Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kéo Xuống Thần Đàn! (thượng)

1934 chữ

Chương 666: Kéo xuống thần đàn! (Thượng)

Phát hiện điều này, làm cho Bội Gia càng thêm không yên lòng, nhưng nếu đáp ứng chiếu cố Tiêu Hoằng, Bội Gia sẽ không lùi bước. Hơn nữa đảm nhiệm quan chỉ huy hạm đội chủ bài đã lâu, vẫn sẽ có chút năng lực thừa nhận tâm lý thế này.

Đồng thời, mọi người bên dưới và trước màn ảnh, cũng nhìn vào hai người.

- Bội Gia tiền bối, Chiến Văn của Ân Lạc đại sư có tính sát thương rất lợi hại, hy vọng ngài có thể chuẩn bị trước, đừng bị ngộ thương.

Nhâm Quang Nhất đứng trên đài bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở, nhìn như có lòng tốt, kỳ thật là một loại hàm ý khiêu khích.

- Điều này không cần phải lo cho ta.

Bội Gia đáp lại, tự nhiên nhìn ra được Nhâm Quang Nhất trẻ tuổi nông nỗi, miệng háo thắng, chẳng qua Bội Gia cũng không để ý.

Ở một bên sàn đấu giá cũng dâng lên hai mặt bia Ma Văn có năng lực chịu đựng rất mạnh, loại bia Ma Văn này thường được dùng để thí nghiệm Chiến Văn cấp bậc Đại Ngự Sư. - Bội Gia tiền bối, ta sẽ tới, cẩn thận ngọn lửa.

Bia Ma Văn vừa nâng lên, Nhâm Quang Nhất đã lập tức khởi động Chiến Văn của mình, kích hoạt lên.

Ngay sau đó, lấy Nhâm Quang Nhất làm trung tâm, biển lửa đỏ rực lại khuếch tán, tràn về phía Bội Gia.

Nháy mắt, Bội Gia theo bản năng lui lại, cảm thấy sóng nhiệt ập vào mặt, không dám sơ suất, Bội Gia theo bản năng khởi động Chiến Văn Thủy Vực mà Tiêu Hoằng đưa cho.

Ào! Ngay khoảnh khắc Bội Gia khởi động kích hoạt Chiến Văn, cũng lấy Bội Gia làm trung tâm, dòng nước như bịển khơi khuếch tán ra khắp xung quanh.

Nếu nói ngọn lửa bảo vệ Nhâm Quang Nhất có nhiệt độ cực cao, vậy thì nhiệt độ này lạnh buốt không dưới khí nitơ lỏng, tạo thành tổn thương càng lớn lên thân thể người.

Thoáng cái, năng lượng một lam một đỏ, một lạnh một nóng va chạm vào nhau, phát ra tiếng xèo xèo do lạnh nóng giao hòa.

Đồng thời, mọi người kinh ngạc phát hiện Bội Gia khởi động Chiến Văn Thủy Vực mạnh mẽ chống đỡ ngọn lửa đỏ xâm nhập, dường như còn đang cắn xé ngọn lửa do Chiến Văn Hỏa Vực phát ra. Cuối cùng, mạnh mẽ hình thành tuyến biên giới giữa Bội Gia và Nhâm Quang Nhất, mỗi bên chiếm một nửa sàn đấu giá.

Nhìn từ góc khán đài trên cao, người ta cảm thấy sàn đấu giá đã hình thành hai bộ phận một lam một đỏ rất rõ ràng.

Còn ở chỗ biên giới, bởi vì cực lạnh cùng cực nóng luân phiên thay đổi, sàn bằng thép hợp kim hình thành một loạt dấu nứt, phát ra tiếng rắc rắc.

Còn phía dưới, mọi người vốn khinh thường Chiến Văn Thủy Vực, cuối cùng biến sắc. Bọn họ ít nhiều bất ngờ, Chiến Văn Thủy Vực của Tiêu Hoằng có phần tương tự Chiến Văn Hỏa Vực của Ân Lạc, nhưng là hai cái cực đoan, làm bọn họ không ngờ là hai bên lại có tư thế ngang nhau.

Kỹ thuật Để văn bảy chiều, vào lúc này lại có tư thế chống lại kỹ thuật Để văn tám chiều, ít nhiều khiến mọi người có phần khó tin.

Ngay cả Bội Gia ở trên sàn đấu giá, đang điều khiển Chiến Văn Thủy Vực, cũng có chút không tin vào mắt mình. Chiến Văn Thủy Vực của Tiêu Hoằng, vào lúc này có thể chống lại được Chiến Văn của Ân Lạc.

