Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chịu Trách Nhiệm

Tiểu thuyết gốc · 1363 chữ

Đến khi tỉnh lại, Bạch Du Ngư phát hiện mình đã nằm ở trên giường khách sạn

Hắn ngồi dậy ôm đầu, có chút nhức eo. Dù uống rượu bị hạ dược hắn cũng không thể bị đau eo như thế này

Bạch Du Ngư nhìn ba nữ nhân ngồi trên sofa với khuôn mặt thâm trầm thì coi như không biết nằm xuống lần nữa

"Đại Ngư"

Lạc Vân gọi tên hắn, Bạch Du Ngư chột dạ giơ tay lên

"Dạ có ạ lão bà"

Giọng điệu ngoan ngoãn nhỏ nhẹ khiến cho Mạn Nhu thích thú cười, nàng gác chân phải lên chân trái kêu

"Lại đây"

Biết không thoát được, Bạch Du Ngư ngồi dậy và quấn chăn đi tới. Vì sao ư? Trên người hắn không còn mảnh vải nào hết, làm sao có thể cho bọn họ nhìn được

[Cơ thể ta là cơ thể thần thánh, người trần mắt thịt làm sao có thể có quyền nhìn chứ!]

[Đương nhiên lão bà thì khác]

Bạch Du Ngư hừ hừ trong lòng, hắn ngồi xuống bên cạnh ghế sofa

"Làm sao vậy lão bà?"

Mạn Nhu nhéo má hắn, Đại Ngư bảo của nàng đẹp như vậy, sức lực cũng mạnh như vậy, cả chuyện đó cũng thật...

Mạn Nhu liếm môi, mỉm cười

"Lúc ngươi bị hạ dược, ngươi đã làm gì?"

Trước khi làm việc Lạc Vân phát hiện cổ hắn có vết dâu tây, điều này khiến hai nàng nhìn nhau không thể nào không nghi ngờ

Hai nàng cũng hỏi nữ nhân bên ngoài, Nghệ Giai lắc đầu phủ nhận

"ách!"

Bạch Du Ngư nhìn Mạn Nhu, nàng đè lực đạo xuống vẫn mỉm cười nhìn hắn. Biết rõ là thê nô này không có gan cãi lời, nàng vẫn bình thường đối xử với hắn

"Lúc ta đi vào nhà vệ sinh... ừm để cái ấy..."

Bạch Du Ngư lắp bắp nói, Lạc Vân gật đầu nhìn hắn, nàng đem chân đặt lên đùi hắn như lẽ thường

"Trịnh tiểu thư đã tiếp cận ta và có một số hành động không phù hợp với trẻ dưới 18 tuổi..."

Bạch Du Ngư càng nói càng cúi thấp đầu xuống hắn còn muốn sống, hắn chưa muốn đi xuống suối vàng với đòn tấn công của lão bà đâu!

"Lại là nàng!"

Mạn Nhu nghiến răng, có tu vi bằng nàng thì thôi đi, còn dám tranh Đại Ngư bảo với nàng!

"Trịnh tiểu thư?"

Lạc Vân sống ở Yến Hải, những gia tộc lớn ở An thành nàng không biết một ai. Nhìn sang Mạn Nhu thì thấy cô nàng nghiến răng khen khét như muốn giết người

"Trịnh Nhã Lâm, bạn gái cũ của Đại Ngư"

Mạn Nhu hừ hừ nói, nàng không có ý định phạt lão công nhà mình, là do tên Long Nghiệp kia hạ dược trước

Bạn gái cũ?

Bây giờ cả Nghệ Giai cũng tò mò theo, nàng nhìn thấy đôi sừng cứng cáp và cái đuôi rồng vẫn đang di chuyển qua lại không thể không đưa tay chạm vào

Mạn Nhu dựa lưng vào ghế sofa chậc lưỡi nói

"Cô ta hiểu lầm Đại Ngư ngoại tình nên chia tay, sau đó phát hiện là hiểu lầm nên muốn cứu vãn"

"Gương đã vỡ còn muốn lành? Sao không cho vỡ tan tành đi?"

Lạc Vân nhìn Bạch Du Ngư bị Nghệ Giai trêu chọc cặp sừng trong vô vọng, nàng dùng đôi chân của mình nâng cằm hắn lên

"Đại Ngư, lúc nãy ngươi có biết khi ngươi trúng thuốc đã làm gì bọn ta không?"

"hả?"

Khuôn mặt ngờ nghệch không hiểu nàng nói gì, Bạch Du Ngư vẫn còn đang hoang mang, ở đây có ba nữ nhân, một trong số đó là người lạ mà hắn mới vừa nhìn thấy mặt mà thôi, một người là hắn cứu vẫn chưa quen biết gì nhiều, còn cái kia lão bà của hắn...

Không thể nào! Hắn không thể nào cầm thú đến thế!

