Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơn mưa, thị trấn và bóng tối ( 3 )

Tiểu thuyết gốc · 1879 chữ

Hàng trăm ngàn mảnh vỡ đâm vào các công trình .

Các cửa kính đồng loạt vỡ tung .

Nhiều tòa nhà lật đổ theo một hướng như trò chơi domino .

Làn sóng thổi bay tất cả mọi thứ trên đường đi của nó .

...

" Khụ khụ ... "

Nôn ra ngụm máu tích tụ trong miệng, Lưu phong cảm thấy dễ thở hơn đôi chút .

Lưu phong cố lay động Bạch băng trong lòng nhưng vô ích, cô ấy đã tạm thời bất tỉnh . Cũng dễ hiểu thôi, ngay cả hắn còn bị quăng quật đến tê dại toàn thân thì đừng nói đến Bạch băng .

" Ưmmm "

Một số thì bất tỉnh trong khi số khác phát ra tiếng rên rỉ .

Lưu phong đạp phăng cánh cửa kẹt cứng, mang từng người một ra ngoài . Bằng một cách điên rồ nào đó nguyên cả chiếc xe nay lại đang nằm vất vưởng một nữa trên tòa nhà cao tầng .

" Này, nếu còn di chuyển được ... khụ khụ ... lại đây giúp tôi "

Mang ra đến người thứ ba thì chiếc xe mất trọng tâm có dấu hiệu rơi xuống . Lưu phong bất đắc dĩ dừng việc cứu người, hắn dùng sức lực to lớn của mình giữ chặt đầu xe .

Người lính khập khiễng với một cánh tay hình như đã gãy, lôi kéo toàn bộ người bên trong ra ngoài .

Lưu phong vỗ nhẹ nắp xe .

" Mày cực khổ rồi "

Hắn buông tay .

Mất trọng tâm, chiếc xe nghiêng dần nghiêng dần rồi rơi xuống, biến mất trong đám mây bụi khổng lồ .

Bạch băng tựa lưng cạnh tường lúc này cũng đã tỉnh . Cô thật sự rất nổi bật khi thân thể không có nổi lấy vết xước, à thực ra từng có, nhưng giờ thì hết rồi .

Lưu phong đi đến bên cô .

" Em không sao chứ ? "

Đáp lại hắn là cặp mắt u oán .

" Anh vẫn hỏi câu đó dù biết rằng em có dị năng hồi phục sao ? Và một điều nữa "

Bạch băng giận dữ dơ tay định đánh hắn, nhưng sau đó lại ngập ngừng mà để xuống .

" Bảo vệ tốt bản thân mình đi, em tự lo được . Hiểu không ? "

" Vâng vâng ... khụ... em nói đúng !"

" Thôi, ngồi xuống đi "

Bạch băng thở dài . Cô dám chắc Lưu phong vừa xem lời cô nói ra như gió thoảng mây trôi . Cái tính cách Lưu phong thật sự đáng giận, đồng thời cũng ...

( Bực bội thật đấy )

Bạch băng thi triển dị năng . Luồng ánh sáng ấm áp kì diệu thâm nhập cơ thể, chữa lành từng chút một như dòng nước ấm quét qua giữa trời đông giá lạnh .

Lưu phong lưu luyến không thôi cái cảm giác này, thực sự rất thoải mái .

Xong Lưu phong, cô tiếp tục chữa trị cho những người lính . Tình trạng họ có nhẹ có nặng nhưng rồi cũng khôi phục về ban đầu . Buồn thay có một người trong số đó không may đã tử vong .

Họ quấn tạm thi thể bằng chiếc màn kiếm được .

" Em vất vả rồi "

Bạch băng mệt mỏi, ánh mắt có chút giận dỗi nhìn hắn .

Đối diện ánh mắt, Lưu phong vẫn tỏ ra ân cần quan tâm, da mặt hoàn toàn chai lì trước người mình yêu . Hắn biết rõ cô giận điều gì, dù vậy nếu có lần sau thì mọi thứ chắc chắn vẫn sẽ như thế mà lặp lại .

