Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại úy xin lỗi

Tiểu thuyết gốc · 1709 chữ

Lưu phong cần chuyển sang chủ đề khác .

" Cuộc sống cậu thế nào, ổn chứ ? "

Chàng trai vui vẻ trả lời .

" Vâng, khá ổn . Đãi ngộ của đội dân quân khá cao, tôi thậm chí có thể mua được ít thịt đóng hộp dù giá cá khá đắt . Kể cả khi hết tiền tôi vẫn có thể nhận súp miễn phí mỗi ngày được phân phát . "

Đa phần người bình thường sống trong thời đại này tay chân đều nhũn ra khi thấy zombie chứ đừng nói đến chuyện đánh nhau với chúng . Vậy nên người dám đứng lên chiến đấu đều được quân đội đặc biệt quan tâm chăm sóc .

So với nhiều người khác, trang phục mà chàng trai mặc rất tươi mới . Hẳn nó mới được mua không lâu .

Lưu phong tiên lên khoác vai cậu . Cười tủm tỉm .

" Người có bản lĩnh như cậu hẳn được sự chú ý của không ít cô gái nhỉ ? "

Chàng trai trẻ im lặng nhưng dựa trên khuôn mặt đỏ chót đó, hắn chắc mình đã đoán đúng . Sau ngày tận thế, không ít người mất đi người thân bạn bè . Mọi người phải cố gắng tận lực gánh sinh . Đàn ông có sức lực nên số phận khá khả quan, ngược lại phụ nữ tương đối yếu đuối thành ra cuộc sống rất không dễ dàng . Họ sẽ có xu hướng dựa dẫm nhiều vào đàn ông . Chẳng phải ai cũng được như Bạch băng .

" Một chàng trai trẻ xanh mướt tuổi xuân mà còn lại mạnh mẽ nữa . Cẩn thận kẻo bị ăn tươi nuốt sống đấy "

" Cảm ơn ngài vì ... lời khuyên ... "

" Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau thôi . Tạm biệt trước "

Vẫy tay với chàng trai, Lưu phong dẫn dắt lũ trẻ tiếp tục đi tiếp . Vương hữu hơi kéo nhẹ ống tay áo hắn, cậu nhóc tò mò .

" Anh Lưu phong vĩ đại quá ! "

" Ha ha "

Lưu phong xoa nhẹ đầu cậu, nắm tay kéo lại gần .

" Điều em không biết còn nhiều lắm "

...

Dạo bước, họ đến rìa ngoài gần công trình xây dựng . Lũ trẻ ngơ ngác bởi cảnh tưởng hùng vĩ đang từng bước được xây dựng .

Bức tường hiện tại chỉ mới cao khoảng 5 mét, tuy vậy dàn khung sắt, trụ chống chưa được đổ bê tông ước tình chiều cao đạt được lớn hơn hiện tại rất nhiều .

Lưu phong có chút hiếu kì, rốt cuộc quân đội đã vơ vét bao nhiêu nhà máy để thu đủ số tài nguyên cho công cuộc xây dựng .

" Châu tấn ! Vương hữu ! "

Ngồi nghỉ ngơi cạnh công trường, hai người họ theo tiếng gọi cùng lúc quay sang . Châu tấn phủi phủi bụi trên người .

" Lưu phong, sao cậu lại ở đây ? "

" Hai người được nghỉ chưa ? "

" Chúng tôi ? Rồi, hiện đang trong giờ giải lao "

" Tốt, hôm nay nhà không nấu ăn, tôi sẽ dẫn mọi người đi ăn cơm quân đội nấu ! "

Hai người xoay sang nhìn nhau, Vương hữu vẻ mặt chần chừ .

" Hay là thôi đi ? Giá cả không tiện nghi lắm ... "

Lưu phong biết hai người lo điều gì, hắn vừa chấn an vừa tỏ ra giàu có . Một lúc sau Lưu phong thành công thuyết phục hai người .

...

" Thoải mái lựa chọn đi "

Mấy đứa trẻ nhìn không rời mắt khỏi bảng thực đơn đầy đủ các món trong khi Châu tấn và Vương hữu chủ yếu nhìn giá cả .

Người có thể ăn ở đây khá ít, có nhiều bàn trống .

Gọi món xong đoàn người kiếm một bàn rộng rãi cùng ngồi vào . Có tiếng xèo xèo dầu mỡ, mùi hương nức mũi lan tỏa . Tiểu lệ nuốt nước bọt liên tục, người cứ lắc lư háo hức chờ đợi .

Trong lúc mọi người phân tâm, Lưu phong ánh mắt nhìn nơi xa .

Một tên to lớn bận trang phục quân đội đi đến khoác vai cậu trai trẻ cũng thuộc quân đội khác . Hắn không nghe được họ nói gì, chỉ thấy tên to con mang đi đĩa ăn của cậu trai vừa mua được .

Giận dữ, chán nản, buồn tủi ... hàng loạt cảm xúc lướt qua trên khuôn ấy được Lưu phong ghi lại rõ ràng bằng chức năng quay chụp của vòng tay .

( Để xem đại úy phản ứng thế nào )

Lưu phong đưa miệng nói nhỏ vào chiếc vòng tay .

" Trí tuệ nhân tạo . Gửi video vừa rồi cho người trong danh bạ có tên đại úy "

Món ăn có giá trị cao nên được đối xử đặc biệt, có phục vụ đưa từng món một . Màu sắc, mùi hương kích thích mạnh mẽ . Đã bao lâu rồi họ mới lần nữa mới được ăn những món xa sỉ thế này ?

Lưu phong mở chai nước ngọt rót từng li cho lũ trẻ .

