Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bỏ chạy

Tiểu thuyết gốc · 2324 chữ

Chân tay tráng kiện với móng vuốt sắc bén, lồng ngực rộng lớn phủ đầy lông đen cứng ngắc, cái đầu to phạc với ngũ quan vặn vẹo và mồm rộng đầy răng nanh, nó há mồm kêu to đầy hận thù:

- Húuuuuu…

Sau khi chó biến dị hoá thành người chó, nó lập tức biến mất tại chỗ.

Không, là tốc độ gia tăng tới tận cùng, gần như chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Ngô Soái, cánh tay đầy lông mao rậm rạp đấm thẳng vào đầu đối thủ.

Nó muốn một đấm đấm chết Ngô Soái.

Ở bên cạnh, Ngô Soái lập tức đan chéo hai tay, sau đó ầm một tiếng bị đánh bay ngược ra sau, cốt giáp trên thân thể bị sóng xung kích chấn tới nát vụn tứ tung.

Hắn còn chưa kịp phản ứng, một đấm nữa của người chó lại đấm tới, ùng một tiếng đấm hắn bay ra xa thêm 5 mét, lăn lộn mấy vòng rồi đụng vỡ một ống cống.

Ngô Soái nhanh chóng chui ra từ đống gạch vụn, khoé miệng chảy xuống một dòng máu tươi, trong mắt cũng bốc lên lửa giận. Thân thể hắn vồng lên một vòng nữa, sau đó cả người bốc lên hoàng quang hừng hực.

Bộc phá lực kích hoạt.

“Phản!”

Ngô Soái tâm thần đồng thời động niệm, kỹ năng thao túng trọng lực lập tức thi triển ra ngoài.

Nhưng mục tiêu kỹ năng không phải đặt áp chế lên người chó biến dị bên kia, mà là tăng phúc lên người hắn.

Kỹ năng thao túng trọng lực có hai cách sử dụng. Một là gia tăng trọng lực, hai là triệt giảm trọng lực. Trong lần đối chiến thể sức mạnh level 25, Ngô Soái đã ngộ ra cách dùng mới.

Dùng phản trọng lực áp trên thân thể mình, để cho bản thân ít chịu lực hút của trái đất, từ đó gián tiếp gia tăng tốc độ.

Dưới bộc phá lực kích hoạt và kỹ năng phản trọng lực gián tiếp tăng phúc, hắn tốc độ có thể nói là nhanh vô cùng. Một đấm kia của người chó giáng tới, hắn đã có thể nhìn thấy rõ ràng.

Ầm!

Ầm ầm ầm…

Những thanh âm va chạm liên tiếp vang lên như pháo nổ. Hai thân ảnh cự đại va vào nhau, da thịt đối chiến cực kỳ cuồng dã, đất đá cũng bị xới tung lên như thể trải qua một trận bom rơi đạn lạc.

Ngô Soái dần dần bị đối phương áp chế, ánh trăng sáng trên cao để cho hắn vô cùng khó chịu, thể lực giống như bị thiêu đốt liên tục. Trái lại tên người chó càng đánh càng hăng, dưới ánh trăng, nó là vô địch.

Hàn Phong nhún ba cái đã tới bên cạnh chiến trường. Hắn đang định kích hoạt bộc phá lực tạo ra băng nô tham chiến hỗ trợ đệ đệ thì chợt nhướng mày.

Trên cao 10 mét, quang cầu toả ra ánh sáng nhu hoà, càng lúc càng rực rỡ.

Hắn đảo mắt nghĩ ngợi, khoé miệng nhếch lên cười lạnh lẩm bẩm:

- Haha, để tao xem mày làm sao chiến đấu.

Hắn lập tức vung tay tạo ra ba băng cầu. Kể từ khi có kỹ năng băng nô, vật này đã lâu lắm rồi chưa xuất hiện.

Nhưng giờ là lúc nó toả sáng trở lại.