Tám người trong xe giờ còn bảy . Họ mang theo thi thể đồng đội rời khỏi tòa nhà, chôn cất tạm bợ ngay bên dưới vườn hoa nhỏ . Điều kiện chỉ cho phép họ làm được đến thế .

Đám mây bụi phủ nhỏ dần dưới tác động của cơn mưa . Họ cố gắng lần mò tìm kiếm vị trí chiếc thiết giáp còn lại .

" Ở đây ! "

Họ cùng chung một phố lúc bị hất văng nên không mất nhiều thời gian để tìm được nhau . Mọi chuyện ổn thỏa trở lại, hai bên hội tụ kiểm kê nhân số . Thông tin đáng tiếc khi có thêm hai người thiệt mạng .

Mỗi xe trở 6 người, tổng cộng 3 xe là 18 người, giờ còn lại 15 .

" 1 2 3 đẩy "

" rầm "

Kéo chiếc xe khỏi đống đổ nát . Tin vui là chiếc thiết giáp của họ vẫn còn hoạt động được . Nó vốn được thiết kế để chiến đấu trong các điều kiện khắc nghiệt nên không dễ dàng bị hạ gục .

Họ tìm tạm cỗ xe đã đóng bụi thành lớp ở gần đó, nối nó vào sau xe thiết giáp rồi nhanh chóng lăn bánh rời khỏi đây .

Lưu phong đôi mắt vàng rực nhìn xem bóng tối phía xa . Tia sét đánh ngang qua vô tình làm hiện lên thân thể khổng lồ, một thảm họa di động đứng sừng sững giữa cơn mưa .

Gã titan dường như không quan tâm đến một vài con kiến nhỏ bé . Nhưng tốt nhất họ nên rời khỏi đây càng sớm càng tốt . Đừng bao giờ chơi đùa với lửa .

Chỉ bằng một đòn tấn công mang phong cách như thể nó đơn thuần tiện tay thì họ đã gần hấp hối .

Nhìn hình ảnh dần biến mất vào cuối chân trời . Có nỗi tuyệt vọng lẫn chán nản bao trùm mọi người .

Đây không phải thứ mà họ có thể đối phó hiện tại . Điều duy nhất họ có thể làm là chạy trốn . Đúng, là chạy trốn, vô cùng nhục nhã nhưng đó là sự thật chẳng thể chối cãi . Họ thật sự chẳng có thể làm gì .

Bao nhiêu người đã chết và sẽ chết dưới chân gã titan đáng kinh tởm đó ? Nhiều, vô cùng nhiều .

Liệu bức tường cao hàng chục mét có thể cản bước được nó không ? Lưu phong không biết, nhưng hắn biết vào thời điểm bức từng sụp đổ cũng là lúc một căn cứ tị nạn nào đó trên trái đất này trải qua sự đồ sát . Vô số sinh mạng sẽ ngã xuống rồi gia nhập vào đội quân người chết rồi tiếp tục đi tấn công những người sống còn lại .

Một vòng tròn luẩn quẩn chẳng có hồi kết .

Thế giới này có khoảng 10 tỷ người . Cứ cho rằng 1/10 trong đó sống sót là 1 tỷ người đi thì điều đó có nghĩa là họ phải giết chết 9 tỷ zombie nữa để khôi phục thế giới .

Bất quá ... 1/10 ? Lưu phong không biết toàn bộ các nơi, các quốc gia trên trái đất này có thất thủ hay không . Nếu cho rằng tất cả đều đang trong tình trạng như quốc gia này thì con số 1/10 là một điều mơ tưởng .

...

Nhiệm vụ điều tra tín hiệu giống lời cầu cứu bị Lưu phong cất hoàn toàn vào só . Không chỉ riêng mỗi hắn, ngay cả những người khác cũng chẳng nhắc đến .

Mục đích bị lãng quên hoàn toàn .

Họ lần nữa tiến nhập đường cao tốc, chạy với tốc độ cao trong mưa . Đoàn xe đi trước đã dọn dẹp sạch sẽ con đường, không cần lo lắng có trướng ngại vật . Bằng tốc độ này, họ có thể gặp lại đoàn xe sau khoảng 2 đến 3 giờ nữa .