" Cảm ơn "

" Được rồi ăn thôi, mọi người cứ thoải mái vào đừng lo . Hiếm lắm mới có dịp nhỉ "

Cầm miếng pizza nóng hổi phô mai kéo thành sợi, Tiểu lệ cắn ngay miếng lớn . Vị giác mãnh liệt tấn công trực tiếp đầu não .

Hai mắt con bé tỏa sáng lấp lánh, miệng ra sức nhồi nhét thêm nữa, hai má căng phồng .

" Đ-ồ ăn ngo-n qu-á !!!"

" ha ha đừng cố nói nữa ! "

Lưu phong cảm giác Tiểu lệ khá giống cách mấy con sóc nhét hạt vào miệng . Hắn phải công nhận đồ ăn được chế biến rất ngon .

Vương hữu vẫn còn cảm thấy tiếc tiền, dù vậy cậu giờ đây đã hoàn toàn bị đồ ăn chinh phục . Họ cứ vậy mà chăm chú ăn đến nó nê mà không nói một lời .

" Lộp cộp lộp cộp "

Từ cửa ra vào xuất hiện bốn người lính, một người trong đó trang phục khác còn lại, khá giống trang phục của cậu thiếu úy .

Ba người đến chỗ tên to con vẫn còn đang ngồi ăn, mang hắn đi . Người còn lại đứng bên ngoài quan sát một vòng lớn quanh nhà ăn rồi dừng mắt tại Lưu phong, đầu gật gật vài cái rồi rời đi .

( Chậc, tốc độ xử lí này . Bảo sao ông ấy đến nay vẫn chỉ là đại úy, hẳn phải đắc tội không ít người . Nhưng điều đó đúng với thời bình, nơi mà quan hệ được đặt lên trên tất cả . Tại tận thế này, nếu cấp trên còn sót lại mắt không mù lòa thì việc đại úy thăng chức chỉ thuộc vấn đề thời gian .)

Lưu phong cảm thán .

" Ợ ...ừm ... xin lỗi "

Vương hữu ăn no, cái bụng căng phồng . Mọi người đều rất thỏa mãn vì bữa ăn tuyệt vời .

Nghỉ ngơi một lát, Vương hữu cùng Châu tấn trở về công trường chuẩn bị cho ca chiều . Còn Lưu phong vốn dự định dẫn lũ trẻ về nhà, tuy vậy có sự kiện bất ngờ .

Bên ngoài, người gật đầu với hắn khi nãy đi đến bắt chuyện .

" Chào ngài, tôi là thiếu úy trung đội 2, hân hạnh được làm quen "

" Chào "

Hai bên bắt tay xã giao rồi thiếu úy trung đội 2 mang xe trở toàn bộ về nhà . Lũ trẻ vào nhà đóng cửa lại, Lưu phong mới yên tâm ra hiệu cho xe tiếp tục lăn bánh .

Hắn không hỏi mà thiếu úy cũng chẳng nói . Họ cứ im lặng cho đến lúc xe dừng trước nhà chỉ huy tạm thời .

" Ngài đại úy đợi ngài bên trong, xin mời vào "

Binh lính gác cổng dường như biết trước sự xuất hiện của Lưu phong . Vào trong, hắn chậm rãi lê bước dọc hành lang đến căn phòng cuối cùng .

" Cốc cốc cốc "

" Mời vào "

Căn phòng khá đơn giản, một chiếc bàn làm việc cạnh tường, bộ bàn ghế tiếp khách cơ bản, chẳng có gì ngoài một số dụng cụ thiết yếu . Tấm bản đồ to lớn là sự nổi bật duy nhất .

Ngài đại úy đứng dậy, đặt đống giấy tờ sang một bên . Chĩa tay về phía ghế tiếp khách đối diện .

" Rất vui được gặp lại cậu, mời ngồi "

" Cảm ơn ngài "

Ấm trà nóng róc rách chảy vô li, dòng nước ấm áp xanh ngát . Lưu phong nhâm nhi hương vị tuyệt vời này một lúc . Đặt li trà xuống, cậu cười mỉm .

Đối diện, đại úy hơi cúi đầu .

" Trước hết cho tôi xin lỗi vì đã không quản nghiêm binh sĩ của mình, để rồi gây ra những việc phản cảm . "

Lưu phong xua tay .

" Không phải lỗi ngài, nếu đại úy thực sự có lỗi thì đã chẳng cử người đi giải quyết "

Ngài đại úy vẫn lắc đầu .

" Tôi vẫn có trách nhiệm trong đó ! "

" Tính cách này, đại úy ngài hẳn gặp rất nhiều khó khăn nhỉ "

Đại úy thở dài mà không nói gì, đôi lúc cứng rắn quá vẫn không tốt . Tuy vậy nó vốn đã là tính cách ăn vào máu của hắn, vô pháp sửa đổi mà chính hắn cũng chẳng muốn đổi .

Lưu phong đổi chủ đề .

" Thế nguyên nhân chính ngài gọi tôi ? "

Lúc này đại úy lấy ra chiếc hộp, đặt lên bàn rồi đẩy về trước .

" Quân đội cần người mạnh mẽ như cậu nói riêng và những dị năng giả nói riêng . Nếu cậu có mong muốn làm việc với chính phủ thì hãy mở nó ra . Cấp trên suy nghĩ về vấn đề này rất lâu . Thường những dị năng giả có sự kiêu ngạo rất cao nên mối quan hệ song phương sẽ theo xu hướng hợp tác cùng có lợi . Tuy vẫn có một số ràng buộc nhất định nhưng mô hình chung là thế .

Gia nhập hay không . Quyền quyết định do cậu "

Bạn đang đọc Mạt Thế : Từng Bước Trở Nên Cường Đại sáng tác bởi Yeuviettruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yeuviettruyen
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.