ quy củ như vậy.

Vân Vũ Thường thản nhiên cười, giơ tay ra vòng qua tay của Lưu Vĩ Hồng, hướng về trung tâm bất động sản cách đó không xa mà bước.

- Anh ấy, không hiểu đạo lý đối nhân xử thế. Bây giờ những cô bán hàng ở trung tâm bất động sản đều đeo kính màu khi tiếp khách cả. Nếu anh mặc quần đùi áo thun ba lỗ đến đây mua nhà ở, người ta đến nhìn anh cũng không thèm nhìn.

Vân Vũ Thường ghé vào tai của Lưu Vĩ Hồng hạ giọng nói, sau đó khanh khách cười.

Lưu Vĩ Hồng lập tức tỏ ra rất khó chịu, giận hờn nói:- Phải không đó? Anh lần tới sẽ mặc quần đùi áo thun ba lỗ, dùng bao tải đựng một bao tải tiền mặt, cứ như vậy nghênh ngang đi vào, ai dám không để ý tới anh, anh lập tức lấy tiền đập vào người đó.

Vân Vũ Thường không kìm nổi, bật cười ra tiếng.

Chủ tịch thị xã Lưu nếu thật là lấy bao tải tiền mặt đi đập người thì sẽ không ai không muốn được anh đập. Nghe nói trước đó không lâu ở một cái chợ lớn nào đó ở Bắc Kinh có một vị nhà giàu mới nổi, xách vali tiền trong đó có hai trăm ngàn tiền mặt đi mua quần áo, bởi vì bị cô bán hàng chế diễu thế là anh ta quăng ra tám mươi ngàn ngay tại chỗ. Mua một bộ Tây phục hàng hiệu, sau đó dùng kéo cắt thành từng mảnh vụn, ném vào mặt người bán hàng. Người bán hàng khi đó ngơ ngẩn nhìn mà không dám hé răng.

Chủ tịch thị xã Lưu ở tận sâu trong nội tâm rất có tiềm chất của sự bạo nộ.

Nhưng sự thật chứng minh lời Chủ tịch Vân nói rất có lý, khi hai vị này vừa mới bước vào tới cửa, lập tức liền có vài cô nhân viên bước lên, nhanh chân vội vàng cúi đầu vấn an, miệng tươi cười như hoa cúc.

Hai vị này vừa thấy đã biết là người giàu có, nam thì anh tuấn tự nhiên, phóng khoáng, nữ thì xinh đẹp cao quý, đúng là "Kim Đồng Ngọc Nữ". Người giàu có như vậy, đúng là rất được các cô nhân viên ưa thích.

- Cho xem mô hình căn hộ của các cô đi.

Vân Vũ Thường thản nhiên nói.

Chuyện mua nhà như thế tất nhiên do Vân Vũ Thường làm chủ, Chủ tịch thị xã Lưu chỉ đi với thân phận vệ sĩ thôi.

Các nhân viên lập tức dẫn hai người đến khu mô hình lập thể chung cư ở phía trước, ân cần giới thiệu cho hai người. Đây là khu chung cư mới xây dựng, vị trí ngay tại bên trong đường vành đai 2.

Đường vành đai 2 là quốc lộ cao tốc hoàn thành đầu tiên của Bắc Kinh, trước mắt vẫn chưa hoàn công và thông xe, tuy nhiên cũng sẽ nhanh thôi, chỉ mất mấy tháng thôi, có một vài đoạn đường đã thông xe từ trước, chỉ có điều là chưa thông toàn bộ mà thôi. Đường vành đai 2 của Bắc Kinh là quốc lộ đầu tiên của nước cộng hoà toàn bộ đóng kín lại, toàn bộ đan xen, không có đường vòng cao tốc bao quanh thành phố.

Bởi vì đường vành đai 2 nằm gần trung tâm thành phố, là đoạn đường phồn hoa nhất đẳng. Đời sau, nếu ai ở trong phạm vi đường vành đai 2 mà có được một căn hộ với hơn một trăm thước vuông thì người đó chính là phú hào. Trước khi Lưu Vĩ Hồng tái sinh, những căn hộ như vậy trong đường vành đai 2, một căn giá bình thường ít nhất cũng sáu triệu trở lên. Mà hiện tại, các nhân viên giới thiệu cho hai người một căn biệt thự có vườn, diện tích đất ước chừng ba trăm mét vuông, biệt thự ba tầng, diện tích xây dựng bốn trăm mét vuông, giá cả của mỗi mét vuông chỉ có khoảng bốn ngàn. Đối với người làm công có tiền lương tháng mấy trăm tệ mà nói, đó đã là con số trên trời.