[Không thể nào được! Mình làm sao có thể là một cái cầm thú chứ! Là trêu chọc thôi! Là trêu chọc thôi... phải không....]

Tiếng lòng Bạch Du Ngư đã thể hiện sự hoảng loạn của hắn, Mạn Nhu nhếch môi

Ai bảo sức hắn quá mạnh, bây giờ nàng cùng Lạc Vân thật sự chịu không nổi đành phải rủ thêm nhiều chị em cùng đau eo chung thôi

Cái người tên Nghệ Giai này cũng nghe được tiếng lòng của hắn nên nàng bắt vào chung luôn, Mạn Nhu nhớ tới ban đầu người này còn nghi ngờ nhân sinh, sau đó thì chiếc đuôi không biết xấu hổ của Đại Ngư bảo "bắt cóc" nàng cùng nhau...

Nghĩ tới thôi nàng lại thèm thuồng, nhưng eo thật đau, không có lực rồi

"ngươi phải chịu trách nhiệm với bọn ta"

Nghệ Giai nắm chặt cặp sừng của hắn, nàng bị Mạn Nhu kéo vào cuộc dù không ưa gì cái này đại lão bà cùng sợ hãi nam nhân hoa tâm nhưng dù sao cũng lên giường rồi, nếu mà để cha nàng biết thì thế nào cũng phải trở về gặp một lần

Bạch Du Ngư tái mặt, hắn không biết nói gì hơn ngoài im lặng

Nhìn thấy khuôn mặt này, cả ba bỗng nhiên xuất hiện một cỗ cảm xúc buồn cười trong lòng

[làm thế nào... làm thế nào lão tử lại cầm thú như vậy...]

[cứu mạng... làm sao đây...]

Cái đuôi dựng đứng lên, không dám di chuyển dù chỉ một chút. Bạch Du Ngư như máy móc tạm thời đình chỉ mà leo lên giường nằm, đắp chăn phủ kín người rồi tắt máy

Nhìn hắn như thế, Mạn Nhu lắc đầu

"Biết ngay là sẽ như thế mà"

"Ngươi cũng hiểu hắn lắm đấy"

Nghệ Giai khoanh tay nhìn Mạn Nhu, nàng quay sang cười

"đương nhiên, ta quen hắn gần mười năm rồi, không hiểu mười cũng hiểu chín chứ"

"Nhưng mà... ngươi không nghĩ hắn sau này sẽ có nhiều lão bà hơn sao?"

Lạc Vân nhớ tới những nữ nhân trước đi cùng Mạn Nhu lên đảo, không khỏi rùng mình

"Haiz, Đại Ngư dù sao cũng là giao long, khí vận vốn đã cường thịnh gấp nhiều lần người thường. Dù cho ta không biết về vận số nhiều nhưng vẫn hiểu rằng nếu như không bù trừ được cho nhau, nếu hắn chỉ lấy một lão bà thì sau này hắn sẽ đau khổ vì biết khí vận may mắn cường thịnh của mình cũng có thể giết người"

"Khí vận càng nhiều, trọng trách càng lớn, người bên cạnh cũng sẽ liên lụy càng nhiều"

Nghệ Giai gật đầu, gia tộc nàng không phải cũng thế sao?

Cha nàng khí vận tốt lên làm gia chủ từ nhỏ, sau đó phải quản lý rất nhiều việc của công ty cùng gia tộc, gánh nặng cũng càng ngày càng nhiều. Mà nàng cùng mẹ cũng bị liên lụy vào cuộc tranh gia sản

Mạn Nhu nhìn hắn, quyết định không nghĩ nữa

"được rồi, ta không muốn nghĩ ngợi về chuyện này. Hắn tuy rằng có chút ngu ngốc nhưng đối với lão bà hắn vẫn rất tốt, các ngươi ở bên cạnh hắn nhiều hơn thì sẽ biết thôi"

"Chỉ có cái kia ngu xuẩn họ Đường mới đẩy hắn đi xa"

Mạn Nhu để lại một câu rồi chui vào chăn ôm hắn, Lạc Vân cùng Nghệ Giai hai người mặt dày cũng giống nhau, không bằng Mạn Nhu thôi, nhào lên nằm hai bên của hắn

"Họ Đường kia là ai?"

"Đường Ngữ Sảnh, theo như thông tin mà thư ký vừa cung cấp thì Đại Ngư đã truy nàng năm năm nhưng không thành công. Vào bữa tiệc xuất hiện người tên Long Nghiệp kia thì bỗng nhiên hắn được chấp nhận"

Nghệ Giai nhờ thư ký điều tra toàn bộ thông tin lý lịch về hắn, ngoại trừ hai người nằm kế bên này ra thì còn có khoảng vài vị nữa vẫn chưa được thấy mặt

Bạn đang đọc Phản Phái: Nữ Chủ Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Hoa Nam sáng tác bởi Luxueni666
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luxueni666
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.