Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 18 Giả (2)

Tiểu thuyết gốc · 1722 chữ

Chương 18 Giả (2)

"Có nghĩa là bất cứ khi nào ta cũng có thể gọi ra ngài để gặp mặt đúng không." Trần Lăng nói.

"Có thể, ngươi lúc nào cũng có thể gặp ta, chỉ là ngươi có phần hiểu sai ý ta. Này hơn nữa, ta có quyền từ chối gặp mặt ngươi." Sứ giả nói.

"Vì sao chứ." Trần Lăng có hơi không sờ được đầu óc ở điểm này. Sứ giả nói hắn có thể hiểu được đại khái, nhưng vẫn còn mấy chỗ quá mập mờ không rõ ràng, không hiểu lắm ý tứ sứ giả đang ở muốn nói một ít sâu xa vấn đề. Có vài chỗ dụng ý hắn chưa hiểu được giải đáp, tựa như nếu hệ thống ban phát đã đầy đủ, sứ giả xuất hiện thêm có tác dụng gì, hay nó thật là như hệ thống chú thích có thể tăng gấp đội sự suy nghĩ cẩn thận và thấu đáo.

"Này thật là quá ảo diệu, không biết thật là sứ giả ngài tên thật là gì." Trần Lăng gật đầu, hỏi tiếp. Dẫu sao từ lúc gặp mặt tới giờ, Trần Lăng vẫn chưa được nghe hết vị này nói đến tên của mình, tựa hồ hắn ngại ở giới thiệu nó. Trần Lăng cũng tò mò chứ, chẳng qua từ đầu đến giờ hắn vẫn sinh sôi nhịn xuống muốn hỏi người xúc động, hỏi trước những vấn đề quan trọng, nay đã được giải đáp đại khái vấn đề hắn mới hỏi lên thượng sứ giả tên, tiện cho ngày sau gặp đối phương giao lưu bớt đi tò mò.

"Bất quá ta cũng không thể giúp được ngươi cái gì. Ngươi nhìn thấy đó ta có phải là vô hình. Về tên của ta ngươi muốn hỏi ta chứ. Ta không có ý định cho ngươi biết tên ta, không bao giờ. Ta thà chẳng cần cái tên đó, ngươi chỉ cần biết ta là sứ giả của thần mà thôi." Sứ giả kết thúc lời nói, hắn đứng dậy khỏi bàn, nhảy lên gạch đá chỗ, nhàn nhã mà bước tới huyền nhai nhòm xuống. Bên dưới là đại lượng dấu chấm nhỏ kiến trúc, còn có nhà cửa Trần gia nằm san sát, ánh mặt trời bị che lấp hướng đó. Đây chỉ là hắn một cái tưởng tượng cùng hồi ức vừa nãy cảnh tượng. Trần Lăng lúc nãy ngắm nhìn quang cảnh, tầm nhìn của hắn Trần Lăng chính là tầm nhìn của Trần Thiên Nhai, Trần Thiên Nhai có thể tạo ảo ảnh cũng chỉ giới hạn ở trong mắt Trần Lăng mà thôi, tầm nhìn thấy phía trước của hắn cảnh vật, lại không thể đi quá xa, vì hắn chưa nhìn thấy chỗ đó hoặc hắn không thể mô phỏng lại suy nghĩ rõ ràng mình đi từ hướng đó lên, chọn phương pháp ảo ảnh xuất hiện vừa an toàn, vừa tránh được Trần Lăng hoài nghi lại còn tạo được kinh ngạc cho hắn.

"Đúng vậy. Ta chỉ muốn hỏi quá ngài sứ giả về hệ thống, hệ thống ngoài chỉ có hai cái công năng, ngài nói ra chân chính mục đích lại là cái gì." Trần Lăng gật đầu xác thực lời nói của sứ giả, sứ giả nói lời đều như vậy tinh mĩ, sâu xa hàm nghĩa lại còn không chê vào đâu được.

"Ngươi biết thế là được, hệ thống có tốt đến mấy sau này cũng chẳng dùng được, người đều sẽ có hạn cuối mà thần thì không, mục đích của ngươi, tất nhiên là đến gần sát nhất dưới chân thần." Sứ giả nói.

"Gần sát dưới chân thần, đó là gì, làm thế nào để đến sát dưới chân thần vậy." Trần Lăng có phần tò mò, sứ giả trong lời nói đã có nhắc đến thêm từ mới. Thông tin đem hắn hiểu đại khái, theo sứ giả lời, Trần Lăng phải đến được dưới chân thần, này liền đạt được mục đích, nhưng làm sao để đến được dưới chân thần đó mới là vấn đề. Hỏi này một câu, hắn cảm giác hắn đã sờ được đến điểm mấu chốt của sứ giả.

"Đúng như vậy, cách duy nhất để đến được gần thần nơi, đó là đem chính linh hồn mình siêu thoát, gọi tắt là đắc đạo, ta tới đây để giúp ngươi chỉ có một chuyện là đắc đạo, mà không hoàn toàn là như thế." Trung niên nhân sứ giả nói ra vấn đề, nhưng tựa hồ hắn có lẽ nói ra ý đồ của mình còn ẩn chứa một chút che dấu, Trần Lăng nghĩ hắn chỉ cần hỏi đến điểm mấu chốt chỗ, tất có thể lấy được thông tin mình cần. Chẳng sợ thông tin là không được đầy đủ trọn vẹn, chỉ cần là đến được nơi gần thần chỗ, hắn là biết nơi đó chỗ tốt rồi. Kiểu trung niên nhân sứ giả trước mắt, hắn đã đạt đến cái gì phạm trù, lại dễ dàng giúp hắn đắc đạo hay không ?