Hàn Phong vận sức ném băng cầu về phía “mặt trăng chó tạo” trên cao sau đó hô lớn:

- Bạo!

Băng cầu khoảnh khắc tiếp cận quang đoàn thì chợt nổ tung, sau đó ba khoả cự đại khí lạnh lập tức tuôn trào như thác đổ, sương mù băng giá nhanh chóng đem mặt trăng từng chút che lấp.

Mười mấy mét không gian trên cao tràn ngập băng sương khí lạnh.

Chẳng những thế Hàn Phong còn búng tay tạo ra tuyết rơi, tuyết đọng hoà lẫn khí lạnh tạo thành một đám mây trắng cực dầy, ánh trăng càng thêm bị cản trở che khuất.

Quả nhiên khi ánh trăng bị che khuất, người chó đang đại chiến với Ngô Soái lập tức bốc khói nghi ngút, thân thể nó hơi gù xuống, cánh tay giống nhân loại cũng cong vẹo một hồi biến thành một cái chân chó.

Nhìn qua thật sự có điểm hài hước.

- Húuuuuu…

Người chó ngửa đầu gào thét vô cùng tức giận. “Mặt trăng chó tạo” trên đầu bộc phát ra quang mang chói chang, ánh trăng đem tầng mây xuyên thủng, le lói chiếu xuống người nó.

Chân chó lại bắt đầu từng chút chuyển biến thành chân người.

Hàn Phong cắn răng vội vã hét lên:

- Công kích quang cầu!

Châu Lam nghe vậy vội vã vận hết sức lực chém ra một đao, đao quang lấp lánh phóng thẳng về phía quang đoàn trên cao.

Đào Đại Tư cũng nghiến răng ôm lấy phân bóng ném lên trời, phân bóng bay được nửa đường thì vỡ tan, hoá thành bóng đen hoà lẫn với tầng mây, gia tăng lực cản quang đối với ánh trăng.

Hàn Phong trong lòng trầm trọng động niệm:

“Thánh Quang!”

Thánh Quang liên trên ngực hắn phát sáng, sau đó bầu trời trên cao xuất hiện một hư ảnh đại kiếm khổng lồ, đại kiếm không chút do dự bổ vào quang đoàn.

Ùng……

Dưới ba bên đồng loạt trùng kích, quang đoàn bị chấn động rới run rẩy, sau đó ùng một tiếng vỡ tan như cầu thuỷ tinh. Sóng xung kích thổi quét qua chiến trường, đem hai người Châu Lam, Đào Đại Tư xô ngã nghiêng ngả.

Dưới mặt đất, người chó lập tức co rúm lại, sau đó thân thể bốc khói nghi ngút, lại một lần biến thành con chó toàn thân lông mao rập rạp.

Ngô Soái thừa cơ truy kích, nện một nện hết sức lên sống lưng chó biến dị.

Ầmmmm….!!!

- Ổng… Oẳng oẳng oẳng…

Kỹ năng thì bị phá, thân thể thì bị đấm, chó biến dị lập tức kêu lên vô cùng thảm thiết, trong miệng phun ra một đống máu tươi. Nó gào khan mấy tiếng uỷ khuất, sau đó hai chân co lại, nhún một cái đã phóng thẳng về phía xa.

Giữa bụi đất mù trời, bốn người ở đây chỉ còn thấy một cái đuôi chó cụp lại cùng âm thanh thảm thiết dần dần rời đi.

Hàn Phong và Ngô Soái hai mặt nhìn nhau, cuối cùng chỉ có thể cười khổ.

Sinh vật có trí khôn khác hoàn toàn thây ma vô tri. Nó thấy thiệt liền lập tức bỏ chạy, nào có chuyện tử chiến đến cùng chứ.

Bọn họ đã hết lực rồi. Nếu vật kia muốn chạy, bọn họ không có khả năng truy đuổi, nếu cưỡng cầu thì chỉ có bị nó cắn ngược đồng quy vu tận.