Thậm chỉ làm cho Bội Gia có phần kinh ngạc, hiệu quả này còn là hắn không hề dùng hết toàn lực.

Ngược lại Nhâm Quang Nhất giống như cũng không cam chịu ngang hàng, liên tục đánh vào mấy lần, nhưng đều không vượt qua tuyến “biên giới” nước lửa giao hòa, không thể ăn mòn thêm chút nào.

Đứng ở một bên, Ân Lạc cũng thấy được cảnh này, không khỏi híp mắt, tâm tính coi thường đã thoáng thu liễm lại.

Cảnh tượng này cũng chỉ là khúc nhạc dạo, chỉ làm mọi người sáng mắt lên. Một lát sau, Nhâm Quang Nhất đã ra tay trước, một tay giương lên chỉ về phía bia Ma Văn.

Nháy mắt, trên quỹ tích hoạt động của cánh tay Nhâm Quang Nhất, một cái cột lửa phun trào ra, đánh sâu cực nóng vào bia Ma Văn, tốc độ cực nhanh, giống như một bó dung nham mặt độ cực cao.

Cùng với tiếng nổ như sấm rền cuồn cuộn, bia Ma Văn cung cấp ra số liệu tương ứng: Công kích đơn thể, lực công kích 20. 100 điểm.

Oa! Số liệu vừa được cho ra, cả phòng đấu giá nổ tung, lực công kích đơn thể tùy tiện đã có thể đột phá 20.000 điểm? Trời ạ, cái này rõ ràng đã vô hạn tiếp cận trình độ Đại Ngự Sư.

Nên biết, giữa Ngự sư và Đại Ngự Sư, là kém một cảnh giới đó! Nhất là kiến thức qua Chiến Văn của Hà Bác Tư, nếu Hà Bác Tư muốn đạt tới lực công kích cỡ này, phải nén công kích mới được, nhưng bây giờ thì sao? Cũng là Chiến Văn Ngự sư cấp năm, tùy tiện vung tay lên, cũng đã có lực công kích như thế, chênh lệch lớn tới cỡ nào, khỏi cần nói.

Hơn nữa đối với Chiến Văn Ngự sư cấp năm mà nói, một khi đột phá đến 13.000 điểm, tiến cảnh một chút là cực khó, lập tức tăng nhiều như thế, đủ thấy trình độ mạnh mẽ của Ân Lạc.

Đồng thời, vừa kinh sợ thực lực mạnh mẽ của Ân Lạc, ánh mắt mọi người cũng không ngừng quét qua người Bội Gia. Tuy rằng khúc nhạc dạo trước đó làm bọn họ không dám coi thường Chiến Văn Thủy Vực của Tiêu Hoằng, nhưng muốn đạt tới trình độ như Ân Lạc, gần như không thể, cho dù đột phá cánh cửa 20.000 điểm, có lẽ cũng cực kỳ khó khăn.

Lúc này rất nhiều người không kìm được lén liếc Tiêu Hoằng, chỉ thấy Tiêu Hoằng vẫn bình tĩnh ngồi đó, lẳng lặng mà nhìn, trong ánh mắt không có kinh sợ, cũng không nặng nề, giống như không thèm để ý tới.

Về phần Bội Gia, nhìn số liệu bia Ma Văn trước mặt Nhâm Quang Nhất, sắc mặt có phần nặng nề không yên. Số liệu thật sự quá biến thái, đồng thời cũng cảm thấy lạnh buốt với Chiến Văn của Ân Lạc, cái tên này quả nhiên không phải là người.

Nhâm Quang Nhất nhìn sắc mặt Bội Gia như thế, toát ra đắc ý nhàn nhạt:

- Bội Gia tiền bối, đến phiên ngài.

Đối mặt Nhâm Quang Nhất thúc giục, Bội Gia đành phải kiên trì, cố gắng làm mình bình tĩnh lại, toàn thân chú ý điều động Ngự lực, vung tay lên.

Rầm! Bội Gia vung tay, theo hướng cánh tay Bội Gia, đột nhiên hình thành cột nước như cơn sóng lớn, lại như một con rồng nước, xen lẫn khối băng, đánh thẳng vào bia Ma Văn phía trước.

Bùm! Một tiếng vang giòn tan như sóng to đập vào đá, đồng thời còn có tiếng khối băng vỡ vụn.

Khỏi nói, chỉ cần nghe âm thanh, sẽ thấy được uy lực không nhỏ được.