"Đăng lâm thần quốc, đó là ngươi nơi. Ngươi sẽ cảm thấy thế gian hết thảy không thể uy hiếp nổi ngươi, thời gian như ngưng đọng lại, thời gian của ngươi sẽ nối liền với thần. Đồng thời, ngươi đã không thuộc về phạm trù của thế giới này nữa." Sứ giả nói ra lời này tuy ngắn, nhưng lời này bên trong ẩn chứa thông tin không dung kinh thường, lượng tin tức có vẻ vượt quá Trần Lăng chịu tải hạn mức cao nhất chịu đến. Hắn có thể lý giải 1 vài lại không thể lý giải hết thẩy.

Trần Lăng hơi ngưng ngẫm nghĩ, nếu thời gian của hắn nối liền với thần, thần lại có bao lâu, nhưng khẳng định nó là cực lâu, lại còn có thể siêu thoát giới hạn, này gần như là hắn không thể tưởng tượng. Quan trọng nhất, hắn sẽ không thuộc về nơi đây nữa. Nơi đây mặc dù có gắn liền cuộc đời của hắn, nhưng nó có hạn cuối sinh mệnh, Trần Lăng biết ngày đó cách mình không xa. Mười mấy năm trôi qua với hắn bất quá là hôm qua một bức tranh. Hắn ngắm nhìn cảnh vật chiếu xuống lớp bóng, ánh nắng màu cam trời hạ xuất hiện, đại biểu cho buổi chiều.

Bấy giờ, mặt trời đã ở trước mặt hắn xuất hiện, nhưng nó nằm ở đỉnh đầu hắn, vòng dần ra sau núi. Vì có mây che duyên cớ, Trần Lăng có thể nhìn thấy quá trình, lại không thể nhìn thấy kết quả, nhưng hắn biết, thời gian đối mình là hữu hạn. Hắn năm nay đã 20 tuổi, hắn còn trẻ nhưng hắn nhớ về 10 năm trước, khi ấy hắn còn nhỏ, thời gian là thoắt cái như vậy trôi. 10 năm sao, nó cũng chỉ là trong đầu hắn một bức tranh, ngắn ngủi và lục lại, hắn nhận ra bất quá, 10 năm của hắn là như thế ngắn ngủi, như thế vô dị. Nếu hắn có thể sống lâu hơn, thêm mấy cái 10 năm nữa cũng là như vậy, nó là như vậy ngắn ngủi, sao hắn có thể cam lòng chứ, hắn muốn gần thần chỗ, hắn muốn đăng lâm thần quốc.

Lúc này, trong lòng Trần Lăng đã có một nỗi quyết tâm hướng tới thần quốc, chẳng sợ hắn phải trả giá bao nhiêu đại giới đi chăng nữa.

"Chẳng phải nói đăng lâm thần quốc, ta có thể siêu thoát thế giới này sao."

"Đúng là như vậy." Trung niên sứ giả quả nhiên gật đầu: "Đó là siêu thoát trong truyền thuyết, ngươi đã biết chứ, ngươi sẽ thay đổi hơn, thời gian đối với ngươi sẽ giảm đi ảnh hưởng."

"Ta đã biết, còn xin sứ giả chỉ cách." Trần lăng chắp tay gật đầu, thân hình chủ động khom lưng uốn gối xuống mặt đất, hướng sứ giả bái tạ, chẳng sợ đối phương không giáo gì hắn, chỉ cần đối phương truyền cho hắn cách liền đủ. Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy, chẳng sợ đối phương chưa từng giáo hắn cái gì quá, chỉ cầu đối phương chỉ hắn, cùng là thần tín ngưỡng người đã đủ để hắn tôn trọng.

Trung niên sứ giả một tay vươn lên, một màu vàng quyển sách trống rỗng trong tay hắn xuất hiện, sách bên trên quang hoa lấp lánh, trần đầy là ngoằn nghèo đường cong, nốt giữa bìa cuốn sách còn đính 1 viên ngọc màu đỏ. Sách không có tên, bìa ngoài hoàn toàn là ngoằn nghèo nếp gấp hướng về phía viên ngọc, đem viên ngọc tôn lên làm chủ thể. Sách vàng dâng lên nháy mắt, huyền phù giữa không trung, du nhập vào óc Trần Lăng, Trần Lăng có thể cảm thấy được cuốn sách là một vật phẩm dạng linh hồn, hắn chỉ cần nghĩ tới, cuốn sách liền xuất hiện, nghĩ mở ra trang đầu tiên, nó liền mở ra.

Ánh vào mi mắt Trần Lăng là hàng chữ đầu.

"Ngươi có tin vào thần không, nếu không tin ngươi không nên mở nó ra. Vì nếu không tin người đọc nó sẽ bị trừng phạt, chẳng sợ ngươi là ai đi chăng nữa. Ta luôn có cách tìm được ngươi vì ta thần.

Ngươi hỏi vì sao ta cần tín đồ, vì tuổi thọ của các ngươi sẽ gắn liền với ta, như cây đại thụ, trải dài đến bất tận, ngươi có tin vào mức độ trung thực của nó không. Ngươi sẽ chẳng biết, bất kỳ ai đều sẽ không cho ngươi sự đảm bảo nào vì lời nói của họ làm ngươi khó thể tin.

Mặc dù thứ mà ta ban xuống có thể bị sửa đổi, bị kẻ không thành kính với ta vặn vẹo, nhưng tín đồ của ta sẽ nhận ra được ta lời nói, đâu là thật và đâu là giả. Chẳng sợ ngươi thờ phụng nhầm ai khác kẻ không tồn tại, chỉ cần ngươi thờ phụng đúng ta ngươi sẽ gặp ta sớm thôi."

Bạn đang đọc Ngày Cũ Hạ Thế Giới sáng tác bởi quoc2081976
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quoc2081976
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.