Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bánh nhân thịt

Phiên bản Dịch · 1028 chữ

Chờ Mã Lục về phòng, Lão Vương đã xử lý xong một con Sói Lửa Hai Đầu, lột da lông, bỏ nội tạng và lọc xương, băm thành nhân thịt.

Hắn nhận lấy túi bóng Mã Lục đưa, nhìn thoáng qua rồi xoay người quay về phòng bếp.

Mã Lục ngồi xuống ghế sô pha, lấy điện thoại di động ra lên diễn đàn nói chuyện với cư dân mạng một lúc, thế mà hai mươi phút đã trôi qua.

Đúng lúc này, hắn ngửi thấy một mùi hương. Hắn hít hít, cái bụng vốn rỗng tuếch nay lại càng đói hơn.

Cuối cùng không nhịn được nữa, hắn đứng dậy đi vào phòng bếp, đúng lúc nhìn thấy Lão Vương gắp một chiếc bánh nhân thịt từ trong chảo dầu ra.

Bánh nhân thịt được rán vàng giòn, lúc rời khỏi chảo dầu còn phát ra tiếng xèo xèo. Sau khi thấm bớt dầu, Lão Vương đặt nó xuống một cái đĩa trống, bên cạnh là cải bắp đã cắt sẵn. Tiếp đó, hắn lại nhỏ thêm vài giọt nước chanh, cuối cùng xối thêm nửa thìa sốt cà chua tự làm.

Mã Lục đã đói không chịu nổi. Hắn nhanh chóng lấy đôi đũa dùng một lần còn thừa trong hộp cơm, gắp bánh nhân thịt lên, để bên miệng dùng lực thổi hai lần, cắn một miếng to.

Lớp vỏ ngoài làm từ vụn bánh mì mang đến độ giòn, trong miệng vang lên tiếng rộp rộp, đồng thời cũng khóa lại hơi nước của bánh.

Sau khi lớp vỏ bị cắn, nước thịt lập tức tràn ra. Chỉ trong chốc lát, mùi thịt đậm đà đã tràn ngập toàn bộ khoang miệng.

Thịt băm làm từ thịt Sói Lửa dai hơn và chắc hơn thịt lợn, người nhai sẽ có cảm giác thỏa mãn hơn, có điều khó tránh khỏi sẽ làm một vài người cảm thấy thịt hơi cứng. Nhưng sau khi ăn xong, Mã Lục lại không cảm thấy mỏi hàm, ngược lại còn hơi hơi giòn, dư vị còn mang theo một chút độ ngọt.

“Ồ, là củ sen, hóa ra củ sen anh bảo tôi mua dùng ở đây.”

“Còn cả hành tây nữa.” Lão Vương nói.

“Khó trách không có mùi tanh của thịt. Kết hợp với nước chanh cũng rất tuyệt, giảm bớt không ít độ dầu mỡ của đồ chiên.”

Mã Lục vừa nói vừa cắn miếng thứ hai. Ngay sau đó, hắn đã ngạc nhiên ý một tiếng.

Nhưng lần này, hắn không còn rảnh để nói chuyện nữa, cứ liên tục một miếng rồi lại thêm một miếng, nhanh chóng tiêu diệt chiếc bánh nhân thịt.

Sau đó vẫn chưa thỏa mãn, hắn lại ăn hết số cải bắp bên cạnh, chưa đã thèm liếm môi: “Nước sốt này là loại nước sốt gì thế? Sao tôi cảm thấy sau khi rưới nước sốt này lên, mùi hương của bánh nhân thịt lại trở nên thơm hơn vậy?”

“Bởi vì tôi cho thêm nước hầm xương của Sói Lửa Hai Đầu vào. Có điều thời gian hầm hơi ngắn, tốt nhất là có thể hầm một ngày một đêm.”

“Thì ra là thế. Vậy cảm giác muốn ăn thêm một cái nữa chính là công lao của cà chua, đúng không?” Mã Lục đặt đũa xuống, thỏa mãn thở một hơi.

“Đây là chiếc bánh nhân thịt ngon nhất tôi từng ăn, thế mà chỉ số mỹ vị chỉ có ★☆. Không biết những món nhiều sao hơn sẽ còn ngon cỡ nào nữa.”

“Muốn ăn những món có chỉ số mỹ vị cao hơn, thì phải thu thập được những nguyên liệu nấu ăn có phẩm chất cao hơn; hoặc là tăng cấp đầu bếp của tôi để khai quật tiềm lực của nguyên liệu nấu ăn.” Lão Vương nói.

“Biết rồi mà. Tôi sẽ tìm.”

Mã Lục ôm vai Lão Vương, nói: “Nhưng bây giờ có chuyện quan trọng hơn.”

“Chuyện gì?”

“Độ ngon của Bánh nhân thịt sói lửa chiên hoàn toàn vượt qua mong muốn của tôi. Tôi cảm thấy, chúng ta nên lập tức bày quán, để nhiều người được nếm thử món ngon này hơn!”

“Nhưng không phải công tác chuẩn bị trước khi mở cửa hàng vẫn chưa làm xong hả?”

“Hừm, tôi sẽ nghĩ cách. Tóm lại, anh cứ chuẩn bị trước nguyên liệu làm một trăm, không, một trăm năm mươi cái bánh nhân thịt đi.”

Sau khi quyết định mục tiêu buôn bán ngày đầu tiên với Lão Vương, Mã Lục lại ăn thêm một cái bánh nhân thịt nữa, tiếp đó mới bắt đầu làm việc.

Đầu tiên, hắn để mấy bình nước khoáng vào trong tủ lạnh. Sau đó đào được một cái bếp gas second-hand giá bốn mươi tệ trên app Nhàn Ngư, lại thuyết phục anh trai nhà đối diện tặng cho hắn một cái dây nối. Tiếp theo, hắn còn lên mạng tìm một cửa hàng bán túi giấy dầu, nhưng đã hai ngày không online.

Mã Lục thử để lại tin nhắn. Tiếp đó, hắn đi thẳng tới cửa hàng photocopy ngay ngoài tiểu khu. Bây giờ không kịp thiết kế lại bảng hiệu, thế nên hắn dùng luôn giấy A4 in chữ bánh nhân thịt, chỉnh tên cửa hàng lên cỡ chữ to nhất, im đậm, sau đó lại in thêm mã QR nhận tiền của WeChat và Alipay.

Ra khỏi cửa hàng photocopy, Mã Lục quẹo vào cửa hàng hai tệ đối diện, kết quả vẫn chưa mở cửa.

Thôi được rồi, bây giờ mới bảy giờ mười lăm, hình như vẫn hơi sớm. Vì thế, Mã Lục đành đi xe điện ngầm tới lấy bếp gas. Lúc trở về, cuối cùng cửa hàng hai tệ cũng đã mở cửa

Hắn mua một ít hộp đựng gia vị, thùng nhỏ có thể đựng nguyên liệu nấu ăn, hai cái ghế gấp, tổng cộng tốn ba mươi tệ, lại mua thêm hai bao thuốc ở cửa hàng tiện lợi bên cạnh. Lúc này, cửa hàng lười biếng vẫn luôn trong trạng thái offline cuối cùng đã thức dậy.

Bạn đang đọc Nhà Hàng Vũ Trụ Vô Hạn (Dịch) của Tiểu Ngốc Chiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi EditorUU
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.