Trước mắt việc cả nước cải cách nhà ở chỉ vừa mới khai màn, cả Bắc Kinh có hơn mười công ty bất động sản, tất cả đều là quốc doanh, không có xí nghiệp tư nhân. Nhưng những cô nhân viên bán bất động sản này đa số đều là người làm công thời vụ.

Vân Vũ Thường rất vừa lòng với mô hình căn hộ, vừa mắt với một căn biệt thự dựa sát vào núi, quay đầu nhìn Lưu Vĩ Hồng nói:- Vệ Hồng, anh xem căn biệt thự này thế nào?

Lưu Vĩ Hồng không ra vẻ ông chủ, bằng không Vân Vũ Thường sẽ tức giận thật, liền giả vờ giả vịt nhìn mô hình căn biệt thự kia vài lần, nói:- Anh thấy rất đẹp ... Tuy nhiên, vợ ơi, chúng ta cũng không thường ở bên này. Căn biệt thự lớn như vậy có phải quá lớn rồi hay không? Mấy khi trở về được một chuyến, dọn vệ sinh thôi cũng choáng váng đầu óc rồi.

Đây cũng là sự thật. Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm công tác bên ngoài, Vân Vũ Thường đa số thời gian đều ở Giang Khẩu, hai người quay về Bắc Kinh đoàn tụ thật đúng là không được mấy ngày. Vốn là làm theo ý của Lưu Vĩ Hồng, không cần phải mua nhà ở Bắc Kinh, đến lúc đó ở khách sạn xong rồi đi. Chỉ cần có tiền, cái gì cũng dễ làm?

Tuy nhiên Vân Vũ Thường vẫn kiên quyết muốn mua nhà ở.

Giờ đã chính thức kết hôn, đến lúc quay về Bắc Kinh lại phải ở khách sạn thì thành ra thể thống gì? Chủ tịch Vân chức lớn như vậy, tiền nhiều thế lớn, kinh doanh thì làm ăn ra cả ngoại quốc, chẳng lẽ mua không nổi nhà để ở?

Mấu chốt là ở Bắc Kinh không có nhà của chính mình, nên không tìm thấy thứ cảm giác gọi là gia đình.

Mặc kệ Vân Vũ Thường mạnh mẽ cỡ nào, cứng rắn cỡ nào, hiển hách cỡ nào thì cô vẫn là phụ nữ, trong đầu vốn không có phụ nữ nào lại không lưu luyến gia đình. Chính thức là đôi vợ chồng nhưng khi về cố hương lại ngày ngày ở khách sạn, dù thế nào đi nữa cũng không được tự nhiên.

Vân Vũ Thường tưởng tượng cũng có lý, liền chần chừ nói:- Vậy mua căn hộ nhỏ... Nhưng em thật sự thích căn biệt thự này. nguồn

Một đồ vật gì đó chỉ cần bị phụ nữ xem vừa mắt, mặc kệ là nhà ở, trang sức, thậm chí là nam nhân cũng vậy, thật sâu khảm bên trong ánh mắt đó rất khó mà rút ra.

Lưu Vĩ Hồng cười nói:- Cái này dễ làm. Vợ, em xem như vậy ổn không nha, chúng ta mua cả biệt thự và căn hộ nhỏ. Sau đó trang hoàng một chút, biệt thự thì mướn người dọn dẹp trả công theo thời gian, căn hộ nhỏ cũng vậy. Nếu có khách tới, chúng ta sẽ ở biệt thự chiêu đãi khách. Nếu chỉ có hai ta thì mình ở căn hộ nhỏ, đơn giản và ấm cúng, thế nào?

Vân Vũ Thường ánh mắt lập tức sáng lên, liên tục gật đầu, nói:- Làm như vậy đi.

Dù sao cô ấy cũng không thiếu tiền!

Nhân viên môi giới nhìn về phía hai người bọn họ, ánh mắt đầy hâm mộ.

Lợi hại!

Tuy rằng nói thị trường bất động sản năm 92 của Bắc Kinh là thị trường mua nhà hoàn toàn không lo việc tiêu thụ. Vô số nhà giàu mới nổi chen chúc tới các thành phố lớn về bất động sản như Bắc Kinh, Minh Châu, Giang Khẩu. Nhưng giống như Lưu Vĩ Hồng và Vân Vũ Thường không sống ở Bắc Kinh, mua nhà mà mua một lúc hai căn, thật đúng là hiếm thấy.

