Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà máy vật liệu xây dựng ( 2 )

Tiểu thuyết gốc · 1697 chữ

Ánh sáng trắng ấm áp chữa lành mọi vết thương, Bạch băng trở thành nữ thần trong mắt mọi người . Cô có vai trò vô cùng quan trọng với cả đội, giúp họ có thể tiếp tục chiến đấu . Nếu không, có lẽ gần 1/4 số người có mặt tại đây buộc phải quay về .

Làn da trên cánh tay bắt đầu lành lại . Dù mặc rất nhiều lớp đồ nhưng móng vuốt sắc lẹm mà chúng sỡ hữu vẫn có thể cắt sâu vào trong . Nhìn cánh tay lành lặn, Tử lạp rất hiếu kì .

" Thật sự rất thần kì . Cô thấy cảm giác khi thành dị năng giả ra sao ? "

Bạch băng hơi tỏ vẻ suy tư .

" Cảm giác dị năng như là một phần của cơ thể vậy . Tôi có thể điều khiển nó giống tay chân . Nếu phải ra nhận xét thì nó ... tốt, đại loại vậy ? "

Cái thở dài sâu sắc, Tử lạp ngửa mặt ngắm trần nhà .

( Tôi cũng muốn ... )

Chữa xong Tử lạp, cô đang tìm thêm người khác liền bất ngờ bị Lưu phong nắm tay lại . Hắn nhẹ nhàng vỗ vai cô .

" Nghỉ chút đi, đừng để mana quá thấp "

Cô hơi ngạc nhiên với việc Lưu phong biết được . Có bạn trai quan tâm, cô mỉm cười gật đầu .

" Ừm "

Chỉ khi thấy Bạch băng thật sự ngồi vào một góc nghỉ ngơi, Lưu phong mới yên tâm .

Là một người thường xuyên sử dụng dị năng, Lưu phong có kiến thức sơ bộ khá rõ ràng . Đến nay lĩnh vực về dị năng giả vẫn rất thiếu thông tin, mọi thứ đang ở bước đầu nên không có nhiều thông tin .

Tuy vậy Lưu phong có thể chắc chắn vài điều .

Mức độ tiêu thụ năng lượng dị năng hẳn có liên quan đến khả năng mà dị năng mang lại . Một ví dụ gần, nếu Lưu phong sử dụng tối đa sức mạnh dị năng của mình mà không cố tình kiềm chế, 10 giây là con số thời gian trước lúc hắn bất tỉnh vì cạn kiệt mana .

Dị năng có khả năng chữa thương cho người khác lẫn bản thân như Bạch băng hẳn cũng không kém bao nhiêu . Cụ thể thì Lưu phong chịu, chỉ có Bạch băng biết được .

Lưu phong cũng chẳng thể thông qua biểu cảm mà phán đoán . Căn bản từ nãy đến giờ trạng thái cô ấy thể hiện ra đều như một, không có nổi một cái cau mày . Có lẽ do khả năng hồi phục bị động tự loại bỏ trạng thái mặt trái .

Lưu phong chỉ còn cách dựa trên số lần cô sử dụng dị năng, mức độ vết thương cần chữa trị, thời gian ... để phán đoán và có vẻ hắn đã đoán đúng .

Số lượng xác chết zombie cuồng hóa chất ngổn ngang khắp sàn . Mùi hương tanh tanh từ máu tươi khá khó chịu phân tán xung quanh . Họ đành phải thích nghi trong nơi kín khí này .

30 phút sau .

Mọi người đã nghỉ ngơi không sai biệt lắm . Thiếu úy nói lớn .

" Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, kết thúc chuyện này nào ! "

Vết thương đã lành, đạn dược cũng được nhét đầy băng đạn . Tất cả đứng dậy nắm vũ khí chuẩn bị cho cuộc chiến .

...

" Cái thứ gì đây ? "

Theo ánh đèn rọi vào chiếu sáng căn phòng . Một con zombie cuồng hóa có kích thước cao đến năm mét nằm tại trung tâm bao quanh bởi đống máy móc .

Hình dáng vẫn thuộc họ zombie cuồng hóa với những đặc điểm đặc chưng như làn da sừng hóa ngả màu tối, có các gai nhọn nhô ra từ tay chân lưng ... Nhưng ....

Lưu phong nhất thời không biết phải mô tả thế nào cho phải .

Tay chân con zombie này thon dài tận vài mét như cây sào, phần thân trở lên bình thường, còn phần thân trở xuống vô cùng đặc biệt với cái bụng phình to .

Nếu phải mô tả, nó giống sản phẩm thí nghiệm điên rồ của một tên nhà khoa học điên nào đó khi cố lai tạo giữa một con mối chúa với một con người vậy .

Thân thể mất cân đối nghiêm trọng, Lưu phong chắc chắn nó vô phương di chuyển .

Dưới chân nó có nhiều xác chết con người khác nhau có lẽ được lũ kia mang về . Miệng nó vẫn còn đang nhai cánh tay của ai đó .

Xung quanh có các quả trứng to bằng người, một số khác còn mỗi cái vỏ rỗng . Soi đèn vào họ thấy được hình dáng bào thai một con zombie cuồng hóa đang cuộn người .

Cảnh tượng buồn nôn xung kích mạnh mẽ thị giác . Một số người không chịu nổi liền nôn mửa tại chỗ . Số khác phẫn nộ lúc nhìn thấy đống xác người bên dưới nó .

Ngay cả Lưu phong cũng phải nhăn mặt khó chịu . Hắn đi qua bên cạnh Bạch băng che mắt cô ấy .