Không có sắp xếp cẩn thận từ trước, sao có thể chiến thắng một sinh vật lớn hơn mình cả chục level chứ.

Hơn nữa mục đích của bọn họ cũng là tìm kiếm súng đạn, vật kia sống chết không phải điều quan trọng.

Hàn Phong phẩy tay tạo ra một băng nô thu hết chiến lợi phẩm lại, sau đó quay qua nói với Châu Lam, Đào Đại Tư:

- Hai người quay lại đoàn xe nghỉ ngơi một chút đi, cũng lệnh cho xe bọc thép húc đổ cổng tiến vào.

- Tuân lệnh!

Nhìn hai nữ nhân thất thểu rời đi, Hàn Phong mới phất tay tạo ra quang mang trị liệu cho Ngô Soái.

Ngô Soái xoa xoa cánh tay đỏ ửng, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Con chó chết đó thật sự là khó đối phó mà, báo hại đệ tiêu hao hết điểm bộc phá rồi.

Hàn Phong cười khổ lắc đầu. Dã ngoại thật quá nguy hiểm, động một tí là tiêu hao hết tích luỹ, còn có khả năng chết trận bất cứ lúc nào.

Hắn nhếch miệng trêu chọc:

- Nó là con chó sống, không phải chó chết. Đệ cứ nhắc về nó, cẩn thận nó quay lại tìm đệ đó.

Ngô Soái khuôn mặt tái xanh mắng mỏ:

- Nếu nó dám quay lại, đệ sẽ bắt nó làm thú cưỡi.

Hàn Phong trong đầu cổ quái nghĩ thầm, Ngô Soái sau này sẽ chọn chức nghiệp dũng sĩ, ân, dũng sĩ cưỡi chó?

Cũng ngầu đấy, có điều lông chó rất cứng, tiểu im lặng liệu có bị đâm cho thủng mông hay không.

Một lúc sau, cổng lớn khu huấn luyện đã bị xe bọc thép húc đổ. Đoàn xe 4 chiếc chuyển bánh chậm chạp chạy về phía này.

Hàn Phong chỉ 4 cái xác chó nói:

- Thu hết lại, lương thực đấy.

Từ Thôi lập tức hai mắt sáng rực nhìn qua đống xác chó. Đây đúng là lương thực tốt mà, con cá biến dị kia có thể ăn được, vậy thì chó biến dị hẳn cũng có thể ăn chứ hả.

Bốn đội viên tiểu đội hậu cần dưới sự chỉ đạo của hắn thì cật lực đem xác chó ném lên xe tải. Chỉ riêng con chó level 9 đã nặng 70kg, con chó level 17 thì nặng tới hơn 200 cân, nặng ngang với một con hổ.

4 con chó đã cung cấp hơn 500 cân thịt, thật sự là ngoài sức tưởng tượng mà. Chỉ riêng thu hoạch này cũng đã rất khá rồi.

Hàn Phong búng tay tạo ra một đám hàn khí, hàn khí xâm nhập cơ thể chó biến dị, đem thịt nó đông cứng lại.

Trời hè, không bảo quản cẩn thận thì chỉ có ôi thiu hết.

Tường Vi, Quan Bình bước xuống xe nhìn qua đống xác chó, lại một lần nữa được diện kiến sự hùng mạnh của đám người Hàn Phong.

Quan Bình thì chua chát nghĩ thầm, hắn nếu không bị giam lỏng, thực lực hiện tại hẳn sẽ không thể thua kém hai người Châu Lam, Đào Đại Tư a…

Hàn Phong tiến tới bên cạnh Tường Vi hỏi:

- Xem như đã hết nguy hiểm rồi, cô có biết vũ khí giấu ở đâu không?

Tường Vi nhẹ nhàng trả lời:

- Tôi không rõ, nhưng có lẽ được cất trữ tại tầng hầm khu kiến trúc kia, cũng có thể là nhà kho nào đó.

