Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Đó Lại Là Hắn Ư????

Phiên bản Dịch · 956 chữ

Cứ như vậy, một chồng hơn trăm tờ giấy, được truyền đi truyền lại ở trước mặt những đại diện của các môn phái kia, rồi dần dần giảm bớt, lúc chồng giấy đến trước mặt một vị chấp sự Bách Hoa cốc đang mải nói chuyện, gã lập tức chọn lựa ra hơn mười người, đang chuẩn bị giao cho người kế tiếp. Bỗng nhiên gã khựng lại, tựa như vừa phát hiện ra một chuyện mới lạ vô cùng. Sau đó người này lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía một lão giả đang ngồi ở ghế hạng bét nhất, cất giọng đầy nghi hoặc: "Đường lão, có thí sinh chọn Bích Huyết tông."

Lời này vừa nói ra, Bàng Chấn đang căn dặn một số việc với người của Thanh Ngọc môn cũng không nhịn được, phải ngẩng đầu lên hỏi: "Có thật?"

Vừa rồi gã chỉ tiện tay rút lấy một tờ từ trong hơn một trăm người kia, gần như chưa từng nhìn kỹ những tờ khác.

Những người khác cũng lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn, lại có người cười nói: "Ở trong nhóm tiểu gia hỏa này vẫn có người ánh mắt biết ngọc nha. . ."

Dường như có người lựa chọn Bích Huyết tông là một chuyện cực kỳ không bình thường.

Người được xưng hô là Đường lão, ngồi trên vị trí thấp nhất kia chính là vị lão giả đã mang Lục Diệp ra khỏi hầm mỏ.

Đường lão nghe vậy vẻ mặt cũng lộ ra chút ngoài ý muốn. Bởi vì Bích Huyết tông đã tham gia rất nhiều lần hành động dạng này, nhưng chưa một lần nào được người ta lựa chọn, dù những người được cứu ra kia có tới ba cơ hội để lựa chọn.

Kể cũng đúng, phẩm cấp của Bích Huyết tông quá thấp, phàm là người có chút lý tưởng và theo đuổi, sẽ không lựa chọn tông môn này.

Tuy có chút ngoài ý muốn nhưng Đường lão vẫn khoát tay áo: "Các vị cũng biết Bích Huyết tông không thu đệ tử." Nếu không phải có minh quy trước mắt, tên Bích Huyết tông cũng sẽ không xuất hiện ở trên tờ giấy kia. ( minh quy: quy định trong liên minh)

Đại diện của Bách Hoa cốc nghe vậy, lại nói: "Chuyện này sợ là không được nha Đường lão, hắn chỉ tuyển chọn Bích Huyết tông thôi. Nói cách khác, người này không hề lựa chọn tông môn nào khác ngoài Bích Huyết tông."

Đường lão nghe vậy, cũng không khỏi hiện lên vẻ mặt đầy kinh ngạc, đưa tay nói: "Cho ta nhìn một chút."

Đường lão tiếp nhận trang giấy còn lại từ trong tay đại diện của Bách Hoa cốc, chăm chú lật xem từng tấm, kết quả lại phát hiện đúng như người kia nói, người lựa chọn Bích Huyết tông này, chỉ đưa ra một sự lựa chọn.

"Lục Diệp. . ." Đường lão nhìn danh tự trên ngọc bài, lập tức nhớ tới người trẻ tuổi mà lão đã gặp phải trong hầm mỏ kia, trong lòng càng cảm thấy ngoài ý muốn.

Người này lại là hắn ư???

Đại diện Bách Hoa cốc kia nói: "Dựa theo minh quy, nếu tình huống như vậy xảy ra thì Bích Huyết tông nhất định phải nhận lấy người này."

Thực sự có dạng minh quy như vậy, Hạo Thiên minh cho những người được giải cứu kia ba cơ hội lựa chọn, nhưng nếu chỉ dùng một lần thì tông môn được lựa chọn nhất định phải nhận lấy người này. Điều kiện tiên quyết là không có những người khác làm ra lựa chọn giống vậy.

Quy củ này được đặt ra với mực đích tạo cơ hội cho những người một lòng hướng đạo. Bên trong các đại tông môn cũng chỉ có một số ít người biết được điểm này, cho nên những nô dịch được giải cứu kia chắc chắn sẽ không biết được.

"Tiểu gia hỏa này. . ." Đường lão có chút bất đắc dĩ.

Trong mắt lão, Lục Diệp lựa chọn Bích Huyết tông chính là một chuyện cực kỳ khó khăn.

"Đường lão, Bích Huyết tông cũng nên thu đệ tử thôi." Đại diện Bách Hoa cốc kia mở miệng khuyên nhủ, sau đó lại xoay chuyển lời nói: "Chỉ là… dù tiểu gia hỏa này đã mở được một khiếu nhưng thiên phú lại có chút kém cỏi."

"Thiên phú kém thì có liên quan gì, thiên phú cũng không đại biểu cho tất cả, các ngươi tu hành nhiều năm như vậy, ngay cả điểm này vẫn không thấy rõ sao?"

"Các ngươi đã từng gặp thiên phú một lá chưa?"

"Cái gì? Thế thì quá kém rồi, sao hắn có thể khai khiếu chứ?"

"Thế nhưng nếu hắn đã lựa chọn như thế, thì Bích Huyết tông đã không còn chỗ trống để từ chối rồi."

"Chỉ sợ Đan Tâm môn bên kia. . ."

Vừa nhắc đến Đan Tâm môn, mọi người đều trở nên trầm mặc, giống như vừa nghĩ đến một chuyện vô cùng khó nói.

"Quy củ chính là quy củ! Nếu Đan Tâm môn có ý kiến gì, cứ gọi bọn họ tới tìm ta!" Bàng Chấn một mực không nói gì, lúc này lại lên tiếng: "Đường lão, ngươi nên nhận người này. Mặc dù thiên phú một lá không đáng bồi dưỡng, nhưng tốt xấu gì cũng sẽ bảo trụ được Bích Huyết tông. Có lẽ đây chính là một cơ hội."

Đường lão nắm chặt ngọc bài của Lục Diệp, nửa ngày sau mới nói: "Để ta suy nghĩ một chút đi."

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 348

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.