" Em làm cảnh sát từng nhìn qua hình ảnh nhiều vụ án đẫm máu "

" Nhưng nó chẳng là gì với thứ này đúng chứ ? "

" ... "

Lưu phong kéo cô rời đi . Lúc ngang qua thiếu tá, Lưu phong gật đầu ra hiệu .

Thiếu tá cũng hiểu ý gật đầu đáp lại .

" BẮN "

Âm thanh súng đạn gầm vang khoảng ngắn, thỉnh thoảng nghe được thêm vài tiếng súng .

Thanh lí hoàn tất, họ rời đi .

" Tiếp theo làm gì ? "

Lưu phong dựa lưng vào tường, hơi nghiêng hỏi thiếu úy vừa từ trong đi ra .

" Mọi chuyện tại đây xong rồi . Bây giờ chúng ta về thôi . Nhiệm vụ của tôi là giải quyết mối nguy hiểm tại đây . Phần còn lại do đại úy lo liệu, hẳn sẽ có người được cử đến đây nhằm vận chuyển đống đồ bên trong về .

Nếu thế vẫn chưa đủ, có thể sẽ cần tìm cách khởi động lại nơi này . Nó không quá khó do máy móc đa phần chiếm toàn bộ công việc . Có điều vấn đề nguồn năng lượng khá khó giải quyết đấy . "

...

Trời gần tối đoàn người về đến căn cứ tị nạn .

Tạm người mọi người sau, Lưu phong với Bạch băng lái xe trở về .

Chiếc xe chỉ mới chạy gần đến nhà, Tia chớp liền nhảy từ cửa sổ xe ra ngoài biến mất sau ngã rẽ . Lát sau, họ đến trước sân nhà .

Tiểu lệ ôm Tia chớp, Vương tài và Lục hạo đứng cạnh bên . Ba đứa nhóc nhìn nhau rồi cùng đồng loạt nói .

" Mừng anh chị trở về ! "

" Ừm, chị về rồi đây "

Bạch băng bóp bóp cái má núng nính của Tiểu lệ . Lưu phong đứng ngoài cười ha hả bởi biểu cảm con bé .

Tiểu lệ mặt đỏ lên hừ lạnh một tiếng chạy lẹ vào trong .

Vương hữu rụt rè lại gần Lưu phong, cậu nhóc cố gắng nói :

" Anh rất vả rồi ạ "

" Ừm "

Lưu phong xoa xoa đầu cậu nhóc . Được xoa, cậu nhóc vui vẻ hẳn lên . Hắn bất chợt nhìn qua Lục hạo, đưa tay vẫy vẫy .

Đáp lại Lưu phong, Lục hạo xoay người chạy vào trong .

" Chậc chậc nhà mỗi đứa một tính cách mới đa dạng nhỉ "

Lưu phong nhún vai dắt Vương tài vào nhà, cánh cửa khép lại . Gác áo khoác lên giá đỡ, cởi giầy . Từ ngày Lưu phong thuần thục cách sử dụng dị năng, hắn ít khi bận lại đống đồ cồng kềnh lúc trước . Kể cả nhiệm vụ lần này hắn cũng chỉ bận chiếc áo khoác bên ngoài .

" Vào ăn cơm thôi nhóc "

" Ừm "

Lưu phong theo lão già ngồi vào bàn . Từng món ăn được Châu tấn và Vương hữu mang ra . Dọn xong xuôi, mọi người bắt đầu dùng bữa .

" Xin lỗi trước vì tôi không nấu ăn ngon được giống Bạch băng nhá "

Những lúc Bạch băng theo Lưu phong ra ngoài, bữa ăn thường do Châu tấn làm . Nói vậy thôi chứ đồ ăn do cậu làm chỉ kém hơn Bạch băng một chút, Châu tấn đúng kiểu người đàn ông nội trợ của nhà .

Đang nhai ngon lành bỗng nhiên .

" Xạo "

Cắn phải thứ gì đó trong miệng, Lưu phong nhất thời tê dại cả người . Hắn đưa lên moi móc một hồi ra viên sỏi nhỏ, hàng mi nhướn lên khó hiểu nhìn qua .

Tiếng động được tạo ra quá lớn . Lũ trẻ, nhất là Tiểu lệ không chút ý tứ cười sặc cả cơm ra ngoài . Bạch băng che miệng cười nhỏ . Châu tấn nhắm mắt tỏ ra vô tội chỉ tay vào Vương hữu .

" Cậu ta phụ trách vo gạo "

Vương đỏ mặt ngại ngùng cúi gầm . Cậu lúc này chỉ muốn tìm ngay cái lỗ để chui vào . Bất chợt đầu cậu nhảy số ngay lập tức chuyển chủ đề .

" M ... mà hai anh chị thành một cặp khi nào đấy nhỉ "

Biết ý nghĩ cậu, Lưu phong cũng chẳng thèm vạch trần . Lúc này Bạch băng thản nhiên trả lời .

" Không lâu, tầm trước ngày hai đứa bị sốt "

Mấy đứa nhóc hiếu kì, lỗ tai dựng đứng tích cực nghe ngóng . Lưu phong có hơi ngại khi mọi người công khai nói về hai người thế này .

Lão già xoa cằm .

" Thế ai là người chủ động, chắc hẳn Bạch băng nhỉ . Đời nào tên nhóc 24 năm chưa từng nắm tay con gái có thể mở lời trước được "

" Này, đừng xỉa xói tôi chứ ? Tôi là người m.... "

Chưa kịp nói đã bị Bạch băng cắt ngang .

" Là tôi, ông dự đoán rất đúng đấy "

" Ha hả ta còn lạ gì tên nhóc này "

" Ha ha ha "

Bữa cơm gia đình.

Bạn đang đọc Mạt Thế : Từng Bước Trở Nên Cường Đại sáng tác bởi Yeuviettruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yeuviettruyen
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.