Hàn Phong gật đầu, đoàn người theo đó nhanh chóng chạy về bên kia.

Trong sân kiến trúc, xác chó, xác thây ma nằm la liệt, còn có rất nhiều súng đạn rải rác vương vãi.

Dưới sự chỉ đạo của Hàn Phong, đám đội viên dưới trướng bắt đầu thu thập súng đạn rơi vãi, còn có súng đeo trên người thây ma nữa.

Thời điểm dị biến xảy ra, hẳn là có rất nhiều binh lính đột ngột gặp hoạ, vừa là hoạ đầu lâu, vừa là hoạ chó biến dị.

Trấn Hi Vọng.

Chu Vấn dẫn một đám đội viên cẩn thận đẩy quân về phía trước.

Bên cạnh hắn là một thiếu niên chừng 13 14 tuổi, khuôn mặt có chút non nớt, lại có chút kiên nghị cẩn thận .

Thiếu niên này tên là Thương Nhai, là người phi phàm cấp 4, trên tay còn nắm một thanh trảm mã đao sáng loáng.

Cha của hắn tên là Thương Đình, là đội viên đầu tiên dưới trướng Chu Vấn hi sinh khi làm nhiệm vụ. Bởi vì Chu Vấn quản lý không sát sao, Thương Đình kiệt sức ngất đi, bị thây ma cào chết.

Hiện tại bồi dưỡng Thương Nhai xem như bù đắp lại ân hận ngày xưa.

Ngoài Thương Nhai, phía sau Chu Vấn còn có hai nữ nhân tương đối xinh đẹp, đều là người phi phàm cấp 2 tiếp cận cấp 3. Đây là Xuân Hoa, Xuân Thu, họ dựa theo lời Hàn Phong đi cùng Chu Vấn thanh lý thây ma.

Đúng lúc này phía trước chợt truyền tới thanh âm gào thét đinh tai.

- Greekkkk…

Chu Vấn lập tức nâng cao tinh thần trầm giọng nói:

- Cẩn thận, phía trước có biến.

Nghe thấy lệnh của hắn, đội viên dưới trướng nhanh chóng triển khai đội hình phòng thủ.

Chu Vấn nhún người nhảy lên một toà nhà 2 tầng, sau một hồi luồn lách, hắn đã nhìn thấy một thây ma cao hơn 2,5 mét.

Nếu có Hàn Phong hay Ngô Soái ở đây, hẳn có thể nhận ra đây là một con thể sức mạnh level 15.

Chu Vấn quan sát kẻ địch một lúc thì cắn răng lui lại. Sau khi trở về đội ngũ, hắn ra lệnh cho một đội viên dưới trướng:

- Đi gọi Mã đội trưởng, Kha đội trưởng tới. Nói bên này có quái vật mạnh mẽ cần tiêu diệt.

Đội viên kia lập tức nghiêm giọng đáp:

- Tuân lệnh.

Trung tâm huấn luyện chó nghiệp vụ.

Sau khi thu thập hết súng ống vương vãi ném lên xe tải, Hàn Phong tạo ra một băng nô cao 1 mét 5, băng nô này bịch bịch chạy về phía toà nhà trung tâm.

Đội viên dưới trướng thì chia 3 người một tổ, bắt đầu chạy về các toà nhà khác nhau tiến hành lục soát.

Thây ma nơi này gần như đã bị chó biến dị ăn sạch, thi thoảng có vài thây ma cấp thấp bị nhốt trong phòng, hầu như không lật nổi sóng gió.

Thao túng băng nô lùng sục toà nhà trung tâm, Hàn Phong hầu như không phát hiện ra nguy hiểm gì đáng nói. Bất quá, hắn tìm được một phòng chỉ huy, bên trong có rất nhiều giấy tờ.

Một lúc sau, tiểu tổ 3 đội viên phía xa chợt mừng rỡ kêu lên:

- Súng! Ở đây có súng!

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 250

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.