Lúc ấy giá biệt thự và căn hộ bình thường kém nhau không quá lớn. Hai căn cùng mua, hơn nữa lại phải trang hoàng thì cũng mất hơn hai triệu. Hai triệu vào thời điểm này có ý nghĩa gì?

Hai vợ chồng son tuổi còn trẻ, rốt cuộc là làm gì?

Chọn xong biệt thự, Vân Vũ Thường lại đi chọn căn hộ. Yêu cầu đối với căn hộ của Vân Vũ Thường cũng không cao, chỉ cần rộng rãi, ánh sáng tốt, thông gió tốt là được.

- Vợ ơi, chọn nhà ột chút.

Lưu Vĩ Hồng ở một bên nhắc nhở một câu. Trong tương lai mười mấy năm nữa thì ở Bắc Kinh đã rất phát triển, nhà cao tầng mọc lên như nấm, nếu nhà thấp quá thì khi đó sẽ không tốt lắm.

Vân Vũ Thường gật gật đầu, xem như chấp nhận.

Thấy Vân Vũ Thường luôn chọn xem nhà lớn, Lưu Vĩ Hồng liền có ý nghĩ xấu trong đầu, thừa dịp nhân viên môi giới không chú ý, ghé vào tai Vân Vũ Thường lặng lẽ nói:- Vợ yêu, nghe nói phụ nữ đều thích to có phải hay không?

Vân Vũ Thường sửng sốt, hơi có chút chưa định thần.

Đừng nhìn vẻ ngoài của Chủ tịch Vân ở Giang Khẩu oai phong một cõi, uy phong lẫm lẫm, nhưng ai biết cô lại là cô nàng đứng đắn, làm sao giống Lưu nhị "Lưu manh" như vậy?

Tuy nhiên chuyện Vân Vũ Thường trố mắt cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, đưa ngón tay ra véo thật mạnh vào bên hông của Chủ tịch Lưu.

Lưu Vĩ Hồng lập tức cắn răng im miệng, nhưng tự làm tự chịu không dám hé răng.

Nhân viên môi giới quay đầu đi chỗ khác, hé miệng cười khẽ.

Người ta là người giàu có, đôi vợ chồng son liếc mắt đưa tình, nhân viên môi giới cũng chỉ biết nhìn như không thấy, có nghe cũng như điếc.

Vân Vũ Thường cuối cùng cũng chọn được. Tuy nhiên mua nhà mà chỉ xem mô hình thì cũng không vừa bụng, dù sao cũng phải đi xem hiện trạng thực của nhà. Nhân viên môi giới đi trước dẫn đường, bước lên chiếc Audi do Lưu Vĩ Hồng lái, hướng về nội thành mà chạy.

Vào năm 92, từ bảo vệ môi trường vẫn rất xa lạ, trên cơ bản trong nước rất ít người nghe nói đến mấy từ này, trung tâm thương mại tất nhiên cũng không có chuẩn bị phương tiện giao thông như xe chạy bằng điện chẳng hạn, tất cả đều là lên xe con của khách tới xem nhà.

Tuy nhiên môi trường của tiểu khu khá lý tưởng, được xanh hoá mọi thứ. Vào lúc ấy có thể có môi trường xanh hoá như vậy, có thể nói là ánh mắt rất phi thường. Bên trong đường vành đai 2, tấc đất tấc vàng, lấy ra một tấc đất xanh hoá môi trường xem như mất đi một tấc vàng, có lẽ sẽ không dừng ở đó.

Lưu Vĩ Hồng thật ra rất ngưỡng mộ, vừa lái xe, vừa liên tiếp gật đầu.

- Vợ ơi, hay là chúng ta mua thêm một căn hộ nữa đi?

Lưu Vĩ Hồng bỗng nhiên quay đầu nhìn Vân Vũ Thường đang ngồi ghế phụ nói.

- Vì sao?

- Là như thế này, nếu chúng ta sinh hai con trai, tương lai vào thời điểm phân nhà thì một đứa một căn biệt thự, rất hợp lý và công bằng, hai ta chịu thiệt thòi một chút ở căn hộ nhỏ thôi...

Lưu Vĩ Hồng miệng liền nói hươu nói vượn.

Vân Vũ Thường khanh khách cười, lại véo chồng một trận.

Bạn đang đọc Quan Gia của Hãm Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 144

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.