Nhưng mọi người tuyệt đối không ngờ tới, chỉ vài giây sau, số liệu biểu hiện là: Công kích đơn thể, uy lực 20. 111 điểm! Im như chết! Số liệu vừa xuất hiện, tất cả âm thanh trong phòng đấu giá im bặt, mọi người trơ mắt nhìn Chiến Văn Thủy Vực lấy số liệu 20. 111 điểm vượt lên đầu Chiến Văn Hỏa Vực 20. 100 điểm, bỗng cảm thấy sống lưng phát lạnh.

Nó có nghĩa gì, cái này giống như Tiêu Hoằng lấy tư thế người phàm, đạp Ân Lạc xuống thần đàn.

Tuy rằng chỉ cao hơn 11 điểm, nhưng phải nghĩ cho kỹ, đối thủ là ai! Ngay cả Quách Tương Võ yên lặng ngồi trong góc, sắc mặt cũng cứng lại, miệng há ra, cứ giống như pho tượng.

Đúng thế, trước đó hắn có nghĩ tới Hồng Lượng kia dám đứng lên, sẽ có biện pháp ngăn cơn sóng dữ. Nhưng mà tuyệt đối không ngờ, vừa ra tay lại dùng phương thức sở trường nhất của Ân Lạc, mạnh mẽ đè lên đầu Ân Lạc, chỉ có 11 điểm là đúng, nhưng mà đó cũng là rất nhiều.

Quan trọng hơn, kỹ thuật mà Tiêu Hoằng sử dụng là kỹ thuật Để văn bảy chiều, Ân Lạc là kỹ thuật Để văn tám chiều.

Trước đó Quách Tương Võ đã cảm thấy Tập đoàn Thợ Săn là lạ, nhưng không thể ngờ Tập đoàn Thợ Săn là một vũng nước nhỏ, chỉ thống trị kinh tế một hành tinh. Nhưng quan sát cho kỹ, lại sâu không thấy đáy, nhất là Hồng Lượng kia. Quách Tương Võ liếc một cái là nhìn ra được, không đơn giản chỉ là thương nhân, còn trẻ tuổi, trầm lặng bình tĩnh.

Ở trên sàn đấu giá, Ân Lạc vốn còn lạnh nhạt, đột nhiên nhíu mày, ánh mắt toát ra kinh dị không thôi, kinh ngạc và bất ngờ đan vào nhau trong mắt, lập tức nhìn vào Tiêu Hoằng.

Tại sao có thể thế được? Đây là tiếng nói chân thật trong lòng Ân Lạc, theo lý thì trong Thánh Đàn, đã không có ai chế tạo Chiến Văn mạnh hơn hắn. Nhưng khiến Ân Lạc không thể tin được, là một cái Chiến Văn Thủy Vực kỹ thuật Để văn bảy chiều lại có lực lượng ngang hàng, thậm chí còn cao hơn 11 điểm.

Về phần Hà Bác Tư và Hạng Văn Sâm, nhìn số liệu trên bia Ma Văn, suýt nữa rớt cằm xuống đất, ánh mắt lồi ra ngoài, như sắp lọt khỏi hốc mắt. Sắc mặt thì tái nhợt, nhìn bia Ma Văn, uy lực 20. 111 điểm. Cái này... Tại sao thế được? Còn mọi người trước màn hình, vốn còn khinh thường bất mãn Tiêu Hoằng quấy rối, lần này trực tiếp im lặng, hai mặt nhìn nhau, miệng há ra, lại không biết nói gì nữa. Cảnh tượng trước mắt, mạnh mẽ chấn động họ.

Ngay cả quốc vương Khang Du cũng bị dọa nhảy dựng, hiệp 1, đã chà đạp Ân Lạc đại nhân? Điều này là không thể tưởng tượng. Theo Khang Du thấy, chỉ cần Chiến Văn Thủy Vực không bị bỏ qua xa đã là Chiến Văn quý rồi, nhưng không ngờ, quả thật không ngờ, trực tiếp đè lên đầu! Nếu là bình thường thì được, nhưng vĩnh viễn đừng quên, đối thủ của Tiêu Hoằng chính là Ân Lạc đó! - Cái này... Lần này ta không phát huy tốt, chúng ta làm lại! Nhâm Quang Nhất cứng nhắc cả buổi, bỗng lắp bắp nói, hơn nữa cưỡng chế rung động trong lòng, lại triệu hồi ra rắn lửa ngập trời, trực tiếp phun ra dày đặc quả cầu lửa về phía bia Ma Văn!

Bạn đang đọc Ma Ngân của Đình Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.