Bạch băng lúc này lên tiếng .

" Này Lưu phong, đã đến lúc anh cần giải thích mọi chuyện rồi đấy . Em biết rõ chúng ta bị tấn công nhưng cụ thể thì không . Em không muốn trong trạng thái mù lòa này thêm giây phút nào nữa . "

Phải thôi, đôi tai bị lấn áp bởi tiếng mưa, đôi mắt bị che mờ bởi bóng tối . Người hiểu rõ mọi chuyện nhất cho đến bây giờ chắc chắn chỉ có Lưu phong, người sở hữu dị năng đặc biệt .

Bởi vậy mới nói màn đêm là khắc tinh của đa số nhân loại .

" Em muốn nghe bản ngắn gọn hay bản chi tiết ? "

" Ngắn gọn trước đi "

Không chỉ riêng mỗi Bạch băng, những người lính cũng muốn biết chuyện đã xảy ra . Họ vừa trải qua điều gì để phải mất đi ba người đồng đội . Tất cả đột nhiên im lặng, chăm chú chờ đợi câu trả lời .

" Nói thế nào nhỉ ... Ngắn gọn là những người may mắn còn ở đây đã sống sót trước mặt một titan . Câu chuyện chỉ nhiêu đó thôi "

" Ti, Titan !!! "

Tất cả mọi người đều rõ ràng titan là thứ gì . Đứng trên đỉnh cao của zombie, biểu tượng của sự hủy diệt . Đồng thời cũng là nguyên nhân chính khiến quân đội vẫn phải chật vật cho đến tận bây giờ .

Quá to lớn để súng đạn thông thường có thể gây sát thương . Quá mạnh mẽ để những bức tường đơn giản có thể ngăn cản .

Tốc độ phục hồi cực nhanh kể từ khi bắt đầu chịu sát thương . Và hoàn toàn không có điểm yếu .

Quân đội phải trả cái rất lớn mỗi lần tiêu diệt một titan vì cho đến hiện tại, cách thức được dùng duy nhất là sử dụng hỏa lực mạnh cho đến khi cơ thể nó tan nát hoàn toàn .

Theo công bố thì sau cơn mưa bất thường, số lượng zombie titan giảm đi đột ngột . Ít đi về lượng nhưng đổi lại nâng cao về chất, biến từ một con quái vật khủng khiếp thành một thảm họa di động .

Cho đến nay số lượng zombie titan bị tiêu diệt sau cơn mưa chỉ có tổng cộng bốn con mà thôi . Mỗi lần đều do nó tiến gần đến địa điểm vô cùng trọng yếu : căn cứ tị nạn cỡ lớn . Bằng không quân đội cũng đành mặc kệ nó .

Rất nhiều nơi đành phải di tản mà họ chẳng thể làm gì .

Ít nhất thì số lượng của chúng thật sự rất ít . Việc bọn họ có thể gặp được một trong số đó và còn sống sót trở ra cứ như thể thần xui xẻo đang đánh nhau với thần may mắn vậy .

" Em biết tại sao anh gấp gáp rồi chứ ? "

" ... Ừm "

" Em biết không . Dù chúng ta vừa mất đi ba người và bầu không khí buồn bã bao trùm nơi đây nhưng anh vẫn muốn lạc quan hết mức có thể . Người đã đi thì cũng đã đi, người ở lại phải tiếp tục sống thay cho cả phần của họ ....

vậy nên .... này, đừng ! "

Lưu phong giữ lại Bạch băng, hai người quá hiểu nhau để biết đối phương định làm gì . Bình thường thì được, bây giờ ? không . Cả người hắn đang vô cùng ẩm ướt .

" Phải, đúng thế ... sống cho cả người đã đi "

Người lính ngồi trước gật đầu đồng ý . Những người lính luôn phải chuẩn bị tâm lí cho sự ra đi của đồng đội lẫn chính bản thân mình .

Họ khôi phục tâm trạng nhanh hơn Lưu phong nghĩ rất nhiều .

Bạn đang đọc Mạt Thế : Từng Bước Trở Nên Cường Đại sáng tác bởi Yeuviettruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yeuviettruyen
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.